Thế Giới Của Anh - Phần 18
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1625


Thế Giới Của Anh


Phần 18


Tôi thật sự ghét chính bản thân mình…tôi ghét mình đã bất lực …k có lựa chọn,không thể quay đầu…Đàn ông đối với đàn bà có lẽ quan trọng nhất đó chính là tình dục…
Trên chiếc ga giường màu trắng,một chút máu đỏ như báo hiệu sự trong trắng đã không còn…Phương mồ hôi nhễ nhại,chảy từng giọt từ cổ xuống rãnh ngực…lan sang cả đầu vú hồng hào của cô…tay Phương nắm chặt vào ga giường…
Quân nâng cổ Phương lên rồi hôn lên môi cô mút chặt…nụ hôn rất sâu …Anh ta dùng lưỡi liếm trọn bờ môi của Phương…bờ môi k có chút son nào nhưng vẫn đỏ hồng…Phương khẽ kêu…
-A…
Quân cúi xuống mút đầu ngực của Phương…anh ta dập mạnh hơn …tiếng bạch bạch vang lên…Phương co rúm người lại cô dùng tay chống lên ngực Quân…
-Sao vậy…?
-Em đau …
-Vậy anh sẽ ra sớm…có lẽ lần đầu nên em chưa quen,sau sẽ quen thôi…
Đến gần sáng tôi nhìn bình minh chiếu lên ô cửa kính ,cả đêm tôi k chợp mắt nổi vì đau âm đạo …tôi bật khóc vì tủi thân…
Quân mở mắt khi nghe thấy tiếng Phương khóc bên cạnh…anh ta quay sang nhìn phía sau gáy và lưng Phương…
-Em k ngủ à…
Phương thấy Quân lên tiếng cô ôm miệng để không khóc ra tiếng …nén hơi lại
-Vâng em lạ chỗ nên khó ngủ…
Quân với tay chạm vào người Phương khiến cô giật mình…anh ta nhận ra Phương vẫn đang sợ…
-Ngủ đi khóc nhiều sẽ mệt đấy…
Quân với vai Phương xoay cô lại,Phương ngại cứ cúi đầu,anh ta kê tay dưới đầu Phương rồi ôm trọn Phương trong lòng” Chúng ta đã gặp nhau một năm rồi đấy nhỉ,một năm anh mới động được vào em,thời gian qua nhanh quá rồi”…
-Phải,cuối cùng thì vẫn là của anh…
Quân cười nhẹ rồi nhắm mắt “ngủ thôi”…
Thầy Lương ngồi ở bờ biển ,tên đệ cứng đi cùng an ủi
-Đi thôi anh,đã đến lúc anh buông bỏ được rồi ,cô ấy chọn kẻ đó chứ k phải là anh…
Lương mặt buồn và đeo chiếc kính đen lên
-Phải đến lúc buông tay rồi…đi thôi…
Thầy Lương nhìn ra hướng biển và thầm nghĩ “ Anh đã cố nghĩ là em và hắn không có gì nhưng lần này có lẽ anh đã sai rồi,anh chỉ mong em luôn được hạnh phúc…người đầu tiên mà anh yêu thật lòng,tạm biệt em”…
Mẹ Quân nhận được một bó hoa gửi tới cho Quân …bà xem tấm thiệp rồi sai cô Thìn (giúp việc)
-Vứt ra sọt rác trc khi nó về
-Dạ vâng…
Thư kí của mẹ Quân thấy bà có vẻ lo lắng…
-Sao vậy phu nhân
-Con đê tiện đó vẫn đang bám lấy con trai tôi,tôi biết ngay mà…con khốn…
-Là cô ta sao
-Phải giục thằng Quân cưới sớm,sớm ngày nào hay ngày đó…đi xem ngày cho tôi…
-Dạ…
Buổi sáng khi tôi dậy đã thấy anh ta k còn nằm cạnh,tôi vội dậy đi tắm rồi thay đồ…phía dưới vẫn đau nên tôi đi khép nép…ra bên ngoài thấy anh ta đang ngồi uống cafe…tôi mỉm cười đi ra …
Quân thấy Phương anh ta cười nhẹ
-Dậy rồi à,chúng ta ăn sáng thôi
-Vâng…
Trên bàn đồ biển bày ra sẵn sàng…tôi vẫn ngại nên chả dám nói chuyện…
Quân gắp đồ vào bát Phương
-Ăn đi ,vất vả cho em rồi
-Vâng em cám ơn…
Quân đặt lên bàn một cọc tiền…
-Sáng nay anh phải nhờ người mang tới,em cầm lấy…
-Tiền này là gì ạ…
-Anh là con người sòng phẳng ,em cầm tiền này coi như anh đền cho em …
-Ý anh là đền cho trinh tiết à…
-Phải ( anh ta cười nhẹ và mái tóc bóng mượt cùng chiếc kính cận trông đầy vẻ sở khanh)
-Tôi k phải vì anh nên anh cầm lấy đi
-Cũng đừng làm cho mẹ anh nữa vì em hết giá trị rồi với anh đàn bà đã ngủ với anh ,anh coi như là cơn gió thoảng qua…
-Vậy là đúng,tôi k ngờ anh thay đổi nhanh đến vậy.Tôi có gặp Trâm cô gái mà anh đưa về nhà ,cô ấy có nói nhưng tôi vẫn cứ tin anh hơn…k sao chúng ta đường ai nấy đi k ai ràng buộc ai…anh yên tâm k bh tôi tìm đến anh ,tôi hứa đấy…còn cái trinh tiết này tôi trả nợ ân tình cho mẹ của anh …
Quân nhấp ly rượu lên môi
-Tuỳ em…em k cầm tiền thiệt cho em thôi…
-Vậy việc của tôi đã hết,chào anh…
Phương đứng dậy đi qua Quân lên tiếng
-Cố gắng học tập cho tốt đừng vì chuyện k còn trong trắng mà lại buông thả bản thân…
Phương bật cười rồi rơi nước mắt…cô bước đi thẳng…
Cuộc đời tôi thật sự đã gặp kẻ chơi bời,hắn k chờ đợi mà thay đổi ngay sau khi ngủ được với tôi…được lắm Đoàn Anh Quân…tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa…tôi hứa đấy…!
Sau ngày đó…Phương lẳng lặng chuyển đồ phòng trọ…mặc cho Hoa gào thét xin lỗi
-Tao xin lỗi rồi mà,bác ấy nói qua đêm rồi hai người sẽ yêu nhau và cưới nhau…tao chỉ muốn mày được hạnh phúc…
-Vậy mày thấy tao hạnh phúc chưa,mày đã thấy tao được hạnh phúc chưa,tại sao mày lại bán đứng tao,tại sao?( Phương hét lên nc mắt lã chã rơi)
Hoa ôm lấy Phương giật lại túi đồ
-Tao xin lỗi ,nếu đi chúng mình cùng đi,mày đi đâu tao cũng đi cùng tới đó…tao k biết hắn lại là kẻ đểu cáng như vậy…tao xin lỗi …
Phương ngồi sụp xuống,cả hai cô gái trẻ ôm nhau khóc…
2 tháng sau,tại sân bay…
Quân đeo chiếc kính đen mặc sơ mi trắng quần âu đen ngồi chờ ở phòng Vip sân bay…một cô gái mặc váy trắng dáng đẹp khiến ai cũng phải nhìn…cô ta đi tới từ phía sau Quân định làm Quân giật mình thì anh ta gập tờ báo lại rồi lên tiếng
-K cần rình rập đâu…
Quân quay lại tóm lấy tay cô gái “ Bắt được em rồi”
Cô gái bỏ kính ra cười nhẹ “ Em nhớ anh “
Cả hai lên trên xe hôn nhau rất ngọt ngào trên xe…
-Đi ăn thôi em đói lắm rồi…anh ra đón em mẹ anh có biết k đấy
-Biết thì sao
-Mẹ anh vẫn phản đối em mà nên chúng ta mới k đến được với nhau
-Mẹ anh có khó tính nhưng bỏ qua đi,anh chọn em là đủ,công việc kinh doanh bên đó thế nào rồi
-Ổn anh ạ,nhờ anh mà chuỗi nhà hàng đồ nướng của em rất đông khách,toàn bạn anh tới ăn
-Bên Pháp mà ăn đồ nướng thì tuyệt rồi…
-Em vẫn lo mẹ anh…anh sẽ bảo vệ em chứ nếu giữa em và mẹ anh ,phải chọn một trong hai thì anh chọn ai
-Tất nhiên là mẹ anh…Hương này…chúng ta chỉ cần yêu k nhất thiết phải cưới
-Anh nói vậy kp tội cho em sao,em đã chờ anh 13 năm rồi,đã 13 năm rồi …
Quân và Hương ngồi trong xe lặng yên…
Mẹ Quân ném chiếc cốc xuống sàn khiến bố Quân giật mình
-Sao vậy
-Con hồ ly tinh đó lại về rồi,em k thể nhịn thêm được nữa…
-Sao nó trơ vậy nhỉ
-Vì con anh có tiền,có quyền anh hiểu không,nhà nó bố nó bị bắt vì tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản,vết nhơ đó sao có thể lây con mình được nhưng nó vẫn cố…bố nó ở trong trại nhờ mối quan hệ của thằng Quân mà sung sướng …nó quá trơ tráo mà…chỉ lợi dụng con mình thôi
-Thế con bé em gài vào k có kết quả à
-Nó đá bay con bé sau khi ngủ với con người ta,con bé em mất liên lạc rồi đến trường may ra gặp nhưng mà gặp cũng để làm gì đâu,em cứ nghĩ con bé đó sẽ khác lũ con gái khác,hoá ra nó cũng đối với con bé đó như những người khác k hơn k kém…vì con khốn đó nên thằng Quân mới k lấy vợ,chúng ta tuyệt tự tuyệt tôn mất
-Sao bao nhiêu đứa nó k yêu lại yêu cái đứa như vậy ,thật sự quá thất vọng vì nó…
Quân đến cây xăng,anh ta xuống đổ xăng xe …cô gái bán xăng lại chính là Phương nhưng cô bịt khẩu trang…
-Đổ đầy bình…
-Vâng…
Quân nghe giọng liền quay ra nhìn Phương coi như k quen biết…Quân đang nhìn cô gái đổ xăng thì Hương vẫy tay
-Nhìn gì chăm chú vậy…
-K có gì
Tôi nhìn thấy anh ta và một cô gái cười đùa trên xe,họ còn hôn nhau…Phương mặt lầm lỳ…Quân đưa tiền Phương giật mạnh khiến Hương nhăn mặt
-Ơ nhân viên ở đây kiểu gì vậy…
Quân gàn Hương
-Do họ đông nên vội thôi em…
Cả đoạn đường đi anh ta cho tay lên môi suy nghĩ về ánh mắt và giọng nói “ Là cô ta”…
Hương thấy Quân đăm chiêu…
Tôi hết ca,Hoa đón tôi trên chiếc xe máy cũ…
-Đi ăn miến trộn đi
-Mày dạo này béo lên đấy nhé Phương…
-Béo lắm à
-Hay ăn vặt chứ sao nữa,trước mày có ăn vặt đâu,đang bị khó chịu quá đây nay ngày đầu ra nhiều quá…
-Tao bị loạn kinh nên tháng có tháng không đang bảo uống gì cho điều hoà lại
-Mấy tháng k có rồi
-Hai tháng k có rồi
Hoa phanh kít xe quay lại nhìn Phương
-Này có thấy buồn nôn k
-Không,khoẻ re,mày đang nghĩ linh tinh gì đấy.Tao uống tránh hôm đó rồi…
-Tránh nhiều khi vẫn lệch mà…
-Điên …đi ăn đã
-Tí tao mua que thử cho …
-K có đâu k phải mua
Tí tôi cầm trên tay chiếc que hai vạch…tôi sợ đến nỗi nôn luôn …
Hoa nhìn Phương ngồi thần người ở góc phòng
-Giờ còn nghĩ gì nữa,bỏ đi chứ còn gì?
-Bỏ ,mày nói cứ như đơn giản vậy,là một sinh linh đấy…
-Thế k lẽ mày để đẻ rồi nó bảo mày trói nó,nó k cưới xong mày tự làm khổ à…
-Tao k nghĩ được nhiều thế…
-Lỗi của tao một phần,nghe tao đi bỏ đi để tao đưa đi bỏ…nó k nhận đâu…
Phương lặng yên k nói gì,cô nhớ lại lúc chiều khi thấy Quân đang vui vẻ bên người khác,Phương ôm đầu “ Chết mất mới một lần sao lại như vậy được”
-Tao suy nghĩ nhé…tao k muốn bỏ con
Hôm sau khi đi làm Phương thấy một chị địu con vào đổ xăng,nhìn đứa bé đáng yêu…Phương đỏ đôi mắt…đứa bé cứ nhìn Phương cười…
Tôi đi siêu âm thai đã 7 tuần có tim thai và hoàn toàn khoẻ mạnh…cầm kết quả đứng giữa ngã tư đường,tôi đã khóc…khóc vì không biết bản thân phải làm gì và nên làm gì…?

Yêu thích: 4 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN