THỜI THANH XUÂN ĐÃ QUA
Chương II
Thân gửi độc giả
Snow
——————————————————————————————————————————–
Đúng như suy nghĩ của tôi, trong tuần đầu khi mới đi học lại ngày nào tôi cũng có người tìm. Lí do cũng đã rõ, là vì chuyện giữa tôi và cậu ta. Thế nên ngày nào tôi cũng đi đánh nhau 2-3 lần, lên phòng hiệu trưởng uống trà cũng là chuyện thường như ở phường. May mà học lực tôi tốt nên mới không bị đuổi học. Cái trường tôi học là vậy, học giỏi thì làm gì chả được.
Ngày qua ngày tôi càng nổi tiếng, đi đâu trong trường ai cũng biết. Chỉ cần hỏi tôi là ai thì bọn chúng liền trả lời không suy nghĩ: “Hàn Minh Nguyệt là đại tỉ trường này!!!”
Khi đó mà tôi đi vào trường thì y như người nổi tiếng vậy, bao nhiêu ánh mắt cứ nhìn về tôi. Tôi đâu mơ ước gì đâu, điều tôi mơ ước lúc đó là trở thành một học sinh bình thường như mọi người. Mà ông trời cũng biết trêu tôi lắm. Vì cái thành tích HUY HOÀNG bao nhiêu ngày qua tôi ĐƯỢC giáo viên chuyển chỗ ngồi kế ngay tên lớp trưởng. Mà tên đó cũng đâu ai xa lạ mà chính là Trần Thiên Minh-kẻ đã đụng trúng tôi hôm khai giảng và cũng nhờ ơn cậu ta mà tôi ĐƯỢC xuống đây.
Từ hôm đó sự nổi tiếng của tôi cũng tăng theo vì được ngồi cạnh hotboy. Mọi người đều nói ngồi cạnh hắn thì đã biết bao, ngồi cạnh cậu ta là tu tám kiếp mới được. Xin lỗi chứ, đã con khỉ, tu tám kiếp hay là tám kiếp trước tôi làm chuyện ác nên giờ quả báo thì không biết à. Ai cần không tôi nhường cho chứ tôi đây không cần.
Khi ngồi với cậu ta thì y như rằng ngày nào không cãi nhau với tôi thì hôm đó cậu ta không ăn cơm nổi vậy. Khi có nam sinh đến tỏ tình với tôi thì qua hôm sau nam sinh liền biến mất y như chưa hề tồn tại trong trường còn cậu ta thì đắc thắng. Tôi cũng chả biết tại sao.
Ngồi lâu thì tôi cũng không ghét cậu ta nữa mà nhiều khi còn thấy cậu ta đáng yêu, Nhiều lúc thấy cậu ta gần nữ sinh thì cảm thấy trong lòng rất bực bội, khi bàn tay tôi và cậu ta vô tình chạm vào nhau thì tôi liền cảm thấy ngại ngùng ….. và hàng ngàn chuyện kì lạ nữa mà tôi chả biết giải thích như thế nào.
Sau này nhờ tâm sự của con bạn thân tôi đã biết rằng TÔI THÍCH CẬU TA. Bây giờ thì tôi đã hiểu câu nói “90% những đứa cùng bạn thích nhau” và tôi thuộc vào 90% đó. Suy nghĩ mộ thời gian thì tôi quyết định nói với cậu ta.
– “Này” – tôi nói
– “Có chuyện gì à?” – cậu ta trả lời
– “Tôi…. tôi…t…thích cậu” – tôi nói bằng giọng ngại ngùng
– “Tôi không thích cậu, mà chỉ yêu cậu lâu rồi chỉ không dám nói thôi!! ^^” – cậu ta trả lời hết sức bình thản
Nghe câu đầu tôi buồn lắm nhưng khi nghe câu sau tôi rất vui vì tình yêu của mình được đáp trả.
Sau đó chúng tôi yêu nhau 1 năm thì……
——————————————————————————————————————————–
Hết chương rồi mọi người, chương sau là kết nha.
Truyện ngắn và có lẽ không hay nhưng đó cũng là công sức của Snow nên mong mọi người thích. Nhớ góp ý và bấm ngôi sao nhỏ nhỏ xinh xinh cho Snow nha, đừng có đọc truyện chùa. ^^
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!