Thốn Mang - Chương 32: Hải khoát bằng ngư dược (thượng)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
100


Thốn Mang


Chương 32: Hải khoát bằng ngư dược (thượng)


Lý Dương nhìn lão già đang kích động, ngây ngốc hỏi : “Ta là ai ? Còn ông là ai ?”
Bạch Dương nhìn thấy biểu tình đó của Lý Dương, tức thì mãn ý gật đầu, bản thân biết là ký ức của Lý Dương đã hoàn toàn tiêu trừ, Bạch Dương lập tức nói : “Ngươi là kẻ mồ côi, là hài tử do quốc gia bồi dưỡng !” Bạch Dương hốt nhiên móc điện thoại ra nói : “A Du, mau đến đây, có nhiệm vụ mới !”
Một lát sau cửa phòng thực nghiệm mở ra, một trung niên nữ sĩ tiến vào, nhìn vẻ ngoài rất có khí chất.
“Lại một hài tử bị mất đi ký ức”. Vương Du nhìn Lý Dương trước mắt nhè nhẹ cười khổ, bất quá cô ta hiểu rõ chuyện này, những người thực nghiệm này đều là phạm nhân tử hình, có thể bắt đầu cuộc sống mới đã là tốt lắm rồi.
“Bạch lão cứ yên tâm, mỗi ngày từ 12 giờ đến 3 giờ, một tháng sau, một Lý Dương hoàn toàn mới sẽ xuất hiện trước mặt ông”. Vương Du tự tin nói.
Bạch Dương gật đầu, lão rất an tâm, quá khứ những phạm nhân tử hình bị lão xoá đi ký ức đều do Vương Du phụ trách công tác quán thâu ký ức mới vào.
Bạch Dương quay đầu qua nhìn Lý Dương, tựa như đang hân thưởng một tác phẩm hoàn mỹ của mình, một lúc lâu sau mới than : “Cuối cùng cũng thành công rồi, 15800 tinh, mặc dù chỉ là mới đạp nhập vào cánh cửa của ngũ cấp cao thủ, nhưng cũng là rất tốt rồi”.
15800 tinh nghe qua thì rất hay, nhưng đem so sánh với người của An toàn cục tổ 11 thì chẳng đáng là gì, An toàn cục tuỳ tiện phái ra một ngũ cấp cao thủ cũng đã có vài vạn tinh tiên thiên chân khí, nguyên lai đội trưởng Mông Điền của Lý Dương năng lượng cũng đã hơn 5 vạn tinh rồi, hơn Lý Dương tới gấp ba lần.
“A Du, cô dẩn hắn ta đi, nhớ là sau đó phải đưa hắn đến phòng huấn luyện. Ta không tin là 15800 tinh đã là cực hạn của hắn”. Nói xong lại nhìn Lý Dương.
Lý Dương vẫn có biểu tình như kẻ mất đi ký ức, từ chỗ Vương Du, hắn mới biết tên mình là “Lý Dương” !
Trong phòng huấn luyện.
“Hừm hừm, bọn họ thật đúng là không có chút cố cập nào cả, không ngờ ngay cả tên của ta mà cũng nói với ta”. Lý Dương tuỳ ý vũ động một khối cự thạch, mặc dù hắn đã điều chỉnh trong lực lên “10”, nhưng cho dù trọng lực gấp 10 lần, đối với Lý Dương bây giờ mà nói thì chẳng đáng là gì.
Hơn vạn tinh nhục thể năng lượng, đó là khái niệm gì ?
Cho dù khắp địa hạ thế giới cũng không người khủng bố như vậy, trừ người phục dụng B1 Cơ nhân dược thuỷ, thì nguyên bản người có nhục thể tối cường hãn chính “Ma vương” của địa hạ quyền đàn, “Ma vương” này chính là đại biểu cho nhân vật số một của địa hạ quyền đàn. Nhục thể năng lượng bất quá cũng chỉ hơn 1000 tinh, cùng lắm là có thể nhấc được tối đa khoảng 1000 cân. Lý Dương so với hắn mạnh hơn gấp 10 lần, hơn nữa còn có chân khí phụ trợ, cho dù dưới 10 lần trọng lực, cự thạch này bất quá là 2-3 ngàn cân mà thôi, thân thể cũng khoảng 2000 cân. Đối với hắn chỉ là trò chơi.
(Xin được giới thiệu một chút về thực lực của địa hạ quyền thủ : Địa hạ quyền thủ khi không phục dụng A1 thì bình thường năng lượng khoảng 200 tinh, đương nhiên tối cao trong truyện thuyết là 500 tinh, thấp thì cũng được 100 tinh. 200 tinh này là do bọn họ gian khổ huấn luyện mới được, những tuyển thủ trung bình có thể nâng đứng được gần 500 kilo, nâng nằm được gần 150 kilo. Sau khi bọn họ phục dụng thành công A1, năng lượng bình thường khoảng 900 tinh, nâng đứng được 900 kilo, năng nằm được 300 kilo. Khi đã nâng đứng được 500 kilo, thì mỗi lần trọng lượng thăng thêm một chút thì năng lượng cần phải tăng lên mấy lần. Sau khi phục dụng A1 năng lượng mặc dù tăng lên gần 4 lần, nhưng thành tích nâng đứng chỉ tăng có 1 lần cũng là bình thường. Nâng cự thạch với nâng nằm cũng tương tự nhau, Ma vương là đứng đầu trong những quyền thủ hàng đầu, nguyên bản khi không phục dụng A1 thì năng lượng đã tiếp cận 500 tinh, sau khi phục dụng thì có hơn 1000 tinh, năng lượng vượt xa tuyển thủ bình thường, tự nhiên là thành tích nâng nằm phải vượt xa tuyển thủ bình thường, gần đạt đến 500 kilo, do vậy mới có thể nâng được vật nặng 1000 cân).
“Bá vương, người nói xem hiện tại tôi có nên bỏ đi chưa, hiện tại tôi cũng đã phục dụng B1 Cơ nhân dược thuỷ rồi, mục đích cũng đã đạt được. Còn ở lại đây làm gì ?” Lý Dương nói với Hạng Vũ.
Hạng Vũ nghe thấy lập tức nói : “Tốt à, bổn Bá vương chờ ngày này cũng đã lâu rồi, ngươi mau thi triển độn thuật đã học được đi, ha ha, không biết là khi lão già đó phát hiện ra ngươi đột nhiên biến mất thì sẽ có biểu tình thế nào ?”
Lý Dương nghĩ đến tức thì cũng cười ha hả nói : “Lão già đó không ngờ lại muốn xoá bỏ ký ức của ta, hừm hừm, hiện tại ta có đi cũng không thể trách được !”
“Độn !”
Lý Dương hai tay kết thành pháp ấn, tiên thiên chân khí trong thể nội cổ động, lập tức thân hình dung nhập biến mất trong bức tường kim loại của phòng huấn luyện.
Tốc độ của Lý Dương không nhanh, hắn tử tế cảm nhận sự sảng khoái mà độn thuật mang đến.
Thân thể Lý Dương xuyên suốt căn cứ, liên tục tiến về phía trước, trước mặt là đất cát vô tận, trong đất còn có một ít đá, Lý Dương vẫn tiếp tục xuyên qua.
“Bá vương, độn thuật này quả nhiên kỳ diệu, ha ha, thật đúng là không thứ gì không độn được !” Lý Dương hiện rõ sự hưng phấn.
Hạng Vũ nói : “Hừm hừm, độn thuật mà tiểu tử ngươi học chính là từ tiên giới, đương nhiên là thoải mái. Ngươi có biết độn thuật của Ngũ Hành Tông trong Côn Lôn tiên cảnh không ? Cái đó phải giảng cứu về ngũ hành, tại thổ thì cần thổ độn, tại kim thì cần kim độn, thật là phiền phức, trong quá trình độn, thật là không thoải mái chút nào, ví như trong đất đột nhiên xuất hiện một khối đá, thì cần phải tránh đi, hoặc đổi thành dùng kim độn, chờ khi qua khỏi khối đá còn phải đổi lại thành thổ độn, nếu như xuất hiện dòng nước thì lại phải đổi thành thuỳ độn… …”
Lý Dương nghe thấy thế tức thì đầu như muốn to ra. Độn thuật mà phiền phức như vậy thì đúng là chán chết.
Hạng Vũ khoa trương : “Hắc hắc, đã biết ngươi hạnh phúc đến thế nào chưa, tất cả những thứ này không là bổn Bá vương cho ngươi sao ? Độn thuật của tiên giới ? phàm nhân giới có mấy người có thể học chứ ? Phải rồi, tiểu tử Lý Dương, mau chọn một chỗ để thoát ra đi, độn thuật của ngươi không duy trì lâu được, ai, thực lực hãy còn quá kém !”
Lý Dương cũng cảm nhận được tiên thiên chân khí bản thân tiêu hao quá nhanh, giống như bánh xe bị châm thủng lỗ vậy, liên tục thoát ra, may mắn tốc độ bổ sung tiên thiên chân khí của Lý Dương cũng biến thái mới có thể duy trì được cả chục phút.
“Tốt, phía trên, có một hẻm nhỏ không có người !” Hạng Vũ lập tức đề tỉnh.
Lý Dương tâm ý lập tức khẽ động, thân thể liền trực tiếp xuyên qua lòng đất, trồi lên bên trên.
“Ha ha, Bá vương, tôi cuối cùng đã ra được rồi, độn thuật này quả nhiên là tốt à ! Bất quá hiện tại tôi có một chuyện phi thường trọng yếu”. Lý Dương nhìn nửa thân trên ở trần của mình, trong lòng cười khổ, trong phòng huấn luyện thì hắn không để ý đến việc ở trần nửa thân trên, hiện tại ra ngoài không thể có bộ dạng thế này, kiếm y phục là chuyện hiện tại hắn cần làm, bất quá hiện tại trên thân hắn một phân tiền cũng không có ? Làm thế nào bây giờ ?

Chẳng biết vì sao mà ta vô mạng mãi mới được, xin lỗi vì không post bài đúng giờ
Thốn Mang
Tập 1: Tuyết dạ

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN