Tiểu Hồ Ly của Vương Tổng - Chương 3:Thấy cũng đã thấy rồi, Cùng làm đi!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Tiểu Hồ Ly của Vương Tổng


Chương 3:Thấy cũng đã thấy rồi, Cùng làm đi!


Vương Hạo Thần không biết dịu dàng là gì nắm lấy hai cái tai nhỏ nhắn xách lên, tiểu hồ ly bàng hoàng nhưng vẫn nhắm chặt mắt tiếp tục ‘giả chết’
“Mở mắt ra” Giọng hắn lạnh băng
Nguyệt Uyển Nhi trong đầu toan tính không biết nên mở hay không mở trong bầu không khí chết chốc của hắn tạo ra, nếu không mở thì tai cô sẽ rách ra mất..còn nếu mở thì quá là hiểu tiếng người đi? Hừ! Đại cô nương ta đây không sợ! Mở thì mở!
“Tao biết mày hiểu!” Hắn trầm giọng, căn phòng bỗng hạ xuống âm độ. Tuy nhiên khi thấy nét mặt của vật nhỏ này hơi cau lại, hắn đem bàn tay kia của mình đặt dưới cái mông mềm mại của cô, để đỡ lên.
Nguyệt Uyển Nhi thận trọng mở đôi mắt xinh đẹp ra, miệng ư ử vài tiếng như nịnh nọt hắn.
Vương Hạo Thần chăm chú nhìn cô, nhàn nhạt chiêm ngưỡng…đôi mắt của vật nhỏ này…đẹp! Hắn nói
“Ngươi hiểu tiếng người?”
“Đúng a~” cô gật gật đầu vẩy vẩy cái đuôi, tại sao…càng ngày càng giống cún thế này!
Nguyệt Uyển Nhi nhìn xuống bên dưới của hắn, đúng là tuyệt hảo mỹ nam mà! Hoàn hảo! Tất cả đều hoàn hảo!
Hắn không lạnh không nóng nhìn theo hướng đôi mắt của cô, cười nhẹ yêu nghiệt hỏi
“Muốn?”
” Muốn muốn~!” cô gật gật cái đầu nhỏ! Dù gì cũng biết là hiểu rồi!Thịt Được đưa đến tận miệng sao không đồng ý?!
Vương Hạo Thân bế tiểu hồ ly gọn trên một lòng bàn tay, đặt cô xuống cơ bụng rắn chắc của mình.
Vương Uyển Nhi phấn khích áp mình vào, móng vuốt nhỏ khều khều
“Cứng thật a~”
Cô dang tay nhỏ ra ôm eo hắn, cánh tay quá nhỏ nên chỉ được một khúc, nhưng không sao, cô nàng vẫn vui vẻ ôm lấy đống ‘múi’ đó.
Vương Hạo Thần nhếch khoé môi, mặc tiểu hồ ly đùa giỡn trên bụng mình, nhàn nhạt nói
“Ngươi là người đầu tiên được chạm vào ta như thế đấy!”
Nguyệt Uyển Nhi vảnh vảnh tai mình tỏ vẻ không tin… Tên này thật hay xạo đây! Triệu Hàn Phong cũng là tổng tài tuy tên đó không bằng một góc của hắn, nhưng lại trêu hoa gẹo nguyệt mỗi tối một người để phóng thích. Cô nhíu đôi mắt xinh đẹp lại đánh giá, mới nhìn thôi cũng biết hắn! Nhu! Cầu! Rất! Cao!
Vương Hạo Thần nhìn ra ngụ ý trong đôi mắt của cô nhíu chặt mày kiếm hàn khí toả ra, lạnh băng nói
“Nghi ngờ tôi?”
“A~! Nào dám nào dám” cô khép hai móng vuốt nhỏ vái vái hắn như bảo hắn bớt giận
Chỉ nghe hắn hừ lạnh một tiếng, nhìn tiểu hồ ly nhỏ này lăn lộn trên bụng mình vô cùng thích thú. Nhưng có gì đó là lạ… Tại sao lại có cảm giác nóng thế này?
Nguyệt Uyển Nhi nô đùa nhúc nhích cái mông nhỏ mềm mại của mình không ngừng, quên mất rằng mông của mình đang tiếp xúc thân mật với ‘thứ đó’ của hắn?!
Vương Hạo Thần nhướng mày cảm nhận được cảm giác lần đầu có được ở hạ thân, có chút không tin được bản thân mình: Lần đầu động dục là do một tiểu hồ ly gây ra?
Cô lăn qua lăn lại, bỗng mất thăng bằng cả thân thể nhỏ bé lăn xuống sàn. Vì quá hoảng hốt cô mau chóng tìm cái gì đó có thể giữ mình lại, móng vuốt bé nhỏ tóm lấy cái khăn tắm trên người hắn.
Thấy cô nàng sắp té, tim hắn lỡ một nhịp đứng dậy theo đưa tay ra đỡ, nhưng vì thế thuận đà sức của cô kéo vuột mất cái khăn tắm
“Bịch” Nguyệt Uyển Nhi tiếp đất êm ái trên bàn tay thô ráp to lớn của hắn lót ở dưới là chiếc khăn tắm, lắc lắc cái đầu nhỏ he hé mở mắt ra. Một giây sau đó cái lỗ mũi nhỏ của cô tuôn máu ra như núi lữa phun trào
“Bự quá!!! Lớn quá!!!” Đầu óc cô như nổ tung nhìn vật to lớn kiêu ngạo trước mắt giữa hai chân thon dài kia! Màu sẫm hơn da hắn, lớn hơn gấp 3 lần cơ thể của cô nữa!gân guốc…Cô bối rối đỏ ửng mặt, lấy hai cái móng vuốt nhỏ của mình che mặt lại. Thật hùng vĩ!
Vương Hạo Thần giựt giựt khoé môi nhìn tiểu hồ ly dưới thân mình. Sau đó nhìn xuống cơ thể của mình đều lộ ra hết, nhìn biểu cảm của cô nàng. Hắn đột nhiên vô sỉ đem ‘thứ đó’ đến gần cơ thể nhỏ nhắn mềm mại, đặt xuống kế bên cô, bị lớp lông mềm mại của cô nàng chạm vào, cảm thấy vừa nóng vừa dễ chịu. Hắn nhìn kích thước của mình so với cô, cô nhỏ hơn hắn rất nhiều lần, nhếch khoé môi chưa bao giờ thấy tự hào như thế này
Nguyệt Uyển Nhi run run người hít hít được cái mùi của nó, khẽ mở móng vuốt nhỏ của mình ra, theo khe hở cô thấy rõ da thịt của thứ đó ngay bên mình đang cương lên, tuy…tuy cô rất mê hảo mỹ nam! Nhưng…như vầy vượt cấp độ rồi!
Hắn cúi người xuống, thân thể to lớn bao phủ cô, môi mỏng đặt ngay tai nhỏ bé thở ra hơi thở nóng bỏng trầm trầm vô sỉ mời gọi nói
“Thấy cũng đã thấy rồi hay là… ngươi làm cùng ta đi!”
“!!!”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN