Thế Giới Của Anh - Phần 17
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1639


Thế Giới Của Anh


Phần 17


Giả sử nếu như tôi thuộc về anh ta,có lẽ anh ta cũng sẽ đá tôi như bao cô gái khác…Đàn ông mà,họ chỉ muốn thứ đó từ phụ nữ,ai cũng vậy ngay kể cả anh ta…người đàn ông tôi tôn trọng và tin tưởng hoá ra cũng không ngoại lệ…
Phương bật cười nhìn Quân,cô cười ngạo nghễ
-Hoá ra tất cả đàn ông trên đời đều cần quan hệ tình dục với đối phương mặc cho họ chẳng cần thích hoặc chẳng cần yêu…
-Tôi thích em…đã đủ chưa?
Phương ngạc nhiên trước câu nói và ôm miệng…
-Cháu…cháu…
Quân với tay hôn kéo Phương lại gần sát ngực anh ta…bờ vai cơ bắp của người học võ luyện tập,bờ vai rộng va rắn chắc khiến Phương thật nhỏ bé…cô đẩy Quân ra …” cháu xin lỗi nhưng cháu không thể “
Quân buông tay…anh ta đứng dậy đi ra mở cửa
-Về đi…chúng ta sẽ k bao giờ gặp lại nữa
-Tạm biệt chú
Phương đi thẳng xuống dưới nhà,Quân đấm tay vào tường “ chết tiệt,mình vừa làm gì vậy”…
Tôi tin rằng quyết định của tôi là đúng,anh ta chỉ coi tôi như những cô gái qua đường khác.Chỉ cần tôi có quan hệ anh ta sẽ vứt bỏ tôi như bao người…
Vừa về đến cổng thì gặp thầy Lương…thầy mỉm cười khi thấy tôi
-Em ở chỗ hắn về phải không
-Phải,anh đừng theo đuổi tôi nữa,k thể có kết quả sau những gì anh đã làm.
-Thật tốt vì nhìn thấy em khoẻ mạnh với anh vậy là đủ,anh luôn đến chậm hơn hắn…em nghỉ ngơi đi…
Lương đi qua thì Phương lên tiếng
-Em đã có quan hệ với người đó và em cũng đã thích người đó thế nên xin thầy hãy bỏ cuộc đi ạ…em xin thầy đấy…
Phương bước thẳng vào nhà trọ…Lương bước lên xe…anh ta nhìn vô lăng rồi cười trong buồn bã “ Tôi yêu em từ cái nhìn đầu tiên,chỉ tiếc tôi lại không phải người đầu tiên của em,em sai rồi tôi k yêu vì sự trong trắng,tôi yêu nụ cười và con người em…tôi đã yêu em như một kẻ điên và ngốc như vậy đấy,tôi sai sao?”
Trên gương mặt thầy Lương,nước mắt rơi xuống…anh ta nhìn bức ảnh chụp Phương mặc áo dài được gập gọn trong ví của anh ta…
Phương đóng cửa phòng trọ,cô ngồi bệt xuống sàn…Hoa thấy Phương khóc nên lo lắng
-Sao vậy…mày sao vậy,đau ở đâu à,thầy Lương đi tìm mày suốt đấy không ăn k ngủ vừa ở đây mãi…
-Có lẽ tao đã làm tổn thương thầy ấy nhưng tao k còn cách nào khác…tao sợ lũ đàn ông…cho dù họ ai cũng đòi hỏi từ tao một mối quan hệ thể xác…
-Là sao,thôi nào,nín đi có tao ở đây rồi,mặc xác bọn họ ,thầy lương hay ông chú đó đều mặc kệ…kệ họ đi…
Quân ngồi uống rượu ở nhà đến say mềm…anh ta bật cười “ cô ta từ chối mình,cay thật…đời mình chưa đứa con gái nào từ chối thậm chí còn mời tận nơi thế mà cô ta lại từ chối ,cô ta nghĩ cô ta là ai vậy”…
Quân mỉm cười rồi tu hết ly rượu…
Mấy hôm sau tôi đi học thì gặp cô hoa khôi ,tôi mỉm cười thì cô ta khinh khỉnh
-Chuyện hôm đó chắc em không nói ra bên ngoài chứ
-Chuyện gì chị,chuyện em và chị bị bắt ạ
-À chuyện gì thì em tự hiểu chị còn phải nói ra nữa sao
-À vâng em hiểu…
-Người yêu em là giám đốc công an à
-Không có đâu chị ,k phải
-Thế em là giúp việc ở đó như hắn nói à
-Vâng…
-Giúp việc cả đêm à ( nói đểu)
Hoa nhẩy vào “ Này ăn nói kiểu gì đấy,đã k thèm nói thì thôi lại còn nói kháy,ngta làm gì kệ ngta ,miễn không bị thằng bệnh hoạn chén nát người là được”
-Em nói cái gì
Tôi gàn Hoa “ Thôi được rồi,đi thôi”…
-Để yên tao nói cho bõ ghét,chắc nó tức với mày nên vậy đấy…
Vài hôm sau tôi quyết định trở về quê…vừa về đến cổng tôi thấy bố đang bế bé Bông đứng ở cổng ,hai ông cháu đang nói vui đùa…thấy bố đột nhiên tôi tủi thân đến vỡ oà…
-Bố ơi,bố …(ôm chầm lấy)
-Ơ con về đấy à…sao bảo cuối tháng
-Con nhớ bố nên về ,con thi xong rồi …Bông ra dì bế nào…chị Hạnh đâu bố
-Dạo này nó làm bên bất động sản nên bận bịu,con cái toàn bỏ bê
-Chắc đang ham kiếm tiền,bố vất vả rồi
-Ừ thì
Đang nói thì từ trong bếp thấy cô Xuân hàng xóm bê mâm cơm ra thấy tôi cô ngại “ Phương đã về đấy à”
-Vâng cô ạ…
Bố giải thích
-À cô xuân có con cá ngon nên mang sang bố nhờ cô nấu
Tôi mỉm cười nhìn bố…
-Bố k phải ngượng chị nói vs con hết rồi…cô Xuân tốt mà,chồng cô mất đã lâu kết hợp vs bố thì tuyệt…
-Tuyệt cái gì mà tuyệt đi rửa tay rồi vào ăn cơm…
Tối đến tôi rửa bát thì cô Xuân phụ…cô có vẻ ngại
-Phương này cô có điều muốn nói thay bố cháu,bố cháu ngại nên chắc chưa nói
-Vâng cô nói đi ạ
-Cô và bố cháu định sang tháng làm mâm cơm báo tổ tiên để về sống chung một nhà,k biết ý các cháu thế nào,cô biết bố cháu ngại nên
-Vâng tốt quá cô ạ,cháu đi học xa mà bố cháu có thêm người bầu bạn cháu còn cám ơn cô k hết ý ạ
-Cô thật sự thương bố cháu thui thủi một mình gà trống nuôi con…
-Vâng cháu cũng thương bố lắm cô ạ,bố là tất cả với cháu…
Mẹ Quân sau khi biết kết quả của cả hai k như ý bà mong muốn…
-Con bé ấy năm lần bảy lượt được thằng Quân cứu mà nó k mảy may biết báo đáp…tức quá mà…
Thư kí bật cười
-Xem phu nhân kìa,có cô gái từ chối cậu Quân lại là điềm tốt đó ạ
-Tốt gì mà tốt ,gạo chưa nấu thành cơm thì cưới hỏi sao được…
-Dễ quá khéo lại dễ buông,phu nhân nhìn người k sai,cô ấy rất cứng rắn …
-Phải tác động…nghe nói con bé có đứa bạn thân…đưa nó đến gặp tôi
-Vâng…
Tôi đang quét sân thì thấy Hoa vào khiến tôi giật mình…
-Phương đi chơi đi
-Sao về tận đây vậy
-Tao về thăm mẹ tao k dc à
-Đi đâu
-Biển đi…lão cường bốc thăm trúng thưởng đi du thuyền hẳn hoi …đi đi
-thôi hai người đi đi tao đi lẻ loi à
-đi ăn vẫn đi cả ba đó thôi,đi du thuyền đắt tiền lắm k phải thích là được đâu
-Xa không
-Ngay Hạ Long…đi đi lão cường thuê xe để đi rồi đấy
-Từ đã tao k có đồ biển đâu
-K cần tao có tao mang đi hết rồi đi nào…
-Thế để tao bảo bố tao đã
Cô Xuân đúng lúc đi sang…
-Hoa sang chơi à cháu…
-Vâng
Tôi cười nhẹ : “ Cô ơi cô bảo bố cháu đi chơi với cái Hoa rồi lên trên thành phố luôn nhé”
-Ừ đi đi bố cháu ra xã làm giấy tờ xin xây nhà chắc còn lâu mới về
-Dạ vậy cháu đi đây ạ
Quân đang làm việc thì điện thoại reo …bên kia đầu dây cô thư kí của mẹ anh ta kêu
-Cậu Quân ơi phu nhân bị cảm ,cậu mau tới đây đi ạ
-Đây là đâu
-Phu nhân ở dưới Hạ Long ạ ,cãi nhau với bố cậu nên có vẻ căng lắm ạ…cứ bảo cậu xuống mới chịu đi viện
-Được tôi xuống ngay…
Quân vội vã rời khỏi nhà…
Khi đến nơi Hoa kêu đau bụng…Hoa bảo tôi
-Ra trước đi lên cano kia họ chở ra trc tao bảo anh ấy đèo đi mua thuốc r ra sau k lỡ chuyến
-Có phải đóng tiền gì k
-K đâu cứ lên họ chở ra …
Tôi lên cano chở ra ngoài xa…nhìn biển lòng tôi lại thấy nhẹ nhàng…
Hoa thở dài buồn bã “ Em chỉ muốn tốt cho bạn em thôi mà ,liệu em có sai không”
-Em không sai đâu,sai là do anh chơi bời cần tiền nên em đã phải hy sinh bạn
-K đâu tiền một phần nhưng em muốn nó có bạn trai cho em đỡ buồn…thật mà…em tin ông chú đó tốt với nó…
Tôi ra đến bên du thuyền…vừa bước vào tôi thấy phu nhân đang ngồi nhấp ly rượu bà nhìn tôi lừ lừ…
-Cháu đúng là kẻ vô ơn
-Bác ạ…
-Ta giúp cháu,con trai ta giúp cháu năm lần bảy lượt vậy mà cháu từ chối nó,hay bản thân cháu đã bị tên thầy giáo kia cướp đời con gái rồi
-Dạ k có đâu Bác,cháu và thầy Lương chưa có gì cả…
-Ta có thể tin cháu không
-Cháu xin thề nhưng điều đó sao Bác lại quan tâm vậy,cháu đã làm giúp việc đúng như ý Bác
-Ta cứu bố cháu một mạng nếu k ông ta đã bị viêm phổi chết trong phòng giam rồi…cháu nghĩ đơn giản vậy à
-Vậy ý Bác là thế nào ạ…
-Bác muốn cháu dâng trọn cho con bác tự nguyện
-Anh ta nói vs Bác ạ
-Hỗn láo,cháu đang nghĩ cháu là ai…đã đến nước này,hãy để bố cháu chịu hình phạt mà ông ta đáng có…việc cháu làm giúp việc ta sẽ trả lương đàng hoàng…
Thư kí đưa tiền rồi gọi cho bên kia “ Vụ của ông Định trên phú thọ tôi muốn lật lại hồ sơ có người khởi kiện”
Tôi giật máy của chị thư kí “ Đừng làm vậy”
Phu nhân đứng dậy “ Cháu nên cảm thấy may mắn vì đã được lựa chọn,ta đang cho cháu một cuộc sống mới ,cháu nên vui vì con trai ta đã muốn có cháu,nó chẳng bh nói chuyện gì với bác cả bác nhìn cảmera trong nhà là ra hết”
-Chuyện này bác cũng sắp xếp bảo Hoa đến đúng k ạ
-Phải,Quân sắp tới rồi,nên làm thế nào tự cháu quyết định…Bác hy vọng sáng mai có tin vui hoặc cháu chắc chắn sẽ phải nghe tin buồn…
-Bác đang ép cháu
-Phải…cháu có thể lên thuyền quay ra bờ ngay bây giờ k ai giữ cháu nữa…
Phương rơi nc mắt rồi lùi lại…tay Phương nắm chặt “ Cháu sẽ ở lại đây”
-Tốt,đi tắm và thay đồ đi nó sắp tới rồi…đồ ăn đầu bếp sẽ mang tới cháu nên ăn đi cho đỡ mệt…ta tin ở cháu…
Phu nhân lên cano…bà lầm bầm “ ta ác quá ư”
Thư kí cúi đầu “ Vừa gọi cho em trai nó bảo em là điên à ,phu nhân là người tốt mà con bé kb hưởng phúc”
-K ép chúng nó k được sốt cả ruột…
Tôi đi tắm và thay chiếc váy ngủ mà phu nhân chuẩn bị sẵn…điều gì đến cũng sẽ đến…tôi trả nợ cho họ là xong…
Quân đi ra đến du thuyền anh ta mở cửa vào k thấy ai liền gọi “ Mẹ đang ở đâu thế con đến rồi”
-Con ăn đi kẻo đói,đêm lại mệt
-Ơ mẹ đang ở đâu
-Mẹ đang trong phòng to nhất ý…
Quân mở cửa phòng thấy Phương đang ngồi…Phương thấy Quân cô đỏ ửng mặt…Quân ấp úng thì mẹ anh ta nói “ Quà sinh nhật mẹ tặng con”…
-Alo…mẹ…
Quân thấy Phương mặc đồ ngủ…anh ta cũng ngại…
-Chào chú
-ừm…chào …chào Phương…
-Chú ăn tối đi …
Cả hai ngồi ăn tối Phương k nói câu nào…
-Mẹ anh bắt em tới đây à
-Không cháu tự tới…
-Nói phét k chớp mắt…ăn xong tôi bảo người đưa về
-Không đêm nay cháu ở lại đây cùng chú …
Quân sặc rượu anh ta ngạc nhiên
-Nay cô ăn phải cái gì à…
-Chú k muốn à…
Quân ấp úng…
-Nay sinh nhật tôi ( Quân mỉm cười nhìn Phương)
Phương nâng ly rượu chạm vào cốc của Quân…
-Vậy chúc mừng sinh nhật chú…
Phương mỉm cười rồi uống hết ly rượu…
Bên ánh nến …hơi thở có hơi men say ngà ngà của Phương thở mạnh khi Quân đè ngửa ra giường…anh ta ghì tay Phương…
-Chú có muốn chuyện đó không
-Có chứ ,rất muốn …
-Vậy làm sao để chú hài lòng…
-Em chỉ cần nằm yên thôi còn lại để anh…
-Thật ạ…
-Thật…
Quân cúi xuống hôn Phương…Phương co chân lại thì Quân dùng tay dạng chân Phương ra…anh ta mút môi Phương rất ngọt ngào “ chụt…”
Quân vội cởi bỏ áo sơ mi…
Tôi biết rằng đã đến lúc mất cái đó …tôi vẫn sợ đến nỗi run người nhưng vì lời phu nhân nói tôi k dám làm sai…
Quân cúi xuống kéo chiếc váy ngủ tụt ra …anh ta nhìn bầu ngực tròn và đầu vú hồng hào của Phương…Dương vật của anh ta cương thẳng đứng…chạm nhẹ chỗ cửa mình của Phương…Phương ôm miệng …Quân khẽ đưa vào thì Phương co người nhăn mặt
-A…
Phương đỏ mặt ngại vì kêu …
-Em đau à…sẽ nhanh thôi…
Quân tiếp tục đưa vào Phương chảy nước mắt “ A…”
-Cố lên sắp được rồi
Quân nhấp nhấp Phương bấu vào vai Quân…nước mắt chảy xuống…Quân nhấp mạnh đến khi dương vật lọt vào trong…anh ta hưng phấn nhìn vẻ đau đớn của Phương khi biết Phương còn nguyên…
Bên cửa sổ của căn du thuyền bàn tay Phương chống lên đó…cô đang trải qua đêm đầu tiên bị phá trinh của mình…
– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN