Thoáng Chốc Phải Lòng Em - Chương 28: Chuyện này chưa yên chuyện khác đã tới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Thoáng Chốc Phải Lòng Em


Chương 28: Chuyện này chưa yên chuyện khác đã tới


Lúc Lâm Mậu ra khỏi bếp thì Hà Uyên đã lên tầng rồi, cậu ta ngồi xuống sô-pha, trách đội trưởng không có tình người.

“Mậu Mậu.”

“Hả?” Lâm Mậu quay đầu sang nhìn người vừa gọi mình, là Uông Đồng.

“Những gì anh ta nói là thật sao?”

“Ai cơ?”

“Giản Bác Dịch.” tay Uông Đồng run rẩy, chỉ là cô để tay sát bên người nên Lâm Mậu không nhận ra mà thôi.

“À chị nói chuyện của tiểu Ngôn Chi ấy hả.”

“Ừ.”

“Tất nhiên là thật rồi, chị thấy đấy, hai người đó có cùng một họ mà.” Lâm Mậu nhớ ra lúc trước bên mình đã giấu cô ấy, bèn cười áy náy, “à ừm, khi trước không nói ra là vì hai người họ không muốn cho người ngoài biết, lần này nếu không phải vì vấn đề hình tượng thì có lẽ cũng sẽ không công khai đâu.”

Uông Đồng “ừ” một tiếng, ánh mắt từ từ dời về phía cuối cầu thang. Nếu như lúc trước tâm trạng vui sướng như lên mây vì tưởng Giản Bác Dịch và Giản Ngôn Chi là một đôi, thì bây giờ, chẳng khác nào rơi xuống đáy vực.

“Uông Đồng, Uông Đồng?”

“Hả?”

“Chị sao thế, gọi mãi mà chẳng thấy chị có phản ứng gì.”

“Không, không có gì.” Uông Đồng đột nhiên cầm túi đứng dậy, “Mậu Mậu, chị về trước đây.”

“Hả? Sao không ở lại ăn cơm đã rồi hẵng về.”

“Thôi khỏi, chị có việc đột xuất.” Uông Đồng vội vàng đi ra cửa, “chào nhé.”

Lão Dao ngẩng đầu khỏi màn hình máy tính, “Sao lại về rồi?”

Mậu Mậu nhún vai, “ai biết đâu, người nào người nấy toàn có những hành động kì lạ, chả hiểu kiểu gì.”

Chuyện Giản Bác Dịch livestream đính chính mối quan hệ giữa anh và Giản Ngôn Chi ngày hôm qua đã truyền khắp Weibo, có lẽ mọi người đều không ngờ rằng, đại công tử của nhà họ Giản đang du học ở nước ngoài trong truyền thuyết hóa ra lại là game thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp.

Chuyện này cứ đứng trong top tìm kiếm mãi không xuống, Giản Ngôn Chi cũng đăng một bài Weibo về chuyện này:

Giản Bác Dịch là tuyển thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp, anh ấy thuộc giới esport, chứ không phải giới giải trí, vì vậy hy vọng truyền thông dành nhiều sự quan tâm hơn cho các trận đấu của anh ấy, chứ không phải là đăng những bài báo lá cải vô căn cứ. (trận tuần sau, DSG cố lên, anh hai cố lên.)

Đăng bài xong, Giản Ngôn Chi đi trang điểm để chuẩn bị quay phim.

Quay xong cô mới cầm điện thoại lướt Weibo.

Có điều các top bình luận làm cô cực kì bất ngờ, vì họ không nói đến mối quan hệ giữa cô và Giản Bác Dịch, mà là chuyện cô với Hà Uyên.

What?

Chuyện gì đây?

Giản Ngôn Chi lập tức tìm đọc các bài viết mới nhất, mới hơi hiểu ra lối suy nghĩ của cộng đồng mạng.

Nguyên nhân là như thế này, sáng nay có người bất ngờ đăng lại video về cô gái giấu mặt xuất hiện trong stream của Lão Dao dạo trước, mới đầu lúc xem video này không có ai nghĩ đến chuyện Giản Ngôn Chi và cô gái bí ẩn này là một, nhưng bây giờ sau khi biết được mối quan hệ giữa Giản Ngôn Chi và DSG, mọi người vào xem lại mới phát hiện, thân hình của cô gái này có chỗ khác với MC Uông Đồng, nhưng lại giống hệt Giản Ngôn Chi.

Còn có cả người cắt đoạn Giản Ngôn Chi lén la lén lút ra khỏi phòng Hà Uyên, đoạn Hà Uyên ở phòng khách nhìn với ánh mắt “trìu mến” và đoạn hai người chí chóe với nhau trong buổi stream hôm qua rồi ghép lại thành một video. Cảnh cuối cùng của video là Giản Bác Dịch và Giản Ngôn Chi giành nhau cái chìa khóa ở bãi đậu xe, Hà Uyên đi đến cạnh họ nói gì đó.

Cảnh này khi đó không có ai chú ý, nhưng giờ chủ video lại chèn thêm một câu vào cạnh anh: anh vợ, thả vợ em ra.

Thế là, cái video này được lan truyền với tốc độ chóng mặt, Giản Ngôn Chi xem xong vừa bất lực vừa ngại ngùng, mà tâm trạng phức tạp này còn xen lẫn một chút vui vẻ mà ngay đến chính cô cũng phải thừa nhận.

“Đội trưởng của DSG đẹp trai thật, lúc anh ấy tranh sữa chua với Ngôn Ngôn của tụi tui trông đáng yêu cực! Chỉ nhớ đến cảnh đó thôi là trong đầu tui đã liên tưởng thành cả một bộ phim dài tập rồi.”

“Tức là Giản Ngôn Chi với Hà Uyên đã yêu nhau từ lâu rồi à, ôi…kích thích vãi!”

“Không hổ danh là nữ thần thể thao điện tử, không ra tay thì thôi, đã ra tay là phải lấy được hàng ngon nhất!”

“Khoan đã…couple của anh chín bị em gái nhà mình cướp mất?”

“Buồn của anh chín.”

“Á á á á á á tôi không thể nào chấp nhận chuyện Uyên thần và tiểu cửu nhà tôi không phải là một cặp! TÔI KHÔNG TIN!”

“Còn ai nhớ đợt giải từ thiện không, tôi thì vẫn nhớ như in cảnh Uyên thần feed banh xác ở trận 2, giờ nghĩ kĩ lại…chẳng phải Giản Ngôn Chi ở phe địch à.”

“Ngẫm lại mà sốc tận óc!”

“Đúng là chuyện này chưa yên chuyện khác đã tới.” Phương Dạng lắc đầu nhìn cô, “em nói xem em bị sao thế hả, sao tự dưng lại đi ra từ phòng của người ta.”

Giản Ngôn Chi mặt vô tội, “chuyện này không như mọi người nghĩ đâu, tóm lại là anh ấy xỉn, em chỉ đưa anh ấy về phòng thôi.”

“Đưa về xong rồi ở lại đó luôn?” Phương Dạng chép miệng lắc đầu, “chị nói này, Ngôn Chi, chị thấy…ý đồ của em thật ra không khác những gì người ta đoán là mấy đâu.”

“Sao cơ?”

“Chị đang nói đến ý đồ của em với Hà Uyên đấy,” Phương Dạng cười, “lần này có tin đồn giữa em và cậu ta, trong lòng đang sướng phát điên lên được chứ gì?”

“Phắn, chị phắn ngay cho em.” Giản Ngôn Chi ngoảnh mặt sang chỗ khác, che giấu một chút hoảng loạn trong mắt.

“Rồi rồi, không đùa với em nữa.” Phương Dạng đứng dậy, “em vui thì cứ vui, nhưng chuyện này dù sao cũng không phải là thật, vì thế vẫn cần phải lên tiếng đính chính, hiểu chưa.”

“…Dạ.”

Phương Dạng nói đúng, thậm chí là trúng ngay tim đen.

Mọi lần có tin đồn với người khác, Giản Ngôn Chi đều rất bình thản, cùng lắm thì phàn nàn một câu, thật là một đám người rảnh rỗi. Nhưng còn lần này, cô lại cuống hết cả lên, lúc thì lo không biết có ảnh hưởng đến chuyện thi đấu của Hà Uyên hay không, khi lại nghĩ không biết anh ấy có thấy khó chịu vì chuyện này hay không. Nói tóm lại là, lo lắng trăm bề.

Nỗi lo lắng này còn kéo dài đến tận lúc cô đăng bài đính chính lên Weibo, để tránh gây ra lời đồn thổi không đáng có cho Hà Uyên, Giản Ngôn Chi viết: Trên mạng đồn giữa tôi và đội trưởng DSG có gì đó với nhau, tôi xin nói rõ tại đây, anh ấy chỉ là bạn tốt của anh trai tôi, ngoài chuyện này ra, giữa hai chúng tôi không có và cũng không thể có mối quan hệ nào khác, xin đừng suy đoán lung tung!

Đăng bài xong, Giản Ngôn Chi thở phào một hơi. Sau đó cô cũng không đọc bình luận nữa mà tắt luôn máy, tập trung quay phim.

Một tuần sau, Giản Ngôn Chi được đoàn phim cho nghỉ phép, cô về nhà nghỉ ngơi.

Hôm sau ngủ dậy đứng ở ban công nhìn sang nhà đối diện, người của nhà đối diện hôm nay không có lịch thi đấu nên chắc giờ đang tập luyện.

Ngây người một lúc, Giản Ngôn Chi xuống lầu đi sang đó.

Đứng trước cửa, cô hít sâu hai hơi, cố gắng tỏ ra bình thường. Mất một lúc lâu mới thò tay gõ cửa.

“Ơ Ngôn Chi.” Người ra mở cửa là Lão Dao, nhìn thấy cô thì mắt sáng lên, kéo ngay cô vào trong, “bạn nam đằng ấy mau nhìn sang đây, bạn gái tin đồn của nhà anh đến rồi này.”

Giản Ngôn Chi, “…”

Hà Uyên ngồi trên sô-pha, “…”

Ở sô-pha ngoài Hà Uyên còn có một người khác, Giản Ngôn Chi trông thấy anh ta thì cũng hơi bất ngờ, “tổng giám đốc Hà?”

Hà Nguyên Gia hai mắt sáng rực lên, “Ngôn Chi đấy hả, em về rồi à, nào nào nào, lại đây ngồi cạnh A Uyên đi.”

Giản Ngôn Chi, “…”

Lão Dao nhướng mày đầy mờ ám, đẩy cô về phía sô-pha, “ngồi đi ngồi đi.”

Giản Ngôn Chi cười khan, “à ừm, sao tổng giám đốc Hà cũng ở đây thế.”

Hà Nguyên Gia nhìn Hà Uyên một cái rồi cười, nói, “thỉnh thoảng đến kiểm tra trụ sở tí thôi ấy mà.” Tất nhiên anh sẽ không nói chỉ vì chuyện tin đồn của em trai mình, mà anh mới bay về nước đã chạy ngay đến để hỏi!

“À…” Giản Ngôn Chi mím môi, nói tiếp, “Chắc các anh đều đã đọc được bài Weibo em mới đăng rồi, em và Uyên thần…”

“Đọc rồi đọc rồi, bọn anh không tin đâu, bọn anh tin vào con mắt của cộng đồng mạng!” Lão Dao nói.

Giản Ngôn Chi nghẹn lời, “Lão Dao anh đừng gây rối nữa mà.”

“Đúng đó,” Giản Bác Dịch đang chơi game ở cạnh đó lên tiếng phụ họa, “em gái tôi với lão đại ở trụ sở như thế nào các cậu còn không biết à, làm sao có gì với nhau được, toàn là đám dân mạng rảnh quá không có gì làm nên đồn bậy thế thôi.”

Hà Nguyên Gia nghe xong thì nhướng mày, ánh mắt di chuyển qua lại giữa hai người, kinh nghiệm của anh cho biết, không thể nào không có chuyện gì được! Anh còn không hiểu thằng em trai của mình sao, nếu không có ý gì thì làm sao nó lại cho phép một cô gái ra vào trụ sở vô tư như vậy được.

“Ây da, tiểu cửu nói có lý, chúng ta không cần phải đoán làm gì, chuyện tình cảm nên để nó tự phát triển là tốt nhất.”

Hà Uyên, “…”

Giản Ngôn Chi, “…”

Hà Nguyên Gia nói, “à đúng rồi, A Uyên, mấy hôm nay mẹ gọi điện cho em nhiều lắm đúng không.”

Hà Uyên “ừm” một tiếng, sắc mặt không được tốt cho lắm.

Giản Ngôn Chi thì lại khá bất ngờ, “mẹ? Mẹ của ai?”

Lão Dao, “em vẫn chưa biết hả, là mẹ của hai người họ đó.”

Giản Ngôn Chi, “???”

Hà Nguyên Gia nhướng mày, vỗ vai Hà Uyên, “chậc, em sao thế hả, chuyện anh là anh trai em quan trọng như thế mà em lại không nói cho em dâu biết một tiếng à?”

Giản Ngôn Chi, “ơ…”

“Thôi thôi, để anh tự giới thiệu vậy,” Hà Nguyên Gia đá lông nheo với Giản Ngôn Chi, “Ngôn Chi, anh là anh ruột của Hà Uyên, sau này, chúng ta sẽ là người một nhà rồi.”

Giản Ngôn Chi, “Hả?”

“Ê ê ê, có còn xem tôi ra gì không thế,” Giản Bác Dịch quay đầu sang, “anh trai ruột là tôi còn chưa lên tiếng đâu đấy!”

Lão Dao, “Lúc trước chẳng phải cậu đã bảo nếu người yêu của Ngôn Chi là lão đại thì cũng chấp nhận được hay sao.”

Giản Bác Dịch nghĩ nghĩ, nhớ lại hình như đúng là mình có nói thế thật. Thế là anh ta quay phắt một trăm tám mươi độ, mặt gian cực kì, “Thế có nghĩa là giờ lão đại phải gọi tôi một tiếng anh vợ đúng không?”

“…”

“……”

“Nói xong chưa.” Hà Uyên đứng dậy, liếc nhìn Giản Ngôn Chi một cái, “chẳng phải người ta đã lên Weibo thanh minh rồi à, các cậu có thôi ngay đi không, có óc tưởng tượng như thế sao không đi làm biên kịch đi.”

Nói xong, lạnh mặt đi lên lầu.

Mọi người đều ngây ra.

Còn Giản Ngôn Chi thì nhìn theo bóng lưng của anh, tâm tình bỗng chốc rơi xuống đáy vực…

Quả nhiên, anh ấy rất khó chịu với loại tin đồn này giữa cô với anh.

“Ôi dào, cứ mặc kệ nó, tính của thằng em trai anh trước giờ toàn nghĩ một đằng nói một nẻo thôi.” Hà Nguyên Gia nói lời an ủi, “à đúng rồi, hay là anh em mình làm ván game đi!”

Giản Ngôn Chi cụp mắt, “Xin lỗi tổng giám đốc Hà, em thấy không được khỏe, em về trước đây ạ.”

“À, ra vậy,” Hà Nguyên Gia rất nhạy bén, nhanh chóng phát giác ra có gì đó không ổn, “không sao, vậy em về nghỉ ngơi sớm đi.”

“Dạ.”

Giản Ngôn Chi đứng dậy, cười tỏ ý xin lỗi với anh ta rồi ra khỏi trụ sở.

Trong trụ sở, mọi người đưa mắt nhìn nhau.

Lão Dao, “hai người này đang…chiến tranh lạnh?”

Lâm Mậu nãy giờ vẫn không nói tiếng nào rốt cuộc cũng ‘hừ hừ’, “chiến tranh lạnh cái gì, cũng có phải đang yêu nhau đâu, các anh đừng có đoán mò nữa, tiểu Ngôn Chi của bọn em vẫn đang độc thân!”

“Cái thằng nhóc này nói nhảm gì đấy, rõ ràng là hai đứa nó có gì đó với nhau.” Hà Nguyên Gia nói.

Lão Dao cười hề hề, “anh cứ kệ Mậu Mậu đi, nó ấy à, là fan ruột của Ngôn Chi nên không chịu được chuyện em ấy có bạn trai.”

Hà Nguyên Gia “ồ” một tiếng, gật đầu tỏ vẻ thấu hiểu, lúc này điện thoại sáng lên, Hà Nguyên Gia nhìn một cái, sắc mặt tái hẳn đi.

“A lô…”

Đầu dây bên kia là tiếng gầm của sư tử Hà Đông, “A Uyên đâu, sao nó không nghe máy!”

Hà Nguyên Gia hắng giọng, “nó, nó còn đang ngủ trưa…”

“Giờ còn ngủ trưa cái gì, bảo nó nghe điện thoại!”

Hà Nguyên Gia đứng dậy đi ra ngoài cửa, “mẹ, mẹ muốn làm gì thế.”

“Thì mẹ muốn hỏi nó chuyện về con dâu chứ còn gì nữa!”

“…Mẹ đừng can thiệp lung tung vào chuyện của bọn nó.”

“Mẹ không can thiệp? Con nhìn em trai con đi, bao nhiêu năm nay chẳng thèm ngó ngàng gì đến phụ nữ, con có biết mẹ lo lắng biết chừng nào không, mẹ còn sắp tự thuyết phục chính mình cho nó ra nước ngoài lấy đàn ông luôn rồi đấy! Giờ khó khăn lắm mới có một cô bé xinh xắn xuất hiện, con nói xem mẹ có thể không quan tâm được hay sao!”

“…”

“Đừng nói gì nữa hết, nó không nghe máy cũng không sao, giờ mẹ bay về nước ngay!”

—Dải phân cách—

Tác giả có lời muốn nói: Uyên thần dỗi rồi, lí do??? Đơn giản lắm! Em Giản lại dám đăng Weibo nói hai người không có tí quan hệ gì! Hơn nữa tương lai cũng sẽ không có!
(Đội trưởng của chúng ta trốn trong phòng khóc thút thít)

Ree có lời muốn nói: ôi giời ơi lại một pha lag cực mạnh đến từ vị trí của toyyyy, chưa làm chương 28 đã đăng chương 29 rồi :)))))) toy chán toy ghê :<

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN