Tinh Giới (Dịch) - Học Múa
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
57


Tinh Giới (Dịch)


Học Múa



Chương 48: Học múa

“Tiểu Bạch, lão Ngụy, các ngươi từ từ bàn chuyện quà cáp, ta đi ra ngoài.”

Lâm Thiên nói.

“Đừng quên chuẩn bị lễ vật.”

Ngụy Phong nói. Lâm Thiên gật đầu, mở cửa đi ra ngoài, trên hành lang không hề có người, ý thức Lâm Thiên tiến vào Tinh Giới, lựa chọn thân thể tiến vào Tinh Giới.

“Tiểu Linh, có cách gì giúp ta học múa trong thời gian ngắn không?”

Lâm Thiên hỏi Tiểu Linh đang bay lượn trước mặt hắn.

“Chủ nhân, ngài muốn khiêu vũ với Chu Dao? Hì hì!”

Tiểu Linh cười nói, thân thể bỗng trở nên lớn hơn, vốn nó có hình dạng một thiên sứ nhỏ, nhưng trong chớp mắt lại biến thành bộ dạng của Chu Dao, mà nghiêm trọng hơn nữa là trên người nó không ngờ không có chút quần áo nào! Cơ thể hoàn mỹ xuất hiện trước mắt Lâm Thiên, Lâm Thiên ngẩn ra hai giây, vội vàng nhắm mắt lại, la lớn:

“Tiểu Linh, đừng quậy!”

Tuy nhắm mắt lại, nhưng trong đầu Lâm Thiên, cơ thể hoàn mỹ trắng như tuyết đó lại giống như còn trước mắt.

“Chủ nhân, ta đã mặc quần áo rồi.”

Giọng Chu Dao truyền vào tai Lâm Thiên. Lâm Thiên mở mắt ra, Tiểu Linh còn chưa biến lại hình dạng cũ, mà đứng trước mặt Lâm Thiên với hình dạng của Chu Dao. Nhìn Chu Dao mặc một bộ đồ hầu gái đứng trước mặt, lại có vẻ sợ hãi gọi chủ nhân, trong lòng Lâm Thiên quả thật có vài phần kích động một cách biến thái, trong đầu không tự chủ xẹt qua ý nghĩ: Không biết cảm giác bảo Chu Dao mặc bộ đồ hầu gái thật gọi mình là chủ nhân thì thế nào.

“Tiểu Linh, ngừng lại, mau biến về đi!”

Tiểu Linh nhăn mũi:

“Không chịu, sau này ta dùng hình tượng Chu Dao đi, chủ nhân, nhịp tim của ngài cho thấy, trong lòng ngài tương đối thích ta dùng hình tượng này, vì sao loài người lại muốn giả dối làm gì chứ?”

Lâm Thiên bất lực thở dài, chức chủ nhân này hắn làm thật oan ức:

“Được rồi, ngươi dùng hình dạng Chu Dao cũng được, chẳng qua đổi bộ đồ hầu gái này lại, ngoài ra, đừng gọi ta là chủ nhân, gọi thẳng tên ta đi.”

“Vậy được, sau này ta gọi ngươi là Lâm Thiên, gọi chủ nhân ta cũng hơi không quen, thường nhớ tới lão chủ nhân.”

Tiểu Linh nói.

“Bác bỏ yêu cầu trước của ngươi, ta mặc thứ gì là quyền tự do của ta, ngươi không được can thiệp, chẳng qua tạm thời không mặc bộ này nữa.”

Tiểu Linh vừa nói, bộ đồ hầu gái trên người đã biến thành bộ váy đầm trắng như tuyết.

“Lâm Thiên, ngươi muốn học được khiêu vũ thật quá đơn giản, bản thân tố chất thân thể của ngươi cao hơn người thường rất nhiều, thêm vào đó lại quen Lăng Ba Vi Bộ, phản ứng người thường không thể so được. Ở đây ta truyền một ít tin tức về vũ đạo vào đầu ngươi, tinh thần lực của ngươi hiện nay cao hơn trước nhiều, tiêu hóa nó không cần nhiều thời gian, sau này hơi luyện tập một chút là có thể đạt tới trình độ tương đối cao.”

Tiểu Linh vừa nói, một lượng lớn tin tức vừa tràn vào trong đầu Lâm Thiên, mười phút sau, Lâm Thiên thở ra một hơi dài:

“Tiểu Linh, ngươi cũng không cần truyền vũ đạo của những thổ dân châu Phi đó vào đầu ta, sợ là sau này, đầu ta sẽ bị nhét đầy mất.”

“Làm gì có chuyện đó, chỉ cần Lâm Thiên ngươi không ngừng tu luyện, đến lúc thức hải mênh mông như vũ trụ, sao có chuyện bị chút tin tức nhét đầy!”

Tiểu Linh nói.

“Lâm Thiên, chúng ta bắt đầu tập đi!”

Tiểu Linh nói xong, cả không gian nhanh chóng thay đổi, vốn không gian bốn bức tường trắng đơn giản chớp mắt biến thành một sàn nhảy bốn, năm chục mét vuông. Dưới chân bọn hắn là một cái bục tròn đường kính 4m, trên đỉnh đầu là một cây đèn màu không ngừng quay tròn, âm nhạc du dương vang lên.

Lâm Thiên sợ hãi nói:

“Tiểu Linh, ngươi đã có thủ đoạn kiểu này, sao trước đây không biến hóa một cái, chỉ mấy bức tường đó nhìn cũng không thoải mái lắm!”

Tiểu Linh biến thành Chu Dao trợn trắng mắt:

“Đó là ta tiết kiệm giới lực nha, ngươi cho rằng biến hóa không cần giới lực? Nói cho ngươi biết, trừ bản thân ta có thể tùy ý biến hóa ra, không gian trong tinh giới này biến ảo đều cần giới lực chống đỡ, như bây giờ không gian còn nhỏ còn dễ nói, mười tiếng đồng hồ chỉ tốn 1 duy giới lực, chờ tới khi không gian lớn rồi, nếu ngươi còn muốn biến ảo, sợ là một giờ tốn hàng ngàn hàng vạn duy giới lực!”

“Giới lực, sao ở đâu cũng cần vậy!”

Lâm Thiên thở dài.

“Được rồi, đừng cảm thán nữa, bắt đầu thôi, thời gian có hạn, nên chỉ học điệu Rumba và Chacha của Latin và Waltz, Tango của hiện đại thôi.”

Tiểu Linh đưa tay về phía Lâm Thiên.

Nắm lấy bàn tay mềm như không xương, trong lòng Lâm Thiên run lên:

“Tiểu Linh, sao lại có cảm giác thực thể?”

“Chẳng qua chỉ chút thủ đoạn biến ảnh ảo thành thật thôi, chỉ đáng tiếc tinh thần lực của ngươi không đủ chống đỡ cho ta ra ngoài.”

Tiểu Linh nói.

Khúc rumba vang lên.

Điệu rumba bắt nguồn từ Cuba, nhịp 4/4, tốc độ khoảng 27 nhịp mỗi phút. Đặc điểm của điệu nhảy rumba là: Âm nhạc uyển chuyển, thế múa mềm mại, động tác bước chân thướt tha lắc chậm, người Cuba quen đội đồ trên đầu bước đi, dùng eo uốn éo sang hai bên để điều tiết nhịp bước, giữ thân thể cân bằng, điệu nhảy rumba tuân theo đặc điểm này. Phong cách múa nguyên thủy kết hợp với tư tưởng hiện đại, động tác chậm lại, uyển chuyển xinh tươi, dáng múa trữ tình, lãng mạn đẹp đẽ. Kết hợp với âm nhạc uyển chuyển dịu dàng, làm điệu múa đầy tình cảm lãng mạn.

“Lâm Thiên, ngươi đần chết rồi, ngươi phải dùng thân thể đi giao lưu, ngoài ra, ngươi khiêu vũ với ta mắt ngươi nhìn đi đâu?”

Tiểu Linh nói.

“Lâm Thiên, điệu Chacha yêu cầu dáng múa phải đẹp, bước nhảy gọn gàng nhanh chóng, không phải như rumba…”

“Lâm Thiên, Waltz không phải như vậy…”

“Lâm Thiên…”

Thời gian cứ thế trôi qua, mười một tiếng đồng hồ, theo tiếng Tiểu Linh không ngừng soi mói, hiểu biết của Lâm Thiên đối với vũ đạo càng lúc càng sâu, cùng Tiểu Linh nhảy đã đạt tới trình độ hết sức ăn ý.

“Được rồi, Lâm Thiên, bây giờ ngươi coi như miễn cưỡng hợp cách, chẳng qua, tới lúc đó Chu Dao có chịu nhảy với ngươi không, đó còn là vấn đề quá lớn đấy, ha ha!”

Tiểu Linh buông tay Lâm Thiên ra cười lớn nói. Lâm Thiên cười nhạt:

“Ta học cái này chẳng qua để phòng bất ngờ thôi, buổi tối Lâm Uy nhất định sẽ làm ta khó xử, ta không biết khiêu vũ không phải cho hắn cơ hội tốt để soi mói ta sao?”

“Vậy cũng đúng!”

Tiểu Linh gật đầu.

“Lâm Thiên, bây giờ ngươi ra ngoài hay tiến vào trong Tinh Giới?”

Lâm Thiên suy nghĩ, nói:

“Đưa cho tiểu Bạch và lão Ngụy một tin tức, nói tối ta không về phòng, vẫn luôn không dùng thân thể đi thẳng vào Tinh Giới, lần này tiến vào xem thử, Tiểu Linh, giới thiệu một nơi thích hợp coi.”

“Mười ngày trước, một xã hội hiện đại trong Tinh Giới bùng phát virus, tuy còn chưa tới nỗi như thế giới Mạt Thế, chẳng qua tình huống cũng tương đối thê thảm, Lâm Thiên, ta đề nghị ngươi vào đó xem một cái, ở đó ngươi có thể cảm nhận sâu sắc tính người, thiện lương, tội ác cùng diễn trên một sân khấu.”

Lâm Thiên gật đầu:

“Vậy nghe lời ngươi đi, Tiểu Linh, sao tận thế hay xuất hiện vậy?”

“Bởi vì nhân loại tự đóng vai thượng đế, dễ dàng đi tới cánh cửa cấm kị tà ác, trong số văn minh hiện đại, mười cái có ha, ba cái phát triển theo hướng văn minh Mạt Thế.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN