Thế Giới Bệnh - chương 4 : KHÔNG ĐỀ.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Thế Giới Bệnh


chương 4 : KHÔNG ĐỀ.



Tại vương quốc của vua Lở Lung Tung,cha của công chúa Lở Mồm Long Móng.
Vua Lở Lung Tung đang ngồi trên ngai của mình là 1 chiếc ghế vàng hình đầu lợn, phía dưới là bá quan văn võ đại thần.
“Bẩm hoàng thượng. Quả thật chúng ta không thể chịu đựng nổi sự thống trị của Aids được nữa! Cô ta quá ngang tàng hống hách! Sao lại dám ra lệnh cho chúng ta phải cống nạp công chúa Lở Mồm Long Móng cho cô ta lấy làm vợ chứ!”
“Bẩm hoàng thượng. Dân chúng toàn thành cũng đều rất tức giận khi biết việc này ạ.”
“Đúng vậy. Ta cũng rất không bằng lòng vì việc ngang ngược này của cô ta nên mới cho gọi các ngươi đến bàn bạc.”
“Bẩm hoàng thượng. Nếu chúng ta không làm theo lệnh của cô ta thì e rằng cô ta sẽ đem quân đến tiêu diệt chúng ta. Hiện giờ thì trong triều ta quả thật không có ai là đối thủ được với Aids cả!”
“Không lẽ ngài lại muốn chúng ta phải đưa công chúa Lở Mồm Long Móng, niềm tự hào của đất nước, làm vợ của 1 kẻ bạo ngược như cô ta ư?”
“Ý của ta không phải như thế. Chỉ là lực lượng của Aids hiện giờ quá mạnh. Nếu xảy ra chiến tranh thì e rằng chúng ta không cầm cự nổi 5 tháng!”
“Đúng vậy thưa hoàng thượng. Tạm thời chúng ta không nên gây xích mích với Aids!”
“Các ngài do sợ nên mới nói như vậy! Theo tôi, nếu Aids mà muốn tiêu diệt đất nước này thì chắc chắn sẽ phải trả giá đắt. Đến lúc đó các thế lực không phục cô ta nhất định sẽ vùng dậy. Aids cũng biết việc này nên cô ta sẽ không vội manh động đâu.”
“Lời của vương gia nói rất phải. Xin hoàng thượng định đoạt.”
“Bẩm hoàng thượng. Lời của vương gia tuy có lý nhưng cũng chưa thỏa đáng. Không lẽ vì lật đổ Aids mà đất nước ta phải sụp đổ để cho các thế lực khác được lợi sao?”
“Ý của các khanh ta đều hiểu. Hiện tại chúng ta không thắng được Aids là vì chúng ta thiếu nhân tài nên điều chúng ta cần làm lúc này là mở cuộc thi tìm kiếm họ, càng nhiều càng tốt để giúp ta đối phó với Aids. Kẻ nào đỗ trạng nguyên trong cuộc thi này ta sẽ gả con gái cho kẻ đó!”
“Hoàng thượng sáng suốt.”

Cuộc họp kết thúc, văn võ bá quan dời cung. Vua Lở Lung Tung đi đến chỗ hoàng hậu Loét Linh Tinh. Cả 2 cùng ngồi uống nước cống với nhau. Loét Linh Tinh nói “Hoàng thượng. Việc hôm nay trên triều thiếp đã biết rồi. Thần thiếp cũng ủng hộ theo cách làm của hoàng thượng! ” Lở Lung Tung nói: “Có điều không biết Lở Mồm Long Móng có chịu không thôi? ” Loét Linh Tinh nói: “Con gái chúng ta là đứa có hiểu biết, chắc chắn nó sẽ không phản đối việc này đâu. ” Lở Lung Tung nói: “Ta cũng hy vọng như thế. À, nhắc mới nhớ, Lở Mồm Long Móng không ở chỗ nàng sao?” Loét Linh Tinh nói “Không có. Mấy ngày nay thiếp cũng không thấy nó đâu cả. Hay là nó lại bỏ ra ngoài cung chơi rồi. ” Cả 2 cùng thở dài lo lắng thương con.

CUỘC THI ĐẶC BIỆT

Đức vua Lở Lung Tung ban lệnh cho tất cả được biết hiện nay Aids ngang ngược bạo hành dám ngang nhiên hạ lệnh cho chúng ta phải giao nộp công chúa Lở Mồm Long Móng, niềm tự hào của đất nước, để cô ta lấy làm vợ. Điều này không ai có thể chấp nhận được.
Đức vua lo sợ sẽ xảy ra chiến tranh nên cho phát động phong trào cuộc thi đặc biệt nhằm bồi dưỡng các nhân tài nhằm giúp nước chống ngoại xâm.
Cuộc thi được tổ chức vào hồi 19h30 sáng ngày 3 tháng 7 năm nay. Còn 10 ngày nữa là đến.
Cấm không được gian lận trong kỳ thi, ai không nghe sẽ bị xử lý theo phép nước. Nếu đỗ trạng nguyên trong 2 cuộc thi văn và võ thì sẽ được lấy công chúa Lở Mồm Long Móng.
Thể lệ cuộc thi vẫn như cũ, hồ sơ đăng ký nộp cho các quan địa phương, không hạn chế số người tham gia. Địa điểm cuộc thi tại trường Bạc Trắng Tình Đời.
Chúc các sỹ tử thành công.
Thông báo này thay cho giấy mời.

Thông báo được dán khắp nơi trong kinh thành. Mọi người đều hăng hái đi đăng ký ghi danh. Giúp cho đất nước an toàn, lấy được công chúa số phận sau này sẽ an nhàn, ai mà chẳng muốn.
“Công chúa!Công chúa..!” Cô hầu Thấp Khớp gọi công chúa Lở Mồm Long Móng đang nấp trong 1 hẻm nhỏ.
Lở Mồm Long Móng nói “Đồ ngốc. Đừng gọi ta là công chúa, kêu tiểu thư là được rồi. ” Thấp Khớp nói: “Dạ. Xin lỗi tiểu thư.. ” Lở Mồm Long Móng hỏi: “Có chuyện gì? ” Thấp Khớp trả lời “Dạ. Có thông báo của hoàng thượng ngoài kia…”, cô kể hết nội dung tờ thông báo cho Lở Mồm Long Móng biết. Nghe xong Lở Mồm Long Móng không tỏ vẻ gì, cô nói “Vẫn còn nhiều thời gian. Mặc kệ nó đi. Chúng ta đi chơi thôi. ” Thấp Khớp nói “Nhưng…” Có vẻ Lở Mồm Long Móng không muốn nói về việc này với Thấp Khớp, cô quả quyết nói “Thấp Khớp. Ta sẽ chỉ lấy người mình yêu thôi. Dù có xảy ra bất cứ việc gì ta cũng không thay đổi đâu! ” Ánh mắt 2 người chạm nhau đầy ẩn ý.
Lở Mòm Long Móng nắm tay Thấp Khớp kéo đi, cô nói “Chúng ta đi thôi.”
Cả 2 cùng đi dạo chơi với nhau. Từ phố này sang phố kia, từ chỗ nọ sang chỗ kia, họ xem diễn kịch, nghe ca hát, xem xiếc…rất vui vẻ…
Cả 2 cô đi ngang qua chùa Mong Cho Ai Cũng Bệnh. Thấp Khớp nói “Tiểu thư. Chúng ta vào trong xin 1 quẻ đi.” Lở Mồm Long Móng gật đầu “Ừ.” rồi họ đi vào trong.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN