Thầy Giáo vị Hôn Phu của Tôi - Chương 7: Vợ Ơi. . .
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
510


Thầy Giáo vị Hôn Phu của Tôi


Chương 7: Vợ Ơi. . .


#BooMew

Hạ Hương nắm chặt tay Triết Xâm, cúi đầu xuống nhưng nếu chịu để ý thì rất dễ nhìn thấy mặt của Hạ Hương đang đỏ ửng lên không ít. Triết Xâm đương nhiên là nhìn thấy, trong mắt anh lúc nào mà không có hình bóng của Hạ Hương. Từ lúc mới gặp nhau mới giờ.

Tình cảm này trọn vẹn hơn mười năm, cũng không biết do định mệnh hay duyên số, khi Hạ Hương vừa mới sinh ra Triết Xâm đã yêu cô. Nói ra có vẻ thật buồn cười nhưng thật sự là như vậy! Anh đợi cô lớn dần lại đợi tới tận bây giờ. Hạ Hương nay đã lớn xinh đẹp hơn nhiều trước kia.

Triết Xâm rõ hơn ai hết về tính tình của Hạ Hương, cô không ghét anh nhưng cô không yêu anh! Lúc đầu có hơi buồn nhưng là anh tin nếu anh có thể cố gắng hơn thì nhất định sẽ rút ngắn khoảng cách của anh và Hạ Hương.

Triết Xâm cúi đầu nhìn bàn tay nhỏ bé mà chính anh đang nắm lấy. Trong lòng khẽ động. . . anh muốn nắm đôi bàn tay nhỏ bé này suốt một đời có được không?

Đi một vòng Công Viên Giải Trí, Hạ Hương cảm giác chính cô không còn sợ như lúc đầu nữa! Cảm giác thật mới mẻ và tuyệt vời. Đã lâu…lâu lắm rồi cô không đến đây nhưng hôm nay đến, lại đến với người chồng tương lai, nói cô không rung động không tình cảm là sai nhưng cô vẫn thích hơn là cả hai không có hôn ước mà vẫn bên nhau rồi yêu nhau.

Cô không thích mối quan hệ hôn ước kiểu đấy! Cảm giác như là họ yêu nhau quen nhau đến với nhau vốn không phải tình yêu mà chính là tờ giấy kia nên mới kéo họ lại gần.

Nhìn Triết Xâm lúc nào cũng cố gắng rút ngắn khoảng cách. Trong lòng Hạ Hương cũng xót lắm chứ nhưng cô biết giúp anh như thế nào?

Đang mê man suy nghĩ một chút bỗng nhiên Triết Xâm lại hỏi.

” Đói không vợ? ”

Hạ Hương nhìn Triết Xâm khe khẽ gật đầu, mặc dù đã dặn không cho gọi cô là ‘ Vợ ‘ nhưng Triết Xâm vẫn cứng đầu như vậy gọi lấy gọi để, nhưng là cô phát hiện. . . cô không có ghét bỏ cách gọi này, lại càng muốn nghe thêm nghe thêm nữa, càng nghĩ cô càng rối rắm.

Nhìn đôi bàn tay được nắm, Hạ Hương không khỏi thở một hơi sâu. Cũng không hiểu rõ bản thân đang nghĩ gì chỉ muốn được như thế này mãi thôi.

Triết Xâm thấy Hạ Hương không nói gì, quay đầu lại nhìn hỏi.

” Vợ. . . làm sao vậy? ” hay là cô ấy chán ghét anh đến nỗi không muốn nói với anh thêm một ngày nào nữa. . . hay là không thích anh gọi cô là vợ. . .

Triết Xâm trong lòng có hơi buồn nhưng vẫn cố giương lên khóe môi nhìn Hạ Hương nói.

” Em không muốn anh gọi ‘ Vợ ‘ thì anh sẽ không gọi nữa! Em đừng khó chịu. ”

Hạ Hương nhíu mày nhìn Triết Xâm, cô từ bao giờ nói không thích? Có nói không thích sao?

Hạ Hương mím môi, trừng mắt nhìn Triết Xâm, muốn nói lại thôi. Hừng hực xoay người bỏ đi. Triết Xâm đứng đó cứng đờ người, đã xảy ra chuyện gì? Không phải cô không thích anh gọi ‘ Vợ ‘ sao?

Triết Xâm đứng đó suy nghĩ một lúc lâu, hai mắt trợn to, môi khẽ câu lên vui sướng.

Anh quên để ý cô mất, từ đầu Hạ Hương có phản đối nhưng một lúc sau lại im lặng, cũng đồng nghĩa với mặc kệ hoặc là chấp nhận đi. Cũng chứng tỏ cô không phải không thích anh gọi vợ, có nghĩa đã bật đèn xanh cho anh. Triết Xâm càng nghĩ càng vui mừng. Môi khẽ câu lên vui sướng. Vội vàng chạy theo gọi.

” Vợ ơi. ” giọng ngọt. . . ngọt đến muốn ra nước.

Hạ Hương còn đang khó chịu, đi vào thẳng quán ăn không để ý Triết Xâm. Triết Xâm mặt mày hớn hở chạy tới, lại nhẹ giọng gọi.

” Vợ ơi. . . ”

Triết Xâm môi khẽ câu lên cười vui vẻ, sáp sáp tới gần, không ngại ánh mắt người ngoài mà nắm lấy đôi tay bé nhỏ của Hạ Hương gọi.

” Vợ ơi. . . ”

Hạ Hương bị gọi đến mặt đỏ tươi đỏ rượi, cúi xuống không nói gì.

Triết Xâm lại cười, gọi món ăn xong lại nói.

” Được rồi mà vợ, ngẩng mặt lên để anh coi coi. ”

Hạ Hương vẫn cúi, Triết Xâm không nhanh không chậm nói.

” Ngại ngùng cái gì? Anh là chồng của vợ có phải ai đâu. ” dứt câu lại nâng gương mặt đỏ rượi của cô lên. Triết Xâm môi khẽ câu lên rồi hôn lên má Hạ Hương.

Hạ Hương hai mắt trợn to không tin được, cứ nhìn chằm chằm Triết Xâm. Hai người bốn mắt nhìn nhau, tràn ngập ý xuân.

Khi đó, bên ngoài quán ăn trong khu giải trí có một đám học sinh nhìn vào trong quán.

” Hình như là Hạ Hương. ”

” Thầy Xâm. . . ”

” Trời ạ! Hôn. . . hôn nhau kìa. ”

” Haha mai có tin hot rồi đây. ”

” Chết chắc. ”

” Không ngờ luôn. ”

” Hạ Hương trong ngây thơ, không nghĩ tới. . . haha. ”

” Haha. ”

••••••••••••

Nhớ Like và Bỏ Phiếu ủng hộ Boo nha ^^!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN