Thập Kiếp Tán Tiên - Chương 2: Độc giết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Thập Kiếp Tán Tiên


Chương 2: Độc giết


Pháp thuật là thủ đoạn mà chỉ có Tu Tiên giả mới có thể thi triển, trong mắt người bình thường, người thi triển pháp thuật đều là tiên sư.

Thấy một màn này, trong mắt Tạ Diễn hiện lên một tia huyết sắc, ngoan độc.

Tạ Diễn thật không nghĩ tới, vì trảm thảo trừ căn mà triều đình phái tới năm vị cao tăngbiết pháp thuật. Năm tên hòa thượng đạp trên mặt đất hướng về cửa động đi tới. Năm người này tựa như trời sinh một thể, tất cả các động tác đều cực kì thống nhất, sau khi đi qua khu vực giới hạn mà Quỷ pháp quan đang đứng, năm tên hòa thượng đều không thèm liếc nhìn một cái, trực tiếp xông vào.

“Dù cho biết pháp thuật, ta vẫn có thể đem bọn ngươi hóa thành mộtvũng máu.”

Tần suất thổi lá Âm Trúc biến đổi liên tục.

Chỉ một thoáng, tiếng côn trùng khắp nơi từ phương xa truyền tới, đông nghịt thành một mảng như là mây đen che đỉnh.

Thấy một màn này, Quỷ pháp quan và nử tử cụt một tay đều biến sắc.

“Đại sư cẩn thận, tiểu tử kia có thể khống chế côn trùng!”

“Không sao.”

Năm tên hòa thượng đồng thời mở miệng.

“Chỉ cần đem người ngự trùng bắt là được.” Trong lúc nói chuyện năm tên hòa thượng đạp chân thật mạnh vào mặt đất.

Nhiều độc trùng như vậy, một khi chúng đến gần người, dù là bọn hắn cũng sẽ bị gặm thành xương trắng.

“Răng rắc!” Mặt đất rạn nứt, tro bụi bay lên đầy trời, xen lẫn trong đó là độc phấn mà Tạ Diễn đã rắc trước đó, bị đám người này hút vào trong miệng. Chỉ có điều vào lúc này, tất cả mọi người đều tập trung vào Tạ Diễn và đám độc trùng đang bay đầy trời, cho nên không có ai chú ý tới. Dù là vị Quỷ pháp quan cũng từ trong tay áo lấy ra vài loại thuốc bột bôi lên người.

Nhiều độc trùng nhưu vậy, một khi chúng đến gần người, dù là bọn hắn cũng sẽ bị gặm thành xương trắng.

Oanh! !

Năm tên hòa thượng đồng thời nhảy lên, cái bát lớn trên tay tỏa ra màu vàng sống động..

Đám người này có nằm mơ cũng không nghĩ rằng những độc trùng này chẳng quachỉ dùng để dẫn dắt sự chú ý của bọn họ, sát chiêu thực sự là những độc phấn trong lúc vô tình bị bọn họhít vào trong cơ thể.

Năm người cùng lúc ra tay, đem cửa sơn động mà Tạ Diễn đang lẩn trốn phá thành một lỗ thủng lớn, khiến cho cửa động vốn chỉ chứa được một người đi vào, bây giờ lộ hết ra ngoài. Mặc dù Tạ Diễn trốn ở đằng sau một khối đá lớn nhưng vẫn bị sự chấn động của cỗ lực lượng này khiến cho khí huyết sôi trào, phun ra một ngụm máu tươi.

Thật mạnh! Cái này chính là pháp thuật sao?

Thần sắc Tạ Diễn hoảng sợ, đây là lần thứ nhất hắn tiếp xúc với loại lực lượng này, so với võ công thì hoàn toàn là hai cấp độ khác nhau.

“Thí chủ, hãy đi theo lão nạp.”

Năm tên hòa thượng vây quanh Tạ Diễn, niệm một tiếng Phật hiệu.

“Thần thông của đại sư, vãn bối bội phục.” Tạ Diễn thở ra một hơi, mở miệng nói.

Tuy nhiên, ngay tại lúc tới gần năm tên hòa thượng, trong nháy mắt bảo kiếm trong tay lóe lên, hóa thành một đạo hàn quang, đâm vào cổ họng một gã hòa thượng gần nhất.

Nhất kiếm phong hầu, kiếm xuất lộ huyết!

“Đại sư coi chừng!”

“Tặc tử ngươi dám!”

So với đằng sau hai người, năm tên hòa thượng vô cùng bình tĩnh, không người nào để ý công kích của Tạ Diễn, người bên trái vung tay chộp tới bả vai Tạ Diễn.

Đinh!

Một kiếm của Tạ Diễn đâm trúng cổ họng đối phương, nhưng không như trong tưởng tượng của hắn nhất kiếm phong hầu mà bắn ra những tia lửa.

Kim Cương Bất Hoại!

Tạ Diễn bay người về phía sau, hắn không nghĩ tới có người thật sự đạt đến cảnh giới này.

“Thí chủ cần gì phản kháng.”

Năm tên hòa thượng theo sát, người đi đầu vươn cánh tay ra, bàn tay như là bàn tay của Phật Đà, lóe ra quang mang màu vàng, chộp về phía Tạ Diễn. Phía sau, Quỷ pháp quan và nữ tử cụt tay cũng lao theo vây kín đường lui. Nói thì dài nhưng thực tế chỉ diễn ra trong mấy hơi thở.

“Trước khi những côn trùng chết tiệt kia bay tới, ta sẽ cắt từng khối thịt của ngươi xuống!” Nữ tử cụt tay nói với giọng căm hận.

Nàng muốn nhìn thấy thần sắc tuyệt vọng trên gương mặt Tạ Diễn, có như vậy mới có cảm giác vui sướng khi báo thù. Đáng tiếc, khi nàng nhìn sang Tạ Diễn, không những không chứng kiến biểu lộ tuyệt vọng của đối phương, ngược lại thần sắc đùa cợt làm cho nàng thầm nghĩmột điều không tốt.

Lần trước,khi gương mặt tiểu tử này xuất hiện loại thần sắc như vậy, Liệp Khuyển bị hắn nhất kiếm phong hầu, còn lần này là chuyện gì?

Nghĩ tới đây, nữ tử cụt tay bắt đầu lui lại, đi cùng nàng là Quỷ pháp quan nhíu nhíu mày, hắn không rõ, vì sao trong tình huống chiếm ưu thế như vậy, nữ tử áo đỏ lại lui về phía sau. Chắc rằng Quỷ pháp quan không nghĩ tới, sở dĩ nữ tử cụt tay lui lại chỉ bởi vì nụ cười quỷ dị của Tạ Diễn.

“Ngừng!”

Trên người tên hòa thượng gần Tạ Diễn nhất đột nhiên bốc lên khói trắng.

Khói trắng khuếch tán rất nhanh, thời gian không đến một hơi đã tràn ra, không chỉ như thế,trên thân bốn tên hòa thượng phía sau cũng đồng thời bốc lên khói trắng.

“Tuyệt diệt cổ độc?!”

“Huyết Kiếm Khách Sư Phong Niên điều chế ra loại độc mạnh nhất.”

Trên gương mặt luôn trầm ổn như núi Thái sơn của năm tên hòa thượng xuất hiện biến hóa.

Một tầng quang mang màu vàng từtrong thân thể bọn hắn tỏa ra, trong lúc mơ hồ có thể nghe thấy tiếng Phật sướng.

Nhờ tác dụng của pháp thuật, tốc độ lan ra của khói trắng chậm rất nhiều, tuy nhiên cũng không tốt hơn là bao, vì cánh tay của tên hòa thượng đứng trước bắt đầu bị tan ra, nhìn như cao su sau khi bị thiêu đốt ở nhiệt độ cao.

“Ngã phật hợp nhất!”

Hòa thượng sau cùng nhẹ niệm một tiếng.

Chỉ thấy bốn tên hòa thượng phía trước vẫn tan như bình thường, hóathành 1 điểm quang mang màu vàng, dung nhập vàotrong thân thể hòa thượng cuối cùng.

Phía trước chỉ còn lại bốn cỗ Kim chúc cốt giá ( khung xương kim loại).

So với Đại hòa thượng, Quỷ pháp quan không có vận khí tốt như vậy, khi hắn bay ra ngoài, độc tính đã bắt đầu phát tác, thân thể của hắn như là ngọn nến, bắt đầu tan chảy.

“Không thể nào, Huyết Kiếm Khách cả đời chỉ điều chế ra một lần tuyệt diệt cổ độc, một lọ duy nhất đã bị Cửu vương gia thu…”

Quỷ pháp quan đã chết.

Hắn không kịp nói xong cả người đã tan hết, hóa thành một vũng máu. Cả đời hắn cẩn thận, không ngờ cuối cùng lại chết ở tin tức mà hắn cực kỳ chắc chắn, nếu như hắn sớm đoán được Tạ Diễn có loại độc này trong tay, thì sẽ không bao giờ bất cẩn như vậy.

“Thật là loại độc tàn ác!”

Trên gương mặt Kim sắc của Đại hòa thượng xuất hiện màu đỏ thẫm không bình thường.

Tạ Diễn thấy vậy, ánh mắt lóe lên, cũng không trả lời, trực tiếp rút ra bảo kiếm đâm vào chỗ hiểm của đối phương.

Hòa thượng này mới khó giải quyết nhất, bất kì vị cung phụng nàobiết pháp thuật đều có thể dễ dàng bóp chết Tạ Diễn, vì vậy, trước khi hòa thượng này kịp khôi phục, hắn nhất định phải tiêu diệt, bằng không chết chính là hắn. Về phần đứng ở vị trí người thắng nói nhảm với đối thủ, cho đối thủ cơ hội khôi phục, Tạ Diễn sẽ không làm chuyện ngủ xuẩn như vậy, sư phụ Huyết Kiếm Khách của hắn cũng sẽ không cho phép hắn làm chuyện ngu xuẩn này.

Đại hòa thượng sắc mặt khẽ biến.

Hắn không ngờ Tạ Diễn ra tay quyết đoán như vậy, vừa rồi hắn mở miệng nói chuyện nhằm kéo dài thời gian, không nghĩ tới tiểu tử này khó giải quyết hơn so với trong tưởng tượng, thậm chí không nói một tiếng liền trực tiếp động thủ, hơn nữa ra tay toàn bộ đều là sát chiêu.

Phốc!

Mười chiêu qua đi, ngực trái Đại hòa thượng xuất hiện một vết thương.

Đúng như suy đoán của Tạ Diễn, sau khi bị trọng thương Đại hòa thượng đã không còn năng lực Kim Cương bất hoại, pháp thuật bị hạn chế đến cực hạn. Mặc dù Đại hòa thượng bị thương nặng nhưng bản thân Tạ Diễn cũng không chiếm được tiện nghi, ngực của hắn cũng trúng một cái Đại Thủ Ấn, nội lực hỗn loạn, thực lực chỉ còn lại một nửa.

Tuy nhiên lúc này đã không còn đường lui, không hề nghỉ ngơi, Tạ Diễn lại bay người qua, cản trở đường lui của Đại hòa thượng.

Tạ Diễn chỉ bố trí một vòng Tuyệt diệt cổ độc, nếu như ly khai vòng tròn này, mọi ưu thế củahắn sẽ mất hết, đừng quên bên ngoài còn có nữ tử cụt tay đã may mắn đào thoát, còn những côn trùng kia,sau khi mất đi sự khống chế của hắn cũng đều tự bay đi, bò đầy lá cây xung quanh, đông nghịt một mảnh, trông cực kỳ kinh nhân.

Phốc!

Một trăm chiêu qua đi, Tạ Diễn nhất kiếm phong hầu, đâm xuyên qua yết hầu đối thủ, khiến Đại hòa thượng mất mạng tại chỗ, chết không nhắm mắt. Tình trạng của hắn cũng rất thê thảm, cánh tay trái bị phế, sau lưng là một vết thương trông rất đáng sợ, đó là Ưng Trảo thủ do Đại hòa thượng lưu lại. Trước khi học pháp thuật, hòa thượng này là một vị Tông sư ngoại gia quyền, nếu như không phải chủ quan trúng phải Tuyệt diệt cổ độc của Tạ Diễn thì chưa biết hưu chết về tay ai.

“Khục khục…”

“Pháp thuật, đây chính là pháp thuật áp chế!”

Đại hòa thượng trúng phải kịch độc, pháp lực có mười đã mất chín vẫn đem Tạ Diễn đánh thành như vậy, có thể thấy được thời kỳ đỉnh phong hắn mạnh mẽ nhường nào.

Tạ Diễn ho ra máu tươi, từ trong ngực lấy ra một cái bình sứ nhuốm máu, lấy một viên thuốc bên trong cho vào miệng. Phải điều tức một hồi mới ổn định được thương thế, lần nữa nhìn lại, phát hiện nữ tử cụt tay vẫn đứng ngay bên ngoài vòng tròn độc, nhưng sắc mặt trở nên trắng bệch.

Không phải nàng không muốn trốn mà do toàn bộ con đường đều bị độc trùng bao vây, nàng chỉhơi tới gần liền bị độc trùng cắnđến mười vết thương, nếu tiếp tục đi về phía trước chắc chắn sẽ bị độc trùng thôn phệ, nàng không phải là Đại hòa thượng, không có pháp thuật hộ thể, một khi bị độc trùng chui vào cơ thể, kết cục sẽ cực kỳ thê thảm.

“Phản ứng không tệ.”

Ánh mắt Tạ Diễn lạnh lùng nhìn nữ tử cụt tay

“Rốt cục đây là loại độc gì? Thậm chí ngay cả Ngô đại tiên sư đều bị độc chết!” Trong mắt nữ tử áo đỏ tràn đầy vẻ hoảng sợ.

Nàng chưa từng nghe nói đến Tuyệt diệt cổ độc, trên thực tế cấp độ của nàng không thể tiếp xúc đến loại dị độc này, trong suy nghĩ của nàng, lợi hại nhất là các loại độc như hạc đỉnh hồng, thiên cốt thảo…, không thể tưởng tượng được, đến cùng là loại độc gì có thể độc chết được cả Đại hòa thượng tinh thông pháp thuật, chỉ cần nàng phản ứng chậm một chút thôi thì sẽ giống như mấy người kia hóa thành một vũng máu rồi.

“Ngươi không cần phải biết.”

Sau khi khôi phục một chút, Tạ Diễn lấy ra lá Âm Trúc, thanh âm du dương vang lên.

“Buông tha ta…..”

“Không!!”

Trên lá cây, độc trùng sinh động hẳn lên, thanh âm sàn sạt, như mây đen, lao về phía nữ tử cụt tay…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN