Thế Giới Của Anh - Phần 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1612


Thế Giới Của Anh


Phần 12


Tôi cũng chỉ là cô gái mới lớn,chuyện nam nữ tôi cũng đã từng được đọc qua những cuốn sách…nhưng hôm nay chứng kiến tôi thấy có phần hơi sợ…
Nhìn sắc mặt cô gái ấy tôi thấy cô ấy phờ phạc …nam nữ gần nhau lại mệt mỏi vậy sao…đúng rồi như mình chỉ yêu thôi còn mệt mà…( suy nghĩ còn non của cô gái trẻ)
Tại quê nhà của Phương…
Bố Phương ngồi nhìn chị gái Phương đưa cho ông một số tiền lớn…
-Bố cất dùm con
-Tiền gì mà nhiều thế này…
-Con làm ăn với chị cùng chỗ làm nên để ra được
-Làm gì mà được nhiều tiền thế này con
-Bọn con hùn vốn đầu tư kiếm lời thôi,bố k cần nghĩ quá làm gì…bố xem em ở trên thành phố thiếu gì bố mua cho nó,nó còn đi làm bằng xe buýt,bố mua cho nó cái xe máy….
-Thôi tiền của con bố để riêng,em nó đi xe buýt quen rồi giờ đi xe máy khéo lại nguy hiểm
-Bố nghĩ xa lên chứ,sau này về quê chủ động hoặc nó đi đâu đó với bạn bè …
-Để bố suy nghĩ thêm…
Chú Định thở dài nhìn cô con gái…
Quân mở cửa vào nhà,anh ta thấy thơm mùi cơm và mùi thức ăn…Quân khựng lại nhìn qua cửa sổ khu bếp thấy Phương đang nấu và cười nói với hai con mèo…tay Phương vỗ vào đít chúng “ Này không được bén mảng ăn vụng nhé,mấy hôm trước có thế đâu mà hôm nay hư thế”…
Bước vào nhà anh ta thấy Phương cười tươi
-Chú về rồi ạ,nay dọn phòng chú hơi lâu nên nấu cơm muộn…
-Ừm…
-À hôm qua cám ơn chú nhiều nhé…
Quân k nói câu gì đi thẳng lên phòng…
Tôi lầm bầm “ Tính khí khó ưa thật,hỏi chẳng nói gì”…
Phương sắp xếp cơm ra bàn rồi ra ghế ngồi chờ anh ta ăn xong để dọn…điện thoại của Phương reo lên tin nhắn…
“Em đang ở đâu,anh tới phòng k có em ở nhà”
Phương đổi sắc mặt khi thấy tin của thầy Lương
“Em đang đi làm ạ”
“ Ở đâu anh qua đón”
“ Không cần đâu ạ,anh này đêm qua em đã suy nghĩ rồi,thời gian này chúng ta hãy để cho nhau thêm thời gian suy nghĩ”
“ Nếu là chuyện của mẹ anh thì anh giải quyết rồi em k cần nghĩ nhiều,mẹ anh lúc đó chỉ nói vậy chứ k có ý gì với em cả đâu”
“ Anh biết rồi à”…
“ Anh biết hết rồi ,nếu vì chuyện đó mà khiến em buồn anh thay mặt mẹ anh xin lỗi em”
Quân bước xuống thấy Phương tay cầm điện thoại cúi gằm đầu…có vẻ đang bối rối cứ thấy ấn chữ rồi lại xoá…
-Ra ăn đi
Phương đứng dậy xua tay
-Thôi chú ăn đi
-Bảo ra ăn đi thì ra đi
-Tưởng chú khó chịu người lạ ( nói đểu rồi cười)
Phương đứng xới cơm ra bát …hai người ngồi ăn cơm …
-Bộ ga giường hôm qua k cần giặt,vứt luôn đi
-Ôi cháu giặt rồi ,phơi thơm tho rồi
-Vứt đi…
-Tại sao vậy ạ,cháu vò tay mà sạch lắm…
-Nói vứt là vứt đừng hỏi lại…
Phương lầm bầm…
-Bạn gái chú xinh nhỉ…cao nữa…
Quân khựng lại …
-Mấy giờ cô ta đi,cô đến cô ta vẫn ở đây à
-Cháu đến lúc 1 rưỡi thì chị ấy xuống rồi nhờ cháu gọi hộ taxi…chân chị ấy yếu xỉu đi run run chắc do đói …
Quân mặt có vẻ không thích anh ta nhìn Phương
-Cô ta là bạn tôi
-À vâng ơ nhưng mà chị ấy bảo là bạn gái chú mà…
Quân không nói câu gì,anh ta thở dài…
-Ăn đi…
-Vâng,chú ăn món này này cháu mới học đấy…
Phương gắp đặt vào bát Quân…Quân có lẽ đã lâu lắm mới ăn tối với người khác tại ngôi nhà này…Anh ta ánh mắt trầm xuống k còn ánh mắt lạnh nhạt khi nhìn Phương như mọi lần…
Phương đang rửa bát thì điện thoại trên bàn reo,Quân đang ngồi xem tivi thấy hiện lên dòng chữ “ Em sao không trả lời anh vậy,hay em đang ở cạnh hắn,em nói đi”
Quân đang nhìn thì Phương cầm vội điện thoại lên…
-Xin lỗi chú hôm qua anh ấy hiểu nhầm …cháu sẽ nói rõ với anh ấy…
-Ừm…muộn rồi về cẩn thận…
-Vâng ,bye chú…
Phương vừa đóng cửa lại thì Quân đổi sắc mặt lầm lỳ gọi điện cho Trâm cô gái đêm qua…
-Anh là Quân …
-Em nghe đây anh,muốn gọi cho anh mà chẳng có số,anh em cũng k biết số anh là sao…có số điện thôi mà …
-Em tên gì nhỉ
-Trời tên em anh không nhớ sao
-anh không có nghĩa vụ phải nhớ tên những cô gái mà anh qua đêm…đáng lẽ hôm qua anh nên đưa em ra khách sạn hơn là để em bước vào nhà anh…
-Bước vào nhà anh thì sao,anh nói thế là ý gì?
-Anh thấy bẩn nhà anh
-Này Đoàn Anh Quân anh quá đáng rồi nhé
-Bẩn nhất là câu em nói em là bạn gái anh,lần sau đừng có nói những câu thiếu suy nghĩ như thế nữa…anh sẽ không có loại bạn gái bẩn như em ,biết bản thân đang bị mà vẫn dụ đàn ông …anh thấy ghê tởm em…
-Anh ghê tởm em sao còn đưa em về nhà
-Rượu đưa chúng ta gần nhau chứ k phải lý trí của anh…nếu anh tỉnh táo thì em chưa đủ tuổi đâu…hãy nhớ lời anh nói hôm nay…
Quân dập máy ,Trâm tức hét lên …” Thằng chó,mày chơi tao xong dở trò à…cái gì mà bẩn…chó chết…”
Tôi vừa về đến cửa thì thầy Lương mặt hầm hầm
-Em đi làm ở đâu nói đi
-Anh có suy nghĩ gì lạ vậy
-Vậy tên đàn ông đêm qua là ai,sao em nói dối là chú em
-Thì đáng tuổi chú em thì em bảo là chú có gì sai ạ…
-Hắn là ai ,em nói đi có phải vì hắn mà em nhất quyết chia tay với thầy không
-Tất nhiên là không,ngta có người yêu rồi anh đừng nói linh tinh…
-Có vợ còn có thể yêu chứ có người yêu thì quan trọng gì,hắn có ý với em anh nhận ra điều đó
-Anh đánh giá em quá cao rồi ạ…chú ấy chỉ coi em như một người cháu gái thôi
-Cháu gái chờ ngày để thịt à
-Anh nói chuyện kiểu đó thì đừng nói chuyện nữa…
-Em đã để hắn động vào đâu rồi
Phương tát vào mặt thầy Lương
-Anh đúng là mất lý trí thật rồi…anh điên rồi
-Phải vì em anh điên rồi
Thầy Lương bóp miệng Phương và hôn lên môi cô siết chặt…Phương đẩy ra …” buông em ra”
-Nếu em chưa có gì với hắn hãy chứng minh đi,bao ngày qua em giấu anh đi với hăn đúng không?
Tôi bất giác cảm thấy sợ thầy,sợ người đàn ông này…đúng lúc Hoa đi chơi về đến cửa…Hoa cười tươi…lúc này thầy mới buông tay khỏi người tôi
-Ơ sao hai người đứng ngoài này…sao k vào trong đi
Thầy Lương ấp úng “ Thầy có chuyện phải về luôn đây”
Phương đi thẳng vào trong phòng,cô khuỵ xuống bàn …Hoa ngạc nhiên
-Ơ sao vậy
-Tao thấy sợ quá,thầy như thay đổi là một con người khác,khi nãy thầy còn định…và nói những lời thật sự làm tao k thể tin nổi
-Thầy nói gì
-Hôm qua tao có nhờ chú chủ nhà đèo đi và chạm mặt thầy lương,giờ thầy nghi ngờ tao vì chú đó mà chia tay thầy…điên không chịu được…
-Sao thầy lại thế nhỉ,yêu hoá điên à
-Lại còn nói tao phải chứng minh ,nói nếu k có gì thì chứng minh đi…
-Vậy ý thầy ấy là quan hệ nam nữ đấy
-Tao thật sự thấy sợ …sợ cái cách thầy ấy làm…
Thầy Lương gọi cho vài tay xã hội đen đến và dặn dò
-Tao cần làm một việc quan trọng chúng mày hãy giữ chân cô gái này cho tao…chỉ được đến trường và quay về nhà,không cho phép đi đâu hết…
-Vâng anh…!
Thầy Lương nhìn lên ánh đèn căn hộ mà Phương đang sống,ánh mắt anh ta rất đáng sợ…!
– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN