Thiếu Nữ Tiết Sữa - Chương Thưởng: Dượng Và Cháu Ngoại
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1292


Thiếu Nữ Tiết Sữa


Chương Thưởng: Dượng Và Cháu Ngoại


Editor: Uniirr

Ông trời dường như đối với Hà Cửu Vi không công bằng.

Cô chịu tang cha, mồ côi mẹ, gởi nuôi ở nhà dì. Dì là người phụ nữ tính tình mạnh mẽ, mỗi ngày đều mắng Hà Cửu Vi là sao chổi, khắc cha khắc mẹ, là đứa con gái hư hỏng, sợ ngày nào đó ăn uóng nhà dì sẽ khắc chết cả nhà dì. Hà Cửu Vi trừ bỏ chỗ này sớm đã không có nơi đi, chỉ có thể yên lặng nhịn xuống.

Dung mạo của Hà Cửu Vi theo tuổi mà tăng trưởng càng trác tuyệt mê người, dì mắng cô nhiều lần “Khuôn mặt này lớn lên chỉ có mà làm gái bán hoa khắp nơi câu dẫn người”.

Hà Cửu Vi không biết mình đã làm sai cái gì cũng bị dì chửi rủa, tuy nói cô ăn nhờ ở đậu, ở cũng ở phòng củi, ăn cũng ăn đồ thừa, trêи người mặc một bộ quần áo cũ được giạt tới trắng bệch, vải dệt đều đã biến nhăn nheo.

Vì tính cách nhẫn nhục chịu đựng nên dì mới thấy cô dễ khi dễ, ngày càng táo tợn dùng tinh thần mà tra tấn cô.

Đến một ngày, dượng của Hà Cửu Vi trở về nhà, cô mới biết vận mệnh của mình đã không có bình yên.

Thời điểm dượng nhìn thấy Hà Cửu Vi, nhất thời không nhận ra, còn nghĩ đây là người hầu mới đến, dung mạo xinh đẹp làm cho tâm của hắn muốn chao đảo.

Hà Cửu Vi đến đây ở gần sáu năm mới nhìn thấy nam nhân phụ bạc mà dì mắng mỗi ngày, lúc này đã trở lại, dì vừa khóc vừa kể lể dì nhớ hắn khổ như thế nào. Hà Cửu Vi không biết vì sao, chỉ lẳng lặng đứng một bên, cúi đầu không nói.

Nên bỏ lỡ ánh mắt đáng khinh nhìn cô.

Kỳ thực Hà Cửu Vi cũng đã đoán được tính cách của dì vì sao không giảng đạo lí như vậy. Dì đã sớm gả vào đây, chồng không về nhà, dì chỉ có thể chăm sóc nhà cửa chờ chồng trở về.

Tuy dì cùng Hà mẫu là tỷ muội nhưng từ nhỏ bất hòa, Hà Cửu Vi cùng đường mới vào ở nhà dì, nhiều năm trước do dì ghen tị với dung mạo của tỷ tỷ, cô đơn khi chồng không về nên chỉ có cách phát tiết là chửi.

Nói đến cùng, dì cũng là người đáng thương. Hà Cửu Vi nghĩ trong lòng, nghe được dì nới với dượng.

“Đây là con gái của tỷ tỷ thϊế͙p͙ thân, tên là Cửu Vi. Tỷ tỷ đã qua đời, Cửu Vi lại cùng đường, nên vào nhà ta ở nhờ, xin lão gia đừng trách thϊế͙p͙ thân.”

Dượng quang minh chính đại đem ánh mắt rà xét người Hà Cửu Vi.

“Đều là người một nhà. Cửu Vi sao? Vậy ở đây đi.”

Hà Cửu Vi đã vào ở năm năm, hai người thấy hắn không phản bác, gật đầu xác nhận.

Vì dượng trở về, chỗ ở của Hà Cửu Vi từ phòng củi chuyển đến phòng khách, đệm giường mềm mại, dù không phải là chiếc giường tốt nhất nhưng cô cũng thỏa mãn bật cười.

Đêm dài yên tĩnh, Hà Cửu Vi thấy cả người khô nóng, cảm giác có cái gì đó ướt sũng ɭϊếʍ thân thể của cô, làm cho cô khó chịu được xoay xoay thân mình.

“Thực rối loạn!” Mơ hồ không rõ lời nói ɖâʍ tục từ trêи người truyền đến, làm Hà Cửu Vi bừng tỉnh, cô cúi đầu thấy một người đang vùi đầu vào trong áo hôn nhũ hoa của cô!

“A! Ai vậy?… Cứu… Ngô ngô…”

Hà Cửu Vi không kịp kêu cứu miệng đã bị nhét một chiếc khăn vải. Cô bắt đầu giãy dụa muốn thoát khỏi nam nhân này, thì nam nhân không động đậy, trực tiếp đứng lên cởi quần áo muốn trực tiếp đem súng thao hoa huyệt.

Hà Cửu Vi mở to hai mắt, nam nhân này là… Là dượng!

“Ngô… Ngô ngô! !”

Tiếng mắng chửi không thể thốt ra, nước mắt của Hà Cửu Vi rơi lả chả. Vì sao lại đối xử với cô như vậy? Cô còn muốn sống qua một năm này sẽ gả ra ngoài, sẽ tự do!

“Thế nào? Gấp ?”

Nam nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, trừ qυầи ɭót, vuốt ve bộ ngực trần trụi của Hà Cửu Vi.

“Dượng đến đây, không cần gấp! Bộ ngực lớn như vậy là muốn lưu lại cho dượng, sáng nay dượng đã muốn thao ngươi ngay tại chỗ, Cửu Vi thân mình có bao nhiêu đẹp, quả nhiên không phụ dượng mong đợi!”

Nói xong cúi người ngậm núm иɦũ ɦσα của cô “Chậc chậc” mà ʍút̼, động tác trong tay không ngừng, không để ý hoa huyệt khô hạn của Hà Cửu Vi, trực tiếp cắm hai ngón tay vào!

Hà Cửu Vi đau đến run rẩy, trong đều đều là hình ảnh gậy thịt thô to ghê tởm, không muốn nghe cầm thú nói ra lời nói ghê tởm, dùng sức xoắn mạnh hai ngón tay.

“Thực căng! Cửu Vi thả lỏng, dượng sẽ giúp ngươi, đem gà bự cắm vào, như vậy ngươi mới kɧօáϊ hoạt!”

Ngón tay không quan tâm ra vào hoa huyệt, đầu ngón tay gấp khúc moi móc trêи vách tường, hoa trong cốc không chịu khống chế phân bố ra chất lỏng dính ẩm ướt, nam nhân rút ngón tay đưa tới trước mặt Hà Cửu Vi.

“Nhìn xem ngươi có bao nhiêu rối loạn, chưa cắm vào đã ɖâʍ đãng như vậy, thiếu thao sao? !”

Không phải, không phải!

Hà Cửu Vi nói không nên lời, chỉ có thể lắc đầu mà khóc, nam nhân tự cho biểu tình bị chà đạp thành quá phấn khởi, gậy thịt dưới thân cũng gắng gượng mà nhếch cao lên!

Thừa dịp hoa huyệt có ɖâʍ dịch thuận trơn, nam nhân phun nước miếng vào lòng bàn tay cầm gậy thịt xoa đều, nhắm ngay hoa huyệt mà đâm vào!

“Ngô! Ngô ngô! !” Hà Cửu Vi đau đến co rút, cô chỉ cảm thấy thân thể của mình như bị chém thành hai nửa, một căn gậy thịt nóng bỏng đâm vào tiểu huyệt, mị thịt làm hình thức phòng ngự, điên cuồng đem gậy thịt đẩy ra bên ngoài, nam nhân bị kϊƈɦ thích cảm khái.

“Loạn huyệt của Cửu Vi rất chặt, ách… Còn căng nữa!”

Hắn lại dùng sức, đâm xuyên tấm màng!

Vô số cái miệng đều lôi kéo gậy thịt sưng lớn, nam nhân cảm giác lỗ chân lông trêи người đều thoải mái, lực đạo càng mạnh mà thao.

“Ngô ngô…” Hà Cửu Vi run rẩy, không kịp nuốt nước bọt đem khăn vải tẩm ẩm ướt, âm thanh nức nở vì bị nam nhân thao dưới thân mãnh liệt, cô giống như cá thoát nước, xụi lơ trêи bờ, ánh mắt trống rỗng nước mắt chảy không ngừng. Trở về không được, trở về không được…

Cho dù trong lòng không muốn, nhưng trong hoa huyệt cuồn cuộn ɖâʍ dịch không ngừng đem gậy thịt bao phủ, nam nhân bị ɖâʍ dịch bao vây làm càng hăng, va chạm làm cho Hà Cửu Vi run rẩy, một lần so với lần trước đều mạnh hơn.

“Cửu Vii cũng thật rối loạn, có phải muốn nam nhân đến thao hoa huyệt ? Ân?”

Hà Cửu Vi cắn răng nhẫn nhịn nhưng thân thể truyền đến kɧօáϊ cảm, không như mong muốn, cách vải dệt đều có thể nghe được tiếng rêи rỉ, nam nhân cười lớn một tiếng, đem miếng vải trong miệng cô vứt đi.

“Kêu a! Kêu ra! Làm cho dượng nghe một chút ngươi thích như thế nào !”

Cái miệng nhỏ cũng được tự do, Hà Cửu Vi kêu không ra tiếng, đầu lưỡi bị tê đến chết lặng, truyền ra đến chỉ có âm thanh tinh tế nức nở.

“A… A…”

Cho dù kêu lại thế nào? Ai sẽ đến cứu vận mệnh của cô? Hà Cửu Vi tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, gắt gao cắn môi, kiên quyết không muốn kêu lên.

Không có âm thanh dễ nghe, nam nhân cũng không thèm để ý, hắn sớm đã bị thân dưới vân động thích đến cực lạc. Nhìn thấy Hà Cửu Vi cắn răng quật cường mà kiều mị, hắn nhịn không được muốn nghe từ miệng cô phát ra âm thanh.

Rút gậy thịt ra, loạn huyệt trào hỗn hợp có màu hồng tơ máu, ɖâʍ dịch trong suốt, hắn nhìn đến đỏ mắt, nâng một chân của Hà Cửu Vi lên trêи cánh tay, nhắm vào loạn huyệt mà ****!

“A…” Nam nhân rút gậy thịt ra, Hà Cửu Vi nghĩ hắn muốn thả mình, lại không nghĩ bị thao ra tiếng.

Như nguyện nghe được tiếng rêи rỉ nam nhân càng ra sức làm.

“Cửu Vi có thích không? Dượng thao của ngươi, cho ngươi mỗi ngày được không? Ha ha!”

Ở trong lòng thầm mắng vô sỉ hạ lưu, Hà Cửu Vi không muốn mở miệng, cho dù là mắng cũng không muốn.

“Thực rối loạn! Không gọi còn kẹp gậy thịt của lão tử nhanh như vậy!”

Gậy thịt đâm đến hoa tâm. Nam nhân không được đáp lại mà cảm thấy vô vị, nghĩ đến trong phòng của mình còn một người phụ nữ thì buông đôi chân tuyết trắng mềm mại của Hà Cửu Vi, dùng sức vuốt ve bộ ngực của cô, dưới thân đẩy nhanh tốc độ, quá trình rút chọc làm cho Hà Cửu Vi rêи rỉ đứt quãng truyền ra.

Nam nhân nghe được vui sướиɠ, cảm thấy mỹ mãn thao thêm mấy trăm cái thì đâm sâu vào t.ử ƈυиɠ mà phóng tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng… Lau qua loa cho qua chuyện, nam nhân ngồi nhìn Hà Cửu Vi mất hết sức sống, một thân dơ bẩn, xanh tím trải rộng. Xem nhẹ thân dưới lại cứng rắn, hắn tiến lên vỗ vỗ khuôn mặt của Hà Cửu Vi, vừa ngoan độc ngoan mà chà xát núm иɦũ ɦσα đỏ au, tà ác nói.

“Lần sau dượng lại tới đây thao ngươi!”Ánh trăng thanh lãnh, thổi tan mùi vị tình ɖu͙ƈ trong phòng.

Hà Cửu Vi không tiếng động mà khóc, dưới thân như trước là đệm chăn mềm mại, cô cũng không vui vẻ.

Ngày hôm sau.

Đêm qua dì bị dễ chịu theo thường lệ vào đây sai khiến Hà Cửu Vi, mở cửa phòng, đã thấy trong phòng không có một bóng người.

Trong không khí trong truyền đến hương vị tình ɖu͙ƈ làm cho dì nhíu mày, cô tiến đến bên giường, vừa thấy, biến sắc, cuối cùng trầm mặc rời khỏi phòng.

P/s: Cưỡng gian, không ảnh hưởng đến tình tiết sau.

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN