Thiếu Nữ Tiết Sữa - Chương 24: Câu Chuyện Cẩu Huyết (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
853


Thiếu Nữ Tiết Sữa


Chương 24: Câu Chuyện Cẩu Huyết (2)


Editor: Uniirr

Mạnh Kinh Huy muốn xông lên ngăn cản bọn họ nhưng lại bị một chiếc xe trêи đường cản trở bước đi. Chờ hắn nhìn lại, hai người đã đi mất tiêu.

Hắn đột nhiên có một ý tưởng đáng sợ —— Nam nhân bắt buộc Cửu Vi là Ô Tự?

Mà bên này, Ô Tự ôm Hà Cửu Vi ôm cũng không thoải mái, Hà Cửu Vi rất phản cảm hắn đụng vào …“Em im lặng một chút!” Ô Tự nhịn không được mà quát.

Hà Cửu Vi trong đầu một mảnh hỗn độn, nhưng hơi thở của Ô Tự đối với cô mà nói thì chán ghét đều không đủ. Vẻ mặt không tưởng tượng nổi của cô nhìn hắn.

“Thầy, mẹ nó thúi lắm! Như thế thì sao em an tĩnh!”

Sợ nhất là khi không khí đột nhiên an tĩnh.

Hà Cửu Vi nói lời thô tục thì muốn cắn đầu lưỡi, đau đớn làm cho cô choáng váng có một tia thanh tỉnh.

Cô lắc lắc đầu, ấn huyệt thái dương, trong đầu có một ý nghĩ giống như đột nhiên liền thông, chỉ vào Ô Tự tiếp tục mắng.

“Có phải thầy bỏ thuốc hay không? Thầy chết tâm đi! Vương bát đản!”

Nói xong Hà Cửu Vi bỏ chạy, chạy nghiêng lảo đảo vẫn phải đợi lên một xe taxi.

Ô Tự “…” Cho nên hắn hảo tâm liền trở thành lòng lang dạ thú?

Tuy rằng vừa nãy quả thật hắn cũng nghĩ trong đầu là muốn làm cái gì đó, nhưng không nên bị đối xử như thế nha.

Đột nhiên bả vai bị bắt lấy, Ô Tự vừa vừa quay đầu lại, đã bị một quyền đánh ngã xuống đất.

“Thao?”

Ô Tự chật vật té trêи mặt đất, ngón cái đụng đụng khóe miệng, đều là máu, cảm giác đau đớn vì bị đánh vào mặt.

“Mẹ nó, mày có gương mặt đẹp mà lòng lại như cẩu! Mày mang Cửu Vi đi đâu ?”

Ô Tự thấy hôm nay thật xui xẻo.

“Tao có thể mang em ấy đi đâu? Em ấy đã đi trước rồi!”

Ngẫm lại chính mình trong khoảng thời gian này thật sự là không hiểu ra sao, làm một lão sư đều có thể làm chính mình gây sự với đám học sinh còn dẫn tới một đống sự việc. Hắn theo bản năng không nghĩ so đo mà phạt các học sinh, chỉ có thể nhẫn xuống một quyền này.

“Đi rồi?”

Đầu Mạnh Kinh Huy bốc khói, Hà Cửu Vi không ở đây, hắn có thể hỏi.

“Trước kia mày bắt buộc em ấy? Mày là cầm thú!”

Ô Tự không nhẫn nữa, một tay chống đỡ ngồi dưới đất.

“Bắt buộc? Đó là em ấy tự dâng tới cửa.” Lời này nửa thật nửa giả, Mạnh Kinh Huy lại bị chấn động mà sững sờ tại chỗ.

Chính mình? Dâng tới cửa?

Ô Tự tiếp tục bổ đao.

“Tao nhớ rõ lúc em ấy ở dưới thân tao  mà hầu hạ, như vậy…” Lại bị một quyền đánh lên mặt.

Hắn quả nhiên thiếu đánh.

Mạnh Kinh Huy nắm chặt nắm đấm ẩn ẩn run rẩy, cảnh cáo hắn.

“Tao cảnh cáo mày đừng nói lung tung, Mạnh gia tao không thể trêu vào!”

Ô Tự phun một ngụm máu, răng trắng nhiễm hồng.

“Mạnh gia? A! Mày cũng chỉ dựa vào Mạnh gia. Chưa đủ lông đủ cánh còn dám cảnh cáo tao, tao cảnh cáo mày một câu, người, phải dựa vào thực lực của chính mình nói chuyện, thiếu mẹ nó hố cha.”

Hắn dự tính sau tuần này xin điều đi công tác ở C thị, bên kia ba mẹ hắn đã chuẩn bị tốt các mối quan hệ. Lúc này hắn cũng không sợ hãi. Chỉ có thể nói, thứ nhất, hắn đang hố cha, thứ hai, hắn thật sự nghĩ không nhiều lắm.

Bởi vì, hố cha không ai địch nổi Mạnh Kinh Huy hắn.

Mạnh Kinh Huy không biết có nghe lọt tai không, nhíu mày nhìn hắn vài lần, vẫn quyết định thuận theo ý tưởng trong lòng, đi lên trước lại đánh hắn hai quyền, mới rời khỏi.

Ô Tự.

“Thao! Phi…” Con mẹ nó răng đều bị đáng gãy mất!

Hà Cửu Vi ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, mà hai ngày cô cùng Mạnh Kinh Huy không hề liên hệ.

Cô nghĩ có thể vì huấn luyện quân sự, hôm nay đều đã bắt đầu đi học, phải liên hệ với cô rồi chứ?

Hà Cửu Vi chuẩn bị đi đến trường, lại ngoài ý muốn thấy được Mạnh Kinh Huy đứng trước cửa nhà của cô.

Gương mặt cô lập tức tản mát ánh sáng, cả người đều trở nên rạng rỡ.

“Kinh Huy anh về rồi!”

Mạnh Kinh Huy mặt không thay đổi nhìn cô.

“Cửu Vi, chúng ta… Hãy tách ra để bình tĩnh một đoạn thời gian đi.”

Ngực hắn đau đớn, lúc trước Hà Cửu Vi từng phản bội, nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải là người bị bắt buộc!

Hôm nay nghe được lời Ô Tự nói… Hắn cũng không tin hoàn toàn, nhưng đã ở trong đầu hắn lắc lư hai ngày.

“Qua một thời gian nữa anh sẽ đi, em cũng biết, anh ở A thị cũng bởi vì em. Nhưng anh muốn xuất ngoại .”

Hà Cửu Vi còn không kịp suy nghĩ, cười gượng kéo tay hắn, lại bị vứt ra.

“Kinh Huy… Anh đừng giỡn…”

“Hiện rại, anh không có tâm tình vui đùa. Hà Cửu Vi, anh đã biết nam nhân kia là ai , là Ô Tự, đúng hay không?”

_______________

Tác giả: Kỳ thực lúc đầu muốn cho Ô Tự và Hà Cửu Vi lên giường sau đó bị Mạnh Kinh Huy nhìn thấy … Nhưng viết nhiều chương như vậy, tôi đều bị đôi tình lữ này ân ái mà luyến tiếc, không muốn làm ai đau lòng, vẫn là bình yên chia tay đi.

Tôi có cảm giác nữ chủ đã vô lại với nhiều nam chính, nên hiện tại tôi nghĩ thầm cô ấy không cần kỹ nữ như vậy mà thôi

[ Mắt trợn trắng, lúc sau Mạnh Kinh Huy sẽ trở về.]

Tôi phát hiện, ở chỗ này, làm cho nam chính biến mất một đoạn thời gian, chính là xuất ngoại 2333333…

__________

Cẩu huyết không? Kịch tính không? Chắc không đâu nhỉ?

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN