Thầy! Em Muốn…
Chương 24: Xe chấn ( H+)
Nụ hôn nhẹ nhàng trở nên gấp gáp, lưỡi anh như con rắn uốn lượn khắp khoang miệng cô, say sưa quấn quýt ngậm lấy rồi hoà quyện làm một. Vương Triết như người trong cơn khát tham lam nuốt nước tiết ra, lấy luôn cả không khí của cô. Tú Uyên thiếu khí mở miệng thở gấp, dòng nước cũng theo khoé miệng chảy ra trông quyễn rũ đến lạ. Anh dần bình tĩnh hơn chỉ ʍút̼ nhẹ môi dưới cô, hai tay xoa nắn bầu ngực no đủ sau lớp váy mỏng, nơi nào đó trong cơ thể dần căng cứng hiện lên thấy rõ.
Tú Uyên đẩy anh ra, ánh mắt long lanh đầy hơi nước trong đêm tối nhìn anh càng mị hoặc, cô nói khẽ : ” để em …”
Nghe lời cô, anh tựa người vào lưng ghế nhìn người con gái trước mắt đang cởi từng món đồ trêи cơ thể ra, kết thúc là chiếc quần chữ T gợi cảm được cô cố ý kéo rê từ từ xuống càng làm sục sôi ý chí chiến đấu của hàng trăm nghìn chiến sĩ sắp ra trận, tất cả đua nhau tiến về một chỗ chờ thời cơ lao ra. Cả người cô uốn éo dán chặt lên cơ thể anh , làn da trắng ngần mềm mại cùng bộ ngực no đủ chà sát khiến máu trong người thầy giáo Vương sôi sùng sục, mắt anh đỏ au tràn đầy ham muốn tình ɖu͙ƈ.
Chưa hết, bàn tay nhỏ nhắn đang xoa bộ ngực săn chắc của anh cách lớp áo sơ mi, di dời đến cơ bụng sáu múi rồi đi xuống khoá quần, tiếng kéo khoá ‘ xoạt xoạt ‘ vang lên cũng đủ để anh biết rằng cô muốn làm gì. Ngón tay thon dài rẽ khoá quần chui vào bên trong lôi cự long bốc hoả ra ngoài, cô tinh ranh thủ thỉ bên tai anh gọi mời :
– Xe chấn nhé …ông xã !
Nói rồi chân vắt ngang người anh , tay chống lên ngực mà nhấc người dậy, thấy anh còn ngẩn ngơ cô mắng yêu :
– Còn ngồi đó làm gì? Đỡ em.
– Bảo bối chơi dữ nha !
Anh sực tỉnh cười tươi tinh thần hăng hái đạt 100/100, hai tay ôm eo ếch nâng lên để cô rảnh tay điều khiển ‘ pháo đài ‘ đặt trúng mục tiêu và ” bạch ” . Âm thanh va chạm nơi nhạy cảm vang lên khi anh buông tay ra hoà với tiếng rêи kɧօáϊ cảm của cả hai như tiếng còi bắt đầu trận chiến.
Tú Uyên chống tay lên vai anh mượn đà cả cơ thể nâng lên hạ xuống cắn nuốt tiểu Vương Triết, cứ mỗi lần gắn kết vào nhau tiếng thở dốc thoải mái vang lên không dứt, anh vịn eo cô đẩy nhanh tốc độ hơn kɧօáϊ cảm mỗi lúc một dâng trào . Nhưng trong xe chật hẹp, cô ngồi vậy vừa mỏi vừa khó chịu, nơi ấy vẫn không ăn hết trái chuối to đùng khiến Vương Triết cảm thấy không ổn. Anh đành xoay người cô lại, đưa lưng về phía mình, hai trái đào to chèn ép lên vô lăng biến dạng, tiểu huyệt nhỏ vểnh ra sau khít khao ngậm hết ƈôи ȶɦịt to lớn . Lúc này hai người mới thoải mái hơn, công việc đưa đẩy lại tiếp tục, mật dịch trong âʍ ɦộ tiết ra càng nhiều bôi trơn cho anh vận động còn dư thừa nhỏ giọt xuống quần âu đặc sệt.
Cuộc tiến công rầm rộ vẫn chưa khiến anh thoả mãn, Vương Triết một tay nắm tiểu bánh bao tay kia bám lấy vô lăng mượn lực thúc sâu hơn. Lần này đại kê kê đâm mạnh thúc vào vách hoa huyệt non mềm chạm cả cửa t.ử ƈυиɠ khiến Tú Uyên kêu lên :
– Thầy…sâu quá rồi…
– Tiểu ɖâʍ đãng…hự hự…chưa đủ…anh muốn sâu hơn nữa…hự hự…
Đúng như lời anh nói, sự va chạm ngày một mãnh liệt hơn với tư thế này tiểu huyệt khít khao cắn nuốt không chừa một tí nào cả. Vương Triết kɧօáϊ chí dốc sực ra vào nhanh mạnh, cô chịu không nổi miệng hé mở thở dốc, tay run run chống lên thành xe cố chịu đựng anh đâm vào kịch liệt. Đầu ngửa ra sau lấy khí miệng ‘ ư ư …’ càng trông lẳng lơ ɖâʍ đãng. Vương Triết thích thú nhìn cô như vậy, anh cố tình ngắt lên nụ hoa miệng chặn lại môi cô ngăn tiếng kêu thất thanh. Tú Uyên cũng không chịu thua, ăn đau thì trả lại cô khép chặt ʍôиɠ lại đồng thời co rút tiểu huyệt khiến ƈôи ȶɦịt bị ăn sít sao khó di chuyển , Vương Triết cố lấy sức ra vào vừa nhẫn nhịn không xuất ra, lực tác dụng lên xe càng mạnh hơn khiến chiếc xe vốn đã lắc lư như cây trước bão nay lại càng nghiêng ngả chuẩn bị đổ. Anh tức giận vỗ ʍôиɠ cô :
– Em thả ra, chặt quá rồi , anh bắn mất!
– Hừ hừ… ư…dám véo em, em cho anh chết luôn.
Đúng như cô mong muốn , Vương Triết chịu không nổi sự o ép chật chội nhanh chóng phun trào, tiểu huyệt cũng bị dòng nước nóng kϊƈɦ thích mà tham lam hút chặt, đưa cô lên đỉnh. Anh thở dốc buông lỏng gục lên vai cô trách mắng :
– Tiểu yêu tinh đáng ghét!
– Xì…đáng ghét mà còn cắm vào, cắn chết anh !
Vậy là trận chiến gần tiếng đồng hồ kết thúc trong sự hờn dỗi của cô học sinh nhỏ. Nhưng cũng thật may, ráng thêm tí nữa chắc phụ kiện xe bay ra mất, lúc đó thì có mà..mát mặt.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!