Thầy! Em Muốn…
Chương 6: ăn phở ? hay ăn người ?
Trêи bàn ăn, Tú Uyên chả qua tâm đến hình tượng của mình cứ cắm cổ vào tô phở mà húp sùn sụt. Cô đói bụng quá đi mất !
Nhìn cô ăn ngon, Vương Triết cũng thèm anh rướn cổ lên phía trước tì vào vai cô nói :
– Tiểu Uyên cho thầy ăn với .
– Thầy có tay có chân tự lấy mà ăn.
Cô không khách khí từ chối, mặc kệ ông thầy giáo nào đó mặt càng ngày càng nhăn nhó ‘ ăn ké tí mà cũng không cho ! ‘. vậy là anh ta quyết định trả thù.
Vương Triết dùng ngón trỏ ấn nhẹ lên hạt châu khiến người cô run lên, miệng kêu ‘ ưm ‘ một tiếng .
– Thầy lại lên cơn hả? Em đói rồi có để người ta ăn tử tế không ?
Anh chu chu môi đổ lỗi cho cô :
– Ai bảo em không cho thầy ăn, nào cho thầy một miếng đi ! Không thầy ấn tiếp nhá ! Hì hì…
Tú Uyên có cảm giác như mình đang gặp biến thái, chỉ vì miếng ăn mà làm vậy với cô , thật đúng là điên hết cả người mà.
Nhịn !
Phải nhịn!
Nhịn con mẹ nó ! Muốn đánh người quá !
Cuối cùng sau cuộc đấu tranh tư tưởng Tú Uyên vẫn phải đút cho thầy giáo của mình ăn.
Con người ta có tính tham lam, được một thì muốn mười cho nên cứ mỗi lần Tú Uyên ăn xong một thìa là vị thầy giáo này cũng phải được một thìa.
Cứ đút qua đút lại khiến tiểu huyệt cứ thế ma sát lên côn thịt làm nó nổi lên phản ứng. Lúc ăn hết bát phở cũng là lúc côn thịt to lớn, căng cứng đang chén ngang tiểu huyệt cách cái quần âu.
Vậy là ngay tức khắc ,Vương Triết xịch ʍôиɠ Tú Uyên xuống rồi kéo xéc lôi côn thịt ra đặt dọc theo hướng tiểu huyệt cứ thế cạ cạ.
Tú Uyên kinh ngạc trước động tác của anh, cô chưa kịp ngăn cản đã thấy côn thịt đang nằm giữa hai cánh hoa. Hai bên mép như bị kϊƈɦ thích mấp máy liên túc muốn cắn nuốt côn thịt.
– Hà…mềm quá ! Tiểu huyệt chưa gì mà đòi ăn rồi kìa, nó cứ ʍút̼ thầy đây này !
Vương Triết thoải mái khi ƈôи ȶɦịt được thoát khỏi qυầи ɭót, giờ đang được ma sát với tiểu huyệt khiến anh muốn đâm vào quá.
Anh quay người cô lại, tách hai chân ra hai bên ghế, để tay cô bám lấy vai anh. Cứ thế vịn eo nhỏ đưa lên đưa xuống để tiểu huyệt đi chuyển chà sát từ đầu đến gốc côn thịt.
– Thầy…thầy hứa ăn ngoan thầy không làm gì em mà, sao …lại…
Tú Uyên thảng thốt nhìn người đàn ông trước mắt, anh cứ thế nhìn chằm chằm vào chỗ ma sát của hai người mà cong ƈôи ȶɦịt lên chà sát hoa huyệt một cách thích thú, thoả mãn.
Trong lòng hơi sợ hãi muốn chống cự nhưng cơ thể cô lại khác. Tiểu Huyệt vốn chảy ɖâʍ thuỷ do được sờ nay lại càng ồ ạt chạy ra làm ướt hết ƈôи ȶɦịt không chừa một chỗ.
– Thầy nói là không cắm vào mà, giờ thấy chỉ cho nó chạm nhau tí thôi.
– Ừm…nước em chảy ra ướt hết quần thầy rồi này, em phải đền đi! Của thầy nó cũng căng cứng cần em giúp nữa.
– Thầy…thầy …
Cô ấm ức không biết nói gì, lại bị lừa rồi !
– Ngoan lấy tay giải quyết cho thầy đi! Tiểu huyệt sưng thế kia giờ thầy đâm vào thì chiều không về được mất. Nhanh thầy cứng lắm rồi !
Tú Uyên không còn cách nào khác đánh lấy tay kéo côn thịt khỏi khe huyệt, lôi lên. Đỉnh côn thịt căng cứng cứ thế bật lên chạm vào rốn cô khiến cô nôn mà xịch người ra.
Vương Triết vội vịn người cô lại, côn thịt cứ thế chạm vào vùng da bụng mềm mại, đàn hồi, càng trở nên to lớn.
Hai tay Tú Uyên bọc lấy côn thịt bắt đầu đưa đẩy, cứ một lần xuống đầu quy lại đâm vào lỗ rốn khiến anh rất sướиɠ. Còn Tú Uyên lại vừa nôn vừa kϊƈɦ thích lại mới lạ , khiến dịch nhờn chạy ra mãnh liệt.
Một tay Vương Triết rời eo di chuyển xuống tiểu huyệt lập tức cắm vào, hành động này làm Tú Uyên kêu lên ” á…á…âng…” Anh sợ tiểu huyệt còn đau nên chỉ dám vô hai ngón nhưng cũng đủ làm cơ thể nhạy cảm của cô trở nên sung sướиɠ.
Cứ vậy , Tú Uyên cầm côn thịt kéo lên hạ xuống, còn Vương Triết ở trong tiểu huyệt ngón tay không ngừng đâm vô rút ra nhanh chóng. Hai ngón tay cào nhẹ thành ɦσα ɦuyệt khiến Tú Uyên giật giật mình, hai mép mấp máy liên túc hút ngón tay vô sâu hơn, cả tiểu huyệt xiết chặt , cô rêи lên nói những lời ɖâʍ đãng :
– Âng…ân…g …nữa! Sâu nữa đi thầy, chỗ đó ! Aaaa… Thầy ! Em muốn…sâu nữa đi ! Ưm…ưm…
– Tiểu Yêu tinh chỉ biết đòi hỏi, này thì sâu này! Thầy …hự …hự…hừm…nắm nhẹ thôi, gãy mất bây giờ ! Á…
Hai ngón tay Vương Triết thúc mỗi lúc mỗi sâu hơn, lực đạo cũng không hề nhẹ làm cho Tú Uyên như phát điên lên , cô nắm chặt côn thịt của anh cứ thế di chuyển nhanh chóng theo mỗi lần Vương Triết đưa tay vào. Côn thịt sưng tấy lên đỏ au , từng đường gân hiện rõ, trông rất ghê tởm. Mà chính nó cứ va chạm lên bụng phẳng của Tú Uyên làm nổi bật lên sự khác nhau một cách rõ rệt nhưng điều đó lại mang đến cảm giác thích thú cho Vương Triết.
Anh càng hưng phấn càng đâm sâu vào tiểu huyệt hơn, rồi lại rút ra mang theo phần thịt hồng hồng trông rất bắt mắt.
Cứ vậy, chỉ với tay của đối phương , cho dù không làʍ ȶìиɦ đúng nghĩa cũng đủ khiến cả hai lên đỉnh. Nước nhờn cứ thế ồ ạt chạy ra, tiểu huyệt run run hút ngón tay vào không muốn nhả, khít khao cắn nuốt. Cả người Tú Uyên mềm nhũn nằm gục trong ngực anh thở dốc, ánh mắt long lanh tràn đầy hơi nước khiến cô trở nên xinh đẹp đến lạ, thiếu chút nữa tiểu Vương Triết lại ngóc đầu dậy mất.
Trong khi Tú Uyên cạn kiệt sức lực vì vận động sau bữa ăn thì Vương Triết tinh thần lại hưng phấn hơn hẳn, anh tựa người vào ghế tận hưởng cảm giác đê mê do cô mang lại. Tay Tú Uyên vẫn cầm ƈôи ȶɦịt của anh, nó vẫn đang nhỏ giọt, tất cả tϊиɦ ɖϊƈh͙ anh đều bắn lên bụng phẳng của cô theo một đường chạy xuống tiểu huyệt hoà quyện vào ɖâʍ thủy tạo nên hỗn hợp bầy nhầy, đáng ghét!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!