Thẻ Của Anh Em Quẹt Cả Đời Cũng Không Hết - Chương 10: Phía sau có một nhân vật lợi hại hơn đang thao túng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
187


Thẻ Của Anh Em Quẹt Cả Đời Cũng Không Hết


Chương 10: Phía sau có một nhân vật lợi hại hơn đang thao túng


Edit: melbournje

🤤

Anh đưa điện thoại di động trả lại cho Quan Vĩ Lễ, đi vào phòng thay đồ lấy điện thoại của mình ra.

Nhìn thấy có mấy cuộc gọi nhỡ, anh gọi lại.

“Alo” trong điện thọai truyền đến âm thanh ấm áp của Đồng Kiều.

“Cô còn ổn chứ?” Ngụy Cẩn Hằng hỏi.

“Ừm, còn tốt.”

“Cần tôi xử lý một chút sao?”

“Không cần, chị Linh đang nghĩ biện pháp.”

Đồng Kiều đang nói chuyện, sau lưng có một cái tay duỗi tới, đoạt lấy điện thoại.

“Alo, xin chào, anh là bạn trai của Đồng Kiều thật sao?” Hoắc Linh trực tiếp hỏi.

Vấn đề này khiến Ngụy Cẩn Hằng sững sờ.

Mà Đồng Kiều đứng ở một bên trực tiếp không đành lòng nhìn thẳng mà che mắt.

“Có chuyện gì sao?” Ngụy Cẩn Hằng vòng qua vấn đề này.

“Chuyện là như thế này, tối hôm qua Tiểu Đồng ở cùng với anh, là thật sao?”

“Ừm.”

“Tiểu Đồng tại đoàn làm phim đắc tội vài người, các cô ấy hùn vốn tung lời đồn lên mạng, hiện tại đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của Tiểu Đồng, tôi nghĩ muốn để anh ra mặt, cùng Tiểu Đồng xác thực người ở bên cô ấy hôm đó là anh.”

Ngụy Cẩn Hằng trầm mặc một chút, rồi nói ra: “Phiền cô đem điện thoại cho Đồng Kiều.”

Đáp án này không phải là đáp án mà Hoắc Linh muốn nghe: “Thưa anh, tôi có cần phải lại cùng anh……”

“Đưa điện thoại cho Đồng Kiều.”

Đối diện thanh âm của người đàn ông không nặng, lại làm cho Hoắc Linh luôn cố chấp khiếp đảm.

Cô ấy an ủi chính mình rằng có thể là bởi vì mình cùng đối phương không quen.

Nghĩ như vậy, cô ấy đem điện thoại đưa cho Đồng Kiều đứng ở một bên.

Đồng Kiều sốt ruột “alo” một tiếng.

Một tay khác mở cửa phòng, đi ra ngoài, rõ ràng chính là không muốn để cho Hoắc Linh nghe được.

Cô đi tới cuối hành lang, đứng ở bên cửa sổ, nhìn đèn neon bên ngoài giải thích: “Ngụy Tổng, thật xin lỗi, là người đại diện của tôi một mực hỏi hôm đó tôi ở cùng ai cả đêm, tôi liền nói dối là ở cùng bạn trai.”

“Ừm.”

Nghe thanh âm này, đối phương hẳn là không hề tức giận.

“Cô ở đoàn làm phim bị khi dễ sao?”

Đồng Kiều lắc đầu: “Không có, các cô ấy cũng không dám thể hiện trước mặt, cho nên lần này mới vụng trộm đâm sau lưng.”

“Lần sau bị ủy khuất, hãy nói với tôi sớm hơn.”

Đồng Kiều mím môi, cười một nụ cười mà chính mình cũng không phát hiện ra.

Thật lòng kho nghe lời anh nói, miệng cô như là bị băng dán kín, sẽ chỉ “ừm” không ngừng.

Thẳng đến điện thoại cúp máy, cô mới phản ứng được, ý đối phương nói chính là: Việc này tôi đến xử lý.

Đồng Kiều sững sờ nhìn lấy điện thoại di động, nghi hoặc anh sẽ xử lý như thế nào? Thật chẳng lẽ như là chị Linh nói hai người có quan hệ bạn trai bạn gái, tối hôm qua hai người bọn họ ở cùng một chỗ?

Cúp điện thoại, Ngụy Cẩn Hằng xoay người hướng vào trong bể bơi.

Quan Vĩ Lễ cùng Doãn Song Kiệt đang nằm tại trên ghế dài trò chuyện cái gì.

Anh đến gần đưa cho bọn họ mỗi người một chai nước, lúc đưa cho Quan Vĩ Lễ, nói ra: “Lễ Tử giúp tôi làm một chuyện.”

Quan Vĩ Lễ làm động tác từ chối nhận nước: “Nước này tôi không uống.”

Ngụy Cẩn Hằng đem chai nước ném vào trong ngực anh: “Không uống cũng phải xử lý.”

Quan Vĩ Lễ một mặt không tình nguyện: “Tại sao Lão Doãn không phải làm cái này? Làm phiền cậu đi nhờ cậu ta đi.”

“Lão già kia đi khách sạn là nhà sản nghiệp nhà cậu, giúp tôi tra một chút tối hôm qua ông ta mang ai đến.”

Quan Vĩ Lễ chỉ điện thoại di động nói: “Trên mạng không phải nói là Đồng Kiều sao.”

Ngụy Cẩn Hằng vứt cho anh ta một ánh mắt: “Tối hôm qua cô ấy ở cùng với tôi.”

Quan Vĩ Lễ, Doãn Song Kiệt lộ ra ánh mắt hài hước, đồng thời phát ra một âm thanh đầy ý tứ: “Ồ ~~~ “

Cúp điện thoại, Đồng Kiều một lần nữa gõ cửa vài phòng của chị Linh, Đồng Kiều bị chị Linh nhìn cho chột dạ.

“Tiểu Đồng, em nói thật với chị, tối hôm qua đến cùng em ở đâu?”

“Em thật sự cùng với bạn trai ở một chỗ.”

“Vừa rồi gọi điện thoại người đàn ông này?” Đồng Kiều gật đầu.

“Các em đã quen nhau bao lâu?”

Đồng Kiều tận lực để chính mình không phải chột dạ: “Chắc là một năm rồi?”

Hoắc Linh gật đầu, giận quá mà cười; “Ở cùng một năm, mà anh ta còn lạnh nhạt bảo em rằng Đồng Kiều đâu?”

Đồng Kiều nuốt nước miếng, oán thầm nói: Kêu tên liền là lạnh nhạt rồi? Vậy em còn một mực gọi anh ta là Ngụy Tổng đây, còn may vừa rồi không có bị chị nghe được.

Cô ráng chống đỡ giải thích: “Hai người chúng em quen gọi tên nhau hơn.”

“Em…” Hoắc Linh vừa há miệng, điện thoại trong tay cô hợp thời vang lên.

“Alo, giám đốc Quan.”

Hoắc Linh bực bội bảo cô về trước đi, cứ mở điện thoại, có việc gì sẽ gọi cho Đồng Kiều.

Nghe nói như thế, Đồng Kiều trong nháy mắt nhẹ nhàng thở ra, nhanh nhanh chóng chóng rời khỏi đây.

Trở lại khách sạn, trong phòng vẫn như cũ không có ai.

Cô ngồi ở trên giường, nhìn một trận gió tanh mưa máu trên mạng.

Chính như chị Linh nói, mấy người các cô chưa nổi mà đã có sóng gió lớn như vậy, phía sau chắc chắn có người giật dây.

Không cần nghĩ cũng biết là tối hôm qua cùng Lưu Quan Hoa ngủ chính là người chung đoàn làm phim với cô.

Hiện tại cần phải làm là tìm ra đó là ai, để cứu Đồng Kiều khỏi hiềm nghi.

Sáng sớm hôm sau:

Đồng Kiều vào studio liền cảm nhận được những ânh mắt tìm tòi và chán ghét.

Cô cố gắng duy trì sự bình tĩnh, tìm tới một chỗ vắng người, ngồi ở một bàn nhỏ ăn bữa sáng mà trợ lý mang tới cho.

Vừa ăn một nửa, bên cạnh thì có một bóng người vung tới, Ngụy Tiếu Vũ trang điểm xong và thay xong trang phục, ngồi ở bên cạnh cô.

Đồng Kiều nhấp một hớp sữa đậu nành, hỏi: “Không thấy những người khác trốn tránh em sao, chị lại chủ động đến gần như vậy, không sợ bị em làm liên lụy sao?”

Ngụy Tiếu Vũ hai tay chống cằm: “Cho nên, hôm đó em đã ngủ cùng ông già háo sắc kia sao?”

“Làm sao có thể.” Đồng Kiều trong nháy mắt phủ nhận.

“Sao lại không được.” Nói xong ngữ khí của chị ấy chậm lại, một bộ dạng phát sầu: “Ai, chuyện này đã qua cả đêm, sao không thấy phía bên em có động tĩnh gì.”

“Không phải hôm qua em nói người đại diện của em đã chạy tới sao?”

Đồng Kiều gật đầu: “Ừm, hôm qua chị ấy nghe xong cuộc điện thoại gì đó liền trở về, sau đó liền không có tin tức.” Nói xong, cô chuyển hướng Ngụy Tiếu Vũ, hỏi: “Nếu như lúc này chị bị oan uổng, chị sẽ xử lý như thế nào? Bây giờ em đang muốn up weibo.”

Ngụy Tiếu Vũ bĩu môi gật đầu: “Nếu như là chị, chị up luôn từ hôm qua rồi.”

Đồng Kiều nghe cô ấy, cầm giấy xoa xoa tay, lấy điện thoại ra đăng lên Weibo.

Đồng Kiều v: Haha, các bạn trẻ, diss lầm người rồi~

Phía dưới kèm một bức ảnh một con mèo đang xù lông vì bị một cái nồi đè vào.

Ám chỉ là chuyện này đúng là hù chết cô rồi.

Weibo up ra, phía dưới vẫn như cũ không ít người mắng, nói cô muốn tẩy trắng.

Còn hỏi cô đã nghĩ ra phương pháp quăng nồi chưa.

Đủ các loại bìmh luậm ác ý.

Nhưng mà Đồng Kiều trực tiếp cất điện thoại, không tiếp tục hỏi nữa.

Lúc quay phim, đạo diễn cùng các nhân viên công tác hình như sớm đã quen với loại chuyện này, thái độ đối với cô vẫn như cũ không lạnh không nhạt.

Lúc quay phim, thời gian quay phim rất căng nên cũng không cho cô thời gian để suy nghĩ lung tung.

Cho nên đợi cô cầm điện thoại lên, Weibo đã phát nổ.

Bên trong phòng làm việc của Vi Tuyết.

Một đám người vây quanh chiếc bàn trầm mặc không nói gì, người phụ nữ ngồi ở giữa không giữ được bình tĩnh, mở miệng.

“Tôi nuôi một đám các người, là để thời khắc mấu chốt các người không nói gì sao?”

Trong đó người đại diện bên cạnh cô nói ra: “Chị Tuyết, trước đó vẫn một mực bình thường, tự dưng nổ ra chuyện này, khiến chúng em có chút vội vàng không kịp chuẩn bị.”

Người nữ tức giận cầm bút ném: “Trước đó là cô nói Đồng Kiều là một diễn viên tuyến thứ 18, coi như cho cô ta làm thế thân, cô ta cũng không thể tránh được, hiện tại làm sao lại khiến cho tôi như này.”

Những người khác không nói lời nào, nhưng trong lòng đối với cô ta ít nhiều đều có chút ý kiến.

Cuộc sống của chính mình không biết kiềm chế, còn bắt bọn họ giải quyết.

Mỗi lần cô ta cùng người đại diện chú ý tài nguyên nào, không nói hai lời liền đi đoạt, không đoạt được liền dùng thân để đổi, mấy lần đều suýt chút bị bọn nhà báo chụp lại, cuối cùng vẫn đến tay bọn họ.

Không nghĩ tới lần này lại bị chụp thật.

Thực tế thì bọn họ dự định thuận nước đẩy thuyền, để Đồng Kiều kia cõng nồi, rồi từ từ đem sự tình áp xuống.

Dù sao giới giải trí chuyện gì tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, qua rồi liền ít ai chú ý.

Còn chờ bọn họ ép làm gì, buổi trưa hôm nay mười giờ, một tài khoản Weibo đăng video cùng cả ảnh đêm hôm đó.

Trong đó mấy tấm còn rõ mặt Lưu Vi Tuyết.

Lần này, chuyện lần nữa nổ lên, bọn họ định đè xuống, hoặc là thay đổi mục tiêu đều không thành công, hiển nhiên chuyện này phía sau có một nhân vật lợi hại hơn đang thao túng.

Hiện tại Weibo Lưu Vi Tuyết đã nát, không ít người bảo cô cút khỏi giới giải trí.

Bộ ngực Lưu Vi Tuyết phập phồng, gấp rút cực độ, biểu hiện tâm tình phiền não.

“Không có biện pháp giải quyết hay sao? Chẳng lẽ muốn kiếp nghệ sĩ của tôi bị tan tành vì chuyện này?”

Đối với Lưu Vi Tuyết, chuyện này căn bản cũng chẳng phải chuyện lớn.

Trong giới giải trí, phải bồi rượu không ít người, đừng nói cô ta không sạch sẽ, hiện tại một minh tinh hot, mặc kệ nam nữ, phía sau ai mà không có quá khứ đen tối.

Người đại diện ngồi bên cạnh mở miệng an ủi: “Không sao, giới giải trí không ít người cũng dính scandal, cô xem bọn họ đều tiếp tục diễn, hát như bình thường, không bằng ẩn nấp một thời gian, khoảng thời gian này, chúng ta sẽ cố hết sức đem chuyện này đè xuống, cô không phải lập tức có bộ phim quay ở Pháp sao? Trước tiên cô nên ra nước ngoài tránh một thời gian.”

Đoàn làm phim.

Tin tức này tuôn ra, tất cả mọi người đều kinh ngạc, ánh mắt nhìn Đồng Kiều không giống lúc trước.

Ngược lại thì phải nói đến sâu người kia.

Hôm qua Trương Lâm Lâm hoà thuận cùng Đạo Nhạc vui vẻ một đêm không có trở về.

Ngày hôm nay cũng như trước không gặp sáu người này, đến cảnh bọn họ, đạo diễn cũng không tìm các cô ấy, để ở một bên, quay cảnh của những người khác trước.

Quay phim diễn ra như thường lệ, những người khác phát hiện không thấy các cô ấy đâu cũng sẽ thuận mồm hỏi một câu, nhưng không ai đặc biệt để ý.

Ba ngày trôi qua, Lưu Quan Hoa lên mạng đăng tin xin lỗi, vợ ông ta vì đứa con nên chấp nhận tha thứ.

Mà Lưu Vi Tuyết cũng biệt tăm.

Trưa hôm nay, Đồng Kiều quay xong, ngồi ở dưới bóng cây đọc thoại.

Trợ lý kích động đưa điện thoại cho cô.

Không ít người chạy tới nói lời xin lỗi với cô.

Đồng Kiều nghi hoặc, cầm điện thoại di động lên.

Fan hâm mộ của cô đã tăng thêm 20 ngàn người.

Cô mở hot search, dĩ nhiên mình lại lên.

Hot search thứ 6 có tiêu đề là: Chúng ta đều nợ Đồng Kiều một lời xin lỗi.

Và còn thấy cả Trương Lâm Lâm v, Nhạc Đào v đăng bài xin lỗi cô.

Từ sự ghen ghét vì Đồng Kiều chơi cùng Ngụy Tiếu Vũ, nhìn không vừa mắt, âm thầm lừa gạt, cùng lần hãm hại này có liên quan đều kể hết ra.

Trong lúc nhất thời, sáu người bị chửi thành chó, trái lại Đồng Kiều được xin lỗi, nào là oan uổng, các thứ các thứ,…

Xem ra cô là người duy nhất lên hot search vì được xin lỗi quá.

Cô nghĩ nghĩ, up một tấm ảnh đáng yêu, trên đó viết ba chữ không sao đâu, đăng lên Weibo.

Buổi chiều, sáu người biến mất đã trở về ba.

Trương Lâm Lâm, Nhạc Đào trông thấy cô đi vòng qua.

Đồng Kiều nghi hoặc, trước kia các cô ấy mỗi lần nhìn thấy mình sẽ khiêu khích một phen, lần này là thế nào?

Không chỉ đi vòng, đến đêm ngủ cũng không trở lại.

Ngày tiếp theo Đồng Kiều đi quay phim, kết thúc công việc trở về, nhìn hai chiếc giường trống rỗng bên cạnh mà nghi hoặc.

Ban ngày đi vòng coi như xong, lại còn thừa dịp cô quay phim, thu dọn đồ đạc dọn đi rồi.

Mấy ngày nay hai người bọn họ đến cùng thế nào?

Có lẽ có liên quan đến chuyện của cô.

Tác giả có lời muốn nói:

Đồng Kiều: Cảm giác được bảo vệ một cách âm thầm thật tốt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN