Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại - Chương 59: Lần Thứ Hai Họp Lớp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
4


Thiếu Gia Hào Môn Bị Ôm Nhầm Đã Sống Lại


Chương 59: Lần Thứ Hai Họp Lớp


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Bởi vì hoãn cuộc thi, thứ mà đặt ở trước mặt Chung Dịch là bài thi mỗi môn.

Trì Quân nói với Chung Dịch sau đó, thật ra giáo viên lén lút than thở rằng đã nhiều năm nay, ngay cả khi sinh viên xin hõan cuộc thi cũng là cuối học kỳ.
Vì vậy nên lâu nay bọn họ chuẩn bị bài thi giữa kỳ khá quá loa.
Bọn họ thường lấy bài thi trước cắt và tạo số lượng cho kho lưu trữ.
Chung Dịch phá vỡ thông lệ này.

Chung Dịch: “…”

Trì Quân hỏi cậu: “Thi thế nào?” Hắn cũng không phải quá lo lắng.
Dù cho Chung Dịch bởi vì việc nhà làm lỡ cuộc thi, trạng thái và thói quen bình thường của cậu vẫn luôn ở đó, cũng sẽ không sai lệch quá nhiều.
Chớ nói chi là một tuần trước khi thi, còn là Chung Dịch ôn trong điểm cho hắn.

Quả nhiên, Chung Dịch gật đầu một cái nói: “Cũng được.”

Đây có nghĩa là từ 90 điểm trở lên.

Trì Quân hoàn toàn yên tâm, quay sang nói đến việc khác.

Một bên khác, ban đầu công việc chấm bài gần như đã hoàn thành.
Bài thi của Chung Dịch bị các thầy cô chấm riêng.
Sau đó mới phát chung với mọi người.

Ngày trả bài thi.

Chung Dịch không hòa hợp với mọi người xung quanh.
Chung Dịch: “…”

Trì Quân buồn cười lấy cùi chỏ đụng cậu một cái, nói: “Cùng xem với tớ đi.”

* * *

Sau cuộc thi, trường học tạm thời không có việc gì.

Trước đó xin nghỉ mấy ngày, công việc ở Thịnh Nguyên hơi giảm xuống.
Chung Dịch nhanh chóng bước vào trạng thái tăng ca.
May mắn tiến độ tổng thể của dự án công viên giải trí đã vượt qua dự kiến một chút.
Tần Lâu đặc biệt nói với Chung Dịch, để cho cậu không nên gấp gáp, không cần đẩy nhanh tốc độ.

Chung Dịch đáp lại, Tần Lâu còn nói: “Chuyện lúc trước, bên Hạng tổng dường như đang nhìn.”

Chung Dịch lúc này mới để bụng, nghe Tần Lâu tiếp tục nói chuyện.

Tần Lâu cũng không nói tỉ mỉ.
Vẻ ngoài thường ngày của y rất dọa người, thoạt nhìn thường cho rằng người này có gương mặt lạnh lẽo cứng rắn, khó giao tiếp.
Lúc này, gương mặt nghiêm nghị, khóe miệng hiện ra đường thẳng, hoàn toàn giống một người lãnh đạo nghiêm khắc.

Chung Dịch không ăn dáng vẻ này.
Cậu nhìn Tần Lâu nói: “À, vậy trễ một chút tôi đi hỏi Trì Quân.”

Tần Lâu nói: “Bên trợ lý Trì, Hạng tổng có lẽ sẽ đặc biệt dặn mấy câu.”

Chung Dịch làm bạn tốt cùng trường có thể trực tiếp gọi tên Trì Quân; mà Tần Lâu làm một thành viên của Thịnh Nguyên, cũng không phải là trưởng bối của Trì Quân vẫn quen gọi chức vụ của Trì Quân.

Tần Lâu: “Cậu hỏi, trợ lý Trì không nhất định sẽ nói cho cậu biết.”

Chung Dịch cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Cậu nghe ra Tần Lâu đang nhắc nhở mình.
Trước tiên nói bên Hạng Minh đang nhìn là động viên Chung Dịch, nói cho cậu biết cậu không phải vô duyên bị người vu oan.
Mặc dù chưa lật ra ngoài, nhưng ban lãnh đạo cấp cao cũng không định bỏ qua nhẹ nhàng.
Mà là có người đang tra việc này, cũng sẽ có người bởi vì vậy mà trả giá đắt.

Cho nên Chung Dịch có thể an tâm làm việc, không cần lo lắng việc khác.

Trong suy nghĩ của Chung Dịch, những câu nói này có thể được người ở cấp cao hơn tiết lộ cho Tần Lâu.
Dưới cái nhìn của Tần Lâu, Chung Dịch cần được an ủi.
Dưới cái nhìn của người ở cấp cao hơn, Tần Lâu cũng nên là người cần được ăn thuốc an thần.

Chung Dịch làm thực tập sinh bị nhằm vào còn nơi khác để đi.
Nhưng Tần Lâu là một người quản lý tổ dự án.
Nếu như y biết được có một quả bom hẹn giờ chôn trong dự án mà mình đang quản lý thì công việc tiếp theo chỉ sợ sẽ không dễ dàng tiến hành.

Về phần kế tiếp, nhắc đến Hạng Minh và Trì Quân có lẽ đó là một mối quan tâm khác.
Cho đến nay chỉ có Trương Tiếu Hầu biết về một mối quan hệ khác giữa Chung Dịch và Trì Quân.
Vì vậy ở trong mắt người ngoài, cậu có mối quan hệ tốt với trợ lý Trì.
Nhưng không nhất định hoặc là nhất định không có thể đến mức móc tim móc phổi.
Vụ vu oan trước đó liên quan đến rất nhiều phe đấu tranh rất nhiều người không muốn biết ở Thịnh Nguyên.
Nếu như trợ lý Trì cảm thấy chuyện xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, cũng không định nói cho Chung Dịch.
Mà Chung Dịch chủ động đi hỏi chính là tự chuốc nhục nhã.

Tất nhiên, nếu như trợ lý Trì có suy nghĩ khác trực tiếp nói cho Chung Dịch biết kết quả điều tra.
Đó chính là một chuyện khác.

Nếu Chung Dịch không mở miệng thì sẽ không có hại.

Tần Lâu có tâm tư này, Chung Dịch suy nghĩ rõ ràng, tự nhiên sẽ nhớ tình cảm của y.

Cậu có cần nhắc nhở hay không là một chuyện.
Tần Lâu có chủ động mở miệng hay không chính là một chuyện khác.

— —

Đến giờ nghỉ trưa, Chung Dịch gửi một tin nhắn cho Trì Quân, hỏi hắn về tình huống cụ thể.

Qua nửa tiếng sau Trì Quân mới trả lời, dùng ghi âm giọng nói.
Có lẽ là tránh né người khác nên một mình tìm một phòng nghỉ ngơi, xung quanh không có âm thanh nào khác.

Nói: “Sáng nay tớ mới biết, hơi bất ngờ.”

Lúc trước, người của hai phe mà Trì Quân nghĩ đến là phe Thượng Hải hoặc là Trì Bắc Dương.
Ở mức độ nào đó, cũng không tính sai.

Trì Quân: “Là người bên Phạm An Dịch.

Đương nhiên, đó chỉ là cấp dưới trước đây của ông ta.
Lý do là không quen nhìn phe Thái tử, và không liên quan đến Phạm An Dịch.” Trì Quân nhấn mạnh mấy chữ, vừa cười nói: “Tớ cũng nghĩ như vậy.
Với thân phận của ông ta, sao có thể tự mình ra tay làm loại chuyện này chứ.”

Hắn còn nhận xét: “Đừng nói, lý do này khá có trách nhiệm với xã hội.
Chung Dịch, người bạn chung phòng với cậu có phải cũng chính nghĩa như thế hay không?”

Chung Dịch nói: “Có lẽ vậy.”

Cậu nghĩ thầm: Phạm An Dịch! Lúc trước, trong cầu thang thoát hiểm, Trì Quân miêu tả rất nhiều cho Chung Dịch biết tình huống của những cổ đông khác.
Trọng nam khinh nữ, làm cho nữ giám đốc ở trên bàn ăn lúng túng.

Về phần Chung Dịch, ấn tượng của cậu chính là người mấy năm sau đứng thành phe của Trì Bắc Dương.
Hóa ra vào lúc này, ông ta đã có mối quan hệ mạnh với Trì Bắc Dương.

Trì Quân: “Đúng lúc.
Chuyện của cô tớ, đang lo không có chuyện.” Hắn như là đi mấy bước, sau đó là tiếng gõ bàn phím và tiếng nước.
Chung Dịch có thể nghĩ rằng có lẽ Trì Quân đi đến máy pha cà phê và pha cà phê cho mình.

Chung Dịch: “Cậu ăn trưa chưa?”

Trì Quân à một tiếng, trả lời:

.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN