Thầy giáo, thầy là của em. - Chương 3:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
206


Thầy giáo, thầy là của em.


Chương 3:


Sau bao nhiêu tháng ngày, hôm nay mở ra lại nhớ đến cái truyện này nên, làm thôi chứ sao.
————————————————————————–
Đời lắm trái ngang, vừa mới dạy xong, hết lịch dạy, tính về sớm cho khỏe, vừa mới bước phòng giáo viên. Thay đồ cũng xong, gom đồ cũng xong thế éo nào CÁI CHÙM CHÌA KHÓA NÓ MẤT CHỨ.
Như sét đánh ngang tai,…
” Đùng”
Ở ngoài sét đánh, 1 trận mưa đổ xuống (au: liên kết vãi ). Trời đụ, mưa rồi hả. Ôi chúa ơi! Lạy chúa con đạo phật! Con làm gì sai (chúa: tội của mày là ko để Luận Băng “mần”. au: thế chúa có đè ai ko? Chúa: có! Đè phật chứ ai. au: á đù) mà nguoiqf lại làm vậy. Tan học, ngồi trong phòng giáo viên mà cứ như âm hồn ngồi đó. Phòng giáo viên cũng tan. Vẫn ngồi đó, ngồi để cảm nhận từng đợt gió lạnh của máy lạnh, chòi má! Thằng nào con nào mở máy lạnh, à quên mất, hồi là mình mở mà.
“Cạch”
Cánh cửa bật mở. Có tiếng bước chân lại gần, tôi cũng chẳng buồn ngó. Có 1 bàn tay nào đó nâng cầm tôi lên.
” sao mà buồn vậy? “
“…..”
” ai bắt nạt à? “
” em chưa về à? “
” đợi thầy ạ! “
” Luận Băng, em nên về. Ba mẹ sẽ lo đó. “
” thế còn thầy? “
” đừng quan tâm. Em về đi để mưa hóa bão thì thiệt lắm. “
” mất chìa khóa xe rồi phải ko? “
Tôi ngạc nhiên sao thằng nhóc này lại biết rằng tôi mất chìa khóa. Tôi gật nhẹ. Bỗng, Luận Băng móc điện thoại ra, bấm cái gì đó.
” Alo! Tôi đây! Làm thêm 1 suất nữa.”
Luận Băng cất điện thoại. Em ấy nắm lấy tay tôi. Lôi tôi như cái bao tải.
” em buông ra đi! “
” nếu mất chìa khóa, thì qua nhà em ăn cơm. “
” xin lỗi, thầy ko có đủ thân phận để tới. “
” thiệt là,…”
Bỗng, Luận Băng ngừng kéo tôi. Em ấy quay người tôi lại, kề sát mặt mình gần mặt tôi.
” thầy là vk em nên thầy có quyền đến chứ. “
Chưa để tôi nói lời nào, em ấy nuốt lấy đôi môi tôi. Luận Băng dùng lưỡi của mình đùa giỡn trong khoan miệng tôi, cướp lấy hết sinh khí của tôi. Sau 1 hồi lâu, em ấy thả tôi ra.
” nhớ đấy! Thầy là của Luận Băng này, nếu thầy đi với người khác ko phải em, thì thầy cũng tập xác định đi nha! “
” em…em…”
” giờ đi thôi “
Tiếp tục cuộc hành trình, Luận Băng lại lôi tôi đi như bao tải.
————————————————————————–
Viết tới đây thôi nha. Bye mấy nàng. Bữa sau viết dài hơn hen. Bái bai
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN