Thế Giới Của Anh - Phần 27: Ngoại truyện 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1718


Thế Giới Của Anh


Phần 27: Ngoại truyện 1


Ngoại Truyện 1: Thế Giới Của Anh 🍃🍃🍃

Cái ngày mà anh ta máu me gục trên vai tôi khi đó tôi đã biết chúng tôi không nên bên nhau…đáng lẽ ngay từ đầu tôi không nên bước tới …

Từ trong nhà mọi người ồ ra…mẹ Quân lao ra thấy con trai bị thương bà hoảng hốt…

-Quân…con ơi…

Bố Quân hô lớn người “ Bắt cô ta lại”…

Hương ôm đầu rồi nhìn Quân “ Em xin lỗi em không cố ý đâu,em yêu anh mà sao có thể làm anh tổn thương được,tại nó,tất cả là tại nó…tại cô ta mà ra,cô ta chen ngang giữa chúng ta rồi mưu đồ khiến chúng ta xa nhau…

Quân vẫn cô gượng ôm bụng quay lại …

-Bố ,mẹ…đừng chạm vào cô ấy

Mẹ Quân quát lên “ Con điên rồi…điên thật rồi”

Trời đổ cơn mưa…Quân mỉm cười nhìn Hương “ Lỗi do anh,là anh nợ em đừng để chuyện giữa chúng ta làm tổn thương đến chính em,xin lỗi em”…

Hương đứng dậy mỉm cười nhìn Quân “ Em không bao giờ tha thứ cho anh,anh đã phá hỏng cuộc đời em,lỗi lầm này do chính anh gây ra,tất cả là lỗi của anh “…

Họ đã chia tay nhau một cách đầy tiếc thương và đau đớn ngay trước mặt tôi…như vậy đấy ,tất cả là do tôi đã sai khi bước vào đời anh ta…

2 ngày sau

Toi đã tới viện để gặp Quân…đã suy nghĩ suốt hai ngày nay,tôi quyết định muốn chấm dứt mối quan hệ này…anh ta k thể ly hôn vậy thì tôi sẽ lựa chọn phương án ly thân…

Cánh cửa phòng bệnh mở ra,tay Quân vẫn đang truyền dịch ,anh ta đang nhìn cửa sổ thấy tôi liền quay lại và vẫn mỉm cười…

-Em ngồi đi chúng ta nói chuyện nhé…

-Anh nói đi

-Chúng ta ly thân đi như em muốn ,em có thể về ngoại hoặc anh sẽ về nhà anh ở …

-Anh có vẻ quyết định nhanh hơn tôi nghĩ…

-Chúng ta cần thời gian để suy nghĩ lại mọi chuyện…khi nào em ổn chúng ta sẽ dễ nói chuyện hơn…

-Cứ quyết định vậy đi…kết thúc tất cả rồi…

Phương đứng dậy Quân nói phía sau

-Thế giới của anh đá phá huỷ một cô gái như em,anh xin lỗi vì điều đó …thật sự xin lỗi em…!

-Giá như chưa từng yêu anh,thương anh thì phút giây này tim không buồn với lòng không thấy đau…

Quân khựng lại và Phương bước thẳng ra ngoài sau cánh cửa…Quân cúi đầu mặt vẫn vô hồn nhưng nước mắt khẽ rơi một bên …tách…
…” có phải tôi đã sai khi bắt đầu yêu em không,che giấu tình cảm là điều quá khó khăn…tôi k dám thừa nhận đã hết yêu người cũ nên mới để em tổn thương…tôi sai rồi”…

Người rơi nước mắt bước kiên định ngoài hành lang ,kẻ ngồi trên giường bệnh rơi nước mắt vì hối hận khi đã để cô gái ấy bước vào “ Thế giới của anh”…

6 tháng sau…

Tôi đã về ngoại được sáu tháng …chúng tôi không liên lạc hay có nói chuyện gì suốt sáu tháng qua…chỉ có mẹ chồng tôi cứ một tuần xuống thăm cháu một lần,hôm nay bà nói ý với tôi…

-Con cũng cứng cáp rồi con có thể lên đi học được rồi

-con với anh ấy đã ly thân rồi nên sống chung sẽ rất khó và bất tiện

-Có gì mà bất tiện việc ai người đó làm,nó cũng đi suốt mà có nhà mấy đâu,hai đứa đừng vì con đó mà lại tự huỷ đi hạnh phúc của chính mình…nó bận nên con đừng trách gì nó nhé…

-Không con k trách vì cả hai đã ly thân nên con k có trách gì ,thằng gấu thì tuần nào mẹ cũng xuống thăm rồi nên con biết mẹ sẽ báo với anh ấy tình hình thằng bé…

-Đàn ông xa vợ là k tốt đâu con biết đấy

-Giờ cái đó k quan trọng mẹ à,con đã từng hỏi anh ấy con là gì nhưng anh Quân chưa bao giờ trả lời con,thậm chí khi Hương đâm con rồi đâm anh ấy…anh ấy vẫn tha thứ che chở cho cô ấy,con chợt nhận ra đó mới thật sự là tình yêu

-con nghĩ thế là sai nhé,đôi khi hết tình còn nghĩa ,nó làm vậy để có thể dễ cho tất cả,sau này con cũng đỡ khó xử khi có người đâm con mà đi tù lại là người yêu cũ của chồng…nó đưa ra phương án để con hiểu sai cũng được còn hơn tổn thương thêm tổn thương cho cả hai…Con phải đặt mình ở vị trí của nó để suy đoán mọi việc…

-Như mẹ thấy đấy đã nửa năm không gặp nhau chúng con vẫn ổn …

-Mẹ chịu hai đứa đấy,đứa nào cũng ngang…

Phương cười nhạt rồi ôm con,ánh mắt đầy suy tư…

Tại Quán hát…

Hôm nay sinh nhật Hằng cô gái duy nhất trong tổ chúng ta…các anh chúc em tuổi mới thành công vang dội hơn nhé…

Đội của Quân và anh ta chúc mừng sinh nhật Hằng cô gái duy nhất trong đội…Quân ngồi ngủ gật gù,Tùng đánh tiếng

-Kìa sếp ơi nay sn hot girl của đội mà sếp ngủ gật là thế nào

Hằng tỏ ra buồn khi Quân không chú ý…anh ta trong chiếc áo sơ mi trắng quần âu,mái tóc vẫn bóng mượt gọn gàng…cặp kính gọng vàng vẫn sáng lên trong bóng đèn mập mờ của quán hát…

Tùng đi ra đánh tiếng thêm ,Quân mở mắt

-Đủ rồi anh đâu có điếc,nói một lần thôi là được rồi…

-Em thấy anh ngủ say nên …

-Anh nhắm mắt k có nghĩa là ngủ…

Quân cười vỗ vai “ Nào chúc mừng sinh nhật Hằng em nhé,chúc em nhiều sức khoẻ,sớm tìm được người thương”…

-Em cũng hy vọng sớm tìm được người thương em…

Quân cười nhẹ …ánh mắt Hằng nhìn Quân đầy vẻ mến mộ …

Hôm nay là sinh nhật của tôi,mẹ chồng tôi tặng tôi một chiếc nhẫn kim cương rất lớn…khi tôi mở ra bà có để lại mẩu giấy “ Chúc mừng sinh nhật con,con yêu…”

Tôi biết bà rất tình cảm và tốt với tôi thế nhưng món quà này tôi chỉ có thể cất đi,tôi k dám nhận cái gì quá từ họ…

Chị gái Phương gõ cửa…

-Này ra ngoài cổng có khách đấy

-Ai vậy chị

-Thầy Lương đấy…

Tôi ra ngoài cửa nhìn thầy Lương và mỉm cười,sáu tháng qua thầy vẫn thi thoảng về tận đây giúp tôi ôn bài để chuẩn bị nhập học lại…lần nào đến thầy cũng bế thằng gấu đi dạo một vòng…thậm chí đến bố đẻ gấu ,anh ta chưa lần nào bế con kể từ khi tôi về nhà bố đẻ…

Bên luỹ tre đầu làng,ngọn gió xào xạc nhè nhẹ ,ánh hoàng hôn dần buông…thầy Lương đến đặt vào tay tôi một hộp quà bé xíu

-Đây là gì ạ

-Em mở ra đi

Tôi bóc ra là một cây bút máy

-Bút máy…

-chúc mừng sinh nhật em,chúc cho em nhập trường với phong thái tốt nhất…gấu ngủ à hay thức

-Vẫn đang ngủ ạ…em cám ơn vì món quà này nhé,thầy vào uống nước ăn cơm rồi hãy về nhé

-Thôi hôm nay thì k ở lại được rồi,anh còn vài việc chưa làm xong,khi nào em lên

-Hết tuần này chắc em lên

-Em đã tính ở đâu chưa?

-Em chưa nghĩ tới còn cu gấu,mẹ chồng em nói lên bà chăm gấu

-Vậy là em vẫn phải ở đó à

-Không phải ở cùng Quân,em ở nhà mẹ chồng thôi…tiện cho việc em học tập mà em cũng yên tâm giao con cho bà chăm là tốt nhất…

-Em có thể ra ngoài mà,anh sẽ giúp em kể cả sẽ thuê cho em người chăm trẻ tốt nhất…

-Anh này,em cám ơn anh vì tất cả những gì anh đã làm cho em nhưng hiện tại em vẫn là vợ của người ta nên rất khó

-Nó có coi em là vợ nó không,thậm chí nó thấy em suýt chết vì người yêu nó mà nó chọn ai,nó chọn con điên kia còn em nó coi em là gì,tại sao k bỏ quách đi cho đỡ mệt người…

-Dù sao thì em biết anh luôn mong em được hạnh phúc thế nên anh hãy luôn chúc em hạnh phúc được không?

Lương bật cười lắc đầu

-Không,tại sao anh phải chúc em hạnh phúc khi anh còn yêu em đến cháy lòng…

Lương tức giận lên xe phóng vụt đi…Phương thở dài đứng nhìn xe thầy Lương đi khuất…chị gái đi ra vỗ vai…

-Đừng để cho anh ấy nghĩ sẽ có cơ hội,em là vợ công an không đùa được đâu

-Em coi anh ấy như anh trai thôi

-Người ta yêu em thì coi là anh trai làm sao được,mai lên nhà chồng rồi tốt nhất nên giữ khoảng cách,tránh Quân nó bắt gặp lại thành mang tiếng hiểu ý chị không?

-Vâng e hiểu mà…

Quân ngồi trong quán hát tay ấn soạn tin nhắn chúc mừng sinh nhật em xong anh ta lại xoá đi …Quân thở dài ,Tùng vỗ vai…

-Say chưa anh

-Chưa

-Sao cứ nhìn vào máy thế sếp,gái nhắn tin à

-Nay sinh nhật Phương mà tôi ngay cả một lời chúc sinh nhật cũng không thể nào nhắn nổi

-Ôi tại sao thế

-Cứ thấy gượng gạo,nửa năm không nói chuyện rồi giờ cứ thấy ngại…

-Eo ôi sếp nửa năm không nói chuyện á,thế thì người ta giận sếp rồi

-Vì chẳng biết nói gì luôn ,thật đấy

-Sếp tôi lần đầu lúng túng trước đàn bà,Phương gớm thật đấy nói đi là đi mà đi rồi cũng không ý kiến gì với sếp luôn…

-Ừ tính như đàn ông vậy

Nói đến đây Quân cười nhẹ…

-Hay sếp về đón đi biết đâu lại

-Chúng tôi đã ly thân rồi nên chuyện đó chắc chắn sẽ k xảy ra

-Sếp cũng cứng thế này thì hôn nhân sẽ căng thẳng đấy ạ…

Quân mỉm cười nhẹ…anh ta trở về nhà nhìn bức ảnh cưới treo ở góc phòng…nhìn chiếc nhẫn cưới đeo trên tay Quân xoa nhẹ rồi cầm máy vào zalo của Phương,ảnh Phương chụp cùng con mới nhất hôm nay bên chiếc bánh sinh nhật cùng bố và chị gái …” Chúc mừng sinh nhật tôi,tuổi mới hy vọng bình an sẽ đến với tất cả người thân yêu”…

Quân nhìn nụ cười của Phương khi bế con…anh lỡ tay ấn thả tim vào hình…

Bên kia Phương thấy máy báo giật mình khi thấy Quân thả tim vào ảnh…

Chưa kịp định hình thì Quân gọi điện,Phương ngại không dám nghe,chị gái giục

-Sao k nghe

-Em không biết phải nói gì

-Thì lựa đến đâu hay đến đó

Nói xong chị gái gạt điện thoại đưa lên tai Phương…

Quân đứng ở ban công nhìn về phía xa giọng trùng xuống.

-Em khoẻ không?

-Em khoẻ,có việc gì không anh?

-Chúc mừng sinh nhật em…

-Cám ơn anh

Phương ấp úng và bên kia Quân cũng vậy cả hai cứ giữ máy đến 5p không ai nói câu gì…họ bây giờ giống như đang vẻ tìm hiểu bẽn lẽn về đối phương …giống như những người mới yêu…!

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN