Tinh Giới (Dịch) - Cao Thủ Độ Kiếp Kỳ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
34


Tinh Giới (Dịch)


Cao Thủ Độ Kiếp Kỳ



Chương 311: Cao thủ Độ Kiếp Kỳ.

Lâm Thiên nhíu mày hỏi:

– Tinh bàn cao cấp một chút mắc gấp trăm lần?

Không phải Lâm Thiên không trả nổi mà là không muốn bị làm thịt.

Chủ tiệm nói:

– Có lẽ đạo huynh chưa biết, trong tài liệu tinh bàn quý nhất là đạo huynh. Tinh bàn cấp thấp bên trong chỉ khoảng hai mươi khắc tinh không thạch, trong tinh bàn thì bỏ vào tinh không thạch gấp trăm lần tinh bàn cấp thấp, bởi vậy giá cả…

Tiểu Linh khinh thường nói:

– Chủ nhân, hắn đang lừa người. Hàm lượng tinh không thạch trong tinh bàn cấp thấp khoảng mười khắc, trong tinh bàn cao cấp thì năm mươi khắc tinh không thạch. Chủ nhân không cần mua, ta có thể dùng giới lực sao chép ra cho chủ nhân. Nhưng hiện tại ta chưa thấy tinh bàn cao cấp nên có sao chép cũng chỉ là đồ bỏ. Tiểu Linh sao chép ra tinh bàn bên trong không có tư liệu, chủ nhân cần đưa tư liệu vào trong đó.

Nghe Tiểu Linh nói Lâm Thiên rất mừng, ngoài mặt cười khẩy nói:

– Đạo huynh, ngươi hơi mất đạo đức. Tinh bàn cấp thấp đó còn đỡ, hàm lượng tinh không thạch chỉ thiếu một nửa. Còn tinh bàn cao cấp, hàm lượng tinh không thạch trong đó chỉ được một phần tư ngươi nói!

Chủ tiệm nghe Lâm Thiên nói xong biểu tình cực kỳ khó xem, chờ hắn rời khỏi tiệm thì gã nhảy cẫng lên chửi um sùm:

– Ngô Nhất Đao khốn kiếp, ngươi ăn chặn tới trên đầu của ta? Đã nói chỉ thiếu hai mươi phần vậy mà ngươi rút nhiều như thế, ta…!

Lâm Thiên ra khỏi cửa hàng, hắn không biết nên đi đâu bổ sung tư liệu vào tinh bàn cho Tiểu Linh chế tạo ra. Người đi đường vội vàng, nhiều người vẻ mặt hưng phấn.

Lâm Thiên lòng máy động kéo một thanh niên tu vi chỉ có Kim Đan kỳ đi ngang qua:

– Đạo hữu, không biết xảy ra chuyện gì? Mọi người đang…?

Người bị kéo lại hơi khó chịu, nhưng cảm nhận khí thế của Lâm Thiên mạnh hơn gã nhiều thì tia bất mãn trong mắt nhanh chóng biến mất.

– Tiền bối không biết gì sao? Bang chủ Hứa Ưng tiền bối của Thiên Ưng bang tuyên bố cần thu một đệ tử, bây giờ rất nhiều thanh niên tài tuấn hành tinh xung quanh đều chạy đến hành tinh Tụ Tiên. Hôm nay là ngày Hứa Ưng tiền bối chọn lựa đồ nhi, nếu được trở thành đệ tử của Hứa Ưng tiền bối thì…

Thanh niên bị Lâm Thiên kéo lại mắt sáng rực.

Lâm Thiên ra vẻ bình tĩnh hỏi:

– Không biết Hứa Ưng tiền bối có tu vi thế nào?

Thanh niên đáp:

– Tiền bối đang hỏi thử ta sao? Ai chẳng biết Hứa Ưng tiền bối là đại cao thủ Độ Kiếp Kỳ? Chỉ cần thành công độ kiếp thì ngày phi thăng gần kề.

Lâm Thiên mỉm cười nói:

– Độ kiếp không dễ vậy.

Lâm Thiên thầm nhủ hắn phải đi gặp Hứa Ưng.

Lâm Thiên gặp Hứa Ưng không vì muốn làm đồ đệ, tuy hiện tại hắn mới có tu vi Xuất Khiếu Kỳ nhưng hắn tu luyện là Lục Thần Dưỡng Hồn quyết nghịch thiên, lại có Tinh Giới trong tay, Hứa Ưng tầm thường chưa đủ tư cách làm sư phụ của Lâm Thiên.

Lâm Thiên nói:

– Không biết Hứa Ưng tiền bối sẽ gặp tài tuấn đến từ các hành tinh tại chỗ nào?

Nếu tu vi của Lâm Thiên thấp thì thanh niên sớm mất kiên nhẫn chạy xa, nhưng tu vi của gã không bằng hắn, đành ngoan ngoãn nói:

– Là quảng trường Hồng Nguyệt trong thành, nghe nói không chỉ có Hứa Ưng tiền bối, chưởng môn Hạo Huyền phái, Xích Luyện Tiên Nữ cung chủ Cửu Long cung cũng đến. Tuy bọn họ chưa chắc sẽ thu đồ đệ nhưng nếu gặp tán tu tư chất hơn người thì rất có thể sẽ thu vào phái.

Lâm Thiên lòng máy động, một khối thượng phẩm tinh thạch xuất hiện trong tay, hắn ném cho thanh niên:

– Được rồi, ngươi đi đi.

Thanh niên mừng rỡ:

– Cảm… Cảm… Cảm ơn tiền bối!

Không ngờ chỉ bị hỏi mấy câu đã được đến một khối thượng phẩm tinh thạch, gã thanh niên tán tu bình thường, thu nhập một ngày khoảng mười hạ phẩm tinh thạch là cùng. Thanh niên phải làm việc vất vả mười ngày mới được một khối thượng phẩm tinh thạch.

Quảng trường Hồng Nguyệt thành Thiên Ưng, trước kia hay có đám đông tán tu bày hàng tại đây, hôm nay không thấy sạp đâu, trên quảng trường to lớn có ít nhất mười mấy, hai mươi vạn người.

Khi Lâm Thiên đến, hắn nhìn các khuôn mặt hưng phấn, nhẹ lắc đầu. Chẳng qua là cơ hội trở thành đệ tử của người ta, có cần hưng phấn vậy không?

Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:

– Chủ nhân không trải qua ngày tháng khốn khổ của tán tu, không thì chủ nhân tuyệt đối sẽ không nghĩ vậy.

– Tán tu bình thường tu luyện tinh thạch toàn dựa vào tự kiếm, không mua nổi pháp bảo tốt một chút. Sau lưng không có môn phái chống, đi bên ngoài rất yếu thế. Tu Chân giới là mạnh ăn thịt yếu, câu này không nói giỡn. – Nếu bọn họ trở thành đồ đệ của Hứa Ưng vậy có thể nói là một bước lên trời, cơ hội đó dù là người của môn phái nhỏ cũng sẽ đỏ mắt.

– Hứa Ưng chưởng môn Thiên Ưng phái đến!

– Thiên Huyền Chân Nhân Hạo Huyền phái đến!

– Xích Luyện Tiên Nữ Cửu Long cung đến!

Ba thanh âm vang lên cùng lúc. Một con diều hâu màu vàng to lớn, một con tiên hạc màu trắng, một áng mây tía từ ba hướng cùng đến bên trên quảng trường.

Thiên Huyền Chân Nhân đứng trên bạch hạc cười dài:

– Hứa Ưng chưởng môn, đã lâu không gặp, tu vi của chưởng môn ngày càng thâm sâu, xem ra ngày độ kiếp sắp đến, đáng vui đáng mừng!

Hứa Ưng thản nhiên nói:

– Thiên Huyền Chân Nhân cũng vậy thôi, không biết ngươi có nắm chắc gì về việc độ qua thiên kiếp không?

Giữa ba phái tuy không có tranh đấu lớn nhưng cùng trên một hành tinh cũng chẳng thân thiết gì.

Xích Luyện Tiên Nữ đứng trên mây tía cười duyên nói:

– Hai vị sư huynh, chúng ta đi xuống trước đi, đừng để các vãn bối đứng phía dưới cười.

Khuôn mặt yêu kiều động lòng người, nhưng ai dám tới gần đùa giỡn Xích Luyện Tiên Nữ thì hậu quả không tưởng tượng nổi, hai chữ Xích Luyện vốn đầy nguy hiểm, Xích Luyện Tiên Nữ không phải nhân loại mà là yêu.

Rắn yêu, Xích Luyện xà yêu.

Hứa Ưng, Thiên Huyền Chân Nhân gật đầu nói:

– Xích Luyện nói đúng.

Hai người bay khỏi chim ưng khổng lồ. Tiên hạc đáp xuống đài cao chính giữa quảng trường. Đài cao bằng phẳng từ bên trong dịch ra ba chiếc ghế đá, trong đài cao có cơ quan tinh xảo.

Khi Hứa Ưng, Thiên Huyền Chân Nhân, Xích Luyện Tiên Nữ đến, mọi người trong quảng trường đều vái lạy. Lâm Thiên không quỳ, cũng nhiều người không quỳ xuống nên hắn không quá bắt mắt.

Lâm Thiên thầm nghĩ:

– Cao thủ Độ Kiếp Kỳ quả nhiên cường đại.

Tuy nhóm Hứa Ưng không phát khí thế ra ngoài nhưng hơi thở cường giả vẫn ập vào mặt, khiến Lâm Thiên thiết thực cảm nhận mình yếu xìu.

Lâm Thiên mắt lóe tia sáng:

– Phân Thần, Hợp Thể, sau đó mới là Độ Kiếp, bao giờ ta mới có tu vi như thế?

Hứa Ưng không nói dài dòng, tuyên bố bắt đầu ngay:

– Các vị, đa tạ mọi người ghé thăm, giờ chúng ta bắt đầu đi. Ta sẽ phát ra khí thế, người có thể chống đỡ nửa canh giờ không ngã xuống là thông qua thử thách ải thứ nhất.

Lâm Thiên thích cái tính này, lúc trước đọc sách hắn chán nhất là nghe lãnh đạo nói chuyện, tràng giang đại hải nửa ngày không nói vào chuyện chính.

Uy áp phô thiên cái địa trút xuống mọi người đứng dưới đài cao trong quảng trường Hồng Nguyệt. Lâm Thiên cảm giác lòng thít chặt, chân mềm nhũn suýt quỳ xuống.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN