Thế Giới Của Anh - Phần 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1624


Thế Giới Của Anh


Phần 16


Trời bỗng nhiên nổi sấm chớp…Quân nhìn ra bên ngoài cửa sổ…anh ta thấy lo lắng…
Thầy Lương say rượu đến khi tỉnh lại mới chợt nhớ ra…hỏi nhân viên quán rượu
-Mấy giờ rồi
-10h rồi anh
-Chết rồi…
Lương chạy vội ra ngoài lấy xe phóng đến cửa hàng của Phương…nhà hàng đã đóng cửa,Lương chạy dọc theo con phố mà Phương hay đi…
Đến ngã tư thấy Phương đang đứng mua sôi…anh ta thở phào nhẹ nhõm…Chợt Lương thấy một gã đi con xe máy cũ đang áp sát đến gần Phương…anh ta hô từ bên này đường
-Phương,mua cho anh một gói
Tên đó vội quay vòng xe đi…Lương nhíu mày nhìn…anh ta chạy sang…
-Nguy hiểm quá anh vừa thấy có kẻ lạ áp sát em
Phương vẫn tỏ ra sợ khi thấy Lương
-Anh làm ơn để tôi được yên đi ,sao ngày nào anh cũng đi theo tôi vậy…
-Giờ đang là những ngày nguy hiểm,em có biết hắn giết sáu người rồi không,anh lo cho em thôi
-Anh là gì mà lo cho tôi…
Lương ấp úng anh ta quay mặt đi…Phương nhét vào tay Lương gói xôi…Cô lên xe đạp đi…Lương nhìn gói xôi rồi buồn bã
-Vì anh yêu em…được không…
Lương buồn bã nhìn theo dáng vẻ của Phương đang đạp xe…
Tôi trở về nhà mà hú hồn,khi nãy tôi biết có kẻ đi theo tôi nên thấy hàng xôi tôi liền táp vào mua…có lẽ nào mình đang được tên sát nhân chú ý…hay do mình nghĩ nhiều quá chăng…?
Tại một căn nhà hoang ngoại ô thành phố…tên sát nhân đi chiếc xe máy về với gương mặt hậm hực…hắn uống nước rồi đổ lên mặt và hét lên “ mẹ kiếp tuột mất con mồi ngon “…
Cô gái bị trói tay ở góc nhà sợ hãi với dáng vẻ miệng bị bịt…tên sát nhân đến gần hít thật sâu mái tóc cô gái…
-Em biết tại sao anh k giết em không…vì em ngon ,em trong trắng nên anh tôn thờ em…anh là người đầu tiên của em ,là người đàn ông vĩ đại trong lòng em đúng không
Cô gái sợ rơi nước mắt lã chã …hắn cười như kẻ điên…mặt hắn đeo khẩu trang nên không biết hắn là ai…
Hôm sau tôi nghe nói hoa khôi của trường tôi đã mất tích ngay sau hôm nhận danh hiệu hoa khôi,mọi tìm kiếm đều đang nỗ lực…Hoa lúc này mới bắt đầu sợ
-Này bây giờ mày nghỉ làm đi ,chứ về muộn ghê lắm
-Tao cũng đang tính…sẽ ổn thôi…
-Ổn gì bây giờ tao mới thấy sợ,hắn nhằm vào các nữ sinh,càng đẹp hắn càng thích…
-Ai đẹp mà chả thích,tối tao về bôi ít nhọ nhồi lên mặt cho giống nám chắc sẽ k bị chú ý đâu.
-Cứ tham việc …lo cho bản thân trước chứ …
-Tí tao đi mua lọ xịt hơi cay…yên tâm…
Tại phòng họp công an thành phố…
Tùng tìm ra vết tích tại căn nhà hoang ngoại ô nhưng hắn đã rời đi…
-Hắn di chuyển liên tục,nó cáo già thật…khi tôi đến hắn để lại tờ giấy mặt cười này…
Hằng thở dài …
-Sếp có nghĩ được ra manh mối nào không…kẻ tình nghi hiện tại là 4 kẻ …
Quân nhìn lên màn hình…anh ta chăm chú nhìn mặt từng kẻ nhưng lắc đầu
-Không phải bọn chúng,tạm thời cứ cho theo dõi cả 4 tên này phòng trường hợp bọn chúng có mắc xích với tên sát nhân này…tôi để ý hắn thích những cô gái tóc dài và đặc biệt không nhuộm tóc và chắc chắn tất cả đều là sinh viên còn điểm chung nữa là họ khi bị bắt đều mặc quần áo và không mặc váy…
-Tên này k những máu lạnh mà còn rất dị,hiện tại hoa khôi của trường sư phạm đang mất tích,nghi án đang ở chỗ hắn cũng nên
Quân lầm lỳ nhìn vào màn hình “ Trường sư phạm”…
Tối hôm đó tôi sau khi tan làm,tôi liền quẹt chút đốm đen vào mặt rồi đạp xe ra về…cả dọc đường k thấy có ai đi theo,đến đoạn đường vắng chợt có chiếc xe máy cà tàng cùng người đàn ông chạc 40 tuổi đeo khẩu trang và mũ bảo hiểm đi ngang lên cùng tôi và hỏi
-Cháu ơi cho chú hỏi đường ra chỗ nhà hát lớn đi đoạn nào vậy
-À chú quay lại rẽ trái xong đi đến ngã ba lại rẽ trái
Tên sát nhân chăm chú nhìn Phương ,hắn lắc lắc đầu rồi cười khi thấy Phương trang điểm xấu đi …
-Em làm mặt mình xấu đi nhưng anh vẫn thấy em rất đẹp…
Phương chợt khựng lại…hắn tóm lấy tay Phương…Phương hất mạnh
-Làm gì thế …
-Em không thoát được đâu
Hắn chọc kim tiêm có chưa mê vào tay Phương rồi bơm…Phương hất rồi đạp hắn…hắn ngã khỏi xe máy…
Phương bỏ chạy nhưng mắt đờ đẫn mờ dần do ngấm mê…Hắn từ sau ôm lấy miệng Phương,Phương cắn vào tay hắn…cô chạy thì hắn tóm tóc kéo lại…
-Cứu…có ai không…cứu…
Lương ngủ quên trên xe…anh ta bật dậy thấy đã 11 rưỡi…Phương đã tan ca từ lúc nào…đến đầu phố…tên sát nhân đeo khẩu trang đội mũ bảo hiểm cho Phương và buộc cô vào người hắn đi qua Lương mà anh ta k hề biết…
Lương thấy chiếc xe của Phương đổ ở giữa đường…anh ta vội vã nhìn xung quanh…
Tại phòng Hoa đi đi lại lại khi k gọi được cho Phương…Lương ngồi ở cửa nhìn chiếc xe đạp
-Báo công an thôi
-Phương bị tên sát nhân đó bắt hả anh…lẽ nào là vậy…ôi trời ơi…
-Anh ngủ quên nên đã k đi theo đúng hôm nay thì y rằng có chuyện,balo của Phương ở đây …chết tiệt…
Tại trụ sở công an thành phố…
Quân và các đồng nghiệp vẫn đang ráo riết truy tìm hung thủ…điện thoại của anh ta reo lên…
-Alo tôi nghe
-Em là Lương ,Phương có chuyện rồi…
Quân khựng lại…
Vài phút sau Quân đã có mặt ở hiện trường…anh ta nhìn lên camera và xem lại toàn cảnh camera về tên sát nhân,từ lúc Phương chỉ đường đến lúc Phương bỏ chạy và đến khi tên sát nhân đèo Phương đi qua Lương…Lương nắm chặt tay
-Trời ơi lúc đó sao tôi lại k để ý chứ,hoá ra là hắn …Phương ơi em phải bình an đấy…
Lương lo lắng rồi rời đi anh ta mặt hầm hầm ,Quân hỏi
-Cậu có thấy hắn có điểm nào dễ nhận dạng k như mắt thân hình
-Tôi sẽ tìm cô ấy,có xới đất này lên tôi cũng đi tìm ,anh ung dung như vậy thì cô ấy chết đến nơi rồi…
Quân nắm chặt tay…Tùng đi vào báo cáo
-Hắn rẽ đến khu ngoại ô là mất dấu k camera nào phát hiện ,chiếc xe máy hắn đi chúng tôi đang truy tìm
-Đêm nay k ai dc nghỉ,phải truy tìm ra hắn ngay trong đêm
-Vâng sếp…
Quân nhìn chiếc balo,anh ta sờ lên chiếc balo đó rồi buồn bã “ Tôi đã đến muộn rồi”…
Đến rạng sáng phát hiện chiếc xe máy bị bỏ lại ở bãi hoang…Quân lên xe nhắm mắt …Hằng an ủi
-Sếp vất vả cả đêm rồi nên chợp mắt một lúc đi ạ
-Tôi ổn mọi người chắc cũng mệt rồi nhưng tính mạng con người đang nguy hiểm…phải nhanh chóng truy vết hắn
-Cho tôi hỏi sếp một câu,cô gái bị bắt có quan hệ thế nào với sếp ạ
Quân lặng yên không trả lời…
Đám xã hội đen do Lương cầm đầu đi lùng sục khắp các nơi ngoại ô…Lương ngồi nhìn về phía núi rừng “ Em sẽ ổn phải không”
Mắt anh ta đỏ lên như sắp khóc …
-anh à nó chỉ hiếp thôi chưa chắc đã giết
Lương quay ra tát đôm đốp vào mặt tên kia
-Mẹ kiếp mày im mồm…động đến một sợi tóc cũng k dc mày hiểu không
-Vâng em hiểu anh ạ…
-Tiếp tục tìm đi…
Tại một căn homestay trên núi …tên sát nhân ngồi nướng khoai …anh ta nhìn cô gái đang bị trói “ Đói rồi à,có biết cô gái kia là ai không”
Cô gái bị trói lắc đầu
-Đáng lẽ nó sẽ chẳng làm sao đâu nhưng nó lại liên quan đến kẻ mà anh thù đến chết đi sống lại…chứ nó k đẹp bằng em được…
Đúng lúc Phương lơ mơ mở mắt…cô bị trói tay nhưng không bịt mồm…
-Đây là đâu vậy…
Phương nhìn tên sát nhân đang ngồi và thấy cô gái trong góc k mặc đồ lắc đầu…
-Đây là thiên đường…em à…
-Cuộc đời anh chỉ làm được đến vậy à,bắt cóc,hiếp dâm,giết người…sao k tìm một người để yêu đương cho đáng sống …
-Cô em nghĩ anh không có người yêu à
Hắn đứng dậy bóc băng dính khỏi miệng cô gái kia rồi kéo cô ấy ra ngoài…hắn tụt quần ngay trước mặt tôi…tôi quay mặt đi thì hắn quát…” Quay mặt lại đây”
Tôi k quay hắn trần chuồng đi ra chỗ tôi rồi ép tôi quay mặt ra…tôi nhổ nc bọt vào hắn
-Thằng bệnh hoạn…
Hắn tát bốp vào mặt Phương khiến cô chảy máu mồm…Phương vẫn cắn chặt răng chừng chừng nhìn hắn
-Của anh đẹp hơn của thằng công an đó chứ hả
Tôi giật mình khi nghe hắn nhắc tới chú Quân…Hắn đi ra quan hệ với cô gái kia ngay trước mặt tôi và bắt tôi nhìn “ Nào nhìn đi em,sắp tới sẽ đến lượt em đấy,bao phê,bao sướng ,cảm giác sướng lên đến cõi vĩnh hằng luôn “
Cô gái kia chỉ biết ôm miệng khóc,đó chính là cô hoa khôi của trường tôi…tôi quay mặt đi thì hắn quát “ Nếu mày còn quay mặt đi lần nữa tao sẽ chơi con này đến chết”…
Tôi nắm chặt tay vào quần co ro ngồi nước mắt rơi lã chã vì sợ…
Điện thoại của Quân reo lên bên kia đầu dây tên sát nhân vừa nói vừa quan hệ với cô gái hoa khôi…” Chào Đoàn Anh Quân,mày nhớ tao chứ,đừng làm điều dại dột vì khi mày có tới nơi tao cũng k còn ở đây nữa rồi”
-Mày là ai
-Mày giết người yêu tao,giờ đến lượt tao giết người yêu của mày
-Hình như mày nhầm người rồi…
-Nhầm à…
Trên màn điện thoại của Quân bên kia yêu cầu xem video…Quân ấn vào thấy cảnh cô gái đang bị hắn quan hệ…hắn cười ngạo nghễ
“ Tiếp theo sẽ là nó nhé “
Tên sát nhân quay vào mặt Phương,Quân thấy Phương miệng đang chảy máu,gương mặt tái dại đi vì thất thần…anh ta vẫn cố tỏ ra bình tĩnh…
-Người yêu tao hiện đang ở nước ngoài,điều này chắc mày biết rõ nhất…nếu theo dõi tao thì nên tìm hiểu cho kĩ
-Ha ha…tao nhầm à,cô gái này kiểu gì cũng có liên quan đến mày
-Cô ta làm giúp việc chắc mày rõ hơn ai hết,dù là gì mày cũng phải trả giá cho những điều đang làm
Quân cúp máy…bên kia Tùng truy ra địa chỉ “ ra rồi ạ trên Tam đảo”…
-Đi nào…càng nhanh càng tốt…nó là ai toi biết rồi…
-Là ai vậy sếp
-Người yêu nó bị bắn chết khi đang vận chuyển ma tuý ngày tôi còn làm bên đội chống ma tuý
-Sếp bắn chết ả
-Phải…giờ hắn trút lên đầu Phương…
– thằng hèn…
Tên sát nhân cười cợt…” Ồ hắn coi cô em như người lạ”
-Thì đúng tôi là người lạ đến nhà anh ta làm việc thôi
Tên sát nhân đứng dậy rút trong cặp ra một đống ảnh cái ngày Phương chạy về nhà Quân khi trốn khỏi Lương…rồi ảnh khi Phương đứng nhìn qua ô cửa kính và Quân chống tay từ sau…
-Em cãi gì nữa,anh k lạ gì thằng này,nó rất ít khi có quan hệ với đàn bà bừa bãi,bọn phò phạch gái đú anh k tính nhưng anh nhìn thấy nó có cảm tình với em…
-Anh hiểu làm rồi …
-Vừa nãy em cũng nghe hắn trả lời rồi đấy,hắn mặc kệ em luôn chỉ coi em là giúp việc…thế thì phũ quá nhỉ,chắc chén em chán rồi…
Tôi nắm chặt tay …Tên sát nhân kéo tay tôi đứng dậy…” Nào di chuyển thôi nếu k hắn tới đó”…
Bên ngoài một con xe ô tô cũ đã chờ sẵn…cô gái kia đứng dậy thì hắn xua tay “ Anh tha cho em ,về nhà luôn nhớ đến giây phút ta bên nhau nhé”…
Cô gái vội vã lấy đồ mặc rồi bỏ chạy…Tên sát nhân kéo lôi Phương đi…xe hắn vừa đi ra đến đầu đường thì chốt cảnh sát chặn lại…hắn quay ngược xe sang bên kia thì đúng lúc xe của thành phố đến điểm cũng đã chốt…hắn bị quây lại …
Trong xe tên sát nhân cười với tôi “ Nó nhanh hơn anh nghĩ”
-Anh cố tình cho họ biết nên a mới gọi
-Đúng vậy vì anh đã bắt được em,nguyện vọng của anh đơn giản lắm …đó là giết em trước mặt hắn…
Quân cùng đồng đội đứng chờ sẵn,lính chờ sẵn lệnh để bắn …Tên sát nhân tóm Phương xuống xe…hắn chĩa con dao chọc tiết lợn vào cổ Phương rồi hô…
-Đoàn Anh Quân mày khoẻ không…nhìn bản mặt vênh váo của mày làm tao k chịu nổi nữa rồi
Tùng lo lắng “ Sếp hắn có vẻ biết rất rõ về sếp cẩn thận đấy”
-Chuẩn bị nhận lệnh bắn
-Sao ạ,hắn đang giữ cô ấy mà…
-Bảo làm thì làm đi…
-Vâng…
Ôi thương cho cô em quá hắn k xót em mà vẫn cho súng chĩa về anh này…
Tôi k nhìn Quân một chút nào,trong mắt anh ta kẻ thấp bé như tôi k quan trọng bằng việc anh ta bắt người phá án…
Tên sát nhân xé toạc áo của Phương để lộ bả vai…Phương giật tay anh ta “ Bỏ ra đồ điên”…
-Sao thế giám đốc công an thành phố cao ngạo ,k cứu người yêu à
Quân thở dài “ Bỏ dao xuống để nhận khoan hồng đi”
-Tầm này có khoan giời thì cũng chết nhưng tao muốn mày chết theo tao
-Mày có bản lĩnh đấy à…
-Mày chết hoặc cô gái này mày chọn đi
Quân hô “ Chuẩn bị sẵn sàng,k dc phép bắn lệch.Vậy để tao chọn kết thúc cho mày…Bắn”
Đạn bắn về phía tên sát nhân liên tục…Phương sợ hãi ôm đầu,hắn toé máu bắn lên mặt Phương…chỉ ba phát đạn nhưng đều nhắm chỗ hiểm…Lính ồ ra …Phương hoảng loạn…Quân vội chạy ra chỗ Phương…anh ta cởi áo khoác choàng lên cho Phương…
-Ổn rồi,đã qua rồi
Phương như kẻ mất hồn trong lòng Quân…cô nước mắt rơi nhưng vô hồn vì quá sợ hãi,cả chặng đường về Phương k nói câu gì…Quân vào kí giấy tờ xong vội quay ra xe bảo Hằng…
-Tôi sẽ nghỉ hai hôm
-Vâng sếp
Hằng nhìn Quân rời đi vội vã lên xe chở Phương đi ,cô hỏi Tùng “ Cô gái đó rốt cuộc là ai”
-Chẳng là ai cả,đừng tò mò quá …
Xe dừng lại trước cửa nhà Quân…Phương vẫn không nói câu gì…Quân mở cửa xe
-Xuống đi…
Phương ngẩng lên nhìn
-Đưa tôi về nhà trọ…
-Tại sao?
-Lý do gì tôi phải tới đây…
Quân đổi sắc mặt vẻ tức giận…
-Xuống xe …
Phương bước xuống Quân kéo tay đi vào trong nhà,anh ta bấm cửa…Phương gạt tay
-Chu muốn gì…
-Theo cô là tôi muốn gì?
-Chu đưa tôi về nhà chu làm gì
-Hắn đã làm gì cô rồi …
-À hoá ra chu lo cho tôi cơ đấy,chu lo hắn làm gì tôi cơ đấy…vậy sao chu k tự kiểm chứng đi…
Phương tức nói vậy thì đột nhiên Quân với tay hôn lên môi Phương và siết chặt mặc cho Phương dẫy…” ưm”…
Quân buông ra Phương thở hổn hển
-Đây là em nói đấy…
Anh ta bế bổng Phương đi lên trên phòng…Phương hét lên “ cứu…cứu tôi…”
Quân ném Phương vào giường rồi cởi đồ…
-Chú làm gì thế,tôi k đùa đâu…chú k được động vào tôi
-Nói cho tôi biết lý do tại sao tôi không được động vào em…
Phương ấp úng trong sợ hãi…
cuộc đời tôi đúng là có khi tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa thật rồi…!

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN