Tinh Giới (Dịch)
Hành Tinh Hoan Lạc. (1)
Chương 315: Hành tinh Hoan Lạc. (1)
Lâm Thiên vốn cũng muốn xin một chút, Hàm Hương linh dịch uống rất ngon, xin một ít về cho nhóm nữ nhân Thạch Huyên Hiên thử mùi. Nghe Hứa Ưng nói xong Lâm Thiên không tiện mở miệng.
Tiểu Linh nói:
– Chủ nhân, Tiểu Linh có thể dùng giới lực chế tạo Hàm Hương linh dịch, bảo đảm hương vị không thay đổi chút nào.
Lâm Thiên mừng rỡ nói:
– Tốt tốt, Tiểu Linh siêu tốt, ta chỉ thấy nó quý giá nhưng quên mất có quý báu đến mấy cũng có thể dùng giới lực chế tạo ra.
Tiểu Linh nói:
– Chủ nhân, nếu bàn về quý giá thì giới lực quý hơn nó nhiều.
Lâm Thiên không cãi lại, sự quý giá của giới lực tất nhiên không cần nghi ngờ.
Lâm Thiên hỏi:
– Đúng rồi, giới lực quý báu hơn nó nhiều. Nhưng giới lực dễ kiếm, Hàm Hương linh dịch thì có lẽ không dễ có được, Tiểu Linh thấy đúng không?
Tiểu Linh nói:
– Chủ nhân nói rất đúng, nếu không dùng giới lực thì không thể hiện ra giá trị của nó được.
Tiếp theo cò kè mặc cả, Xích Luyện Tiên Nữ lấy ra một phần mười trong cất chứa nhỏ xíu của Hứa Ưng, vừa lòng rời đi.
– Khụ khụ, Hứa Ưng lão đệ, ta… Cái đó…
Thiên Huyền Chân Nhân xoa tay nói:
– Ngươi không thể chỉ cho một mình Xích Luyện Tiên Nữ đi?
Hứa Ưng cười nói:
– Hứa Ưng lão đệ? Thiên Huyền lão quỷ, chúng ta quen lắm sao?
Thiên Huyền Chân Nhân gật đầu lia:
– Đương nhiên rồi, chúng ta quen biết nhiều năm, tất nhiên quan hệ khỏi phải bàn. Ngươi không thể xa lạ với ta được.
Hứa Ưng cười rất gian trá:
– Không xa lạ, không xa lạ.
Lâm Thiên thầm lắc đầu, Thiên Huyền Chân Nhân tự chui đầu vô lưới.
Thiên Huyền Chân Nhân thấy nụ cười của Hứa Ưng thì tim rớt cái bịch, thầm la hỏng rồi. Tuy quan hệ của Thiên Huyền Chân Nhân và Hứa Ưng không quá tốt nhưng quen biết nhiều năm, mỗi lần lão nở nụ cười đó nghĩa là có người xui.
Thiên Huyền lão hữu, xin một thứ của ngươi được không?
Hứa Ưng nói xong quay sang Lâm Thiên hỏi:
– Lâm tiểu hữu tạm thời tránh mặt một lúc được không?
Lâm Thiên gật đầu, rất nhanh đi ra lầu trúc. Lâm Thiên quay lại nhìn lầu trúc, nguyên lầu trúc đã bao phủ trong làn sương trắng, khiến người không thấy rõ cảnh tượng bên trong, thanh âm không truyền ra chút nào.
Khoảng nửa tiếng sau, sương trắng tán đi, Hứa Ưng và Thiên Huyền Chân Nhân bước ra. Lâm Thiên nhìn hai người, thấy chuyện gì Thiên Huyền Chân Nhân và Hứa Ưng vô cùng phong phú. Vẻ mặt Hứa Ưng ba phần đau lòng, hai phần thả lỏng, năm phần sung sướng. Biểu tình của Thiên Huyền Chân Nhân là luyến tiếc, đương nhiên đa phần là vui vẻ.
Hứa Ưng truyền âm cho Lâm Thiên:
– Đại công cáo thành!
Lâm Thiên nhẹ gật đầu.
Thiên Huyền Chân Nhân cười dài một tiếng:
– Hứa Ưng chưởng môn, ta xin cáo từ trước, đa tạ mỹ tửu của chưởng môn.
Thiên Huyền Chân Nhân bay lên cao đáp xuống bạch hạc lơ lửng trên đỉnh đầu, bạch hạc giương cánh, chớp mắt vụt bay xa trăm dặm.
Hứa Ưng lòng máy động, một ngân bàn kim loại cứng rắn xuất hiện trong tay gã:
– May mắn không làm mất sứ mệnh, bên trong đã chứa tư liệu.
Lâm Thiên mỉm cười, tay cầm cái bình ngọc nhỏ:
– Tiền bối, này là Độ Ách Kim Đan, Lâm Thiên tại đây kính chúc tiền bối sớm ngày xếp hàng tiên ban.
– Ha ha ha ha, đa tạ lời may mắn!
Hứa Ưng đưa ngân bàn cho Lâm Thiên, đôi tay run run nhận lấy bình ngọc. Vì có được tinh bàn của Thiên Huyền Chân Nhân mà Hứa Ưng bị bóc lột nhiều đồ tốt, nhưng đổi được Độ Ách Kim Đan thì mọi thứ đều đáng giá. – Độ Ách Kim Đan, thật sự là Độ Ách Kim Đan!
Khi Hứa Ưng nhìn Độ Ách Kim Đan cỡ long nhãn trong cái bình, lòng dâng trào mừng như điên. Một canh giờ trước Hứa Ưng còn đang rầu làm sao ứng đối thiên kiếp. Xác suất thành công độ kiếp mười, hai mươi phần trăm khiến người không rầu không được, nhưng bây giờ Hứa Ưng hơi mong chờ vào thiên kiếp, đời người đúng là kỳ diệu.
Lâm Thiên nói:
– Tiền bối, thế thì vãn bối xin cáo từ.
Hứa Ưng nhìn Lâm Thiên chăm chú, khẽ thở dài:
– Tiểu huynh đệ, cẩn thận Xích Luyện.
Lâm Thiên gật đầu, trong lòng thì không cho là đúng. Hắn sắp đi xa, chờ lần sau Lâm Thiên lại đến hành tinh thì tu vi đã không còn như hiện nay, cho dù Xích Luyện Tiên Nữ muốn kiếm hắn gây sự cũng chẳng sợ gì.
Rời khỏi Thiên Ưng phái, Lâm Thiên triệu hoán Xí Ngầu lao nhanh đến truyền tống trận.
Xích Luyện Tiên Nữ cười duyên xuất hiện trước mặt Lâm Thiên:
– Tiểu huynh đệ, vội vã đi đâu vậy? Tỷ tỷ ta đây chờ tiểu huynh đệ đã lâu.
Tim Lâm Thiên rớt cái bịch, thầm mắng mình quá sơ suất, Hứa Ưng đã nhắc nhở rồi mà hắn không nghe lọt tai.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
– Nhưng dù có nghe cũng không thể dễ dàng rời khỏi hành tinh này.
Tu vi của Lâm Thiên chỉ là Xuất Khiếu Kỳ, còn tu vi của Xích Luyện Tiên Nữ là Độ Kiếp Kỳ.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân, phát một tia chớp vào chỗ trống.
Lâm Thiên không biết tại sao Tiểu Linh xúi mình làm như vậy nhưng hắn biết Tiểu Linh sẽ không hại mình. Lâm Thiên không chút suy nghĩ thúc giục pháp bảo Xí Ngầu phát ra một tia chớp.
Tia chớp thô cỡ cánh tay từ trên trời giáng xuống bên cạnh Lâm Thiên và Xích Luyện Tiên Nữ.
Xích Luyện Tiên Nữ giật bắn người vội bay xa trăm thước ngước nhìn trời:
– Tiểu huynh đệ, dừng tay!
Thấy bầu trời trong xanh, Xích Luyện Tiên Nữ nhẹ nhõm.
Tiểu Linh nói:
– Chủ nhân, tu vi của nàng là Độ Kiếp Kỳ, thiên kiếp tùy thời sẽ đến, lôi điện có thể làm thiên kiếp của nàng đến nhanh hơn.
Lâm Thiên cười nói với Xích Luyện Tiên Nữ:
– Xích Luyện Tiên Nữ, chúng ta không quen, ta nghĩ chúng ta hãy tránh xa một chút tốt hơn. Nếu Xích Luyện Tiên Nữ có gì muốn hỏi thì tiểu tử sẽ nói ra hết.
Xích Luyện vừa mới bị giật nảy mình, nàng không muốn Lâm Thiên lại phát ra sấm sét dẫn thiên kiếp đến.
Xích Luyện Tiên Nữ lạnh lùng nói:
– Được, cho ta biết mới rồi ngươi nói gì với Hứa Ưng chưởng môn trong lâu trúc? Nếu ngươi nói dối thì dù có phải đắc tội Hứa Ưng chưởng môn thì ta cũng sẽ đánh chết ngươi tại đây!
Lâm Thiên nói:
– Chẳng qua sư phụ kêu ta nhắn lại vài câu cho Hứa Ưng chưởng môn, ta không tiện lộ ra nội dung nhưng tuyệt đối không dính dáng đến Xích Luyện Tiên Nữ.
Thấy Xích Luyện Tiên Nữ còn định đặt câu hỏi, Lâm Thiên tiếp tục bảo:
– Xích Luyện Tiên Nữ đừng bắt ta nói ra nội dung, không thì sư phụ của ta trách tội, không chỉ là Xích Luyện Tiên Nữ, e rằng nguyên Cửu Long cung cũng xui xẻo.
Lâm Thiên nói câu này toàn bậy bạ, đây không phải lần đầu tiên hắn nói dối nên Xích Luyện Tiên Nữ không nhìn ra sơ hở.
Xích Luyện Tiên Nữ khó tin hỏi:
– Thật sự chỉ nói mấy câu?
Lâm Thiên nói:
– Chính xác trăm phần trăm, chẳng lẽ Xích Luyện Tiên Nữ không tin?
Xích Luyện Tiên Nữ cười khẩy nói:
– Ta không tin lắm, ta muốn ngươi thề bằng linh hồn. Lời thề gồm hai mặt, một là chứng minh lời ngươi vừa nói không giả dối, mặt khác nếu ngươi muốn trả thù ta thì không được mượn tay người khác!
Xích Luyện Tiên Nữ hơi lo sư môn giả sau lưng Lâm Thiên nên bắt thêm vào phần thứ hai.
Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng:
– Xích Luyện Tiên Nữ thật gian xảo.
Xích Luyện Tiên Nữ lạnh nhạt nói:
– Đối phương tiểu hồ ly như ngươi thì ta phải làm vậy.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!