Thế Giới Của Anh - Phần 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1989


Thế Giới Của Anh


Phần 1


Cơn mưa chảy róc rách bên hiên nhà ngói cấp bốn ở vùng quê phú thọ…tiếng bước chân một thanh niên chạy tới trước hiên nhà rồi nói lớn …

-Chú Định ơi chị Phương nhà mình đỗ đại học rồi đấy chú ạ…

-Thật à…

Người cha già chân khập khễnh bước ra ngoài cửa trong ánh mắt vui vẻ đến ngỡ ngàng…

-Vâng,chị Phương đâu chú

-Nó đi lên huyện chăm cái Hạnh nó mới đẻ ,để chú báo cho nó …chắc mấy hôm bận chăm chị nó đẻ nên nó không biết đâu…

-Vâng xóm mình có chị Phương và cái Hoa nhà bác Hoạt là đỗ đại học thôi còn đâu trượt hết

-Ừ chú cám ơn nhé…

Người cha già ấn chiếc điện thoại bằng cục gạch rồi gọi cho cô con gái…

Bên kia đầu dây,tại căn nhà khang trang nằm trên mặt đường phố Huyện …cô con gái nghe máy

-Vâng con đây bố ơi

-Bố bảo này,thanh niên đoàn vừa đến báo con đỗ đại học rồi đấy

-Thế à bố,vậy thì tuyệt rồi bố ạ…mai con về

-Thế cháu có ngoan không

-Cháu ngoan bố ạ ,ăn no rồi ngủ ,chị cũng đi lại nhẹ nhàng rồi nên bố yên tâm

-Ừ mai nó khoẻ bảo về bố hầm gà cho ăn ,ở nhà vài ngày xong rồi về

-Để con hỏi chị xem sao…

Tôi là Phương ,năm nay tôi 18 tuổi và vừa thi đỗ đại học sư phạm ,ước mơ của tôi là được làm một giáo viên giống như mẹ…Mẹ tôi đã mất cách đây mười năm vì ung thư,bố tôi đã gà trống nuôi tôi và chị gái ăn học đến tận bây giờ,chị đã ra trường làm kế toán rồi lấy chồng sinh con…

Vừa mở cửa vào nhà thì tôi thấy mẹ chồng chị gái đi vào to tiếng

-Giờ tao nói rõ cho mày biết là thằng Khang ( anh rể tôi) hiện tại nó còn công danh sự nghiệp phía trước,có ai thấy chồng lên chức lại cản k hả,thế công tao nuôi con tao bao năm ăn học ra công cốc công cò cả à…

Chị tôi tay bế con và mặt đỏ tía tai

-Con chưa bao giờ ngăn cản công danh sự nghiệp gì của chồng ,nhưng mà hai vợ chồng xa nhau sớm muộn cũng có chuyện ,trên thành phố lắm cạm bẫy con sợ anh ấy không giữ vững được quan điểm

-không giữ vững được quan điểm ,nó là người đàng hoàng nên nó mới lấy chị về làm vợ,kể cả chị chửa trước nhà tôi vẫn chấp nhận chứ đầy nhà không môn đăng hộ đối người ta còn ép phá thai đầy kia kìa…

-Con chưa bao giờ bảo anh khang phải lấy con hay có trách nhiệm gì cả ,giờ bọn con lấy nhau là do tự nguyện hai bên ,con nói rồi anh ấy nếu chấp nhận lên thành phố làm chúng con sẽ ly hôn,tuỳ anh ấy chọn

-Mày…đúng là thứ ngáng đường con trai tao,được để xem nó nghe bố mẹ hay nghe vợ…

Bà ta rời đi đóng rầm cửa lại,tôi thấy chị khóc …

-Nãy e định nói bà ta mà em nhịn vì chị đấy,sao chị cứ để bà ta nói mãi vậy mà cứ nhịn

-Chị nhịn vì tôn trọng bà ấy nhưng có lẽ ngay từ đầu bà ấy k ưa chị nên khúc mắc ngày càng rõ

-Thôi kệ đi,bố bảo mai về nhà ăn cơm,em đỗ đại học rồi à

-Thật à,bông ơi dì giỏi quá thi một phát đỗ luôn đại học kìa,giỏi hơn chị rồi,trước c học cao đẳng muốn thi lên thì có bầu nên lại ngại

-Sau chị thi lên cũng được mà…kệ đi …bây giờ quan trọng là Bông khoẻ mạnh…miệng xinh ghét quá…

3 tháng sau tôi nhập học trên thành phố,bố chuẩn bị cho tôi gạo,rau rồi khoai tây để mang đi,tôi gàn

-Thôi bố để ở nhà ăn con lên đó thiếu gì con gọi

-Đằng nào chả phải ăn,bố cấy lúa được gạo nhà cứ mang đi mà ăn

Tôi thấy chân bố tập tễnh do ngày xưa bố làm bốc vác cho người ta ở chợ bị cái máy sắt đổ xuống chân làm dập hết xương nên giờ bố tôi tập tễnh,tóc bố đã hai màu ,tôi chợt rơm rớm nước mắt vì thương bố

-Bố,con đi học rồi bố ở nhà giữ gìn sức khoẻ,sau này con đi làm con đưa bố lên ở cùng con

-Lo học cho tốt là được,không phải lo cho bố,lớn rồi là phải ra ngoài xã hội k thể giữ con ở nhà được,nghe lời bố dặn lên thành phố nhiều cạm bẫy nhiều điều phức tạp,phải giữ mình hết sức tỉnh táo

-Bố yên tâm đi bố biết tính con mà…bố ở nhà có chuyện gì phải gọi cho con nhé

-Rồi đi đi con cho sớm k tí lại nắng

Xe khách đón ngay trước ngõ nhà tôi,bố tôi vẫy tay mà k hiểu sao lên xe tôi k dám nhìn bố,tôi sợ tôi sẽ khóc ,bố đã già chúng con đã lớn khôn và lại mỗi đứa một nơi…cha lại thui thủi một mình,nghĩ đến đó thôi lòng tôi lại buồn trĩu…

Tôi cùng Hoa là hai đứa cùng tuổi và cùng xóm và cùng đỗ một trường đại học nên chúng tôi chung tiền thuê một căn phòng nhỏ gần trường…Hoa bỏ ra cọc tiền khoe tôi

-Bà già tao bảo ăn tiêu thoải mái đi sau về mẹ cho tiếp

-Oài sướng thế đúng nhà đại gia xóm có khác

-Ăn thua gì,bao năm học hành đỗ đại học là công lớn mà không chiều tao nữa thì chịu luôn…

-Rồi mai đi làm cái thẻ đi rồi cất tiền vào đó cho chắc cầm tiền nhiều nguy hiểm lắm

-Ờ mai hai đứa mình đi

-Tao làm méo gì có tiền mà làm thẻ

-Ơ bố mày k đưa cho nghìn nào à

-Có bố tao đưa cho 5 triệu để đóng học

-Ơ thế ăn tiêu bằng gì

-Đi làm,tao xác định vừa học vừa làm rồi…bố tao khổ nhiều rồi đã nuôi chị tao bao năm giờ phải nuôi tao nữa ,nghĩ thương mà chẳng biết làm thế nào cả

-Kiếm thằng nào giàu có lấy là đưa bố thoát khỏi cảnh nghèo ngay

-Ở đấy mà mơ đi giặt đồ đi,giàu ngta lấy giàu chưa đến lượt mình…

-Ai bảo thế…

-Rồi đi đi…giặt đồ đi hôi quá rồi

Tại nhà chị gái Phương…

Người chồng lầm lỳ đi vào

-Sang tuần anh chuyển công tác,em ở nhà chăm sóc con cho tốt

-Anh quên lời tôi nói rồi đúng không,nếu vậy hãy ly hôn đi

-Em điên thật rồi chuyện bé xé ra to ,làm có tiền là vì ai vì mình anh chắc

-Anh quên quá khứ dơ bẩn của anh khi tôi mang thai rồi à,anh đã từng ngoại tình khi tôi đang có thai ngay tại huyện này,có điều gì đảm bảo khi ở xa tôi anh không ngoại tình lần nữa

-Anh k biết phải thế nào em mới tin nhưng nếu ly hôn là thật sự cần thiết thì anh sẽ làm như em muốn

Hạnh lầm lỳ nhìn Khang…

Tôi ngoài giờ trên lớp học thì xin đi phụ làm nail ở một quán khá lớn,tôi thích học môn này từ lâu nên vừa học vừa làm mà vẫn có lương,phòng nghề tay trái…bố tôi gọi điện

-Bố vừa rỡ ít củ cải trắng mai bố gửi xe lên để kho với thịt,thịt bố mua 3kg cứ bỏ tủ lạnh ăn dần,lợn sạch

-Thôi bố để ăn đi ở trên này con có đồ mà

-Ăn đồ nhà chả hơn à,k nói nhiều mai ra bến xe vẫn xe nhà chú toán nhé

-Vâng thế để mai con ra lấy… bố ăn chưa

-Bố ăn rồi,con đang học hay làm gì đấy

-À con đang học bố ạ

-Vậy tập trung mà học con nhé

-Vâng…

Một vị khách mở cửa ra nhìn lớn tuổi mà rất sang,chiếc túi bà đeo bóng loáng…chị chủ chỗ tôi đá mắt với tôi

-Đi rót cho chị ly nước ra đây,ôi cô Huệ bộ móng mới làm đã đổi rồi hả cô…

-Ui dào cô thấy nó lại k đẹp nữa rồi đổi cho cô đi…

-Ok cô nay cô thích tone màu gì nào?

Phương đặt cốc nước lên bàn “ Cháu mời cô”

-Nay có nhân viên mới à ,xinh xắn quá

-Vâng em này làm được hơn tháng rồi cô,vừa học vừa làm mà chăm lắm lại ngoan nữa,đang sinh viên nữa

-Giờ ít có đứa chăm chỉ ,chúng nó chỉ thích ăn chơi thôi

-Vâng đa số nhiều đứa lên đi học cứ bảo mua xe sang xây nhà cho bố mẹ nhưng đều làm gái cả cô ạ,kiếm tiền dễ là chúng nó chán làm việc chân tay ngay…

-Ừ bây giờ hư nhiều chứ mấy đứa ngoan ít lắm

Cô Huệ cứ nhìn Phương đang mài dũa móng cho khách rồi cười nói vui vẻ…

Tối đến sau khi tan làm tôi trở về nhà học bài thấy Hoa mặc váy ngắn cũn cỡn

-Ơ k nấu cơm à

-Quên k bảo mày nay tao ra ngoài ăn ,mày úp tạm mỳ ăn nhé

-Ừ đi đâu mà diện thế

-Đi săn rai

-Này đừng có nghe chúng nó nói ngọt mà nhắm mắt đấy

-Hôn chả nhắm mắt thì mở à,mày còn dại lắm

-Đã hôn rồi

-Chưa,đấy là ví dụ,nay mới đi hôm đầu mà…

-Ừ đi đi 9h về đấy

-Điên à mày làm như tao trẻ con lên ba,bao giờ mày yêu đi cho đỡ khó tính…

-Tao cả cuộc đời chỉ yêu một người đàn ông đó là bố tao

-Con dở hơi yêu trai gái nam nữ cơ mà,ai chẳng yêu bố mẹ

-Nhìn gương chị tao là hú hồn rồi,bà ý đang ly thân rồi

-Sao bảo ly hôn

-Bố tao khuyên mãi mới ly thân,bà ý bướng lắm

-Mày thì k bướng…

-Thôi phắn đi…

Tôi lại lủi thủi cắm nước úp mỳ tôm rồi đập quả trứng ăn …vừa ăn vừa học sau đó dọn dẹp giặt giũ quần áo và lên giường nhìn trần nhà chỉ 2 phút là xuôi tay …đêm đến thấy cạch cửa …tôi bật dậy thấy Hoa đi về trong tình trạng say khướt

-Vui,hôm nay chơi vui ( nói xong oẹ tại chỗ)

-Này ,con dở này nôn hết ra nhà rồi …

Sáng hôm sau Hoa tỉnh dậy kêu đau đầu không đi học

-Phương ơi nay bảo tao ốm xin nghỉ,đau đầu chết đi được

-ai bảo hôm qua mày nốc lắm rượu vào…k biết chừng mực rồi khổ

-Khổ gì,hôm qua đi chơi vui vãi ra ý,quen nhiều bạn bè họ dân chơi lắm

-Chả biết chơi cái kiểu gì mà cho mày say khướt ra thế là chả tốt đẹp gì?

-Lại thuyết giáo…tao đi ngủ đây…

-Tí dậy chép bài hôm qua đi k lại quên

-Rồi ,rồi ( xua tay)

Sau khi tan học tôi lại tới cửa hàng nail làm việc…ngồi cả ngày tỉa móng tôi đau hết cả lưng,vừa tan ca thì chị chủ bảo “ Phương ơi chị bảo có làm thêm không”

-Làm gì chị

-Nay sinh nhật lão chồng chị ,cô Huệ hay tới chỗ mình làm nail ý cô ý cần đổi màu móng gấp để đi chơi,chị k qua được nên cô bảo cho em qua cũng được,qua tận nhà cô trả cao đấy

-Em sợ k có tay nghề cô k ưng

-Cô chỉ sơn sửa thường thôi…đổi màu là ok mà có khi chả cần nhặt ý,cô dễ mà

-Vâng vậy em đi nhé

-Đia chỉ chị gửi qua zalo cho em nhé

-Dạ chị…

Tôi sách đồ cho vào ba lô rồi đi xe buýt tới khu nhà cô Huệ…ở đây là khu nhà giàu nên họ báo vào trong cho cô Huệ thì tôi mới được vào…

Đi bộ vào trong thì trời bỗng nổi gió lớn…sấm chớp loé lên,tôi vội mở balo lấy ô…vừa bật ô lên thì gió lớn làm ô văng cả ra khỏi tay tôi…mưa ào xuống…tôi quay lại gió to cát bay cả vào mắt tôi…vừa dụi mắt tôi thấy chiếc ô dựng lên…bàn tay một người đàn ông anh ta đã nhặt chiếc ô và đang đứng che cho tôi…

Phương đeo chiếc balo ,mặc chiếc áo phông quần bò đi đôi giầy thể thao đã cũ,mái tóc buộc cao …đối diện cô một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng quần âu,anh ta đeo chiếc kính cận gọng vàng đầy tri thức,ánh mắt rất lạnh lùng…

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN