Thầy giáo, thầy là của em. - Chương 1:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
208


Thầy giáo, thầy là của em.


Chương 1:


Sáng sớm lên rồi dậy lên nương í a bạn ơi! Trong chợ buổi sớm luôn là vậy! Các bà bán hàng luôn chứng kiến cảnh gà bay chó sủa ồn ào náo nhiệt vì con trai của bà bán hoa quỳnh đột nhiên bị tổng tài chủ tịch nào đấy bắt cóc rồi các mẹ đi chợ thi nhau trả giá ôi thật là búa lua xua.

Căn trọ rẻ tiền đã cũ kĩ nằm cách chợ khá xa luôn là nơi nghe những bài ca trả giá lãng mạn hay drama chợ mới. Phòng mang số báo danh 12 nằm cuối hành lang, căn phòng này là nơi có góc view cũng như chỗ tốt để nghe ca nhạc ” phòng chợ “. Chủ nhân của căn phòng này đang bận nằm ngáy khò khò trông bộ dạng với chiếc quần xà lỏn màu hường ghét giả dối và phần trên được để trận lộ ra chiếc bụng quả lê quyến rũ.

Điện thoại vang lên chuông báo thức theo đợt, 5h30 – dậy tắt rồi 5h45 – dậy tắt, cuối cùng là tiếng chuông đập tan giấc mộng hè với 6h45. Anh ta vừa cầm con dế Iphone 6 plus trả góp hơn 6 tháng của mình lên xem giờ thì chỉ nhẹ nhàng buông một câu:”cái lon cát không! Đuma trễ giờ rồi ”

Và sau đó chúng ta được chứng kiến cảnh một ông thầy tuổi 23 mới chớm nẹt pô ầm ầm chiếc Yamaha Exciter 150 với giá trả góp gần 2 năm giời mới tậu được, đang mặc kệ lũ chó sủa ầm ầm lẫn dí theo, anh ấy vẫn chạy trăng chết trối để rồi cuối cùng mém bị công an hít còi kêu vào

———————————————

Trường trung học phổ thông Tư Trúc đang yên ắng hòa mình vào bức tranh thiên nhiên hữu tình trong làn thơ êm dịu của Xuân Diệu cùng bài hát hạnh phúc của một tang gia vang lên cạnh bên trường. Ông thầy 23 cái xuân xanh chạy xe vào khu đỗ xe trong tình trạng áo sơ mi trắng xộc xệch, cà vạt quấn quanh cổ, mặt mày như vừa bị dọa đánh. Tôi vui vẻ khóa cổ xe rồi lấy điện thoại ra xem thì vừa kịp giờ vào lớp, chúng khiến anh vui vẻ tung tăng đi vào trường

Trời hiu hiu gió quạnh quạnh, tôi nhìn vào khoảng không gian tĩnh lặng không bóng người mà lặng lẽ chửi lên một câu: ” mẹ bà nó! Vắng như cái chùa “

Cuối cùng để an ủi tâm tư thiếu nữ sắp vỡ vụn của mình, tôi đành phải lê dép cao su giản dị vào trong phòng giáo viên mà bật máy lạnh, gác chân lên bàn nhằm khoe dép lào mới mua chứ tôi không đến nổi điên mới khoa đôi chân ” hột xoàn ” của mình; máy lạnh chạy vù vù, tôi vẫn cứ rung chân rảnh rang ngồi bấm điện thoại bên bàn của mình.

Đang bấm rất hăng say th ánh mắt tôi lia tầm nhìn lên tờ giấy note dán trên vách ngăn và nó làm tôi nhớ ra, lớp năm ngoái tôi làm chủ nhiệm có thằng học sinh mất nết chưa trả bài chép phạt vì cái tội sàm sỡ học sinh nam lớp bên trong trường. Thân già làm chủ nhiệm lớp học sinh ấy năm ngoái khiến tôi gẩn như không thể nào quên cái bản mặt đó được.

Chẳng nghĩ ngợi gì cho mệt nữa, tôi quyết định quăng điện thoại lên bàn, tay lấy một cái bìa hồ sơ che mặt chuẩn bị ngủ năm phút thì cánh cửa một làn nữa được mở tung. Bước vào trong là một cậu con trai thân áo đồng phục thể dục, chân mang giày bata trắng với một đống giấy trên tay. Cậu ta bước lại trước mặt tôi.

Tôi âm thầm đánh giá thằng trước mắt. Đẹp trai, mũi thẳng hơn cả cái giới tính của tôi, nhưng mặt lạnh thế. Chân mày tôi nhướng lên ra ý hỏi thằng nhóc gì đó thì thằng ấy chỉ quăng lên bàn anh một sấp giấy rồi bảo

” ê Thiên! Tôi tới nộp phạt! “

” đouma kính ngữ của mi đâu hả thằng nhóc Luận Trầm Duật Viên chó chết kia? “

Thiệt tức chết chứ! Đường đường là thầy của nó mà nó gọi trông không vậy đó. Cuối cùng, tôi liền vì tình yêu và công lí, để bảo vệ một thế giới hòa bình đời ấm no, nhân danh chủ nhiệm cũ của mày, ta phải cho ngươi đến với trải nghiệm bị chủ nhiệm đì. Tôi như mấy bà hay chửi lộn mà chua ngoa chống tay lên hông vĩnh mỏ lên giáo huấn thằng khỉ trước mặt.

Đang ” giảng đạo ” rất hăng say thì thằng nhóc trước mặt lại lên tiếng

” ồn ào “

Tôi liền nạp thêm năng lượng để chuẩn bị đứng cả ngày giáo huấn thì đột nhiên một cánh tay khá chắc chắn vòng qua eo tôi mà kéo sát tôi vào người cậu ta. Hai tay tôi để lên khuôn ngực hoàn hảo ấy mà ra sức kháng cự, miệng không ngừng lầm bầm chửi và tôi lại thấy tối đi.

” Ưm ”

Tôi kêu lên một tiếng khó thở. Trên đôi môi khẩu thị tâm phi thường ngày nay lại đón tiếp một cái gì đó nó mềm mềm, âm ấm nhưng không được ôn nhu lắm. Chiếc lưỡi cậu ta cứ quấn loạn lấy chiếc lưỡi của tôi, tay cậu đặt sau gáy tôi nhằm đưa nụ hôn thêm sâu. Tôi hoảng loạn thực sự dù cậu ta hôn giỏi thật

Đuma cái não! Mày đang bị cưỡng hôn đấy! Tại sao mày lại ra lệnh cho cơ thể hưởng thụ hả? Vâng, ông thầy 23 đang dần dần say goodbye năng lượng và say hello với cảm giác mềm nhũng đôi chân, cả người chỉ có thể bấu víu lấy đôi vai kia để đứng vững. Tên nhóc đang cưỡng hôn đột nhiên dừng lại, dứt môi mình ra khỏi môi ông thầy đang rối loạn trước.

” thầy em vẫn ngọt như ngày nào “

” coi chứng mặt thầy mày nha, nha nha! “

Tôi vừa chỉ tay vào mặt nó vừa la làng. Song, vì tuổi già sức yêu thế là tôi ngồi lại trên ghế, than trời than đất, đặt báo thức rồi đưa tay xua đuổi thằng nhóc thò lò mũi xanh tự mình cho ra ngoài, tay với một cuốn sổ đặt lên che mặt rồi ngủ thẳng cẳng. Về phía Duật Viên, chỉ gãi gãi sau đầu mình một cái rồi hướng bước đi ra ngoài phòng giáo viên, trở xuống căn tin mua bữa sáng healthy và balanced.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN