Thầy! Em Muốn… - Chương 10: 'ăn ' em trong phòng làm việc…
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
5114


Thầy! Em Muốn…


Chương 10: 'ăn ' em trong phòng làm việc…


Vương Triết vội vã kéo cô vào phòng, ‘cạch’ cánh cửa đóng chặt lại, anh đè cô lên tấm cửa hôn sâu, hai chiếc lưỡi dây dưa với nhau, quấn quýt không rời. Hơi thở trở nên dồn dập, Tú Uyên vòng tay lên cổ anh, cố ưỡn cao người đáp lại nụ hôn.

Bộ ngực no tròn cạ cạ lên người , co dãn đàn hồi khiến Vương Triết như điên lên, hai tay bóp lấy hai trái đào hồng ấy xoa nhẹ rồi nắm chặt lại, nhào đủ mọi hình dáng. Cả người Tú Uyên kϊƈɦ động không biết từ lúc nào bên dưới đã thấm mật ngọt , quần chíp nhỏ cũng ẩm ướt . Cô khó chịu vặn vẻo cơ thể, hai chân ma sát với nhau tạo nên kɧօáϊ cảm. Tú Uyên cắn nhẹ lên đầu lưỡi Vương Triết rồi dứt ra, nói trong hơi thở hổn hển:

– Thầy…có người thì sao?

– Không có ai đâu, yên tâm ! Xem bảo bối của anh ướt rồi nè!

Vương Triết dời tay từ đồi núi di chuyển xuống vùng đồng bằng mịn màng, sau đó một đường thẳng tiến vào khu rừng thần bí. Anh ôm lấy vòng eo của cô từng bước đi lại gần ghế ngồi, cả cơ thể cô được đặt lên đùi anh. Môi anh một lần nữa dán vào đôi môi trơn bóng của cô tham lam gặm nhấm, chiếc lưỡi chu du đảo lộn cả khoang miệng hút lấy dòng nước ngọt lịm. Anh cởi cúc áo của cô, bờ môi lập tức di chuyển xuống bộ ngực, úp mặt vào nó mà chà sát. Vương Triết ngậm lấy một bên nhũ hoa cắn nhẹ khiến Tú Uyên run lên, cơ thể nhảy cảm không ngừng tiết ra mật ngọt ‘ Ưm…ưm…’ . Cô ưỡn ngực cao lên, đút nó sâu vào miệng anh như muốn anh ăn hết nó vậy. Cơ thể ngày một kϊƈɦ thích, bờ ʍôиɠ to căng đét cứ di chuyển lên xuống đùi anh, cô bé cách quần chíp mỏng trức tiếp ma sát lên đôi chân rắn chắc ấy. Nước nhờn thấm ướt qua quần chíp dính lên quần âu , đặc sệt.

Anh cũng cảm nhận được cô hưng phấn, không nói nhiều vội ngẩn đầu dậy, kéo xéc quần lôi cự vật ra day day vài cái. Sau đó, kéo chéo quần chíp nhỏ trực tiếp đi vào.

Vì thời gian có hạn nên hai người cố gắng thích nghi với đối phương để ƈôи ȶɦịt vào trong sâu hơn. Tú Uyên dạng chân hết cỡ cong người ấn ƈôи ȶɦịt vào trọn trong ɦσα ɦuyệt. Cả hai người thở phào sung sướиɠ. Âʍ ɦộ làm lần hai mà tựa như lần đầu, co bóp mãnh liệt, kẹp chặt ‘tiểu Vương Triết ‘ vào trong không nhúc nhích được.

Vương Triết kêu lên:

– Hừ…thả…thả lỏng ra đi! Đứt mất rồi…a…nhanh…

– Em …ư…ư…không được. Nó sâu quá !

Vương Triết không còn cách nào khác cắn răng vịn chặt eo cô cố gắng đưa đẩy, anh rút ra một cách khó khăn sau đó lại đẩy mạnh vào. Mỗi cú thúc Tú Uyên lại la toáng lên ” nhẹ thôi…ư ư…” Đồng thời nước nhờn ngày một trào ra mãnh liệt bôi trơ chỗ giao nhau. Cứ thế ƈôи ȶɦịt di chuyển một cách dễ dàng hơn, âʍ ɦộ không còn co bóp mãnh liệt như lúc nãy, nhưng vẫn kẹp chặt làm anh như điên lên.

Vương Triết tưởng chừng như sắp bắn mất thôi! Cả ƈôи ȶɦịt anh như có hàng ngàn hàng vạn con kiến đang cắt ʍút̼, mỗi tế vào hưng phấn đến tột độ. Anh hùng hục lôi ra đâm vào, ma sát mãnh liệt khiến Tú Uyên rêи lên sung sướиɠ :

– Thầy mạnh lên đi! Sâu hơn một tí nữa …a ha…a…chỗ đó…đúng rồi…

Bờ môi cong khôg ngừng há ra thở gấp, nước miếng trà ra khoé miệng nhỏ xuống từng dọt, ánh mắt đầy hơi nước long lanh, nhìn Vương Triết đưa ra thúc vào mê ly, cô bây giờ trông giống như một tiểu ɖâʍ mỹ , khiến người ta muốn làm đến chết!

Vương Triết dơ một góc áo cô lên, vừa cố thúc vào thật sâu vừa nhìn ɦσα ɦuyệt bé nhỏ cắn nuốt côn thịt mình. Từng mị thịt hồng hồng nộn nộn bị kéo ra cùng với ƈôи ȶɦịt. Anh đắc chí hăng say đâm mạnh hơn nữa, ƈôи ȶɦịt lại lớn thêm một vòng nung âʍ ɦộ mở rộng ra , Tú Uyên kϊƈɦ động nắm lấy tóc anh, cả người đè lên ƈôи ȶɦịt, ấm nó vào sâu hơn. Từng tiếng “hừ hừ…” Thở dốc vang lên cả căn phòng, kϊƈɦ thích hai người va chạm mãnh liệt hơn.

Anh hôn lên môi cô, nút lấy đầu lưỡi, nuốt luôn cả tiếng rêи. Để rồi khi ƈôи ȶɦịt chạm vào t.ử ƈυиɠ của cô thì âʍ ɦộ lập tức xiết chặt lại, trong cơ thể cô một dòng nước ấm phun trào lên đầu quy khiến Vương Triết điên lên. Tú Uyên dứt môi ra kêu lên :

– Á …em ra rồi…em ư ư…

– Tiểu yêu tinh ai…ai…hự hự… cho em ra trước anh …hự…hả?…

Vương Triết nắm lấy đôi bồng đào xiết chặt kiềm chế bắt tinh. Đúng lúc này…

‘ cộc cộc…’

Yêu thích: 4.7 / 5 từ (4 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN