Thư Kí Nhỏ Làm Vợ Tôi Đi
Chương 23: Ngắm hoàng hôn
Thời tiết tháng hai không quá nóng, nhưng lại rất oi bức. Tiểu Lạc và Bạch Vĩnh Tân vừa rời khỏi phòng xuống tầng hầm lấy xe.
Vào trong xe, xe khởi động nhưng chưa chuyển động. Tiểu Lạc quay sang anh khó hiểu hỏi ” Sao thế?”
Bạch Vĩnh Tân nhướn người sang Tiểu Lạc cười mỉm ” Hôn tôi cái rồi đi”
Tiểu Lạc đỏ mặt quay sang hướng khác. Lúc sau phát hiện anh đang cài dây an toàn lại cho mình cô mới ngoảnh đầu lại nhìn anh. Lúc xong anh cố tình ghé sát mặt cô, môi anh chạm vào môi cô rồi kéo dài một đường qua má, xong liền quay lại từ từ lái xe.
Tiểu Lạc ” Anh… Khốn kiếp “
Bạch Vĩnh Tân cười hờ hững lái xe tiếp. Bọn họ đang đi biển là đi biển đó.
Tiểu Lạc nhìn ra ngoài lòng tràn ngập cảm xúc. Nếu như ngày trước cha nuôi không bán cô thì cô có gặp Bạch Vĩnh Tân không? Nếu người mua cô là người khác liệu cô có được hạnh phúc như bây giờ. Nếu như….
Nếu như định mệnh không sắp đặt cho em gặp anh.
Tiểu Lạc quay sang nhìn anh lòng thầm cảm thán ” người đàn ông này tại sao nhìn ở góc độ nào cũng thấy đẹp trai hết”
Còn Bạch Vĩnh Tân chuyên tâm lái xe thỉnh thoảng liếc nhìn cô gái nhỏ bên cạnh. Ngỡ rằng mình có tuổi thơ đau khổ nhưng hà cớ nào người phụ nữ của anh lại càng đau khổ hơn. Nghĩ đến cái mà cô phải chịu đựng lòng anh đau như cắt.
Anh bỗng nói ” Đậu Phộng” ngừng một lát “mọi thứ em bị mất đi. Tôi chắc chắn sẽ dành lại cho em. Thứ em không có tôi sẽ mang lại cho em. Em không có gì nhưng em còn “tôi” “
….
Đi tầm ba mươi phút xe liền dừng ở cạnh một bãi biển. Hai người xuống xe đi thẳng ra biển. Trời có những khoảng mây thỉnh thoảng mặt trời ló ra khiến cái nóng càng trở nên oi bức
Đi biển sự lựa chọn sáng suốt cho ai có ý định đi tránh nắng. Bây giờ là bốn giờ bãi biển này thu hút rất nhiều người. Hai người không mặc đồ bơi chỉ đơn giản là một chiếc Áo phông màu vàng kẻ đen và quần đùi đen trông giống hai con ong. Đồ đôi haha..
Bạch Vĩnh Tân ban đầu không đồng ý nhưng lúc nghĩ đến chiến tích của mình trên người cô và để cô mặc bikini phơi bày trước bọn đàn ông suy giảm testosteron đó anh không chịu được. Còn về Tiểu Lạc, cô không thể mặc đồ bơi vì sao dấu hôn vết cắn do anh ta để lại ngày hôm qua có quá nhiều. Hơn nữa để anh ” phơi bày cơ thể” ra trước mặt bọn con gái kia, sự thật cô không dám nghĩ. Dẫu sao hiện tại anh đang ” thuộc quyền sở hữu ” của cô mà. Hắc hắc
Bọn họ thuê còn thuyền riêng đi lênh đênh trên biển. Quang cảnh thật đẹp, Tiểu Lạc đeo máy ảnh ở cổ chạy lên khoang trên của thuyền. Gió mạnh khiến mái tóc dài của cô tay tứ tung.
Nhắm mắt hít thở không khí và thả hồn ở biển xanh.
Tiểu Lạc chụp ảnh khá nhiều, đến lúc chợt thấy anh đứng ở phía dưới mắt đeo kính râm, hai tay chống lên mạn thuyền. Bộ quần áo trông rất trẻ con nhưng anh mặc lên lại đẹp đến như thế. Cao quý, sang trọng và không kém phần kiêu ngạo.
Cô khẽ cười dơ máy ảnh chụp anh vài cái. Như có cảm giác bị chụp lén anh liền quay lên nhìn cô. Sau đó anh mỉm cười
“Tân, lên đây đi” cô nói
Xong Bạch Vĩnh Tân đi lên chỗ cô. Từ lúc anh bước lên đều được cô tỉ mỉ quay lại. Đến khi anh tiến càng gần cô, cô mới dừng đoạn video.
“Điều gì khiến em cảm thấy chụp ảnh thú vị đến vậy? ” anh hỏi
“Bởi vì ảnh ở trong máy nhưng hình ở trong tim”
Nói xong cô dơ máy chụp “tạch” khuôn mặt của anh. Rồi cười lớn với chiến tích của mình. Bạch Vĩnh Tân liền giành máy ảnh từ tay cô, sau đó ra chỗ khác xem lại những hình ảnh ban nãy. Thật ra những việc anh nghĩ vô vị lại đem lại niềm vui lớn đến như thế.
Xem xong anh cũng dơ máy lên chụp lén cô. Tiểu Lạc đang đứng hướng về phía hoàng hôn. Lúc quay lại thấy anh đang chụp mình cô liền dơ tay ra che mặt. Điều gì khiến anh làm những việc mà anh cho là vô vị đó.
“Anh xem hoàng hôn thật đẹp” cô nói
Anh bỏ máy ảnh lên cái kệ bên cạnh, bật chế độ chụp tự động rồi đến đứng cạnh cô. Tay anh đặt lên vai cô cùng cô hướng về phía hoàng hôn. Cảnh tượng vô cùng thanh bình nhưng hai người lại cảm thấy rất hạnh phúc.
“Hoàng hôn trước mắt dẫu có đẹp nhưng không thể sánh với
…. người phụ nữ của tôi” anh vẫn nhìn cảnh hoàng hôn, miệng hằn từng chữ khắc sâu vào tâm trí cô. Cô quay sang nhìn anh mỉm cười rồi đứng trước mặt anh nhón chân lên chủ động hôn anh. Anh ở thế bị động nhưng lúc này chuyển sang thế chủ động hôn cô mãnh liệt.
Nhưng anh không biết lúc bấm nút chụp tự động thì tay anh cũng chạm phải nút quay tự động. Máy ảnh chụp được vài cái sau đó chuyển sang quay đúng lúc hai người hôn nhau.
Nụ hôn thật sâu thật mãnh liệt, hôn bao nhiêu cũng không đủ cảm xúc hiện tại của hai người. Quấn quýt mãi cũng phải rời. Tay anh đặt lên thắt lưng cô, lúc rời khỏi môi cô liền siết chặt cô lại, ôm cô vào lòng. Cả hai cùng nhau hướng nhìn hoàng hôn phía trước.
Mọi thứ xung quanh dù đẹp đến đâu cũng không bằng thứ ở trong trái tim bạn!!!
“Em biết bơi không? ” anh hỏi
Tiểu Lạc gật đầu.
Thế là anh đi lấy máy ảnh rồi cầm tay cô đi xuống khoang dưới. Sau đó đặt máy ảnh xuống bên cạnh.
Rồi cô và anh ra lối đi xuống. Xong cả hai nhảy xuống nước. Thuyền đã dừng lại từ lâu, lái thuyền cũng không dám chui ra cản trở việc của hai người.
Anh nói sẽ cho em tất cả liệu mai sau anh có mang đi tất cả.
Lúc rời biển hai người liền vào nhà hàng đồ nướng, tự tay nướng những con tôm cua sò ốc hến. Nhưng khói khiến cô cay xè mắt, nước mắt nước mũi tùm lum.
Anh liền lấy giấy lau mặt cho cô. Đang cảm kích thì anh nói
“Lau mặt đi không người ta lại nói tôi tranh đồ ăn của em”
“…..”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!