Thầy Giáo vị Hôn Phu của Tôi - Chương 6: Cả Đời Này Cũng Không Được Buông
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
505


Thầy Giáo vị Hôn Phu của Tôi


Chương 6: Cả Đời Này Cũng Không Được Buông


#BooMew

Hạ Hương ăn nhẹ xong bữa sáng, không muốn đi cùng Triết Xâm gì cả, kết quả khi Hạ Hương đang định diễn trò giả vờ lại bị Triết Xâm hung hăng dọa.

” Một em tự đi! Hai là anh bế em đi! ” Thanh âm cứng rắn không nhìn ra là giận hay là vui, Triết Xâm dừng một chút lại nói.

” Em tự chọn đi! Anh không ép ! ”

Hạ Hương trợn to mắt nhìn chằm chằm Triết Xâm, cô thật muốn đánh chết tên đàn ông này! Anh ta nào cho cô lựa chọn! Cái gì mà nói chuyện như thể anh ta rất từ bi lương thiện.

Cái gì mà không ép ? Rõ ràng ép chứ đâu phải không ! Cả một và hai cô đều không muốn cái nào cả.

Hạ Hương nhíu mày hung hăng nói.

” Tôi không chọn cái nào hết đó! Anh về đi! Tôi muốn ngủ! ”

Hạ Hương thật sự rất muốn ngủ, bị bắt dậy sớm trong khi ngay nghĩ chỉ có mỗi chủ nhật, thế mà bây giờ còn đi chơi đi gì nữa!

Triết Xâm không khách khí đi tới, khom người xuống bế Hạ Hương lên.

Hạ Hương trợn to mắt kinh ngạc vội nói.

” Anh điên sao? Thả tôi xuống! ”

Triết Xâm vẫn ôm chặt Hạ Hương không buông, Hạ Hương nhíu mày đánh mạnh vào ngực Triết Xâm nói.

” Thả tôi xuống mau, anh muốn tôi té anh mới vừa lòng có phải không ? ”

Triết Xâm thật sự giận dỗi nhíu mày nhìn Hạ Hương nói.

” Em nghĩ tôi sẽ để vợ của mình té !? ”

Hạ Hương không trả lời.

Triết Xâm lại nói.

” Hôm nay là ngày hẹn hò đầu tiên của chúng ta em nghĩ cho tôi leo cây sao Hạ Hương ? ”

Hạ Hương giật mình, cái gì mà hẹn hò đầu tiên.

Triết Xâm không đợi Hạ Hương suy nghĩ xong lại nói.

” Nếu em đành lòng để tôi đi đến nơi đó một mình thì em cứ ở lại! ” dứt câu bỏ Hạ Hương xuống, Triết Xâm không nhanh không chậm đi ra ngoài.

Hạ Hương đứng trong phòng một lúc lâu, suy nghĩ!

Triết Xâm thật là đang giận cô đi! Cách nói chuyện lại cách cư xử hôm nay rất nghiêm túc! Hạ Hương đem theo chiếc túi xách chạy vội ra ngoài nhìn chiếc xe quen thuộc kia, chạy nhanh tới gõ cửa xe.

Triết Xâm đợi lúc lâu, không thấy Hạ Hương tới, anh cúi đầu xuống hít một hơi để bình tĩnh lại thì lại nghe tiếng gõ cửa xe.

Triết Xâm lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn, hai mắt anh mở to, sự tuyệt vọng dần tán đi thành sự vui mừng.

Anh mở cửa xe nhanh chân đi đến trước mặt Hạ Hương, kéo Hạ Hương vào ngực nhẹ giọng nói.

” Em rốt cuộc cũng tới! ”

Hạ Hương hơi khó chịu, nhưng khi nhớ tới dáng vẻ tịch mịch lúc nãy cô nhìn vào cô lại không đẩy Triết Xâm ra mà để anh ôm một lúc.

Hạ Hương mới nói.

” Ôm đủ rồi thì đi thôi! Chúng ta còn đi hẹn hò gì mà không phải sau? ”

Triết Xâm trong mắt chứa chan sự ôn nhu mà ” Ân ” cái mở cửa xe cho cô vào ngồi .

Rồi bắt đầu lái xe đi.

••••••

Đến Công Viên Giải Trí KimTle thì Triết Xâm dừng lại.

Hạ Hương thì nhíu mày, cô chần chờ không xuống, Triết Xâm mới cười kéo tay cô xuống nói.

” Nhớ tới chuyện lúc nhỏ sao ? ”

Hạ Hương im không nói gì.

Triết Xâm nhẹ giọng dỗ Hạ Hương,.

” Lúc nhỏ là lúc nhỏ bây giờ có anh ở đây rồi không sao đâu! ”

Hạ Hương mím môi không nói gì…

Thật ra là lúc Hạ Hương 4 tuổi! Triết Xâm đã 16 tuổi.

Năm đó Hạ Hương cùng với gia đình đi chơi tại công viên nổi tiếng kia, đang chơi vui vẻ đến tận chiều thì Hạ Hương thấy được Triết Xâm.

Hạ Hương nhỏ giọng non nớt gọi.

” Anh Xâm! ”

Triết Xâm lúc đó đang đi với đám bạn, nên cũng không nghe thấy bé Hạ Hương gọi.

Hạ Hương nhìn mẹ mình một cái nói.

” Mẹ mẹ… Con qua chỗ anh Xâm chơi! ” vừa nói xong còn không quên chỉ chỗ Triết Xâm đứng.

Mẹ Hạ Hương thấy không để ý mà gật đâu.

Hạ Hương nhanh nhẹn chạy tới, thì Triết Xâm đã đi xa.

Hạ Hương vừa chạy vừa gọi.

” Triết Xâm..? Anh Xâm… ”

Cứ thế vừa chạy vừa gọi mãi đến không còn nhìn thấy Triết Xâm nữa!

Hạ Hương khóc lóc, quay lại không thấy mẹ cô. Lại không thấy anh Triết Xâm.

Vừa khóc vừa đi tìm họ. Đến đau cả chân phát sốt ngồi chình ình trước nhà ma khóc rống lên.

Lúc này Mẹ Hạ Hương nhíu mày kiếm con không thấy! Lại thấy đám người Triết Xâm, bà đến hỏi.

” Hạ Hương đâu Xâm? ”

Triết Xâm nói.

” Em có tới sao ? ”

Mẹ Hạ Hương trong đầu ” Bùng ” một cái nói.

” Nó nói đi tìm con mà! ”

Ba Hạ Hương và Mẹ Hạ Hương bắt đầu tìm cô, Triết Xâm cũng đi tìm!

Năm đó 9 giờ tối là Công Viên sẽ đóng cửa, hên là hôm đó họ thấy Ba và Mẹ cô xin quá nên chưa vội đóng cùng nhau tìm.

Triết Xâm một mình đi chỗ xa nhất công viên là khu nhà ma kia,

Cũng không biết là định mệnh hay gì anh kiếm được Hạ Hương đưa cô về!

Kể từ ngày hôm đó, Công Viên là nổi sợ lớn nhất của cô! Sợ đến nổi chỉ cần đứng từ xa cô cũng run rẩy như lúc này.

” Triết Xâm hay là chúng ta về đi! ”

Triết Xâm nắm chặt tay cô nói.

” Không được! Sau này em và anh có con, con đòi đi chơi không lẽ em ở nhà ! ”

Nhìn Hạ Hương hai mắt đỏ ửng Triết Xâm lại nói.

” Nắm chặt tay anh! ”

Hạ Hương nắm lấy! Triết Xâm lại nói.

” Không được buông! ”

Hạ Hương gật đầu! Triết Xâm lại nói.

” Cả đời này cũng không được buông! ”

Hạ Hương lại gật đầu! Một lát lại ngơ ngác kinh ngạc nhìn Triết Xâm, Triết Xâm cười đến sáng lạn.

——————————

Đừng quên Like và Vote ủng hộ Boo nha!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN