Tìm Lại Nụ Cười - Asisu - Không còn Asisu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
104


Tìm Lại Nụ Cười - Asisu


Không còn Asisu



Đứng trước một tẩm cung đã bị cháy đen, mọi vật hầu như không còn nguyên vẹn, chỉ xót lại một số đồ vật bị xém góc cạnh, nên người ta không thể nào biết chính xác từng đồ vật. Cuối cùng, bọn họ đành kết luận, ngoài những đồ vật còn xót lại dăm ba cái, tất cả còn lại đều nằm trong đống tro xám xịt kia. Menfuisu cùng các lão quan cố gắng ổn định tình hình, cho người thu dọn và tập họp trong phòng nghị sự thương thảo, không phải bọn họ đang có tinh thần giải quyết vấn đề cho cam, bởi vì bọn họ quá sợ, cần tìm một nơi tập trung nhiều người để trấn định cái nỗi lo đó. Menfuisu bây giờ đang ngồi trên ghế cao, nhìn xuống hai thi thể kia, bọn họ không thể nhìn ra khuôn mặt hay đặc điểm gì, chỉ dựa vào mái tóc đen xẹm và mớ trang sức kia để nhận định. Carol chép miệng, tiếc là ở thời kì cổ đại không có máy giám định ADN hoặc xác định dấu răng, như thế thì biết đích xác hơn nhiều. Lúc nãy mới thấy cảnh này, cô sợ đến bủn rủn tay chân, dù đã thấy cảnh trên chiến trường và Mitamun, nhưng tình cảnh lúc nãy đáng sợ hơn nhiều, như thể thần linh cho lửa giáng phạt vậy. Rồi cô trấn tĩnh và ra ngoài cùng Menfuisu nghị luận.

Đột nhiên Carol nhớ ra bản văn thư mà Asisu đưa cô, dù gì nếu không có hại, sự tình lại thế này, cô nôn nóng được xem trong đó có gì. Carol lấy văn thư ra trước mặt mọi người, từ Menfuisu đến quan thần đều căng thẳng chau mày theo dõ, trong đó Nebanon nhìn đáng sợ nhất, hắn đang lo lắng không biết Asisu giở trò gì đây, có liên quan đến thân phận của hắn không. Thế đấy, những người làm việc lén lút thù luôn lo sợ. Khi Carol mở văn thư đang cuộn, một văn thư khác kèm theo rớt ra, nhưng Carol quyết định đọc bức văn tự bên ngoài trước. Menfuisu ghé sát vào xem chung, nội dung thư càng làm cho người nghe một phen hết hồn :

_ Đây là bức thư ta để lại cho ngươi, Carol, thứ cho ta không thể xưng hô thân thiết với ngươi được. Ta đưa kèm theo lá thư này, là một bức văn thư dành cho hoàng đế Babylon. Ta đã chịu hết nổi cuộc sống thấp thỏm lo sợ này rồi, và ta cũng muốn mình chuộc lỗi, vậy nên ta muốn tự mình ra đi, giữ lấy chút danh dự cuối cùng. Văn thư ta viết để gửi đến Babylon, nhằm ngăn chặn Ragashu sẽ vì chuyện ta lấy cớ khơi mào chiến tranh. Ta biết ngưoi cũng ghét chiến tranh. Nếu bức văn thư trên do hoàng đế gửi, Ragashu sẽ lấy cớ các ngươi sắp đặt chuyện ta tự tử, không tin mà vẫn lấy cớ chiếm Ai Cập. Còn nếu do ngươi gửi đi, với danh nghĩa con gái sông Nile và lòng nhân hậu mà mọi người ca tụng, hắn sẽ bị buộc phải tin. Ta biết giữa chúng ta có mối thù không sao xoá hết, nhưng ta tin ngưoi cũng không muốn Ai Cập lọt vào tay người Babylon. Mọi tội lỗi gì đó, phản bội, mưu sát hoàng phi, hay bất cứ lỗi khác dù ta không phạm, các ngưoi có thể tuỳ ý kết tội ta. Dù sao ta mệt mỏi lắm rồi. Còn nữa, dù ta gánh tội, nhưng không có nghĩa các ngươi được phép vứt xác ta cho động vật, ta muốn được an táng trong khu vực hoàng tộc, chỗ nào cũng được, miễn là khu vực của hoàng gia.

Carol hốt hoảng, vội lấy văn thư kia ra xem, quả nhiên là thư gửi cho hoàng đế Babylon :

_Hoàng đế Ragashu, mọi chuyện lần này đều do ta mệt mỏi rồi nên muốn tự giải thoát, không phải do Ai Cập bách ép, Người đừng gây chiến tranh với Ai Cập. Người nếu muốn gây chiến tranh, ta đã sắp xếp kế hoạch cho một nhóm người bí mật phanh phui những hoạt động gian trá của Người. Người biết ta biết rất rõ những bí mật về sự hợp tác của Người đúng chứ? Lúc đó, Ngừoi xem các nước sẽ hành xử thế nào nhỉ. Ta không ngần ngại tiết lộ đâu, ta đã bị Ngừoi lợi dụng đủ rồi.

Bây giờ mọi người đang bàn tán với nhau trước đây nữ hoàng Asisu một mực căm hận hoàng phi và ủng hộ Babylon, bây giờ lại đang cố gắng bảo vệ Ai Cập sau khi đã qua đời. Carol biết rằng, thông qua chiếu thư kia, chị Asisu còn muốn cho hoàng đế Babylon nghĩ rằng, cô và Menfuisu đều biết âm mưu của hắn. Thật quả là một bước đi hoàn hảo.

Nebanon cười thầm. Asisu, quả nhiên người đời nói cô ta độc ác và mưu mô, nhưng cô ta rất thông minh. Dù gì Babylon sau khi dùng cô ta làm bàn đạp chiếm Ai Cập cũng sẽ rũ bỏ cô ta, hoặc Ai Cập lúc đó cũng xử lí cô ta. Còn nếu nói ác hơn, Babylon có thể cho người âm thầm ám sát cô ta ngay tại Ai Cập, rồi viện cớ không chừng. Chết như một tù nhân hoặc không biết lúc nào bị ám sát, thì chọn cách này, hoàn toàn khống chế được Babylon, và còn lấy lại phần nào danh dự. Được chọn cái chết như ý nguyện.

Cả gian điện lúc này, đều hoàn toàn tin rằng cái thi thể kia chính là nữ hoàng Asisu. Nhưng ai cũng có thắc mắc lớn trong lòng, nguyên do Asisu thay đổi nhiều như vậy. Menfuisu bất chợt lên tiếng :” Hoàng huynh, ta thấy từ sau khi hoàng tỷ từ Babylon trở về, gặp hoàng huynh, hoàng tỷ đã thay đổi thì phải, hoàng huynh đã nói gì với hoàng tỷ, hay có thấy dấu hiệu bất thường nào từ hoàng tỷ không.” Nebanon thấy rằng cơ hội đã tới, nếu hắn là người biến đổi được cô ta, thì công lớn hắn nắm chắc trong tay, mọi người sẽ lại tin tưởng hắn, vì hắn đã thông qua Asisu mà đỡ một mối hoạ cho Ai Cập. Hắn nói rằng trong mấy ngày xuất du vừa qua, hoàng muội đã nói với hắn rằng rất đau khổ vì bị lợi dụng, rằng đã nghe lời Ragashu đó cho rằng Carol sẽ gây chiến tranh, cộng thêm thiếu tình thân nên đã phạm sai lầm, rằng nàng thấy hắn trở về, như có lại được tình thân và ngộ ra mọi điều. Hắn nói hắn thấy nàng đau lòng, cố gắng khuyên can nhưng không ngờ nàng lại như vậy. Hắn nói rất nhiều, câu từ nghe rất xuôi tai. Mọi người đều chấp nhận rằng, nữ hoàng đã nhận ra mọi điều và sửa đổi, trở về là công chúa vì Ai Cập như trước đây. Menfuisu dấy lên một tia bi thương, hắn sau này dù xử lí nàng, vẫn không muốn nàng phải chết như vậy, nàng đã bên cạnh hắn trong nhiều năm trời, nay đã nhận ra và sửa sai, cứu vãn một hiểm hoạ như vậy, hắn thực lòng tha thứ cho nàng. Đối với Carol, dù khá bàng hoàng, nhưng với tấm lòng nhân ái như trước, dù Asisu nhiều lần hại cô và khiến cô xảy thai, nhưng cũng đã phải trả giá, cũng như chịu hình phạt, bị Ai Cập ruồng bỏ, đã chết thiêu như Mitamun đã chết, còn thảm hại hơn rất nhiều, đã thông qua việc đưa văn thư cho Babylon đã chuộc lỗi, chấp nhận bị kết tội, vả lại, cô không chấp nhất với người đã khuất. Mọi việc để lại cho Menfuisu xử lí.

Sau đó ba ngày, Menfuisu ra lệnh an táng nàng ở một khu vực hoàng gia, nhưng không phải nơi các công chúa hay nữ hoàng an nghỉ. Nebanon bây giờ được mọi người tin tưởng và cảm phục qua chuyện Asisu. Hắn được Menfuisu ban cho quyền hỗ trợ hắn ở Hạ Ai Cập, tuy nhiên, Nebanon vẫn phải ở lại Thượng Ai Cập để học tập luật lệ, nghi thức và tập hỗ trợ những chuyện nhỏ nhặt ở điện chính để tập làm quen chính sự. Hạ Ai Cập cũng cần thời gian phục hồi và chỉnh đốn lại. Menfuisu cũng chưa muốn vội vã xa anh trai mình, nhất là khi Nebanon luôn đối xử tốt với hắn. Hắn vừa mất hoàng tỷ, nhất thời không muốn xa hoàng huynh. Nebanon cực kì đắc ý, ở Thượng Ai Cập dễ thao túng mọi chuyện hơn. Chỗ tẩm cung bị cháy, trở thành nơi quốc cấm, không phục hồi nhưng cũng không ai được phép bước vào.

Trải qua một tuần, không khí yên bình đã trở lại phần nào, mọi người đã an tâm và cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

————–

Sau khi ra khỏi kim tự tháp, Asisu và Ari đã đến ốc đảo Amet. Nàng quyết định sẽ chọn nơi đây để bắt đầu cuộc sống của riêng mình. Khi đến nới, mọi chuyện đã có Nakuto sắp xếp, thật may mắn, tên đội trưởng kia từng là cấp trên của Nakuto, cùng Nakuto có thời gian phục vụ cho mẫu hậu. Nakuto cực kì quý tên đội trưởng, bọn họ rất hoà hợp. Narati và Nigi thì như Ari, theo nàng không điều kiện. Asisu lên tiếng : ” Từ giờ ta không còn là nữ hoàng, các ngươi hãy gọi ta là chủ nhân. Hãy nhớ, không còn Asisu nữa, chỉ có Arista, từ giờ, ta là Arista. Còn ngươi Ari, từ giờ là Uri. Chúng ta sẽ luôn đeo mạng che mặt, phải cẩn thận thì vẫn hơn.” Bọn họ hiểu ý của chủ nhân, vâng dạ một tiếng rồi sắp xếp đồ đạc.

Ari hiểu rõ, chủ nhân của cô vốn dĩ rất hiền lành, là do môi trường trong cung và cuộc chiến vương quyền khiến chủ nhân ra như vậy. Từ bé, khi cô chăm sóc Arista, chủ nhân đã rất hiền lành, đến con chim nhỏ vô tình phá hỏng vòng đeo nàng thích nhất, nàng chỉ vuốt ve rồi thả đi. Là Ari đã vì sợ mình mất quyền lợi, bị nguy hiểm khi chủ nhân thất sủng, mới luôn nhờ vào lòng thù ghét của chủ nhân, hướng nàng tới những âm mưu giết con tiện nhân Carol đó. Những cách thức, âm mưu đó, toàn là do cô nghĩ ra, rồi nhờ chủ nhân chống đỡ mà làm, trước giờ chủ nhân chưa từng có những âm mưu ác đọc như vậy. Là do Ari đã không nghĩ đến chủ nhân, chỉ nghĩ đến bản thân cô. Từ giờ Ari nguyện bù đắp tất cả cho chủ nhân.

Từ ngày Arista ở đây, nàng là chủ nhân của bọn họ, ở gian điện chính phía sau thần điện. Dù rằng là tư tế, nhưng vì thân phận không giống trước kia, nên nàng với lễ cầu nguyện hằng ngày, nàng vẫn để Narati làm chủ tế chính, còn nàng làm người thu nhận lời cầu nguyện, lễ vật và đứng bên cánh trái để ra lời khuyên, nếu dân nơi đây cần. Chuyện này không quá khó, còn là một hoạt động quen thuộc của nàng. Trong thần điện có nhiều vàng bạc, nhưng hầu như không cần dùng đến, vì mỗi ngày, vào buổi sáng, người dân nơi đây sẽ dâng lên những hoa quả, gấm vóc, thực phẩm, cầu cho sức khoẻ và công việc của họ luôn được thuận lợi. Quả thật người dân ở đây làm ăn rất thuận lợi, thậm chí giàu có ngang ngửa một số nơi quý tộc trong Têbê hay Giza, nên thần điện dựa vào cống phẩm, cũng đủ dùng mấy ngày. Có lẽ thần linh phù hộ cho những người nơi đây.

Có một người luôn dâng hoa quả nhiều nhất, thường xuyên đến thần điện câu nguyện, là người giúp đỡ một số gia đình nghèo khó hoặc trẻ em lang thang trên đảo. Chính là người đàn bà kia, người đã tác động đến Arista. Người đàn bà này tên là Nora, là một người nhân hậu, vợ của một thương nhân giàu có nhất ốc đảo này, được mọi người trên đảo quý mến, và nhất là bà ta có giao tình rất tốt với thần điện. Lần đầu khi nàng xuất hiện, quần áo của tư tế mũ trùm và đeo mạng che mặt, Narati và Nigi luôn cởi mở khi nói chuyện với bà ta, khi Arista được giới thiệu với Nora, bà đã cười rất dịu dàng, nàng cảm giác ấm áp trong lòng, bà ta không giả tạo như đám ngừoi trong cung.

Sau đó dần dần Arista quen thân với bà hơn. Mỗi buổi sáng, khi mọi người đến cầu xin và dâng lễ vật, bà đều dâng rất nhiều, còn phụ nàng sắp xếp vào kho thần điện. Đôi lúc bà còn đưa nàng theo những dịp bà phát chẩn (đồ ăn hoặc trang phục) cho người nghèo từ phương xa tá túc qua, hoặc đi sắp xếp phòng trọ cho những thương nhân gặp cướp sa mạc. Không hiểu vì sao, Arista cực kì có thiện cảm với bà, tuy lúc đầu còn khó chịu khi đi theo bà, vì trong một lúc, tính cách nữ hoàng không thể sửa đổi, nàng khá ghét phải tiếp xúc với cái gì bần tiện, bất quá vì nhiệm vụ của một tư tế phụ tá, nhưng qua ba bốn lần, nàng thực sự rất thích đi. Cảm giác giúp đỡ và được người khác cảm kích thật khó tả, trước đây toàn lũ giả dối, bị nàng áp đặt nhưng ngoài mặt vẫn cười cừoi vâng dạ, còn những con ngừoi này, họ cảm ơn nàng từ tận sâu trong tim.

Có một lần, sau khi đi phát chẩn về, bà có ghé qua điện thần để thu vén. Sau đó, bà cùng Arista đi dạo chung quanh khuôn viên phía sau, cảnh trời thanh mát, cơn gió thổi qua mang mùi hương ngào ngạt từ những bông hoa mạnh mẽ sinh trưởng trong sa mạc, tạo cho con người ta một khung trời nên thơ, ai cũng có thể trải bày lòng mình, nàng bất giác hỏi bà :” Phu nhân, bà nghĩ thế nào về tình yêu?” Nora nhìn Arista một lúc với đôi mắt và phong thái ấn cần, dịu dàng, rồi bà mới lên tiếng :” Sao con lại hỏi vậy, con biết không ngay từ lần đầu ta gặp con, tuy chỉ thấy đôi mắt con, nhưng sâu trong đó ta thấy sự bi thương, con cũng đau khổ và bị phản bội giống con gái ta sao?” Arista không đáp trả, đó là sự thật, nàng đau khổ, và nàng không muốn nói ra, nàng đã nghe những lời bà khuyên con gái hôm nọ, rằng nàng rất thắc mắc và muốn biết suy nghĩ của bà về tình yêu. Nếu là nàng trước khi biết chuyện Arika và về cuộc sống của bà Nora, nàng sẽ cho bà là người xàm ngôn. Nora lại nhìn Arista, cười mỉm và hai tay chạm vào má nàng, nâng mặt nàng lên cao, đôi mắt nhìn thẳng vào đôi mắt của bà, đôi mắt bà đen láy, như nàng, nhưng có năng lực xoáy sâu tận tâm can. Bà nói :

_Arista, con biết chúng ta sống bằng hơi thở và trái tim chứ, hơi thở do thần linh ban tặng, còn trái tim là do con người chi phối. Tình yêu chính là thứ nuôi dưỡng trái tim con à. Tình yêu là thứ rất kì diệu nhưng cũng rất đáng sợ. Vì khi tình yêu bị tác động xấu đến nó, trái tim con sẽ bị tổn thương. Lúc đó, con không con yêu, mà con hận, hận thù sẽ biến đổi trái tim con, làm cho con trở thành quỷ dữ. Nhưng mà tình yêu cũng kì diệu ở chỗ, khi con lại mở lòng yêu ai đó, hoặc chung quanh con có người bồi đắp tình yêu cho con, trái tim con sẽ lại hồi phục, tình yêu lúc này như thuốc bôi cho trái tim con, lành lạnh và sẹo cũng biến mất. Con biết con người đáng sợ nhất là khi nào không? Một con ngừoi nham hiểm, độc ác, cũng không đáng sợ bằng một người khi hận thù và bị tổn thương đâu con.

Arista trầm ngâm nhìn bà, trái tim nàng hình như đang cảm nhận ngộ ra một điều gì đó mới mẻ. Nàng chợt hỏi bà : ” Sao phu nhân lại luôn đối xử tốt với tôi khi chưa biết hết về tôi, bà không sợ tôi ?” Bà nhẹ nhàng đáp trả :” Arista, mọi cô gái kề cận bên thần linh đều là người tốt, thần linh luôn chúc phúc cho cô gái ấy, và con khá giống với đứa con gái hiện tại của ta.” Nàng nhẹ nhàng cười mỉm đáp trả, hình như nàng đang chấp nhận người đàn bà này, bước vào và trở thành một phần cuộc sống của nàng.

Từ sau hôm đó, Arista thân với bà nhiều hơn, bà đã chỉ cho nàng rất nhiều điều. Nàng bắt đầu đến tư dinh của bà thường xuyên. Con gái bà, Noami, và chồng bà cũng thân thiện như bà. Noami rất thích Arista, dù cô lớn hơn nàng một tuổi, nhưng cô đã luôn muốn có một đứa em gái để chia sẻ và chăm sóc, cô muốn một đứa em gái yêu thương mình, như cô đã yêu thương mẹ. Còn Arista, ban đầu nàng không thích cô gái này, vì cô ta có nét gì đó phảng phất giống Carol, nhưng suy cho cùng, co ta không cướp Menfuisu, lại từ bé nàng đã không có ai tâm sự, dù Ari cũng là thân phận chủ tớ, không thể so sánh với cảm giác có một người chị bảo vệ mình. Nàng đã luôn bảo vệ và quan tâm Menfuisu, chưa từng có ai quan tâm nàng như vậy, thế nên nàng trở nên thân thiết với Noami lúc nào không hay. Còn chồng của bà Nora, là một thương nhân, ông làm ăn rất thuận lợi, giàu có như không hề hà khắc, rất thân thiện. Arista thường xuyên, với kiến thức về những mặt hàng cực phẩm trong cung, giúp ông phân biệt hàng thật giả, hiệu quả công việc của ông tăng lên rõ rệt. Nhưng ông nói :” Con gái, con chỉ cần đến đây chơi là được, dù có con phụ ta rất vui, nhưng con như con gái trong nhà, dù con không làm vậy, chúng ta vẫn luôn chào đón con, con là cô gái tốt bụng và luôn nhận được sự chào đón ở mọi nơi.” Nàng cảm thấy mình ở đây luôn được yêu thương.

Bình thường, ngoài việc đi cùng bà Nora, qua nhà cùng Noami, công việc của tư tế phụ tá, còn lại thời gian, nàng không cần phải làm gì vì có ba người kia lo liệu. Những lúc đó, nàng đi xuống gian mật thất, ở đây có lưu trữ những cuốn sách viết về độc dược và cách dùng của tiên hậu, những bí mật của tiên vương những đời trước, những bí mật đấu đá hậu cung đều xuất hiện trên những văn thư này, nàng rùng mình, còn ghê gớm hơn nàng với Carol trước đây. Nàng có đọc một cách hóa trang của mẫu hậu, là công thức tạo ra chất nhuộm màu tóc, nhưng xuống nước là tan. Trước đây khi ở nhà Rido, nàng cũng có biết, nhưng ở hiện đại thì giữ được màu tóc, còn công thức này thì không. Đành chịu, nàng làm cho tóc mình màu nâu và luôn giữ kĩ càng với nước. Cẩn thận hóa trang vẫn hơn. Nơi đây nhiều thương nhân qua lại, không chừng có người từng vào cung và thấy nàng thì nguy, dù có đeo mạng che mặt, nhưng an toàn tuyệt đối là trên hết.

Uri cũng như nàng, càng ngày càng yêu thích gia đình Nora. Lúc đầu Uri còn sợ nàng bị lợi dụng, nào ngờ khi đến nhà họ, gia nhân luôn được đối đãi tử tế. Họ cũng chào đón Uri, và hâm mộ Uri về tài nấu ăn cuồng nhiệt. Mỗi tuần, chồng bà Nora, ông chủ của họ sẽ rời nhà, đi sang các nơi khác, quốc gia khác gia thương buôn bán một lần, cỡ hai ba bữa, và đem về những nguyên liệu lạ mắt. Uri vốn quen nhìn trong cung, nên trổ tài làm, bọn gia nhân cực kỳ yêu thích nàng, muốn nàng truyền dạy cho họ. Đặc biệt Noami, cũng chung sở thích nấu ăn như Uri, coi Uri như bạn thân và nhờ chỉ giúp. Ở đây, Uri không sợ áp lực bị giết bất cứ lúc nào, không sợ bị vu oan, không sợ bị lợi dụng, không cần nghe nịnh hót từ lũ nô tỳ cấp dưới, cô thấy mình được mọi người ở đây yêu quý cô thật sự, dù cô là nô tỳ.

Bà Nora luôn là người sâu sắc. Bà tự tay làm bữa cơm cho chồng và con, thay vì để gia nhân làm, nàng có hỏi bà, bà trả lời :” Vì ta muốn ông ấy và Noami được ăn những món chứa đầy tình yêu thương.” Lại có lần bà cùng nàng nhào bột bánh, vì làm lần đầu và bàn tay chưa đụng chạm những thứ này bao giờ, nàng nhào bị hư, nàng chợt ủ rũ, bà lại lên tiếng :” Thôi nào con, con không nhào được thành công mẻ bột đầu tiên, đâu đồng nghĩa với việc chúng ta không thể nướng bánh. Con có thể nhào lại mẻ khác hoặc lấy bột ta nhào là được. Cũng như tình yêu, con biết đấy, đau khổ một lần vì tình yêu, không có nghĩa là con không thể yêu được nữa.”

Gia đình họ lại rất khác cung đình, ăn cơm cùng nhau, chỉ những thành viên trong gia đình mới được ngồi bàn trên và không có gia nhân trong phòng lúc họ ăn uống, Arista cũng được mời, đồng nghĩa với việc cô được xem là một thành viên của gia đình họ. Trong lúc ăn uống, Chồng bà Nora, chủ gia đình, luôn luôn chia sẻ những sự việc xảy ra trong một ngày của ông, kể những câu chuyện về những chuyến đi, nhớ đó Arista biết thêm được rất nhiều thứ. Bữa cơm tràn ngập ấm áp và tiếng cười. Còn nhớ lần đầu tiên khi cô cởi mạng che mặt, vì tóc đã nhuộm nâu, nhưng vẫn dài và mướt, gương mặt không còn trang điểm phấn son như trước, nhưng cả ba người kia đều nhìn cô ngây ngất. Trước kia trong cung, nàng trang điểm lộng lẫy và sắc sảo, giờ đây không có phấn son trên mặt, nàng lại mang vẻ đẹp thuần khiết, xinh đẹp như nữ thần. Noami thốt lên :” Em xinh đẹp thế, như hiện thân của nữ thần ấy, ngắm hoài mà không chán. Nhưng sao em luôn đeo mạng che mặt?” Bà Nora lên tiếng :” Đừng hoạch họe em thế chứ con.” Rồi ông chủ tiếp lời :” Đúng đấy, Arista xinh đẹp, con nên đi theo học tập đi, kẻo lại ế tiếp bây giờ.” ” Phụ thân này!!!” Rồi cả căn phòng ngập tràn tiếng cười. Noami gắp đồ ăn cho nàng và liên tục nói :” Ăn cái này nhiều dinh dưỡng lắm,

Có một lần, ông đem một nguyên liệu biển lạ về, Noami và Ari liền chui vào bép ngay đêm đó để nghiên cứu món ăn dù là đêm đã khuya. Arista trong phòng, đầu nằm trên đùi bà Nora, người duỗi thoải mái trên giường. Bà Nora vuốt ve tóc nàng, rồi kể cho nàng nghe những câu chuyện, dỗ dỗ nàng. Arista dần chìm vào giấc ngủ. Bà Nora, thật giống mẫu hậu ! Đó là lần đầu tiên sau mười mấy năm, nàng có giấc ngủ ngon nhất.

Cứ thế qua bốn năm tháng, trái tim Arista ấm áp dần lên.

Nàng dần tìm lại được con người thật của mình.

Cuối cùng nàng cũng lí giải được, vì sao người đàn ông kia, dù đi thương buôn nhiều nơi, gái đẹp không thiếu, dù bao cô gái đi qua đời ông, cuối cùng ông vẫn quay về bên bà, bà Nora vẫn là người ông để bên cạnh, yêu thương và chăm sóc, toàn tâm toàn ý yêu bà, không có người phụ nữ nào có thể bước vào cuộc đời ông. ngoại trừ bà. Chi duy nhất một mình bà.

—————

Trong năm tháng qua, triều đình Ai Cập xảy ra cuộc nội chiến ngầm vô cùng lớn. Carol vì là người hiện đại, đã đưa ra những luật lệ đi trái với những truyền thống ban đầu và ngược với luật lệ được cho là do thần linh ban ngay khi Ai Cập sơ khai, đang bị phản đối gay gắt. Chẳng quý tộc nào chịu mất phần thiệt cho mình. Những người không vừa lòng Menfuisu trước giờ đều theo Nebanon, cộng thêm việc Menfuisu vì muốn thực hiện thay đổi luật lệ đã làm mất lòng một số quần thần khác, Nenbanon lại rất biết lấy lòng, nên quan viên hết hai phần ba theo phe hắn, phản đối lại Menfuisu.

Trong quá trình cai trị Ai Cập và khôi phụ Hạ Ai Cập, Carol vẫn liên tiếp đưa ra những ý kiến mới mẻ để cải cách, nhưng mười cách thì chỉ được một, thậm chí cải tổ không được bao nhiêu, lại còn gây thiệt hại, vì Nebanon đã tìm cách phá, sau khi cách của cô thất bại, hắn đưa ra cách của hắn (thực ra chỉ dựa theo cách của Carol cải biên đôi chút) và thực hiện thành công. Mọi người đang dần thất vọng về hoàng phi. Nebanon lúc đầu còn sợ nàng là con gái sông Nile gì đó, nhưng qua hàng tháng trời, nàng không đến điện thờ lấy một lần, lại không phát hiện ra thân phận thật của hắn, hắn dần nghi ngờ nàng mạo danh, phá được nàng lần đầu, lại không có dấu hiệu bị thần linh trừng phạt, hắn liền không sợ nữa, thuận lợi mà làm tiếp. Hắn lại không phải coi trọng sắc đẹp hơn quyền lực nên cứ thế thẳng tay. Hắn giờ đây là một hoàng tộc tài năng đáng kính trong lòng mọi người.

Menfuisu vì chuyện triều chính, Carol mãi ham chơi và bị cô phản đối việc canh giữ qua kỹ cô nên cãi nhau liên tục, lại thêm áp lực từ việc cô đề nghị bỏ lề luật cùng đám quan thần ngoài kia làm cho phát điên. Menfuisu lấy cớ đến Hạ Ai Cập một thời gian xem xét tình hình để tránh cô và Imotep, cùng lũ quan. Trên đường đi, hắn chợt muốn ghé qua thăm mộ phụ vương và ốc đảo kia, hắn muốn biết những tháng qua Nakuto có làm gì ở đó không và tham quan ốc đảo này một lần. Nebanon vì muốn lấy lòng Carol, tránh nghi ngờ, nên đã thì thầm với Carol khi Menfuisu xuống Hạ Ai Cập sẽ tạo thuận lợi cho cô đi vi hành, nhưng có Unasu thì hắn khó mà đối phó. Carol bị canh chừng cả hai tuần nay thì mừng rỡ, nghe vậy liền sai Unasu theo Menfuisu, Menfuisu không muốn đem theo nhiều binh lính, rất phiền phức trong việc hắn muốn đi nhiều nơi, vì vậy khi nghe Unasu đi cùng, hắn không suy nghĩ nhiều đồng ý luôn và chỉ hai người lên đường.

————–

Ở tại Babylon, Ragashu vì chiếu thư kia của Asisu mà hắn câm lặng mấy tháng này, không thể ho he xuất binh. Lần này hắn quyết định chính mình xâm nhập Ai Cập, thám thính, biết đâu có thể móc nối với tên hoàng thân mới kia. Ai mà lại không mê vương vị chứ. Ragashu quyết định sẽ đến ốc đảo Amet trước tiên, vì theo mật báo, Menfuisu sẽ đến Hạ Ai Cập, từ nơi đó đến Giza rất nhanh, gần Babylon nhất, và quan trọng hắn được biết theo như mong muốn Asisu quá cố và di chỉ tiên đế, hoàng tộc không được can dự hay đến đây, do đó hắn sẽ thuận lợi đột nhập ở đây mà không bị phát hiện.

Nói là làm, hắn đã lên đường.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN