Hạ Tây Châu cúp máy, ngoài cửa sổ ánh nắng sáng sớm chiếu vào, hắn chỉ quấn khăn tắm ngang hông.
Tiểu Hạ Duy đã được đưa đến nhà Trần Kim, hai dì bảo mẫu cũng không đến, ngoại trừ Tôn Vi Giai đưa thức ăn lỏng đến đây, không có ai được vào biệt thự.
Bởi vì không ai biết lần sau Thẩm Tư Phi ph4t tình là sau mười mấy phút hay là sau mấy tiếng, còn thức ăn lỏng tất nhiên là chuẩn bị cho Omega. Alpha cơ bản không có thời gian ăn, chỉ có thể tự uống đường glucose.
Ngày thứ ba ph4t tình, hoàn thành đánh dấu vĩnh viễn, Hạ Tây Châu đưa thuốc cho cậu lúc Thẩm Tư Phi tỉnh táo.
Thẩm Tư Phi tựa vào gối buồn ngủ, giọng khàn khàn, “Cái gì thế?”
Hạ Tây Châu: “… Thuốc tránh thai.”
Thẩm Tư Phi: “…”
Phá4t tình hoàn toàn kết thúc vào chạng vạng ngày thứ năm, hai người tiêu hao hết tinh lực, không để ý tới gì khác, ôm nhau nhào lên giường, chìm vào giấc ngủ.
Bình thường phá4t tình Omega quả thật là ngoại trừ cần dinh dưỡng còn lại hoàn toàn bị pheromone chi phối, đầu chỉ nghĩ đến lên giường.
Xung quanh biệt thự toàn là vết tích hai người họ quấn lấy nhau, bởi vì thời gian kéo dài tới năm ngày, hai người cũng mất liên lạc năm ngày với bên ngoài, tất cả mọi người đoán ra được họ đang làm gì.
Ngủ cả đêm, sáng sớm hai người mới đói bụng tỉnh.
Hạ Tây Châu vẫn chưa tỉnh hẳn, mơ màng ôm người hôn, khi mở mắt ra, thấy Thẩm Tư Phi đang nhìn hắn.
Hắn ngẩn ra: “… Em dậy rồi?”
Thẩm Tư Phi bị hắn hôn đầy mặt mà không hề tức giận, trái lại cười cầm lấy cánh tay hắn đặt lên eo, đan tay với hắn, giọng khàn khàn mềm nhẹ: “Kết thúc.”
Hệ thống làm sạch không khí quét hết mùi trong phòng, không còn mùi pheromone, bởi vì tuyến thể Omega đã có vết tích Alpha vĩnh viễn không biến mất.
Vết thương trên tuyến thể sẽ khép lại, mà ấn ký Hạ Tây Châu lưu xuống này lại không, trừ khi bỏ tuyến thể, bằng không một đời sẽ không biến mất.
Đánh dấu vĩnh viễn khác đánh dấu tạm thời không chỉ ở chỗ đánh dấu tồn tại vĩnh cửu, còn ở chỗ nó không phải làm Omega có chứa hơi thở của Alpha mà là làm Omega có thể tự mình khống chế pheromone của bản thân. Từ nay về sau khi Omega không muốn phóng thích pheromone của mình sẽ là một Beta.
Trừ phi nhân tố khách quan khác làm loạn.
Mặc dù đã qua phá4t tình, tỉnh táo, nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là Thẩm Tư Phi có sức xuống giường được.
Hạ Tây Châu ôm cậu đến phòng cho khách bên cạnh, đưa đồ ăn cho cậu. Thẩm Tư Phi vẫn đau mỏi toàn thân, hâm mộ nhìn hắn hỏi: “Thể lực Alpha nào cũng tốt vậy à?”
Hạ Tây Châu điều chỉnh gối sau lưng, cúi đầu kề sát tai cậu, thấp giọng nói: “Hâm mộ anh? Vậy là ai ngồi trên người anh, nói muốn làm anh hả?”
Quá trình ph4át tình năm ngày rõ ràng trước mắt, Thẩm Tư Phi bị hắn nói làm cho hai má nóng lên, cậu dời ánh mắt đi.
Quá trình là, ngoại trừ bổ sung dinh dưỡng thì là ngủ, ngủ hai loại ý nghĩa.
Đánh dấu vĩnh viễn vào ngày thứ ba, Hạ Tây Châu tạo kết trong khoang sinh sản, không cho từ chối, không chút nào thương tiếc cắn tuyến thể điên cuồng dung hợp pheromone, cho đến khi kết thúc.
Quá trình này đối với Omega rất khó chịu, mà trong kỳ phát4 tình trái lại khiến cậu cảm thấy rất đỗi ngọt ngào.
Mà giờ khắc này ngoại trừ người hơi mệt, cậu không đau chỗ nào, tinh thần lại còn sảng khoái.
Thẩm Tư Phi ăn sáng xong, lau miệng, gọi Hạ Tây Châu lại, “Hạ tiên sinh, đừng vội đi ra ngoài, em có lời muốn nói với anh, anh ngồi xuống cạnh em.”
Cậu dỡ bàn nhỏ trên giường xuống, chống tay nghiêng người nhìn Hạ Tây Châu, khóe miệng cong cong, giọng nói nhẹ nhàng như là nước suối chảy: “Em muốn nói với anh… có người đang yêu anh, em sẽ luôn yêu anh. Em đã là Omega của anh, anh để em tiếp tục làm ánh sáng của anh được không?”
Hạ Tây Châu ôm eo cậu cúi đầu hôn môi, ngón tay xuyên qua mái tóc đen mềm mại, giọng nói kiên định mạnh mẽ như trước: “Em luôn là ánh sáng của anh!”