Thốn Mang - Chương 33: Hải khoát bằng ngư dược (hạ)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


Thốn Mang


Chương 33: Hải khoát bằng ngư dược (hạ)


Không có tiền làm sao mua được y phục ? bản thân lại không thể ở trần đi vào trong chợ. Lý Dương khổ não nhìn khắp xung quanh, bất ngờ ánh mắt sáng lên, Lý Dương nhìn thẳng phía trên đầu.
Hai bên con hẻm này đều là nhà dân ở, khi đã là nhà dân thì phía trên ban công đương nhiên là có treo quần áo, Lý Dương hiện tại chính là đang nhìn vào đống quần áo này.
Hắc hắc, là gia đình này !” Lý Dương nhìn đống quần áo ở ban công tầng hai cười, một đạo tiên thiên chân khí tinh thuần từ trên tay phóng ra, rất dễ dàng đã lấy xuống được một bộ quần áo, tiên thiên chân khí mà dùng vào chuyện như lấy quần áo này đúng là đại tài tiểu dụng.
Lý Dương nhìn chiếc quần mặc trên người, khi bản thân còn phong cuống huấn luyện trong phòng huấn luyện thì chiếc quần này là thoải mái nhất, bất quá nếu còn mặc lên đi ra đường thì sẽ có chút khác người, Lý Dương lập tức thay vào bộ y phục mới “
mượn” được.
Nhãn quang cũng không tệ, hoàn toàn vừa khít !” Lý Dương cười nhẹ, liền đó thản nhiên đi ra ngoài đường.
Uy , người anh em, tiền bảo hộ tháng này vẫn còn chưa giao ra à !” Một đại hán to lớn rất hung dữ hai tay để trần đứng trước một quán ăn nhỏ hét lớn.
Từ trong quán ăn một người mập tròn khoảng chừng 4-5 chục tuổi chạy ra, người mập vừa thấy đại hán liền xun xoe : “
A, không phải là Dương ca đó sao, đến đây đến đây, muốn ăn gì cứ nói, tiền bảo hộ không cần phải lo, ăn xong là sẽ đưa cho Dương ca, bảo đảm là sẽ khiến Dương ca hài lòng“.
Dương ca nghe thấy, sắc mặt liền chuyển thành vui vẻ, theo lão chủ đi vào trong quán ăn.
Uy, Dương ca, chờ một chút !
Bất ngờ một âm thanh thân thiết vang lên, Dương ca thấy đối phương kêu lên thân thiết vậy, lập tức quay đầu lại xem coi là ai, biết đâu là một huynh đệ tốt của mình thì sao.
Ngươi là ?“Dương ca có chút mê hoặc nhìn nam tử đứng trước mặc, từ khi đi trên con đường này đã kết giao với rất nhiều huynh đệ, nhất thời không thể nào nhớ ra. Nhưng nhìn kỹ thì cảm thấy như đã từng gặp qua, chỉ là không nghĩ ra được là ai.
Người trước mắt chính là Lý Dương, chỉ thấy Lý Dương cười cười vẻ thân thiện vỗ vai Dương ca : “
Chúng ta đã từng cùng nhau uống rượu mà, nghĩ không ra à ?
Dương ca người này hầu như ngày nào cũng uống rượu, kết giao huynh đệ cũng là từ uống rượu mà ra, Lý Dương nói câu này càng làm cho Dương ca mơ hồ… …
“Không nghĩ ra à ? Ai, vậy là chỉ có tôi nhớ đến Dương ca, còn Dương ca thì không nghĩ đến tôi !” Lý Dương nhìn nhãn tình của Dương ca, tựa hồ rất thất vọng, đương nhiên đó chỉ là tình huống mà lão chủ nhìn thấy.
Trong mắt Dương ca thì nhãn tình Lý Dương tựa như một cái động không đáy. đầu óc dần dần cảm thấy mơ hồ.
Lý Dương nhìn nhãn thần của đại hán trước mặt, nhè nhẹ cười, hiện tại tâm thần càng lớn mạnh thì Lý Dương thi triển thuật thôi miên càng dễ dàng.
“Dương ca, cho mượn điện thoại một chút đi !” Lý Dương cười tựa như rất thân thiết, Dương ca đã bị thôi miên liền hoảng hốt móc điện thoại ra đưa tận tay cho Lý Dương.
Lý Dương lập tức bấm số của đệ đệ Lý Thạc : “Uy, A Thạc, anh đây ! Anh đang ở đây, em mau phái người đến nha !” Với hệ thống định vị vệ tinh của điện thoại rất dễ dàng cho Lý Thạc biết được vị trí hiện tại của Lý Dương.
“Hắc, Dương ca, huynh đi ăn trước đi, người anh em này còn phải chờ người nữa !” Lý Dương đem trả lại điện thoại cho Dương ca vừa khôi phục lại từ trạng thái thôi mien, bất quá lúc này Dương ca vẫn còn mơ mơ hồ hồ, vừa rồi Lý Dương thôi miên hắn vẫn còn bị ảnh hưởng, hắn liền nghe lời Lý Dương tiến vào quán ăn.
Lý Dương ra đến đầu con hẻm, chờ Lý Thạc đến, hiện tại hắn cũng chỉ có thể dựa vào huynh đệ của mình.
5 phút sau, chỉ 5 phút sau !
Một chiếc xe màu đen đã dừng trước mặt Lý Dương, một thân ảnh quen thuộc lập tức xuất hiện.
“Anh !”
Lý Thạc vui mừng đến phát cuồng, vừa đúng một năm, một năm thông qua các loại thủ đoạn truy tìm tin tức có liên quan đến Lý Dương, sau đó lại thông qua người trong quân đội, hắn mới biết được tin tức, Lý Dương đã bị bí mật thẩm phán, phán quyết tử hình.
Tin tức này khiến Lý Thạc thống khổ gần như phát điên, từ nhỏ hắn đã gắn bó với Lý Dương, mặc dù bọn họ còn có mẫu thân, bất quá mẫu thân là người say mê công việc, mỗi ngày đều chôn mình trong công việc, rất ít khi nói chuyện với con cái, hai huynh đệ sống dưới hoàn cảnh như vậy suốt 16 năm, tình cảm huynh đệ vô cùng sâu sắc. Cả hai đều là những người yêu nước, đều muốn vì quốc gia mà cống hiến, bất quá Lý Thạc đi vào hắc đạo, còn Lý Dương đi vào quân đội.
“A Thạc !” Lý Dương mạnh mẽ ôm lấy huynh đệ của mình.
Bất ngờ thần tình Lý Thạc biến đổi, nhìn bốn phía rồi mới nói với Lý Dương : “Anh, chúng ra quay về rồi hãy nói”. Nói rồi liền kéo Lý Dương vào trong xe, lái xe đi mất… …
Khoảng 8 giờ tối.
Trong căn cứ Sở nghiên cứu sinh mệnh số 2.
“Lý Dương, đây là bữa ăn tối nay của ngươi… …Lý Dương, Lý Dương !” Một nhân viên nghiên cứu mặc áo trắng trừng mắt nhìn phòng huấn luyện trống rỗng.
“Cái gì ! Không thấy Lý Dương đâu ?” Lão già nhìn nhân viên nghiên cứu trước mắt hét lớn lên.
Đừng coi Bạch Dương chỉ là một lão già gần trăm tuổi, tiếng hét và cái trừng mắt này, khí thế có thể doạ khiếp người bình thường.
“Dạ đúng, đã tìm kiếm rồi, cả tầng hai của căn cứ cũng tìm rồi nhưng không thấy đâu ạ, chúng ta có cần tìm kiếm toàn bộ tầng một và tầng ba của căn cứ không vậy ?” Nhân viên nghiên cứu này cũng lộ rõ sự lo lắng, những nhân viên tham gia nghiên cứu Cơ nhân dược thuỷ , ai mà không biết tính trọng yếu của Lý Dương ? Đây là cao thủ đầu tiên có hơn vạn tinh mà bọn họ đã chế tạo được.
“Đồ ngu, căn cứ này này đều dựa vào kiểm tra mống mắt để ra vào, Lý Dương làm sao có thể tiến nhập tầng một và tầng ba được !” Bạch Dương chửi lớn.
Nhân viên nghiên cứu lập tức ngậm mồm.
“Nhưng nếu như hắn không thể li khai tầng hai căn cứ thì làm sao lại không tìm thấy hắn ở tầng hai ?” Nhân viên đó một lúc lâu sau mới dám can đảm nói.
Bạch Dương nghe thấy, tức thì ngạc nhiên, phải à, nếu như không thề li khai tầng hai thì làm sao lại không tìm thấy người ? Bạch Dương lập tức ra mệnh lệnh : “Lập tức tìm kiếm cả tầng một và tầng ba, ra lệnh cho tất cả nhân viên có mặt đều phải đi tìm, tìm kiếm cẩn thận cho ta, nhất định mang hắn về đây cho ta !”
Nhìn nhân viên nghiên cứu đó sợ hãi đi ra, Bạch Dương càng thêm nóng vội, bất ngờ Bạch Dương vỗ mạnh vào đầu : “A, lo lắng quá đâm hồ đồ, dùng linh thức tìm kiếm không phải là được rồi sao ?” Đương nhiên là kết quả lão già dùng linh thức tìm kiếm ta có thể biết trước rồi.
Bất quá từ đó trở đi, những nhân viên nghiên cứu của Sở nghiên cứu sinh mệnh số 2 đều luôn cảm thấy nghi hoặc, Lý Dương này rốt cuộc là đã li khai khỏi căn cứ bằng cách nào.
“Anh, cái này là do Mông Điền đưa đến, nói là anh đã hy sinh vì quốc gia, do vậy ông ta đã đem tài sản của anh giao cho em”. Lý Thạc đưa một tấm thẻ kim loại cho Lý Dương.
Lý Dương tiếp lấy, liền đó cười nói : “A Thạc, em đã chuẩn bị vé máy bay và hộ chiếu để đi New York xong chưa ?”
New York, trung tâm kinh tế thế giới, đồng thời cũng là nơi đạt tổng bộ của địa hạ quyền đàn, cũng là nơi tập trung đông nhất của các thế lực ngầm của quốc tế, bước đầu tiên trong kế hoạch trả thù của Lý Dương chính là từ New York.
Lý Thạc nghe thấy liền lấy trong người ra một tấm vé máy bay cùng hộ chiếu chứng nhận thân phận chuẩn bị đưa cho Lý Dương, khi Lý Dương định tiếp lấy thì Lý Thạc thu hồi lại, cố khuyên nhủ lần nữa : “Anh à, anh định đến New York thật à ? Bỏ cuộc đi, một mình anh sao có thể diệt được Tập đoàn Thánh Lâm ? Anh có thể gia nhập Hồng Bang mà, huynh đệ chúng ta liên thủ, với siêu cấp thế lực là một trong thế giới ngũ đại hắc bang của Hồng Bang, một diệt tập đoàn Thánh Lâm không là chắc hơn sao, chỉ một mình anh, thật sự rất gian nan đấy !”
Lý Dương nhè nhẹ cười : “A Thạc, có thách thức thì mới có ý nghĩa, hà huống một lần diệt đi tập đoàn Thánh Lâm thì quá tiện nghi cho Lâm Thiên Vũ, anh muốn từ từ hành hạ hắn, cho hắn từng bước tiến tới diệt vong, anh phải khiến cho hắn tuyệt vọng, khiến cho hắn sống không bằng chết, có như thế mới giải bỏ được nỗi hận trong tim anh”. Hàn mang trong mắt Lý Dương như biến thành thực chất khiến người phát run.
“Sáng ngày mai anh phải lên phi cơ đi rồi, hiện tại huynh đệ chúng ta phải uống rượu vui vẻ, ai cha, bỏ cái bộ mặt đó đi, được rồi được rồi, anh đáp ứng với em, chờ khi mà anh thất bại, A Thạc có thể động dụng thế lực của Hồng Bang để giúp anh, như vậy là được rồi !” Lý Dương cười nói.
Lý Thạc nghe vậy mới cảm thấy mãn ý.
“Đến đây, uống nào !” Lý Dương và Lý Thạc hai huynh đệ vui vẻ uống, hoàn toàn gác lại phía sau chuyện ngày mai hai người phải phân ly.
Cá lặn nơi biển sâu, chim bay tận trời cao, Lý Dương không bị chút ràng buộc gì tại New York nơi các thế lực hắc ám quốc tế tập trung sẽ dẫn đến những màn gió tanh mưa máu thế nào ? Mời các bạn xem tập kế tiếp.

Thốn Mang
Tập 2: Tử Đạn

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN