Thiên Lang Truyền Kỳ - Chương 3: Gặp Đế Hậu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
67


Thiên Lang Truyền Kỳ


Chương 3: Gặp Đế Hậu


Nhận thấy nguy hiểm đã qua đi, Hàn Thiên Vũ thở hắt ra một hơi, cầm lên thanh kiếm của mình mà ngắm nhìn.

Thanh kiếm như thể biết được chủ nhân đã không còn nguy hiểm, thở phào mà buông xuôi, ngay lập tức vỡ thanh từng mảnh nhỏ, có thể chiêu kiếm vừa rồi khiến nó phá vỡ giới hạn, không còn có thể tiếp tục xử dụng được nữa.

Hàn Thiên Vũ ánh mắt u sầu nhìn vào cán kiếm, lặng lẽ chôn thanh kiếm xuống đất.

“Lão xà, chặng đường của ngươi đến đây kết thúc rồi, yên nghỉ đi thôi”

Thanh kiếm này là do thầy của hắn, tặng hắn sau khoá tốt nghiệp, khi chính thức trở thành Thiên Ma Nhân, nó đã theo hắn, chinh chiến hàng trăm trận, giết hàng trăm kẻ địch, giờ đây thầy hắn đã mất, kỷ vật duy nhất của người cũng không còn.

……

Mới mấy ngày trước đây, sư phụ của Hàn Thiên Vũ từng đâu mang về đứa nhỏ chưa lọt lòng, đưa cho Hàn Thiên Vũ căn dặn hắn nuôi nấng đứa nhỏ cẩn thận, hắn còn tưởng rằng thầy hắn định huấn luyện thêm một Thiên Ma Nhân nữa, khi kiểm tra cơ thể đứa nhỏ thì lại phát hiện đó lại là một đứa bé gái, không thể huấn luyện thành Thiên Ma Nhân được.

Sở dĩ chỉ có các bé trai được lựa chọn để làm một Thiên Ma Nhân vì trong cơ thể bọn nó có nhiều dương khí, khi trải qua thí nghiệm trong cơ thể dẫn đến biến đổi, hấp thụ thiên địa dương khí bồi dưỡng cơ thể rất tốt.

Lúc đó hắn còn nghi ngờ đây là con rơi của thầy mình nhặt về, lão già này ngoài bản tính nghiêm khắc, cáo già thì cực kỳ háo sắc, chắc vì lý do gì đó thì mới mang đứa bé này về nuôi.

Bỗng nhiên đứa trẻ mới mang về được 2 ngày thì đoàn quân của Cự Tộc do đại tướng Mã Thừa Lý chỉ huy, đột kích lên Thiên Ma Sơn, kẻ đứng giật dây từ xa chắc chắn là Anh Đề Dự.

Các Thiên Ma Nhân chống trả khốc liệt mặc dù bị đánh úp bất ngờ, không kịp phòng bị, thầy của Hàn Thiên Vũ là Vệ Giang Minh liều mình mở đường máu cho Hàn Thiên Vũ,

Trước khi đi, Vệ Giang Minh đưa cho hắn tay nải quấn đứa bé, nói rằng phải nhanh chóng đưa đứa bé cho Đế Hậu của nhân tộc, bên trong còn một phong thư gửi đến Đế Hậu.

Các đệ tử của Thiên Sát mặc dù dũng mãnh thiện chiến nhưng do bị quân lính của Cự Tộc áp đảo về số lượng, cộng thêm trận bão tuyết kỳ lạ hạn chế di chuyển, nhanh chóng bị đoàn quân tự tộc hạ thủ, từng người từng người một bị kết thiếu.

Lúc đó Vệ Giang Minh và Hàn Thiên Vũ đang liên thủ đấu với Mã Thừa Lý, Mã Thừa Lý đang bị trọng thương, Hàn Thiên Vũ chuẩn bị ra một chiêu kết thúc mạng đối phương thì một chưởng kình kéo đến, đánh bay Hàn Thiên Vũ và Vệ Giang Minh, may mà kẻ ra tay là Anh Đề Dự cũng sợ nguy hại với đứa bé trong tay nải nên nó cũng không bị thương tồn gì.

Vệ Giang Minh bị một đòn bất ngờ đánh gục, không còn sức phản kháng, nhưng ánh mắt vẫn ra hiệu cho Hàn Thiên Vũ chạy trốn.

Đúng lúc này Anh Đề Dự suất hiên, hắn ra lệnh cho binh sĩ bắt Vệ Giang minh làm con tin, nói rằng chỉ cần Hàn Thiên Vũ giao ra đứa bé thì ngay lập tức thả hai thầy trò hắn đi,

Trong lúc do dự, thì Vệ Giang Minh thấy tình thế không ổn, hét lên một tiếng sấm rền, cả cơ thể đánh bật hàng loạt binh sĩ của cự tộc, nhảy bổ vào Anh Đề Dự mà liều chết, ngay lập tức Vệ Giang Minh bị thanh đại kiếm của Anh Đề Dự đâm vào ngực, chết ngay lập tức.

Trông thấy hết tình vảnh như vậy, Hàn Thiên Vũ nén đau thương, ngay lập tức vận kình lực mở đường mà thoát thân.

……..

Ngay lúc này ở một khu rừng rậm rạp Hàn Thiên Vũ đang bắt một con dê cái, vắt từng giọt sữa ra cho đứa bé uống, bé con uống sữa say mèm, cắn mút đầu ngón tay, rồi lại ngủ gục trong lòng Hàn Thiên Vũ, khuôn mặt lúc ngủ cực kỳ đáng yêu.

Sau trận chiến ngày hôm qua, tác dụng phụ của hắc huyết đã phát tác, mấy thành công lực của Hàn Thiên Vũ bị giảm sút, sợ rằng phải mấy năm nữa mới hồi phục.

Sau khi nghỉ ngươi được một lúc Hàn Thiên Vũ lại cõng đứa bé trên lưng chạy như bay về phía nam, nơi có kinh thành của Nhân tộc đại quốc,

Vệ Giang Minh đã liều chết giúp hắn mang đứa bé này đến cho Đế Hậu, thì hắn phải tuần thủ lời nói của người, không dám chậm trễ mang đứa bé về kinh đô, mặc dù hắn vẫn chưa nghĩ được cách để gặp được Đế Hậu.

Đang trên đường đang về kinh đô, Hàn Thiên Vũ đang di chuyển cực nhanh, lo lắng nghĩ cách, thì đột nhiên ở phía xa hắn nghe thấy một giọng nói vang lên

“kẻ nào dám lang thang khu vực Hoàng Đế vi hành?”

Trước mặt Hàn thiên vũ xuất hiện một bóng người, mặc bộ giáp sắt bằng bạc, tay cầm thanh trường thương trông cực kỳ oai vệ.

Nghe thấy Đế Hậu đang ở gần đây, Hàn Thiên Vũ nhìn ra xa xa cũng có một đoàn người đang xuất hiện, ở giữa là một chiếc xe ngựa xa hoa, có đến tám con ngựa keo, biết chắc Đế Hậu đang ở trong đó, ngay lập tức lắc mình lao về phía trước

Vị quân sĩ kia nhìn thấy Hàn Thiên Vũ vao vào đoàn người đang tuần hành, liền hừ lạnh vung ra một kích cản đường Hàn Thiên Vũ.

“to gan, còn dám lao vào, muốn chết sao?”

Mặt đất bị hất tung, cát đá bay tứ phía Hàn Thiên Vũ vận dụng thân pháp quỷ dị của mình tránh né chiêu thức của đối phương, nhìn thấy lực đạo của đối phương Hàn Thiên Vũ nhận ra cảnh giới của đối phương là Chiến Thần Cảnh, từ đó mơ hồ nhận biết được thân phận của đối phương

Lúc mới hành tẩu giang hồ cách đây ba năm để làm nhiệm vụ, Hàn Thiên Vũ từng nghe nói đến nhân tộc đệ nhất Chiến Thần Kỳ Hạo, nghe nói kẻ này mới 25 tuổi đã đột phá Chiến Thần Cảnh, hắn hay từ lúc xuất quan đã hay mặc một bộ giáp màu bạc, được Đế Hậu phong làm đại tướng của Cấm Vệ Quân.

Nếu là mấy ngày trước Hàn Thiên Vũ dễ ràng áp chế được một kẻ Chiến Thần Cảnh, nhưng bây giờ công lực của hắn bị suy yếu đi rất nhiều, cộng thêm lo sợ Kỳ Hạo gây tổn thương đến đứa bé trên lưng nên không dám dây dưa, lập tức muốn trốn thoát, đến chỗ đế hậu.

Nhận thấy Hàn Thiên Vũ dễ dàng tránh né được một kích của mình, Kỳ Hạo bèn tăng thêm lực đạo, vung thương quét ngang cơ thể của Hàn Thiên Vũ,

Chớp thời cơ ngay tức khắc Hàn Thiên Vũ nhảy lên, vận lực vào lòng bàn chân, đạp lên mũi thương nhảy vào đoàn người,

Kỳ Hạo danh là đệ nhất chiến thần nhận tộc, lại bị Hàn Thiên Vũ đùa giỡn, thoát đi như trốn không người thì tức giận quay lại hô lớn.

“người đâu hộ giá hoàng đế”

Đám binh lính nhao nhao tiến lên cản Hàn Thiên Vũ, nhưng Hàn Thiên Vũ tuy bị yếu đi nhưng vẫn dùng được tốc độ cự nhanh, lách qua đám người chạy đến gần xe ngựa.

Khi chuẩn bị nhảy được lên xe ngựa thì bất ngờ một lực đạo quấn lấy Hàn Thiên Vũ làm hắn lơ lửng trên không, không thể nhúc nhích, dường chỉ cần một ý niệm thì ngay tứ khắc hắn sẽ bị bóp chết.

Đứa bé sau tay nải cảm thấy cơ thể có cảm giác khì lạ, liền bật khóc oa oa, Hàn Thiên Vũ tinh mấy hết tinh thần, không ngờ cảnh giới nhập thánh của Đế Hậu quá mức khủng bố, hắn nhận thấy lực đạo quấn quanh cơ thể mình từ trong chiếc xe ngựa phát ra, nên biết rõ kẻ ra tay là Đế Hậu.

Binh lính thấy Hàn Thiên Vũ đã bị Đế Hậu chế trụ liền tiến lên lăm lăm cung tiễn trong tay, tuỳ thời có thể bắn hắn thành tổ vong vò vẽ, lúc này Kỳ Hạo cũng đang nổi giận thúc ngựa chạy đến.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN