Thiếu Tướng Không Nghĩ Gả - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
208


Thiếu Tướng Không Nghĩ Gả


Chương 2


Trấn nhỏ Na Ba Nhĩ nguy cơ tứ phía cùng thanh niên, đều bị Diệp Hoài Tây một cước đá đi, hắn cũng không để ý nguy hiểm, chỉ là nếu mặt trái của nguy hiểm mang đến thông tin hữu dụng, đối với một thiếu tướng hết mình với công việc mà nói, theo lý là chuyện nên làm. Hắn hơi hơi ngửa đầu, lộ ra cái cổ tinh tế trắng nõn như thiên nga, ảnh ngược trong ánh mắt phản chiếu nhiều màu sắc sáng lạn cùng với khuôn mặt cực kỳ anh tuấn của thanh niên, hắn nhẹ giọng hỏi: “Cậu nói cái gì?”

Mày kiếm Cố Tử Khung giương lên, mỉm cười dùng giọng mũi nói: “Chiến thần- Diệp Hoài Tây.”

Sắc mặt Diệp Hoài Tây không thay đổi, lãnh đạm như trước, nhưng trong lòng lại trăm chuyển ngàn dời, thanh niên này là ai? Vì sao lại biết được thân phận của hắn, tại sao lại xuất hiện ở đây, người nào đã để lộ xơ hở, để thân phận của hắn bị bại lộ. Diệp Hoài Tây hơi hơi hạ mắt, lông mi dài rậm che dấu đi ánh sáng ở trong mắt, cũng che dấu đi cửa sổ tâm linh của hắn, đem tất cả sự quan sát của Cố Tử Khung ngăn chặn ở bên ngoài.

Nửa đầu của vũ khúc nhu tình, bỗng nhiên lại cuồn cuộn như sóng không bị cản trở, nữ nhân dường như cố ý ghê tởm Cố Tử Khung, mới lựa chọn kiểu nhảy nóng bỏng sát người này. Nàng là một beta, người xui xẻo được lựa chọn là một alpha, trong quá trình hai người khiêu vũ sát qua nhau cho dù có những thi vị không rõ, cũng có thể được giải quyết. Nhưng bạn nhảy Cố Tử Khung lựa chọn lại không giống như vậy, vì cái người hơi thở toàn thân lạnh lùng bá đạo này là một alpha cường hãn. Tuy rằng dáng người so với alpha bình thường thì tinh tế hơn, nhưng khí tràng còn nguy hiểm hơn cả alpha bình thường thì không lừa được người.

Mọi người đều biết liên bang hiện giờ được chia làm ba loại, một loại giá trị vũ lực rất cao, trời sinh đứng ở vị trí lãnh đạo là alpha, một loại là thực bình thường chiếm đa số là beta, còn một loại cuối cùng có thể khiến cho alpha lâm vào điên cuồng là omega.

Nhắc tới omega, không thể không nói đến kiếp sống đáng thương bi thảm trong lịch sử. Ban đầu khi tinh cầu xuất hiện ba loại người này, có một lần một omega không thể khống chế tin tức tố nên gây ra hỗn loạn, chuyện này đối với một omega mà nói giống như là địa ngục nhân gian, cho tới bây giờ nếu bị ai đó nhắc lại chuyện này còn có người đem toàn bộ lỗi lầm đổ hết lên người bọn họ.

Chuyện này cũng không thể tránh, dù sao ai yếu thì sẽ dễ bị bắt nạt, bất kể ở đâu đều thông dụng. Thể chất của omega rất dễ thụ thai đã trở thành bạn đời hoàn hảo trong lòng alpha, ai cũng muốn có được người thừa kế có lực lượng cường đại, cũng bởi vậy omega cũng bị phân hóa ra ưu khuyết, những omega có thể chất trời sinh yếu, thường thường có từ hai đến ba người con, sau này bọn họ sẽ triền miên nằm ở trên giường bệnh, buồn bực mà chết.

Mấy trăm năm qua, số lượng omega giảm mạnh, hiện giờ liên bang đã làm thống kê biết được số lượng omega không vượt quá chín ngàn vạn, mà trước mắt tổng dân số liên bang là cao tới một tỉ ba trăm triệu, chiếm số lượng ít đến đáng thương. Liên bang ý thức được để về lâu về dài, omega ở tinh cầu sẽ hoàn toàn biến mất, đứng trước tình trạng này, chính phủ liên bang nhanh chóng áp dụng cách xử trí, bắt đầu lập nên một tổ nghiên cứu đặc biệt làm sao để tăng số lượng omega lên, tổ nghiên cứu ước định thời gian là mười năm. Hiện tại đã qua bảy năm, trải qua nhiều nghiên cứu cùng cố gắng, omega đã có thể dựa vào thuốc ức chế để ra ngoài công tác, làm chuyện mình thích, omega cũng bắt đầu dần dần tăng số lượng lên.

Chuyện tình omega tăng trưởng đã có chuyển biến có lợi, liên bang liền tán thành cả hai tay. Chẳng sợ phải trả giá lớn, cũng không sợ hãi.

Tất cả mọi người trong quán bar sẽ không nghĩ đến nam nhân xinh đẹp có khí tràng còn mạnh hơn so với alpha bình thường lại là một omega, mà còn là một thiếu tướng trẻ tuổi của đế quốc. Diệp thiếu tướng nghiên đầu nhìn nữ nhân không e dè dùng nơi đầy đặn của mình cọ ở trong ngực của vị xui xẻo kia, độ ấm cả người liền thẳng tắp hạ xuống, từ một tiểu tủ lạnh thăng cấp thành đại kho lạnh, khiến cho Cố Tử Khung nắm cổ tay hắn nhịn không được nhúc nhích ngón tay, sợ hắn cũng sẽ đông lạnh luôn chính mình.

Diệp Hoài Tây lạnh lùng thu hồi ánh mắt, nhìn về vẻ mặt thản nhiên của Cố Tử Khung, lời nói giống như băng vụn biến thành bột phấn: “Cậu dám!”

Cố Tử Khung đương nhiên thấy một màn vừa rồi, trong lòng không rõ là tư vị gì, trong lòng hắn lại có một ý tưởng nổi lên, muốn nhìn thấy Diệp thiếu tướng băng sơn sẽ nổi trận lôi đình như thế nào. Nhưng hắn không quên mục đích của chính mình, đành tiếc nuối đem ánh mắt rời khỏi ngực của Diệp Hoài Tây, vì để biểu hiện ra sự tiếc nuối của bản thân, còn làm bộ thở dài một cái.

Âm thanh thở dài này thành công bị Diệp Hoài Tây nghe thấy, bởi vậy sắc mặt hắn càng lạnh hơn, ánh mắt nhìn về phía nữ nhân kia liền không tốt.

Nữ nhân vẫn là người thông minh nên đã nhìn ra nguy hiểm ở bên cạnh, nhận thấy địch ý của Diệp Hoài Tây, nàng câu môi cười, một nụ cười kiều diễm. Mặt kề mặt nhảy một lúc, nàng liền cao giọng hướng Cố Tử Khung gọi: “Này, trao đổi bạn nhảy.”

Trường hợp trao đổi bạn nhảy xuất hiện rất nhiều ở yến hội, lúc này nữ nhân đưa ra yêu cầu này, Cố Tử Khung cũng không cự tuyệt. Trong chớp mắt Diệp Hoài Tây liền thay đổi đối tượng khiêu vũ, từ thanh niên ánh tuấn thành nữ nhân xinh đẹp, bước chân Diệp Hoài Tây ngừng một lát, như không có việc gì mà đuổi kịp tiết tấu, biết nghe lời đảm đương bước nhảy nam, hai tay đều đặt hờ trên người nữ nhân, nhìn kỹ hắn căn bản chạm cũng chưa chạm tới, thái độ khinh thường người như thế này khiến cho trong lòng nữ nhân tức giận.

Nữ nhân ngẩng đầu, ánh mắt nguy hiểm nhìn chằm chằm Diệp Hoài Tây, dựa vào ánh sáng lay động của ánh đèn, tinh tế đánh giá Diệp Hoài Tây. Nữ nhân vừa thấy nhịn không được nghĩ muốn huýt sáo trêu ghẹo một phen, vận may của Cố Tử Khung thật tốt, chỉ tùy tiện cũng tóm được một mỹ nam tử, mà mỹ nam tử này lại là một alpha cường hãn. Mỹ nam tử có mắt phượng mày kiếm, mũi cao thẳng, môi không điểm tự hồng, làn da xem ra cũng nhẵn bóng, đúng là so với những người mà nàng đã gặp qua trong đời đẹp hơn rất nhiều.

Đôi mắt phượng liễm diễm ẩn dưới hàng lông mi, ánh mắt buông xuống hay giương lên đều tràn đầy phong tình. Thế nhưng mỹ nam tử hình như không hờn giận, bên trong mắt phượng cũng không có phong tình như nàng nghĩ, chỉ có một mảnh lạnh như băng, khiến người nhìn hay là vật thể đều thấy phát lạnh. Nếu có thể khiến cho nam nhân như vậy vì mình mà điên đảo, thật là tốt biết bao nhiêu?

Nữ nhân bắt đầu nảy lòng tham, đem chuyện bị theo dõi hoàn toàn để ra sau đầu, trong đầu bắt đầu tính toán làm sao để cho Diệp Hoài Tây trở thành khách trong phòng nàng đêm nay. Một ca khúc mạnh mẽ sắp hết, khi ca khúc kết thúc nàng liền phải đổi về bạn nhảy của chính mình, trước khi đổi bạn nhảy, phải nghĩ cách đem người lưu lại, nhanh như chớp nữ nhân tựa sát vào trong lòng của Diệp Hoài Tây, hai tay rất nhanh đặt trên cổ hắn, muốn nói một câu ám chỉ tình tứ.

Kế hoạch lại không theo kịp biến hóa, nữ nhân khó khăn lắm dựa vào lòng Diệp Hoài Tây, hai tay mới vừa nâng lên, đã bị đạp một cước, một đạp này làm cho nữ nhân thiếu chút nữa thét chói tai ra tiếng, thật sự là rất đau, một đạp này liền đạp bay luôn sắc tâm của nữ nhân, cũng một đạp này, đấu vũ giữa nàng và Cố Tử Khung không thể không chấm dứt.

Diệp Hoài Tây bốn tuổi học vỡ lòng, sáu tuổi đã bắt đầu đi theo ba ba mụ mụ đến các yến hội muôn màu muôn vẻ, phân rõ các loại thần thái cùng ánh mắt của người khác, phỏng đoán tâm lý của người khác, đến này đã được hai mươi năm, hai mươi năm đủ để cho một hài đồng trường thành thành một thanh niên ngọc thụ lâm phong, năng lực quan sát sắc mặt của hắn cũng như nước lên thì thuyền lên. Dáng vẻ của nữ nhân trước mặt có biến hóa, giống như trắng trợn nói cho hắn, ‘mình xem trọng nam nhân này, rất muốn ngủ với anh ta, mình phải nghĩ ra cách nào đó thật tốt mới được.’.

Bởi vậy mới có chuyện Diệp Hoài Tây giơ chân đạp người, đấu vũ bị bắt buộc chấm dứt, Diệp Hoài Tây không hề có thành ý giải thích với nữ nhân: “Thật có lỗi, kỹ thật nhảy không tinh thông.”

Nữ nhân nhẹ nhàng a một tiếng, xoay người đi đến quầy bar, ngoắc ngoắc ngón tay đối với phục vụ ở quán rượu nhỏ giọng dặn dò, một lát sau, nữ nhân quay lại, đem một chén rượu mới giơ lên trước mặt Diệp Hoài Tây, cười lạnh nói: “Thật  muốn giải thích, uống hết nó!”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN