Thế Giới Của Anh - Phần 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1797


Thế Giới Của Anh


Phần 2


Ánh mắt của người đàn ông đối diện làm tôi bối rối,anh ta đưa chiếc ô về phía tôi mà chẳng nói câu gì…Tôi thì cầm chiếc ô rồi cám ơn rối rít…

-Cám ơn anh,cám ơn …mưa gió to quá ( Phương cười tươi)

Anh ta chẳng nói gì rồi bấm nút mở cổng ,tôi đang đứng ngay trước cổng nhà của anh ta…

Khi anh ta đi vào đóng cửa lại tôi chợt thấy có vẻ hắn hơi khinh người,mình nói thế mà chẳng ý kiến gì…

Tôi nhìn địa chỉ thì nhà cô Huệ đúng đối diện với nhà anh ta…tôi bấm chuông thì cô giúp việc nhà cô Huệ ra mở cửa

-Cháu vào đi,mưa to ướt hết rồi kìa…

-Vâng tự dưng đến cửa mưa to quá …

Cô Huệ đang ngồi trong nhà thấy tôi liền cười lớn đon đả

-Vất vả cho con gái rồi

-Dạ không sao đâu cô,cháu làm luôn cho cô nhé

-Ừ vậy phiền con gái vậy

-Có gì đâu cô,con đi làm công ăn lương mà ,lúc nào cô cần cứ gọi con

-Khéo ăn nói lại xinh xắn,chàng trai nào sau này lấy được con chắc hẳn nhà có phúc

-Con k lấy chồng đâu cô ạ ( vừa làm vừa nói)

-Sao thế ?

-Con nhìn chị gái con là thấy sợ lấy chồng cô ạ ,lấy xong lại cảnh mẹ chồng nàng dâu con sợ lắm …cứ chơi đã cô ạ

-Nghĩ cũng đúng nhưng không phải bà mẹ chồng nào cũng ghê gớm đâu con,tuỳ thôi…

-Vâng cũng k hẳn ai giống ai cô nhỉ…

-Nhà con đông anh em không

-Có hai chị em thôi cô ạ,chị con cũng mới sinh con được mấy tháng …

-Con đi làm việc này tháng được mấy triệu

-4 triệu lương cứng kèm hoa hồng ăn phần trăm theo bộ cô à

-Đủ sống không

-Đủ chứ ạ,chi trả được tiền nhà tiền học cô ạ,bố con vất vả lắm nên con không muốn phụ thuộc vào bố nhiều,mẹ con mất sớm nên bố gà trống nuôi con…

-Vậy phải thương bố nhiều vào nhé

-Vâng cô,chắc chắn rồi ạ…cô sơn màu nào.

-Cô hôm nay sơn màu hồng đi,màu của tình yêu đi cho máu

-Ha ha vâng cô vẫn xì teen lắm…

Tôi sơn xong cô cho tôi hẳn một triệu,tôi ngạc nhiên

-Cô ơi nhiều vậy ạ

-Cô cho,sau cô gọi cứ nhiệt tình đến làm cho cô là được

-dạ vâng sau cô cứ gọi con nhé…

-Ok con gái …

Phương ra về ,cánh cửa đóng lại một người đàn ông từ trên phòng đi xuống,ông ta khoảng 60 tuổi và rất phong độ…tay ông ta cầm ly rượu nhấp lên môi

-Con bé đó à

-Vâng em chọn con bé đó anh ạ,thuần khiết còn nguyên ,học thức có,nhan sắc có hoàn toàn có thể vượt qua được .

-Đừng vội mừng sớm,trước đây em thất bại không ít lần rồi …

-Lần này em tự tin,ý trời giúp chúng ta,con bé đã chạm mặt hắn ngay trước cửa …em nghĩ đó là ý trời,chỉ cần sắp xếp thêm vài lần gặp nữa là chắc chắn ổn…

-Hắn là kẻ đa nghi thế nên làm gì cũng phải cẩn thận

-Anh trai anh yên tâm,lần này cu bôn nhà mình nhất định được cứu rồi…

-Anh tin cô nốt lần này…

Phương sách túi đồ đi vào con ngõ nhỏ vừa đi vừa vươn vai vì mỏi người…đi ngược lại cô là Hoa đang chạy ra khỏi ngõ vội vã ,mặc chiếc váy khoét ngực sâu đầy khiêu gợi…Phương tóm tay

-Này đi đâu đấy,tao mang bài về cho mày chép đây

-Làm hộ tao cái đi,tao giờ đi cái đã

-Đi đâu ,học k lo học mày cứ lo chơi sau rỗng kiến thức k theo kịp đâu

-Mày như mẹ tao ý,lớn rồi chứ có phải bé đâu mà lo,tao đang mới yêu mày phải để cho tao thoải mái chứ

-Ai cấm mày yêu đương đâu nhưng cái gì cũng phải rõ ràng…k thể để việc yêu đương lấn át việc học được.

-Rồi rồi tí về sớm rồi tao chép bù,cơm tao nấu cho mày rồi đấy,bạn thương thế còn gì

Hoa vuốt má tôi rồi cười tươi …

-Nhớ về sớm đấy

-ok ok

Tôi về mở lồng bàn ra củ cải luộc và thịt kho,tôi mỉm cười “Coi như có tâm biết bạn học hành với đi làm vất vả”…

Tại nhà Phương trên Phú Thọ…

Bố cô vác bao củi mồ hôi nhễ nhại mang vào bếp ,thấy tiếng con gái to tiếng qua điện thoại…

-Anh không gửi tiền nuôi con à,sống vô trách nhiệm thế,này tôi nói thật nếu có mang tiền cho gái thì cũng phải biết chừa lại cho con một phần,chỉ có loại ngu mới tiêu hết thôi.

-Cô cứng lắm mà,đòi về nhà ngoại thế thì để bố cô nuôi còn gọi điện đòi tiền thằng này làm gì?

-Bố tôi có trách nhiệm với tôi chứ k phải con tôi

-cô quay về nhà đi tôi khắc chu cấp tiền cho con đầy đủ,còn bước chân đi thì đừng bao giờ mơ một nghìn của thằng này…

-Đúng là tôi ngu mới lấy cái loại anh

-Tôi cũng ngu bị cô trói bằng cái thai mới phải chấp nhận,cô nghĩ tôi muốn giữ cô à,chẳng qua thằng này vừa lên chức k muốn ngta nói mới lên chức đã ly hôn,cứ về đi nửa năm sau ly hôn k muộn.

Ông Định nghe con gái và con rể cãi nhau như vậy liền đi lên khuyên răn con gái

-Bố bảo này Hạnh,hay con cứ về đi giờ nhà đó bỏ không chồng đi làm k yên tâm,về rồi sau này hai đứa nói chuyện cho dễ ,kể cả có ly hôn nó cũng k nói đươc gì,sau này nó lại bảo do con tự đi có phải dở không?

-Tính anh ta con biết rõ bố ạ,sỹ diện và có tính trai gái nên con k còn tin tưởng

-Vậy con thử lần này xem nào,bố nghĩ thằng Khang sẽ thay đổi vì bây giờ hai đứa có con rồi nó sẽ k như lúc đầu đâu,tin bố đi con,nghe bố…

-Con cũng nghĩ vì con bé con nhưng càng nghĩ càng tức bố ạ

-Con lớn rồi làm chị phải noi gương cho em gái con sau này chứ

-Ôi nếu là Phương nó chẳng bao giờ nhịn như con đâu bố ạ

-Em con cá tính mạnh mẽ nhưng khi lập gia đình rồi có lẽ nó sẽ phải kiềm chế nhẫn nhịn trong gia đình là cần thiết…nghe bố mai về đi …

Hạnh ngồi trầm tư suy nghĩ…

Phương ngồi học bài rồi ngủ gật luôn trên bàn…đang ngủ ngon thì điện thoại reo khiến cô giật bắn người…

-Alo sao k về còn gọi…Sao khóc đấy…

-Phương ơi qua đón tao…

-Ờ xe mày khoá xe để ở đâu

Tôi lao đi nhanh trong đêm tối…đến khu toàn quán karaoke đèn xanh đỏ thấy Hoa đứng ở góc đường…tôi ấn còi

-Này con dở kia…sao đấy?

-Chó chết nó định đưa tao vào nhà nghỉ khi chỉ đi chơi có mấy lần

-ô tao tưởng mày thích

Hoa đánh vào vai Phương

-Cái con này,k đùa đâu điên thật ý…nãy vào hát xong nó kéo tao ra đằng sau hôn hít tí thì ok chấp nhận ,nó lại bảo tao vào nhà nghỉ cho đỡ mỏi …

-Xác định yêu là phải hi sờ sinh khí tiết còn gì ( nói đểu)

-Thôi đi còn nói đểu nữa,nghĩ anh ta đẹp trai tử tế ai ngờ,đúng là bọn đàn ông chỉ trực xơi là nhanh

-Mấu chốt của bọn nó khi tiếp cận con gái bọn mình là chỉ thèm cái đó mà,thế nên phải quách tỉnh,may mày vẫn tỉnh táo đấy chứ nghe nó là xong…

-Rồi biết sai rồi đèo tao về cái ,say quá rồi

-Lên đi

Hai cô sinh viên trẻ đèo nhau trên con đường vắng,cả hai vừa đi vừa hát…họ là những cô gái trẻ đang yêu đời…

Hôm sau đi học nộp bài cho thầy giáo…thầy nói nhỏ với tôi…

-Phương làm lớp trưởng nhé,đầu năm thầy bận nên chưa phân bố được …

-Em sợ k đảm nhiệm được thầy ah,vì em còn đi làm thêm nữa

-Em làm gì

-Em làm nail thầy ạ,móng tay cho phụ nữ…

-Vậy Phương cố gắng nhé,thầy rất trân trọng những học sinh vượt khó như em

-Dạ vâng …vậy em xin phép…

Từ phía sau người thầy giáo đồng nghiệp vỗ vai thầy Lương chủ nhiệm

-Sao ưu ái em học trò đó vậy

-Điên à,ưu ái gì ,học tốt nên muốn bầu em ấy làm lớp trưởng

-Thầy lương của chúng ta 33 tuổi đẹp trai lại chưa vợ ,ối em sinh viên chết dưới tay thầy mà thầy không chịu là làm sao hay bê đê rồi.

-Đừng nói linh tinh…đi thôi…

Tôi đi làm,vừa mở cửa chị chủ đã nhắn tôi

-Hôm qua cô Huệ trả 1 triệu à

-Vâng đúng r ạ

-Cô ấy xông xênh lắm nên sau cô ấy gọi cứ nhận mà làm

-Chị k làm ạ

-Chị làm việc cả ngày rồi bảo đến nhà khách làm nữa chị oải lắm,cứ làm tích cóp mà đóng học

-Vâng em cám ơn chị…

Cuộc sống cứ thế tiếp diễn cho đến hơn tháng sau ,tôi nghe chị nói đã về nhà ở

-Hôm qua nó về đánh chị

-Anh ta đánh chị à,tên khốn hèn hạ,báo công an đi chị

-Báo gì vợ chồng xích mích thì báo ai giải quyết

-Sao k giải quyết,luật bây giờ là vậy mà ,đánh phụ nữ là đi tù như chơi

-Chị cũng chán rồi mà nhịn,bây giờ mới về bảo bố biết thì bố buồn lắm ,đừng có nói cho bố đấy

-Em biết rồi…thôi chị cố gắng nếu anh ta đánh chị nữa bảo em,em về chiến với anh ta luôn.

-Ok rồi…cố mà học

-Vâng em biết rồi…

Cánh cửa ở quán mở ra,thầy Lương bước vào cười tươi với chị chủ quán…tôi ngạc nhiên khi thấy thầy…

-Ơ Phương làm ở đây à

-Vâng thầy đến làm móng ạ

Thầy Lương bật cười

-Không,đây là quán của em gái thầy,k ngờ em làm ở đây

Chị chủ cười nhẹ “ Hoá ra anh là chủ nhiệm của Phương à,tình cờ quá”

-Ừ ,thế đi đi ở đây anh trông họ lắp camera cho…

-Vậy hộ em nhé,Phương ơi chị đi đây nay c phải đi có việc …

-Vâng…

Thầy Lương ngồi ở bàn vừa làm việc qua chiếc laptop vừa nhìn Phương làm việc chăm chỉ…Phương lúc nào cũng nở nụ cười tươi với khách và nói chuyện rất hoà đồng…anh ta nghĩ “ làm việc như vậy mà vẫn học giỏi”…( thầy mỉm cười)

Đến tối khi tôi lau dọn quán cũng là lúc thầy lấy cây lau nhà nữa lau cùng tôi

-Thầy cứ để em làm ạ

-Thôi em làm đến bao giờ,hai người vẫn nhanh hơn mà…

-Vậy phiền thầy rồi

-Khách sáo quá rồi…

Tôi và thầy nói chuyện về bài tập,thầy hướng dẫn và nói cho tôi rất dễ hiểu,tôi cảm thấy nói chuyện với thầy rất hợp,thầy vừa nhẹ nhàng lại rất từ tốn…

Sau khi ra về từ bên đường cô Huệ nhìn thấy Phương cúi chào thầy giáo

-Vậy em chào thầy

-Em ở khu nào thầy đèo em về

-Dạ thôi em đi bộ được ạ

-Có một đoạn thôi thầy ạ,em đi bộ được…em chào thầy…

Phương quay đi để lại trong ánh mắt thầy giáo đầy vẻ tiếc nuối…

Cô Huệ nói với lái xe

-Sớm xúc tiến tránh việc nó yêu đương mất trinh tiết thì hỏng hết chuyện…

-Tôi sợ hơi khó vì rất khó để cô gái này tiếp cận hắn…

-Nó là sinh viên,điều quan trọng đối với nó là tiền,tôi tin nó sẽ nhận lời…

-Vậy bây giờ gặp luôn ạ

-Không để mai gọi nó qua nhà…

Tôi về đến nhà thì thấy thầy giáo nhắn tin “ Em về đến nhà chưa”

-Em về rồi thầy ạ

Hoa ngó vào màn hình “ Này thầy chủ nhiệm à”

-Ừ…

-Sao thầy lại hỏi mày hay là

-Này đừng có ý nghĩ xấu,thầy là anh trai chị chủ quán chỗ tao làm việc,nay tao mới biết…

-Thế à,có duyên đấy,thầy đẹp trai mà nghe nói chưa vợ đấy…

-Thì sao,xin mày đấy đừng nghĩ linh tinh…tập trung vào mà học…

Trước khi tôi đi ngủ thì thấy tin nhắn của thầy “ chúc em ngủ ngon”…

Tôi nhìn màn hình rồi cười nhẹ…sau đó tôi lăn quay ra ngủ…

Hoa vỗ mông Phương “ Con mông to này không trả lời thầy đã rồi ngủ,vô tâm quá”…

Ngay ngày hôm sau khi cô Huệ gọi tôi đến…thấy cô có vẻ mệt mỏi

-Cô ốm ạ

-Không cô nhớ con gái quá nên đêm k ngủ được

-Con cô đi đâu rồi ạ

-Con cô mất rồi,nó bị chồng giết

Tôi ngạc nhiên và thấy buồn cho cô

-Cháu chia buồn với cô

-Cô nhớ nó lắm,sau đó con trai cô vì bênh chị gái nên đã xiên anh rể,thằng kia k chết nhưng con cô đã phải trả giá quá đắt.

-Cô đừng buồn

-Con trai cô bị kết án chung thân,cô thật sự k cam tâm,đã khiếu nại lên toà án bao lần mà k ăn thua,cũng chạy mãi rồi nhưng giờ người ta bảo chỉ có quen ông to may ra mới có thể kháng án …

-Cô đừng buồn con nghĩ sẽ sớm có người minh oan được cho con trai cô…

-Hy vọng là vậy,ông to ở đối diện nhà mà chả có cơ hội gặp

-Đối diện nhà mình luôn ạ

-Ừ nhưng chả bh tiếp cận được với lại cô sợ nếu để họ k thích khéo con cô lại chẳng được yên…

Phương rời khỏi nhà,người đàn ông già lại xuất hiện,ông ta chỉ vào mặt Huệ

-Cô ngu thế sao lại kể cho nó,anh nghĩ nên kiếm con hoa hậu hay mẫu nào đó hợp lý hơn

-Em có cách của em,mấy lần trc thất bại rồi lần này đổi vị xem sao?

Tôi bước ra cửa nhà cô Huệ…đúng là cùng khu nhà giàu nhưng phía bên nhà cô Huệ căn bé hơn khu đối diện…cô ấy cũng thật đáng thương…

Đúng lúc chiếc xe đen đi về,người đàn ông đeo kính gọng vàng bước xuống cùng hai người mặc áo công an…Phương cứ đứng nhìn chằm chằm người đàn ông đeo kính gọng vàng quay lại nhìn Phương,anh ta cũng nhìn lại cho đến khi Phương vẫn cứ đứng nhìn…

Người đeo kính gọng vàng phẩy tay ,hai người mặc đồ công an đi vào trong…anh ta cho hai tay vào túi quần nhìn Phương…

-Cô gái có vấn đề gì với tôi à?

-Anh làm to à…

Người đàn ông đeo kính gọng vàng ngỡ ngàng trước câu hỏi của Phương…

-Không to cũng không nhỏ,vừa đủ…

-Tôi hy vọng anh hãy lắng nghe ý kiến của người dân nhiều hơn nữa,còn nhiều người bị oan lắm ạ…chào anh!

Phương nói xong rồi cúi chào quay đi…Người đàn ông đeo kính gọng vàng nhìn lên cửa sổ nhà đối diện,cô Huệ kéo vội rèm lại…anh ta mỉm cười nhẹ …

Tối đến thầy giáo hẹn tôi đi uống trà chanh,tôi từ chối thì thầy nói đang đứng ở đầu ngõ rồi nên tôi đành lết xác đi ra…

-Thầy chỉ muốn nói chuyện em ngại à

-Vâng vì sợ ai thấy lại k hay

-có gì k hay,qua giờ trên lớp chúng ta là nam nữ bình thường mà…

-Vâng…

Tôi lên xe máy thầy đèo tới quán trà chanh…cốc trà chanh vừa mang ra tôi nhìn lên tivi …

Hôm nay bộ công an quyết định bổ nhiệm giám đốc công an thành phố trẻ tuổi lập nhiều chiến công đó là Thượng Tá Đoàn Anh Quân.

Tôi nhìn người đàn ông đeo kính gọng vàng đó mặc bộ đồ công an tay cầm bó hoa mà miệng không chút cười hay biểu lộ cảm xúc vui mừng,mặt anh ta lạnh như băng vậy…hoá ra tôi đã nói chuyện với vị giám đốc công an thành phố trẻ tuổi!…

Điện thoại của tôi reo lên bên kia đầu dây chị tôi khóc“ Phương ơi ,làm sao đây bố bị bắt rồi”

-Sao cơ …tại sao…!

-Bố đánh Khang khi biết anh ta đánh chị,nó cũng đấm lại bố thế là bố vớ được con dao xiên hắn…phải làm sao đây…nhà nó căng lắm nói nhất định cho bố đi tù…

Phương ngồi đần người tay buông thõng…

– [ ]

Yêu thích: 3 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN