Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm - Chương 12: Nghịch Thiên quả
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
177


Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm


Chương 12: Nghịch Thiên quả


Hai người không biết đã đi bao lâu, đến một đầm lầy lớn, đi hơn một giờ trong đầm lầy, điều kỳ lạ là hơn một giờ này không thu hoạch được bất cứ một gốc Linh thảo nào, cũng không gặp bất kỳ yêu thú hay Ma tộc nào. Hai người cứ đi mãi đi mãi, Lãnh Dao bắt đầu mắng hắn xối xả.

– Lúc đầu đã nói, Công tử không nên đi đường này, người không nghe, bây giờ ngay cả một con yêu thú nhỏ cũng không có gặp được.

Thiên Tà cũng không trả lời nàng, con đường này là do mình chọn, giờ gì cũng không gặp, còn không đủ xấu hổ hay sao mà đòi cãi lại.

Lãnh Dao càm nhàm một mình suốt một đoạn đường dài, sau đó đòi nghỉ ngơi, len lén nhìn hắn một chút rồi chạy ra sau một thân cây to. Thiên Tà ánh mắt kỳ lạ nhìn bóng lưng nàng, với thính lực biến thái của hắn rất nhanh nghe thấy tiếng nước chảy sau gốc cây. Không nhịn được nở nụ cười dâm, ngồi xuống tảng đá bên cạnh bắt đầu yy trong đầu. Vài phút sau Lãnh Dao hấp tấp chạy về, thở hồng hộc nói:

– Công tử, phía…phía trước có… bảo…bối.

Thiên Tà mặt đầy nghi hoặc nhìn nàng, Lãnh Dao không đợi hắn nói gì, kéo tay hắn chạy mà mạch tới sau cây to, cánh tay chỉ chỉ.

Thiên Tà nhìn theo, miệng há lớn, hô hấp dồn dập, kinh ngạc kêu lên

– Nghịch Thiên quả.

Phía trước hơn mười mét, trong một đám bùn đen, một thân cây nhỏ mọc chui lên, thân cây cao tầm nửa mét, chính giữa có một quả to như quả bưởi màu đỏ đang tỏa ra mùi thơm ngào ngạt.

Nhìn vẻ mặt kích động của hắn, Lãnh Dao trong lòng rất vui vẻ, dọc đường đi mặc dù thu hoạch được rất nhiều Linh thảo hơn một ngàn năm, mắt hắn cũng không nháy một chút không thèm để ý. Lãnh Dao rất nghi hoặc quả trước mắt có tác dụng gì mà khiến hắn kích động như vậy , nàng mặc dù quan sát biết là bảo bối nhưng không biết rõ loại quả gì, quay sang hỏi:

– Công tử, đây là loại Linh Dược gì vậy?

Thiên Tà kìm nén lại sự sung sướng của mình, giải thích:

– Đây là Nghịch Thiên quả, tác dụng của nó vô cùng nghịch thiên nên được gọi là Nghịch Thiên quả. Khi luyện chế thành đan dược, võ giả ăn vào có thể tăng cao ngộ tính, thể chất. Không nghĩ tới loại Linh Dược vô cùng quý hiếm này đến bây giờ còn tồn tại.

Lãnh Dao nghe xong, thân hình run rẩy, trên thế giới này lại có Linh Dược cải thiện ngộ tính, thể chất con người. Quá nghịch thiên rồi, phải biết thể chất con người còn có thể ăn đan dược và tu luyện tăng cường, nhưng ngộ tính ah, đây là từ khi sinh ra đã có, không thay đổi được. Hít sâu một hơi, nàng tiến lên gần chạm tay vào Nghịch Thiên quả thì dị biến phát sinh.

Bên cạnh Nghịch Thiên quả, dưới bùn đất, một thân hình cao lớn hơn mười mét chui lên, toàn thân bao phủ bởi một lớp vảy đen bóng, trên đầu mọc ra một cái sừng nhọn hoắt, há to miệng đỏ ngầu hướng về phía Lãnh Dao lao tới.

Bên cạnh mỗi cây Linh thảo lâu năm tất nhiên sẽ có Linh thú bảo vệ. Nghịch Thiên quả cũng không ngoại lệ. Lãnh Dao thấy sắp thành công còn bị ngăn cản, nhất thời nổi giận dùng hết toàn lực chém giết yêu thú. Trận chiến cũng không kéo dài quá lâu, Yêu thú bị Hỏa diễm đốt sạch sẽ không còn chút cặn, Thiên Tà ở một bên quan sát, thân hình run rẩy một cái, nữ nhân này nổi giận cũng quá khủng bố đi.

Hai người chậm rãi lại gần Nghịch Thiên quả, bỗng nhiên một bóng người xẹt qua, Nghịch Thiên quả biến mất.

– Ha Ha…bản Đại gia tìm cả buổi cuối cùng cũng kiếm được một cây, nhìn bên ngoài chắc cũng hơn một ngàn năm. Hửm loại Quả gì nhìn kỳ lạ vậy, mà thôi đã có yêu thú bảo vệ chắc chắn là loại quý hiếm nào đó, đợi khi nào ra khỏi đây đi hỏi trưởng lão không phải là biết. Cảm tạ vị mỹ nữ kia giúp đỡ chém giết yêu thú.

Thiên Tà nghe nhìn sang thì thấy một thân ảnh mặc một bộ đồ màu đen, tầm ba mươi tuổi, trên mặt có vết sẹo khủng bố. Nghe xong hắn nói, Thiên Tà và Lãnh Dao thân hình lảo đảo, tên này rõ ràng là ăn cướp của mình ah, giờ còn đứng đây lải nhải, cảm ơn giết yêu thú. Thiên Tà tức nổ phổi, không ngờ vật hắn nhìn trúng cũng dám đoạt.

Hắn lấy ra cục gạch thần khí trong nhẫn chứa đồ, ném thẳng vào mặt tên hắc y kia, trong miệng chửi ầm lên:

– Móa nó, đồ vật lão tử vừa ý cũng dám cướp đoạt, đúng là tức chết lão tử mà.

Tên thanh niên kia kinh ngạc nhìn cục gạch đang bay tới, hai tay để trước ngực, ánh mắt khinh thường, miệng hất lên nói:

– Cục gạch nát mà cũng dám nghĩ làm tổn thương ta, có chạm được vào vòng bảo hộ của ta không mới là vấn đề.

Nhưng sau đó ác mộng của đời hắn đã xảy ra, Cục gạch giường như không bị vòng bảo hộ ngăn cản, lập tức đập thẳng vào mặt hắn. Thanh niên chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, hai mắt nổi đầy gân đỏ, trong não ong ong kêu vang.

Thiên Tà đi tới bên cạnh hắn, nhặt lên cục gạch rồi trèo lên người hắn, tay không ngừng đập xuống, trong miệng mắng chửi:

– Lão tử đập chết ngươi… dám cướp đồ của lão tử… Đập chết ngươi… Mẹ kiếp.

Đứng một bên Lãnh Dao đã hóa đá, nàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới Công tử của mình kinh khủng như vậy, tên thanh niên đang bị đánh kia cảnh giới cao hơn nàng một chút, nàng vận dụng Chu Tước công pháp toàn lực may ra mới thắng nổi. Nhưng tên này bây giờ bị cưỡi lên người đánh cho khuôn mặt biến hình, không biết sống chết. Sau vài phút, nàng chạy tới kéo Thiên Tà ra, lúc này tên thanh niên đầu đã bị đập nát bét nhè, vài mảnh xương chìm sâu vào trong lòng đất. Rùng mình một cái nàng vội vàng nói:

– Được rồi, Công tử, hắn chết rồi, chúng ta mau đi hái Nghịch Thiên quả.

Lần này không còn biến cố gì xảy ra, Thiên Tà cẩn thận hái xuống Nghịch Thiên quả, bỏ vào trong hộp nhỏ rồi cất đi. Trời cũng mau tối, hai người nhanh chóng kiếm một chỗ an toàn dựng lều nghỉ ngơi.

Trời tối Lãnh Dao ngồi bên cạnh Thiên Tà trước đống lửa, hỏi:

– Công tử, Cục gạch kia là như thế nào vậy?

Thiên Tà nhìn nàng mỉm cười

– Lần trước vô tình nhặt được dưới một gốc cây, ta cũng không biết nó từ thứ gì tạo thành.

Lãnh Dao quay sang nhìn hắn, thấy hắn đang nhìn mình, khuôn mặt đỏ lên, nàng vội vã quay đầu đi nói:

– Công tử người thu ta làm thị nữ chỉ vì huyết mạch của ta sao?

Thiên Tà đột nhiên ôm nàng vào lòng, miệng kề sát vào tai nàng nói:

– Lúc đầu thì đúng là thể chất của nàng ta mới thu nhận nàng.

Lãnh Dao nghe xong khuôn mặt hiện ra vẻ thất lạc. Thiên Tà thấy vẻ mặt của nàng, vội vàng ghé vào tai nàng nói nhỏ thêm vài câu.

Lãnh Dao nghe được vài câu sau của hắn khiến nàng ngại ngùng không thôi, quay người ôm lấy, ngẩng đầu hôn lên môi hắn nói:

– Lãnh Dao cũng yêu thích Công tử.

Sau đó khuôn mặt nàng đỏ bừng rúc vào trong ngực hắn.

Thiên Tà nhìn vị mỹ nữ xinh đẹp trong ngực mình, cơ thể nhanh chóng nổi lên phản ứng. Vội vàng bế Lãnh Dao vào trong lều.

Đặt nàng xuống tấm thảm, Thiên Tà nhanh chóng cởi sạch quần áo của mình, sau đó cởi bỏ quần áo của Lãnh Dao, nàng cũng biết chuyện gì sắp xảy ra, trong lòng có một chút sợ hãi cùng vui mừng, Lãnh Dao nhắm chặt hai mắt lại. Thiên Tà cởi bỏ áo ngoài của nàng, kéo xuống cái yếm, một đôi vú to hiện ra, trắng muốt như tuyết. Tiếp tục cởi bỏ quần của nàng, phía dưới lộ ra một khu rừng rậm đen bóng, rất nhiều cây xanh mọc trên hai mép đồi. Thiên Tà càng nhìn càng say mê, Lãnh Dao da thịt trắng hồng, bộ ngực lớn phập phồng theo từng tiếng thở gấp,bụng nhỏ không có chút mỡ thừa nào, đôi chân dài thon nhỏ vô cùng cân đối. Vùng tam giác thần bí giữa hai chân khi hiện khi ẩn cực kỳ mê người.

Thiên Tà không chịu nổi mê hoặc nữa, hắn cúi xuống ngậm lấy một bên vú nàng liếm mút, hai tay cũng không nhàn rỗi, một cánh tay xoa bóp bên vú còn lại, trong khi tay kia bắt đầu khám phá đào nguyên của nàng. Vài phút sau, bàn tay của hắn đã bị mạch nước ngầm trong đào nguyên làm ướt đẫm.

Lãnh Dao bị hắn khiêu khích khiến toàn thân run rẩy, hơi thở gấp gáp, đôi môi đỏ mọng hơi mở ra, phát ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ. Lãnh Dao bây giờ lửa nóng chạy khắp toàn thân, dục hỏa bùng cháy dữ dội, bàn tay không tự chủ được mà đưa xuống cầm lấy Cự Long của hắn, run rẩy nói:

– Công tử, mau cho Dao nhi, Dao nhi không chịu nổi nữa.

Thiên Tà nghe nàng nói vậy, đã biết nàng không chịu nổi nữa, hắn ngồi dậy, tách hai chân nàng ra, sau đó lập tức ngồi xuống giữa hai chân nàng, tay cầm Cự Long đặt trước cửa đào nguyên đã ướt đẫm nước từ từ tiến vào. Lãnh Dao cảm thấy phía dưới thân thể như bị xé rách làm hai nửa, đau đớn khiến nàng hét to một tiếng, nước mắt chậm rãi chảy ra, hai tay không ngừng cào cấu lưng hắn. Đợi đến khi Lãnh Dao đã bớt đau đớn, Thiên Tà bắt đầu vận động lên xuống. Lãnh Dao tiếng rên rỉ theo từng lần ra vào của hắn mà càng lúc càng lớn hơn. Nàng toàn thân run rẩy, đôi mắt khép hờ, mồ hôi chảy ướt đẫm toàn thân, cặp mông to lớn không ngừng nhếch cao lên phối hợp với hắn.

Một đêm này Lãnh Dao bị hắn làm cho thảm hại vô cùng. Thiên Tà liên tục di chuyển cơ thể nàng làm thành đủ loại tư thế, những âm thanh dâm đãng vang vọng khắp khu rừng mãi đến khi trời gần sáng mới dừng lại.

Mặt trời từ từ nhô lên từ phía xa xa, xua tan đi toàn bộ bóng tối và những màn sương trắng. Trong lều nhỏ một đôi nam nữ đang ôm nhau ngủ say. Đến khi ánh mặt trời trèo lên cao cao trên đỉnh đầu, Thiên Tà mới chậm rãi tỉnh lại, nhìn mỹ nữ đang ngủ say trong ngực mình, dưới thân Cự Long lại từ từ tỉnh giấc. Lãnh Dao bây giờ còn đang say xưa ngủ, đôi môi đỏ mọng vẫn còn mang theo nụ cười thỏa mãn, da thịt trắng nõn dưới từng tia sáng lọt qua chiếc lều nhỏ càng thêm lung linh. Bộ ngực lớn bởi vì nàng nằm nghiêng mà tạo ra một khe rãnh sâu không thấy đáy, khiến người khác không tự chủ được say mê. Thiên Tà trong mắt bốc lên lửa nóng, mặc dù tối hôm qua hai người cực kỳ điên cuồng, gần như dùng hết sức, nhưng trải qua một đêm bây giờ cũng đã khôi phục được rất nhiều, đặc biệt khi tỉnh dậy gặp cảnh tượng mê người trước mắt, người đàn ông nào còn chịu nổi, mặc dù bị liệt dương nhưng buổi sáng tỉnh giấc nhìn thấy cảnh như vậy cũng chắc chắn sẽ có cảm giác. Hai tay hắn không tự chủ được mà nhẹ nhàng xoa xoa khắp cơ thể nàng. Lãnh Dao dần dần bị hắn đánh thức, hai mắt mông lung vừa hé ra đã thấy người nam nhân mình yêu thích đang không ngừng vuốt ve khắp cơ thể mình, điều này khiến nàng ngại ngùng không thôi.

– Công tử sáng sớm tỉnh lại đã làm việc xấu.

Cảm nhận được một đồ vật nóng bỏng đang ma sát bụng mình, không cần nói cũng biết là thứ gì, Lãnh Dao vội vàng nói

– Công tử, tha cho Dao nhi lần này đi, bây giờ phía dưới vẫn còn hơi đau, để buổi tối Dao nhi lại hầu hạ người được không.

Thiên Tà cũng biết nàng hôm qua mới bị phá thân, lại chịu đựng hắn dày vò lâu như vậy, làm sao không đau cho được, hắn kìm nén lại dục hỏa, nhẹ nhàng hôn môi nàng một chút rồi đứng dậy mặc quần áo cho cả hai người.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN