Thống Ái
Chương 8
“Đã biết, cậu thế nào dài dòng như vậy? Tôi đang vội không có việc gì đừng gọi điện thoại cho tôi!” Kim Mao không kiên nhẫn mà trả lời hai câu, động tác thân thể lại một chút không chậm, đẩy vòng eo nhanh chóng mà ra vào nhục huyệt ướt mềm của Tiểu Vĩ.
“Ngô……”
Bởi vì tay bị buộc treo ở đầu giường, Tiểu Vĩ chỉ có thể liều mạng cắn gối đầu nhịn xuống rên rỉ, nâng đôi mắt ướt át khẩn cầu nhìn Kim Mao.
“Sách!” Kim Mao bị nhìn đến cả người kích động, nhịn không được rống một câu với đầu điện thoại bên kia vẫn còn đang lải nhải, nhanh tay mà ném điện thoại xuống giường.
“Mẹ nó tôi tiếp cái điện thoại em đều chờ không kịp!”
“Ngô…… Chủ nhân…… Nhanh lên……”
Tiểu Vĩ bãi bãi thân mình, trên ngực hồng nhạt nơi nơi là dấu vết sâu cạn, đầu v* sưng đỏ giống như trái cây chín cứng nhếch lên, làm người nhịn không được duỗi tay véo một chút.
“Nhanh lên cái gì? Nhanh lên thao chết em?” Kim Mao bạch bạch đâm vào mông cậu vài cái, bụng dùng sức hung hăng đỉnh vào chỗ sâu trong tử cung, bên trong không lâu trước đây hộc ra chất lỏng, lộng vách tường thịt bên tròn kêu “òm ọp”.
“A………… A…………” Ăn đánh Tiểu Vĩ tựa hồ càng thêm hưng phấn, nhục bích hút đến càng chặt, đằng trước hung hăng bắn một chút, đáng tiếc đỉnh dương v*t bị buộc thành nơ con bướm xinh đẹp, mềm yếu nghẹn đến mức đỏ thẫm cũng chỉ có thể đáng thương mà phun ra một chút chất lỏng. Nhưng mà cậu cũng bất chấp như vậy, khoái cảm bị cắm sâu cơ hồ muốn cắn nuốt ý thức cậu, trong cơ thể như là một khối bọt biển cùng tận không ngừng khát cầu càng nhiều va chạm, hút càng nhiều tinh dịch, hút no rồi hút đầy thẳng đến cái gì đều nhớ không nổi mới tốt.
“A………… Thật sâu………… Thoải mái………… A…………”
Bộ dạng si mê khiến Kim Mao cúi xuống thân mình đưa xuống tay cánh tay đè trên người cậu, dùng ngực rắn chắc ma sát đầu v* sưng đỏ của cậu, cúi đầu nhẹ nhàng gặm cắn mũi cậu, nhìn bộ dạng vừa đau vừa tao của cậu, một bên hung mãnh mà kích thích hạ thân, đem giường lớn đều động đến rung động ù ù.
“Thoải mái hay không? Còn có muốn làm?”
“A………… A………… Thoải mái………… Muốn chết………… A…………” Tiểu Vĩ đã hoàn toàn đã quên trận này kịch liệt ỳ vì sao dựng lên, bất quá cũng không trách cậu, từ trước lúc cậu từ chức, Kim Mao tựa như cùng ngoại giới* đoạn tuyệt liên hệ, đem cậu ôm ở nhà lăn qua lộn lại mà yêu thương, trừ bỏ ăn cơm, hai người liền không tách ra quá, không ngừng có điện thoại gọi tới tìm Kim Mao, hắn mới đầu là không tiếp, sau bị phiền đến không biện pháp liền ứng phó hai câu, giống như vừa rồi vừa tiếp điện thoại biên làm cậu đã phát sinh nhiều lần, có khi Tiểu Vĩ nhịn không được kêu lên còn bị Kim Mao cắn đầu v* tức muốn hộc máu mà giáo huấn một câu nói cái gì “tiếng kêu của Tao Cẩu chỉ có thể để chủ nhân nghe được”, đem Tiểu Vĩ thao vài lần cuối cùng quả nhiên làm đến hôn mê bất tỉnh.
*thếgiớibên ngoài
“Không chết được, cái miệng nhỏ của em thế nào càng thao càng nộn, quá mẹ nó thoải mái!”
Kim Mao như là tức giận cắn môi cậu một ngụm, đau đến Tiểu Vĩ run run một cái, thanh âm đều kêu phá lên, đưa đôi tay quơ đến thập phần hỗn độn, nước mắt lưng tròng mà cầu hắn: “A………… Chủ nhân………… Đau………… Cầu anh buông ra……… A…………”
“Này liền chịu không nổi?” Kim Mao cười một chút, nheo nheo mắt, ngữ khí trầm xuống: “Tôi còn muốn em tiểu ra, được hay không?”
“A………… Ngô………… Tùy tiện chủ nhân………… A…………” Tiểu Vĩ vừa nghe đến nước tiểu thân thể phản xạ có điều kiện căng thẳng, hoa huy*t kẹp chặt khiến Kim Mao bị kẹp đến thở dốc vì kinh ngạc. Mấy ngày nay trong tình sự, Kim Mao lại nghĩ ra biện pháp mới, vẫn luôn buộc cậu dùng hoa huy*t bài nước tiểu, ngăn chặn mã mắt đến bắn tinh đều không cho phép, dày đặc mà kích thích huyệt thịt, lại đối miệng mà uy cậu uống lên một lọ nước, Tiểu Vĩ quả thực không hề có biện pháp, thân thể như không chịu khống chế nghe hắn hung ba ba mà nói lại hung tợn mà th cậu, thực mau phía dưới liền căng thẳng, tiếng kêu cảm thấy thẹn tới cực điểm, toàn bộ phun tới, d*m thủy, nước tiểu ái dịch phun đầy đất, lung tung rối loạn mà nằm trong lòng ngực làm người nổi lên dục vọng.
“Tao Cẩu thật ngoan.” Kim Mao vừa lòng mà hôn cậu một chút, bàn tay to duỗi đến phía dưới nâng mông cậu đem cậu bế lên trên. Hắn cảm thấy chính mình quả thực nghiện thân thể này rồi, nhu thuận ngoan ngoãn, vừa chặt vừa nóng, còn có thể phối hợp với phương pháp chơi của hắn, bộ dáng khóc chít chít làm người tâm ngứa khó nhịn hận không thể đem cậu làm nát ăn luôn không bao giờ để người khác nhìn thấy. Hắn nảy sinh ác độc mà lộng miệng huyệt ướt nóng, bên trong đã bị hắn rót đầy rất nhiều lần, vật chứa nho nhỏ đã không chứ được nữa, mỗi lần thọc vào rút ra đều sẽ mang theo chút dịch, hơn nữa cái miệng nhỏ Tiểu Vĩ đã sớm hộc ra d*m thủy, chỗ hai người giao hợp một mảnh dính dớp, khăn trải giường dưới thân đã sớm ướt đẫm làm cho hắn dùng lực đều cảm thấy có điểm trượt.
“A………… Chủ nhân………… Bắn cho em………… A…………”
“Sách! Đừng kêu!” Kim Mao thiếu chút nữa bị thanh âm oa oa kiều làm kêu lên, hắn cau mày vòng eo véo vài cái trên người cậu, lúc này, hắn búng búng thịt vật nho nhỏ bị trói khá xinh đẹp cười dọa cậu: “Lại kêu không cho em bắn!”
“Ngô…… Ngô…… Không cần……” Tiểu Vĩ liền cảm thấy đằng trước muốn đến không được, cậu tay lại không thể động, hai chân mềm oặt mà câu lấy vòng eo hắn, duy nhất hoa huy*t bị không ngừng thao làm khiến cho cậu theo bản năng mà rụt rụt vách động, có điểm ủy khuất mà khóc lóc kể lể: “Chủ nhân quá xấu rồi…… A…… Cho Tao Cẩu bắn……”
Nếu là mấy ngày trước, Tiểu Vĩ không dám như vậy nói, nhưng Kim Mao gần nhất đối cậu càng ngày càng dung túng, tình sự bên trong cũng sẽ buộc cậu nói ra một ít yêu cầu chân thật, dần dần mà cũng thành thói quen thường thường sẽ nói một hai câu phản kháng, trong lòng cũng vì bọn họ càng ngày càng giống tình lữ bình thường mà cao hứng.
“Ân? Còn dám nói yêu cầu? Kia chủ nhân yêu cầu em lại không đáp ứng?!”
Kim Mao giả vờ tức giận mà lại tàn nhẫn đỉnh mấy chục cái, đem người làm cho ô ô khóc đến đầy mặt nước mắt. Hắn lúc này mới hơi chút vừa lòng mà giải khai nơ con bướm, còn đưa tay vuốt côn th*t vài cái, ngón cái thô ráp chạm vào mã mắt, tê tê dại dại làm người thét chói tai bắn ra, Tiểu Vĩ sướng đến ý thức đều có điểm tan rã, thân thể run lên run lên, trong miệng nhỏ giọng mà lặp lại “Thật thoải mái thật thoải mái”, Kim Mao thấy cậu được thú, lúc này mới ôm chân cạ áp đến trước ngực, một bên cảm thán tiểu tao cẩu thân mình thật đủ mềm dẻo, một bên thật sâu mà chôn nhập chính mình ở vách tường bên trong nơi nơi ma xát, thẳng đến tìm được một vị trí thoải mái nhất liền nhắm hai mắt dùng sức phun ra.
“A………………” Lại một lần bị lấp đầy Tiểu Vĩ kêu đến thanh âm nghẹn ngào, chỗ cẳng chân ở bả vai hắn hung hăng run lên, ngón chân cuốn khúc lại duỗi thân thẳng, toàn thân vui sướng đầm đìa tê dại, hoa huy*t liều mạng nuốt ăn tinh dịch, mê mang nhìn say mê Kim Mao trên người, chỉ cảm thấy người kia mặt mày vô cùng anh đĩnh cùng khí phách.
Thật tốt, chủ nhân hôm nay vẫn như cũ thích cậu.
“Ngô…… Ngô……”
Kết quả Kim Mao mở đôi mắt che kín tình dục cúi đầu liền cắn môi cậu, đẩy ra khớp hàm mà xâm nhập đến bên trong, cuốn lưỡi mềm lại là một phen hung hăng mà trêu đùa.
Bàn tay to sờ soạng đem trói buộc cậu mở ra, Tiểu Vĩ lập tức run rẩy tay, giãy giụa ôm Kim Mao, hai chân cũng không biết từ đâu lây ra sức lực, cuốn chặt hắn, đem thịt căn kia bởi vì động tác cởi trói mà rời ra một chút lại nuốt trở về, phát ra sền sệt phụt một tiếng.
“Ân…… Ngô…… Ân……”
Dính đến như cục tẩy đường hai người thật lâu sau lúc sau mới tính tách ra, Kim Mao ôm cậu xoay người, chính mình nằm xuống, Tiểu Vĩ mềm oặt mà ăn vạ trước ngực hắn nâng đầu như có như không mà liếm hắn cằm. Kim Mao vuốt đùi mướt mồ hôi của cậu, phía dưới cũng không vội mà rút ra mà ở bên trong hưởng thụ mát xa. Hắn duỗi cánh tay dài sờ đến trên tủ đầu giường, lấy một điếu thuốc ngậm ở trong miệng, lại nơi nơi tìm bật lửa.
Hai người thực sự vận động thời gian thật dài, thời tiết cuối mùa thu có điểm lạnh lạnh, Kim Mao đã sớm mở máy sưởi, hắn tóc vàng ướt thành từng đợt từng đợt dính ở trên trán, trên chóp mũi cũng có mồ hôi, khóe miệng ngậm thuốc lá, Tiểu Vĩ tham luyến mà hôn hắn, giống như con mồi thuần phục lấy lòng hùng sư.
“Ngô…… A Kim……” Cậu nhỏ giọng mà kêu, cũng không phải vì muốn nói chuyện mà chỉ là muốn gọi tên của hắn.
Kim Mao cúi đầu hỏi hắn: “Còn có muốn đi làm hay không?”
Hai cái giờ, hai người hồ nháo một đêm mới vừa tỉnh ngủ, Kim Mao vuốt vòng eo hôm nay chính mình chơi các kiểu Play, Tiểu Vĩ lại kéo tay hắn nhỏ giọng mà nói “Hôm nay em muốn đi phỏng vấn”. Hắn trừng mắt mắng người hai câu liền tra ra cậu muốn đến một quán bar làm bartender, là đồng nghiệp ở cửa hàng tiện lợi giới thiệu. Kim Mao cũng không biết chính mình vì sao tức giận, chỉ là tưởng đến tiểu gia hỏa này mỗi ngày đều bị hắn làm cho mềm như bùn bùn lại còn lén lút mà muốn có thời gian nhàn rỗi, trong lòng khó chịu liền tiêu tới rồi cực điểm.
Tiểu Vĩ tự nhiên là ngoan ngoãn mà co thành một đoàn cũng không dám nhắc lại câu chuyện, chỉ có thể nhược nhược mà tỏ vẻ đáng thương cầu linh tinh kết quả đổi lấy xâm nhập cùng áp đảo càng táo bạo, Kim Mao hung tợn mà cắn cằm cậu nói: “Mẹ nó mỗi đêm đều nói thân thể rất mệt không cần làm, hiện tại còn mẹ nó có tinh lực đi phỏng vấn! Phản rồi! Đều nói tôi dưỡng em em cho rằng tôi đánh rắm a!”
“Ngô…… A…… Không phải…… A…… Nhẹ chút……”
Tình dục dời non lấp biển làm cho bọn họ nói chuyện với nhau trở nên càng thêm gian nan, Tiểu Vĩ thân mình sớm đã thành thói quen với loại tiết tấu tự nhiên mềm thành một đoàn tùy ý hắn khi dễ, chỉ là kết quả là vẫn chưa trả lời, cậu cắn môi, nghĩ một hồi mới chậm rãi nói: “Em, em cũng là nam, không thể chỉ dựa vào chủ nhân dưỡng……”
Kim Mao là rất có tiền không sai, nhưng Tiểu Vĩ cũng có tôn nghiêm chính mình. Lần này từ chức là vạn bất đắc dĩ, thật muốn lời nói một nửa trách nhiệm là ở Kim Mao bất quá sự tình đều đã xảy ra cậu cũng không nghĩ lại cho rối rắm, tuy rằng hai người hiện tại ở chung nhưng cậu ăn mặc chi phí vẫn là tốn tiền, không thể ngửa tay xin tiền? Hơn nữa khiến cho cậu đau đầu chính là ở nông thôn phụ thân đã gửi vài tin nhắn thúc giục cậu gửi tiền, đệ đệ sau hôn nhân có hài tử, trong nhà phòng ở phải thêm một tầng mới đủ dùng, vì thế bàn tính lại đánh trên người cậu. Tiểu Vĩ đối phụ thân nghiêm túc luôn là có điểm sợ hãi, hơn nữa mẫu thân vẫn luôn mềm ngôn muốn nhờ, lại thường thường dùng hiếu đạo tới chèn ép cậu, cậu khẽ cắn môi, cũng chỉ có thể đáp ứng rồi. Nhưng bị Kim Mao suốt mấy ngày vẫn luôn có thời gian rảnh rỗi làm, cậu vốn định đi phỏng vấn tiện đường làm, nhưng hiện tại xem ra tựa hồ xuống giường đều là vấn đề.
“Tôi nghĩ cái gì?” Kim Mao nghe vậy cười một chút: “Chủ nhân dưỡng em không phải thiên kinh địa nghĩa? Không cần lo lắng tiền, dù em khiến tôi phá sản tôi cũng dưỡng!”
“Ngô…… Không phải…… Em cũng muốn công tác…… A!” Bị cắn môi dưới Tiểu Vĩ lại run run, nước mắt lăn một giọt xuống dưới gương mặt hồng hồng, thật thật điềm đạm đáng yêu.
“Không nghe lời có phải hay không!”
Kim Mao thuận thế đỉnh hắn một chút, gương mặt căng thẳng, thoạt nhìn là tức giận.
Tiểu Vĩ ở cùng nhà với Kim Mao đã khoảng một năm, nhưng bởi vì muốn đi làm cậu cũng không phải mỗi ngày đều ở đây, có đôi khi có người tốt thay ca, trở về thời gian quá muộn liền dứt khoát về phòng trọ của mình, Kim Mao ngoài miệng chưa nói cái gì nhưng mỗi lần sau gặp luôn là làm trầm trọng thêm mà khi dễ cậu, như là phải làm bù. Hắn trong sinh khí a, rõ ràng chính mình phá lệ cho cậu ở, cậu còn giữ phòng ở trước kia, này tính là cái gì?! Còn việc làm kia có thể kiếm bao nhiêu tiền, mỗi ngày vất vả đến muốn chết, làm người đều biến thô, Kim Mao tuy rằng không nó nhưng là thực đau lòng. Nếu là người của mình đương nhiên đau lòng, thế nào có thể khiến cậu vất vả như vậy.
“Không đúng không đúng!” Tiểu Vĩ không biết nói thế nào, cậu xem Kim Mao tuy rằng vẫn luôn banh mặt lại không có dấu hiệu tức giận liền đánh bạo, lắp bắp mà nói: “Em…… Em là người trưởng thành…… Không thể cả ngày ngốc tại nhà không làm việc…… Em bảo đảm mỗi ngày đều đúng giờ trở về…… Cấp chủ nhân làm tốt ăn…… Ngô…… Cho em đi làm được không?”
Kim Mao mặt càng đen. Hắn thái dương nhảy vài cái, cảm thấy Tiểu Vĩ lời này là đang nói hắn cả ngày chơi bời lêu lổng, bất quá Tiểu Tao Cẩu đích xác không biết công tác của hắn là cái gì, bọn họ ngày thường cũng chỉ có buổi sáng cùng buổi tối có thể nhìn thấy, cũng trách không được hắn loạn tưởng.
“Chủ nhân…… A Kim…… Được không?” Tiểu Vĩ nhược nhược mà lại kêu một tiếng, còn lấy lòng mà dùng mặt cọ hắn một chút, mềm thanh âm tiếp tục cầu: “Được không a……”
“Sách!” Kim Mao táo bạo phát hiện chính mình thế nhưng liền mềm lòng, theo bản năng liền muốn đáp ứng. Này không phải một dấu hiệu tốt! Hắn cái gì lúc nào dễ nói chuyện như vậy? Nhưng vừa thấy ánh mắt của tiểu tao cẩu tội nghiệp, thân thể mềm mụp dán ở trong ngực, hắn lại nói không nên lời cự tuyệt, chẳng lẽ muốn nói cho cậu mấy ngày nay chính mình cảm thấy đặc biệt sướng bởi vì tùy thời tùy chỗ đều có thể dính vào nhau sao?
Hắn đem yên ấn tắt, có điểm bực bội mà vò tóc, Tiểu Vĩ không dám hé răng, ngoan ngoãn mà ghé vào trong lòng ngực.
Qua một lúc, Kim Mao mới nói nói:
“Vậy em đi làm trong tiệm của tôi đi. Hẳn là sẽ nhận người.”
“Ai? Trong tiệm? Chủ nhân anh có cửa hàng sao?” Tiểu Vĩ tò mò hỏi.
“Ân, có mấy nhà.” Kim Mao hàm hồ nói, gặp người vẻ mặt hoài nghi vội vàng giải thích: “Không phải cửa hàng em tưởng, đứng đắn, đều là quán bar hoặc là KTV cùng bằng hữu mở, lần trước mấy người kia em cũng đã gặp qua, đều là bạn từ nhỏ.” Nói nói liền lái không được xe, càng nói càng hoảng, hắn đột nhiên liền dừng lại, trên mặt một trận hồng, hắn làm gì muốn cùng Tiểu Tao Cẩu nói như vậy nhiều? Tựa như…… Tựa như muốn công đạo……
“Em đừng động! Tới hay không tới trong tiệm của tôi! Nói!”
Vì che dấu thất thố, hắn thô thanh thô khí hỏi.
“Nga, hảo a, ai từ từ, chủ nhân ngươi còn chưa nói là cửa hàng như nào? Quán bar sao? Em sẽ một bồi rượu một chút.”
“Bồi rượu cái gì! Em không được mặc cái loại chế phục này!”
Kim Mao vội vàng mà quát, rống xong rồi mới phát hiện Tiểu Vĩ yên lặng nhìn hắn, trong mắt toát ra một loại ánh mắt quả nhiên là cái loại cửa hàng này, hắn cảm thấy chính mình hôm nay quả thực chết mất, chỉ có thể bóp khuôn mặt cậu để che dấu, một bên giải thích nói: “Bạn của tôi yêu thích tương đối kỳ lạ, phục vụ sinh quán bar bên kia chính là ngươi lần trước đi qua gian kia, em không để ý bọn họ đều ăn mặc thực kỳ lạ sao? Nhìn liền khó coi! Em sao có thể mặc như vậy, dáng người như vậy kém! Không được mặt, rất mất mặt!”
Tiểu Vĩ hồi tưởng lại, lúc ấy Kim Mao mang theo hắn là từ cửa nhỏ đi vào, phỏng chừng là thông đạo riêng, dọc theo đường đi chưa thấy được người, sau lại bị ôm ra lại trong lòng có việc, thế nhưng cũng chưa để ý qua.
“Em không thấy, là chế phục gì?”
“…… Em quản như vậy nhiều! Dù sao không được mặc!” Kim Mao giận đến đánh lên mông cậu vài cái làm người đau rơi nước mắt, hắn tức giận mà ôm sát người, cắn cằm cậu, mệnh lệnh nói: “Không được đi địa phương khác phỏng vấn! Nghe hiểu chứ! Quá mấy ngày nữa tôi mang em đi bắt đầu làm việc!”
“Ngô…… Chính là…… A…… Đừng…… Chậm một chút…… A……”
Còn muốn hỏi lại điểm chi tiết Tiểu Vĩ bị Kim Mao đẩy đến nóng nảy, tự nhiên lại là một trận gân yêu thương cốt mềm mại.
Xem ra Tiểu Vĩ muốn đi làm còn phải chờ một đoạn thời gian a.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!