Tiên Lộ Tranh Phong
Chương 85: Ánh Sáng Màu Xanh
Hai người này chỉ trong chốc lát người tiến ta lùi, không biết đã giao thủ mấy hiệp, các lá bài bí mật cùng lần lượt lấy ra dùng.
Trang Thần dĩ nhiên có đủ các loại thuật khí, Đường Kiếp cũng có nhiều thủ đoạn đều đều xuất ra, nên nhất thời cuộc chiến lâm vào thế giằng co. Lần này thật vất vả mới cởi được trói, Đường Kiếp nhất thời không dám đi ra.
Trang Thân vẻ mặt hung ác, tìm kiếm xung quanh, đồng thời rộng lớn: – Đường Kiếp, ra đây. Ngươi có giỏi thì giống như nam nhân chân chính, cùng ta đánh một trận.
– Mẹ nó, nói thì hay như vậy, ngươi có bản lĩnh thì đừng lấy ra nhiều thuật khí như vậy, để đối phó với lão tử. Ấn thân trong mây mù, Đường Kiếp nhất thời cũng không có biện pháp nào khác.
Y Y tò mò hỏi: – Ngươi không phải nói gã có càng nhiều bảo bối càng tốt sao?
Đường Kiếp trợn mắt nói: – Điều kiện tiên quyết là gã đánh không thắng được ta.
Đành phải thừa nhận, bất kể là lực chiến đấu hay là khả năng ứng biến của Trang Thân đều không tệ. Nhất định là đã chịu qua sự huấn luyện của Thiên Thần cung, bằng không dựa vào tuổi của gã không thể có khả năng quyết đoán như vậy.
Nếu không phải vì muốn trà trộn vào học viện Tây Nguyệt, mà không được học trước pháp thuật của Thiên Thần cung, Đường Kiếp chưa chắc đã có thể đánh ngang tay với gã.
Chỉ có điều giống như Trang Thân xem nhẹ hắn, hắn cũng phát hiện bản thân cũng đánh giá thấp Trang Thân.
Ai mà ngờ được Trang Thân không những cơ thể linh hoạt, mà trong tay lại còn có nhiều bảo bối như vậy. Hắn nghĩ Thiên Thần cung cho gã hai ba thứ thuật khí là đã đủ để đối phó với mình.
Hiện tại xem ra cuối cùng chính là mình tầm nhìn hạn hẹp, rất hiển nhiên ở trong mắt Thiên Thần cung, thuật khí căn bản chẳng là gì. Nếu không phải thực lực của Trang Thân có hạn, đồ dùng cấp cao hơn cũng không có tác dụng, thì chắc chắn sẽ cho gã vài món pháp bảo để gã dùng cũng nên. . Thấy Đường Kiếp ấn thân không ra, trong mắt Trang Thần lộ ra sát ý: Người cho là dựa vào cái trận đạo rách nát này, có thể trốn được mãi sao?
Gã nói xong liền lấy ra một chiếc bình nhỏ, đổ ra một viên đạn dược, ăn vào. Ngay sau đó thân thể Trang Thân bắt đầu bành trướng.
Gã bình thường bộ dạng trăng trắng gầy gầy, sau khi ăn đan dược vào, máu thịt toàn thân đều dâng lên, tiếng xương cốt răng rắc liên tiếp vang lên, không ngờ từ một thiếu niên nho nhã yếu ớt, biến thành một đại hán dữ tợn hung ác.
Thuận tay đánh ra một quyền, đấm lên trên mặt đất, tạo thành một dòng khí khiến người ta chấn động, mây mù trong ảo trận cũng tiêu tan đi nhiều.
Sắc mặt của Đường Kiếp trở nên có chút khó coi, hắn rên rỉ một tiếng: – Ma Huyết Đan Trên người gã rốt cuộc có bao nhiêu bảo bối vậy?
Hắn hiện tại bắt đầu chê tên tiểu tử này hơi nhiều đồ rồi.
Ma Huyến đan, một loại đan dược được tinh luyện từ máu của yêu thú, có thể khiến người sử dụng tạm thời, có thể có được một loại yêu pháp tương ứng. Nói trắng ra là, giống như cái vảy cá của Lý Dư vậy, chẳng qua trải qua dược liệu tinh luyện, người tu hành có thể hấp thu được tinh hoa của máu mà thôi.
Lúc này Trang Thân dùng loại đạn dược đó, rõ ràng chính là Huyết Ngưng đan của của một yêu thú cường đại nào đó, khí lực tràn đầy không gì sánh được.
Ảo trận này tuy linh hoạt, nhưng chung quy cũng chỉ là cấp thấp nhất của ảo trận, hoàn toàn có thể dùng sức mạnh phá vỡ. Trang Thần không hiểu trận pháp, bởi vậy rõ ràng đã lựa chọn phương thức trực tiếp nhất. Từng quyền được đánh ra, kình lực chấn động, sương mù trong mê ảo trận vì chấn động mà tan dần, thân ảnh Đường Kiếp hiện ra.
Nhìn thấy Đường Kiếp, Trang Thân cười ha hả đi tới: – Xem ngươi còn có thể trốn ở nơi nào.
Gã cũng không triệu hồi dây trói tiên bắt Đường Kiếp, mà dùng bàn tay to lớn chụp lấy Đường Kiếp.
Đường Kiếp trở tay đâm tới một kiếm, gã ta cũng không thèm nhìn mũi kiếm, bàn tay vẫn vươn tới. Thanh kiếm đâm vào lòng bàn tay gã, phát ra âm thanh leng keng, thân thể này còn mạnh mẽ hơn luyện thể của Đường Kiếp nhiều.
Đường Kiếp bị dồn vào đường cùng, chỉ có thể quăng kiếm lui lại phía sau. Trang Thân phẫn nộ quát: – Không ngờ ngươi khiến ta phải sử dụng tới Huyến luyện yêu đan. Để cho ta bắt được ngươi, ta nhất định sẽ hành hạ ngươi một phen, mới có thể giải tỏa được cơn giận của ta.
Huyết luyện thú là bậc thấp nhất của Ma Huyết đan, là loại đan dược tăng thực lực lên rõ ràng, tuy nhiên tác dụng phụ cũng rất lớn, sau khi hết tác dụng cơ thể cũng suy yếu vô cùng.
Chính bởi vì vậy, Ma Huyết đan căn bản không phải thứ gã dùng để bắt Đường Kiếp, mà là sau khi bức cung Đường Kiếp, sẽ dùng nó thể thoát thân khỏi sự đuổi giết của học viên Tẩy Nguyệt. Không ngờ rằng Đường Kiếp chỉ là một Linh Tuyền nho nhỏ mà đã khó đối phó như vậy, ngay cả ba thứ thuật khí của gã đều không bắt được. Mà gã tuy có thuật khí trong tay, nhưng linh khí tiêu hao vượt xa Đường Kiếp. Hiện giờ sau vài lần dử dụng linh thuật, linh khí dĩ nhiên không còn nhiều, chỉ còn cách dùng tới Ma Huyến đan này.
Hiện tại hắn chỉ có thể cầu nguyện, sau khi bức cung, mình còn có cơ hội trà trộn ra ngoài, nếu không sợ là chạy trời không khỏi nắng.
Gã tất nhiên không biết sau chuyện này, dù thành công hay thất bại, Thiên Thần cung đều muốn giết gã làm kẻ chịu tội thay. Cấp cho Tẩy Nguyệt phái một câu trả lời. Bởi vậy mà trong đầu gã chỉ nghĩ tới chuyện mình lập công lớn như thế, sau này về Thiên Thần cũng sẽ được trọng thưởng thế nào.
Không giống với các ám tử của Thiên Thần cung, Trang Thân chính là người của Văn Tâm quốc, chỉ là gã xuất thân bần hàn, căn bản không có cơ hội tu luyện. Thiên Thần cung tìm được gã, chỉ cần gã đồng ý làm việc cho Thiên Thần cung, thì Thiên Thần cũng sẽ cho gã cơ hội tụ tiên đắc đạo.
Gã cũng biết ám tử Thiên Thần cung, nếu trà trộn vào Tẩy Nguyệt phái sẽ nguy hiểm như thế nào. Nhưng mà vì phú quý chỉ có thể mạo hiểm, vì muốn hơn người gã cũng sẽ các cược một phen.
Lúc này gã ỷ vào sức mạnh, mà Huyết luyện thú đan mang lại, ngay cả kiếm cũng không cần. Luyện thú kia mất đi đối thủ, muốn xông lên hỗ trợ, lại bị gã bắt được nhốt vào lá bùa, sau đó hướng về phía Đường Kiếp đi tới.
Dựa vào thân thể gã lúc này, cũng không cần dùng bất cứ thủ đoạn nào.
Đường Kiếp tránh không kịp bị gã đánh trúng, Lồng Thủy Quang lập tức bị vỡ nát không nói, ngay cả người đều bị đánh bay lên, máu tươi chảy đầy đất, nhất thời không gượng dậy nổi.
Y Y thao túng con rối chiến bay nhanh tới, cắn vào người Trang Thân, Đường Kiếp kinh hãi hét lên: – YY đừng.
Chỉ nghe ầm một tiếng, con rối chiến bị một quyền Trang Thân đánh văng ra, trên thân thể con rối xuất hiện các vết rạn nứt. Ngay cả Y Y ở trong con rối cũng bị chấn động, đi ra ngoài, ngồi xuống đất khóc ầm lên.
Trang Thân cười lớn hướng về phía Đường Kiếp đi tới, Đường Kiếp chỉ có thế ngồi dưới đất, không ngừng lui về phía sau. Thoạt nhìn giống như người cùng đường, trong tay còn cầm một cây chổi quăng về phía Trang Thân.
Trang Thân vung tay lên, đánh bay cây chổi, Đường Kiếp lại bốc bụi đất ném tới.
Trang Thân chỉ khép mắt liền tránh được, đồng thời cười ha ha nói: – Người chỉ có chút năng lực vậy sao? Đến đây, người không phải muốn giết ta sao? Không phải nói ta có thật nhiều bảo bối, ngươi muốn giết ta đoạt bảo vật sao? Đến đây, Tử Hỏa Kiếm ở đây, giáp Thiên Thần cũng ở đây, ta chờ người đến lấy.
Đường Kiếp tùy tay nhấc một chậu hoa bên người, chính là chậu hoa điêu khắc, mà hắn cùng với YY cùng nhau mang từ Vệ phủ đến.
Túm chặt chỗ chạm khắc, nhấc chậu hoa lên, Đường Kiếp lạnh lùng nói: – Ta còn nói rằng, Ưng chủ nhà các ngươi còn phạm phải hai sai lầm. Sai lầm thứ hai chính là gã ta quá mức chú ý tới Binh Giám, mà không để ý tới
Lời còn chưa dứt, hắn liền nhấc chậu hoa lên cao, giống như chùy Lưu Tinh, đập về phía Trang Thân.
Nộ Kiếm thức.
– Mánh khóe vô dụng. Trang Thần kinh miệt bĩu môi, cánh tay tùy ý giơ lên, chắn chậu hoa đang bay tới.
Nhưng mà đúng lúc đó, gã nhìn thấy hình gỗ khắc giống như gốc cây già, phóng ra một đạo ánh sáng màu xanh.
– Đây là Ánh sáng màu xanh tràn ngập khắp mọi nơi, ở trước mắt gã không ngừng khuếch đại.
– Kiếm quang. Hai chữ chưa kịp phun ra, huyết quang chợt lóe lên, một cánh tay đã bay khỏi cơ thể.
– A. Trang Thân đau đớn hét lên, một kiếm này chém đứt tay của gã, cũng làm sức mạnh của Ma Huyết đan trôi ra khỏi cơ thể. Cả người Trang Thần xụi lơ, không còn sức để đứng dậy.
Vụn gỗ bay lên, trong tay Đường Kiếp xuất hiện một thanh trường kiếm màu xanh dương.
-Bỏ quên mất Thanh Quang Kiếm. Lúc này, tiếng nói của Đường Kiếp mới thản nhiên truyền đến. Chậu hoa rơi mạnh xuống đất, vỡ thành bột phấn.
Một chiếc gương bắn ra, không ngừng quay tròn trên mặt đất.
Trang Thân toàn thân vô lực lực, nằm trong vũng máu rên rỉ. Lúc này hiệu quả của đan dược đã hết, toàn thân gã suy yếu vô lực, nhưng hai mắt lại nhìn vào chiếc gương đồng cổ.
– Cửu Lệ Huyền Binh Giám Thật không ngờ tới, thứ mà Thiên Thần cung hao bao tâm tư tìm kiếm, rốt cuộc lại nằm ở đây Trang Thần ho ra máu ha ha cười: – Đường Kiếp, người lợi hại, lá gan người đủ lớn, không ngờ lại giấu Binh Giám và Thanh Quang Kiếm ở trong chậu hoa, giấu ở ngay dưới mắt bọn ta.
-Ta cũng đã đến đây, vậy có đồ gì mà không dám mang đến chứ? Đường Kiếp cố hết sức trả lời.
Một kiếm vừa rồi, hắn đã dùng toàn bộ linh khí, nếu lại không có tác dụng, hán cũng chỉ còn cách giơ tay chịu trói.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!