Tinh Giới (Dịch)
Thần Long Chiến Cự Mãng
– Lâm Thiên, cái Chùy Đoạt Mệnh này làm cho đất trời oán giận rồi, quả là uy lực không tệ.
Tiểu Hắc bình xét, ngươi mau hút lấy ánh sáng linh hồn rồi đi sớm một chút đi, ngươi làm cho trên đường này tanh mùi máu như thế thì sẽ có vô số mãnh thú nhanh chóng chạy đến !
Cái Chùy Đoạt Mệnh này lại là do những mảnh kim loại cực kỳ nhỏ tạo thành, dưới sự quay khủng khiếp những mảnh kim loại sắc bén này phát huy uy lực cực kỳ kinh người, trên trí nhớ cực lớn của Trương Ngư Quaí hiện ra một cái hang lớn đường kính bốn năm mét, huyết dịch của đại cổ chảy ra mùi máu tanh khuếch tán ra khắp nơi.
Lâm Thiên trong lòng căng thẳng, hắn cũng khiếp sợ uy lực của chùy đoạt mệnh này lập tức chạy chốn, mắt sợ hãi, linh hồn ngoan ngoãn của Trương Ngư Quai kia từ dưới mặt biển bay lên chui vào cơ thể hắn.
Sau khi rời nơi đó mấy chục cây số, Lâm Thiên nghe thấy phía sau truyền đến tiếng động cực lớn , những con mãnh thú ngửi thấy mùi máu đã nhanh chóng tới nơi này tiến hành một trận chiến đẫm máu, mà mãnh thú chết càng nhiều, mùi máu tanh càng đậm thì càng thu hút nhiều mãnh thú!
-Tình huống như vậy, chỉ có xuất hiện mãnh thú siêu cấp ngăn chặn cuộc chiến mới có thể làm cho những con mãnh thú kia ngừng chém giết ! Ta chắc chắn cũng phải động thủ nếu xuất hiện mãnh thú siêu cấp, cho nên ngươi hãy cứ chạy là tốt nhất , cũng là tiết kiệm cho ta đỡ lãng phí công lực.
Tiểu Hắc nói .
-Tiểu Hắc , nếu như mãnh thú chết nhiều thì linh hồn cũng sẽ rất nhiều
Lâm Thiên ánh mắt sáng lên nói
-Đừng, ngươi cũng được coi là đệ tử của Lão Chủ Nhân , sự tình như thế bớt làm thì tốt hơn! Tự mình giết rồi lại đi hút linh hồn chẳng phải là tự mình làm cho mình có thành tựu sao? Lam Băng Hải này không thiếu mãnh thú! Thực mà nói , kỹ xảo chiến đấu của ngươi thực sự là rất đơn giản, chỉ có mấy chiêu đi đi lại lại, thật là mất mặt a !
Tiểu Hắc khinh thường nói, thời gian tiếp theo ta cảm thấy ngươi phá bỏ thời kỳ hợp thể sau đó từ từ luyện tập thực chiến là chính đáng !
-Ta thực chiển rất kém sao ?
Lâm Thiên nói
-Ngươi nó xem ? Ngươi từ một người bình thường đến thực lực bây giờ tốn bao nhiêu thời gian? Tính thời gian trong tinh giới cũng không đủ hai mươi năm mà người khác đến được hợp thể kỳ thông thường mà nói cần năm sáu trăm năm , đây là thiên phú tốt, mà người thiên phú kém thì cho họ năm sáu nghìn năm cũng không đạt được hợp thể kỳ. Tốc độ luyện tập của người khác không sánh bằng ngươi , nhưng là mấy trăm năm kinh nghiệm, còn ngươi chỉ là chưa đến hai mươi năm đã có thể so sánh với họ!?
Tiểu Hắc nói, không cần nói nhiều nữa, ngươi chỉ có chiến đấu mà thôi. Nhớ lại ta năm đó cho dù là muốn trong thần giới cũng là có chút danh khí , chút danh khí này của ta đều là dựa vào chiến đấu mà ra !
Lâm Thiên hướng đầu đâm xuống biển , Lâm Băng Hải tuy là có chữ băng nhưng xung quanh nước biển lại tương đối ấm ấp, mà càng đến chỗ sâu nhiệt độ của nước biển càng thấp, hàm lượng linh khí trong nước biển càng cao thực lực của mãnh thú càng mạnh!
Thông qua Tàng tinh tháp bày ra huyễn trận, Lâm Thiên liền để cho sự yếu đuối ở trong cơ thể của mình, trong đan điền linh hồn màu cam đã luyện hóa hoàn toàn trong linh hồn của mãnh thú , Lâm Thiên hơi suy nghĩ một chút, năng lượng linh hồn tinh khiết luyện hóa tốt kia lại thông qua mạch bí ẩn tiến vào trong ý thức hải của Lâm Thiên .
Trong ý thức của Lâm Thiên, bây giờ đã có năm viên cầu Hồn Lực màu cam, mỗi viên cầu Hồn Lực đều có đường kính nửa mét, mà chỉ cần xuất hiện viên cầu Hồn Lực thứ sáu thì tu vi của Lâm Thiên đã coi như là tương đương với giai đoạn đầu của hợp kỳ rồi! Về phần thực lực, thật sự Lâm Thiên cũng không biết tính toán như thế nào , đối với thực lực của chính mình một bước cũng không rõ ràng. Dù sao đánh thắng được chính mình , nghĩ tất cả các biện pháp để đánh, đánh không lại thì còn có siêu cường Tiểu Hắc ra tay bảo vệ….
Linh hồn chi lực tinh khiết tiến vào trong ý thức căn bản là không cần Lâm Thiên khống chế quá nhiều, dưới ảnh hưởng của viên cầu Hồn lực thứ năm đã có thì một phần nhỏ của những linh hồn chi lực kia tiến vào trong một viên cầu Hồn Lực, mà linh hồn chi lực khác thì lại hình thành một cầu Hồn Lực to nhỏ, cầu Hồn Lực thứ sáu xuất hiện !
-Móa , muốn từ trong trí nhớ của mãnh thú tìm ra vị trí của đảo Thiên Cực thật đúng là không phải chuyện dễ .
Lâm Thiên cười khổ nói, cái trí nhớ quái đản của Chương Ngư cực kỳ lộn xộn, mà phần lớn đều là liên quan tới việc nó bắt giết mãnh thú khác!
Tiểu Hắc lười biếng nói : – Ngoại trừ mãnh thú vô cùng cao cấp có thể trí tuệ tương đối cao ra thì một số chủng tộc đặc biệt trí tuệ cũng tương đối cao, ngươi muốn biết vị trí của đảo Thiên Cực hay là lựa chọn tiêu diệt mấy yêu thú mà trí nhớ cuả bọn chúng tương đối tốt một chút.
Từ trong trí nhớ của mãnh thú Chương Ngư kia , Lâm Thiên cũng biết gần đây liên quan tới sự phân chia địa bàn của mãnh thú và yêu thú , nhưng Lâm Thiên tạm thời cũng không nóng lòng đi địa bàn của yêu thú đề lùng giết yêu thú.
Thực chiến, đúng là phải tăng cường hơn nữa , hắn vừa mới vào hợp thể kỳ còn có thể hấp thụ nhiều linh hồn hơn một chút để tiến tu vi của chính mình !
Lâm Thiên cảm thấy so với bắt giết trí tuệ thì bắt giết mãnh thú tàn bạo tương đối cao, hơn nữa đến tu vi nhất định còn có thể biến thành yêu thú nhân loại tốt hơn nhiều !
Thời gian tiếp theo , mãnh thú của khu vực biển lân cận đều là xui xẻo , dưới sự chỉ điểm của Tiểu Hắc thì kỹ thuật chiến đấu của Lâm Thiên là tăng lên nhanh chóng , những trận pháp đó , rất nhiều đều là từ trước đến nay chưng từng dùng qua, bây giờ từng việc cũng là trong thực chiến cho thấy uy lực của bọn chúng !
Sau một tháng , cầu Hồn Lực trong ý thức hải của Lâm Thiên đã làm đạt đến bảy viên rồi, hơn nữa cầu Hồn Lực thứ bảy cũng là đã cùng sáu viên cầu Hồn Lực kia không chênh lệch nhiều, tu vi của hắn trong vòng một tháng cũng đã là do thời kỳ đầu của Hợp Kỳ tăng lên tới thời kỳ giữa của Hợp Kỳ rồi. Đây là vì đại bộ phận Linh Hồn Chi Lực đều là phân cho Tiểu Hắc, nếu không thì trực tiếp tăng lên thời kỳ cuối của hợp kỳ là không vấn đề gì
-Lâm Thiên , kỳ thực làm người ma cũng không tệ , thích làm gì thì làm , tốt hơn nhiều so với việc làm tiên , tiên giới mặc dù hòa nhã nhưng quy cách rất nhiều, phiền phức ! Ngươi không bằng thả ra hấp thụ Hồn Lực, Bao Chuẩn dùng sẽ không được lâu, liền có thể dùng thực lực của chính mình tiến vào ma giới !
Tiểu Hắc nói.
Lâm Thiên bữu môi : – Tiểu Hắc, ngươi đừng lừa phỉnh ta, kỳ thực tiên ma cũng chính là do sự phân chia thực lực, có được tiên nguyên lực là tiên , mà có được ma nguyên lực là ma, hồn lực của ta không phải tiên nguyên lực cũng không phải ma nguyên lực nhưng đều có thể mô phỏng toàn mỹ hai loại năng lực này. Nếu tiên giới không dễ chịu, đến lúc đó ta đi ma giới cũng được. Ở trong lòng ta , kỳ thực không có sự phân chia Tiên Ma , chỉ là buông ra hấp thu Hồn Lực mà thôi , ta sợ ta sẽ nắm không chắc năng lực càng ngày càng mạnh, năng lực tăng lên vẫn là từng bước một tăng lên , ta cũng không muốn làm những điều ngốc nghếch khống chế năng lực của chính mình.
-Thôi bỏ đi, tùy ngươi chậm có cái tốt của chậm mà nhanh cũng có cái tốt của nhanh
Tiểu Hắc nói , nét mặt hơi sửng sốt cười gượng nói
-Ta còn tưởng rằng ngươi phóng túng sát hại như thế sẽ không dẫn tới sự việc lớn đâu , không ngờ xa cách lâu như thế rốt cục lại đem tới một cái đầu mãnh thú tương đối qua loa, Lâm Thiên, ngươi ẩn thân ở bên cạnh mà xem ở cách xa đây ta áp chế thực lực cùng nó chơi đùa , nhớ kỹ nhé, đợi chút nữa nó chết thì liền đến hút linh hồn của nó , nếu không chuyến này ngươi đi là thua lỗ mà thôi
-Thực lực gì?
Lâm Thiên vội vàng hỏi
-Tương đương với cấp Tam Kiếp Tán Tiên
Tiểu Hắc nói , thân thể nhanh chóng biến thành to lớn, cái đó vốn chỉ là con rắn nhỏ , trong vòng mấy giây ngắn ngủi biến thành một thân thể Ngũ Trảo Hắc Long cao bốn năm trăm mét , khí thế khủng khiếp làm cho Lâm Thiên không thể không nhanh chóng lùi lại hơn mười cây số!
-Nếu không muốn mắc phải thì tránh xa ra hơn chút nữa , một trăm cây số!
Âm thanh của Tiểu Hắc vang lên trong đầu Lâm Thiên.
“ Sát, một trăm cây số “ trong lòng Lâm Thiên thầm mắng một câu, nhưng vẫn nghe thấy tiếng của Tiểu Hắc nói cấp tốc quay lại , khoảng cách chưng trăm cây số, đối với hắn hiện tại mà nói cũng chỉ là vài giây mà thôi !
Ngoài trăm cây số , Lâm Thiên còn chưa quay người thì sau lưng liền truyền tới một khí thế kinh khủng , nếu như nói lúc trước Tiểu Hắc tràn đầy khí thế cao quý và oai phong , như vậy cái khí thế này liền trần đầy bạo ngược hủy diệt
Quay người , Lâm Thiên trừng mắt : – Cự Mãng Đối Thần Long
Trước mặt Tiểu Hắc, thân hình so với hắn còn to lớn hơn Cự Mãng màu xanh xẫm và Tiểu Hắc giằng co nhau
Chỗ sâu biển Lam Băng : – Đại Vương, Tam Tướng Quân có khả năng gặp chút phiền phức rồi .
Bên trong tòa cung điện to lớn , Điện Thủ có một người trung niên tóc vàng mí vàng ở trước mặt hắn , một người thanh niên móng vuốt đen hai chân quỳ trên mặt đất nói, biểu hiện rất là cung kính .
-Truyền lệnh xuống , không cần viện trợ .
Người trung niên tóc vàng thản nhiên nói .
-Đại Vương , nhưng mà Tam Tướng Quân khả năm không phải là đối thủ của sinh vật kỳ quái kia!
Người thanh niên với bộ móng đen nói
-Đại Vương , thuộc hạ tuyệt đối không có mạo phạm ý của Tam Tướng Quân
-Lòng trung thành của ngươi ta biết , ngươi đứng lên trước đi .
Người trung niên tóc vàng nói
-Cảm ơn Đại Vương ! người thanh niên với móng tay đên đứng dậy , nhưng vẫn cung kính cúi đầu.
Người trung niên tóc vàng từ chỗ ngồi đứng lên, đi đi lại lại hai vòng nói :
-Hắc Hàn, tiếp tục vận dụng năng lực đặc thù của ngươi, thay bản vương trông coi toàn bộ Lâm Băng Hải . Việc của Tam Đại Vương không cần nhiều lời, sinh vật kia ta chúng ta không thể chọc vào nổi đâu !
Cuộc chiến giữa Tiểu Hắc và Cự Mãng quả nhiên là kinh thiên động địa , Lâm Thiên đưa ra tất cả vốn liếng mới xem như là có thể tiếp tục thoái lui
“Gia thế của Tiểu Hắc thế mà mạnh mẽ như vậy “ trong lòng Lâm Thiên thầm nói
-Chủ nhân, Hắc Thiên này đoán chừng là thân nhiệt, Cự Mãng kia cũng đủ tư cách để hắn nóng lên thôi, nhưng Tiểu Hắc cảm thấy không có ý nghĩa gì .
Âm thanh của Tiểu Linh vang lên trong đầu Lâm Thiên.
-Tiểu tử , ngươi quả to gan, lại dám ra tay với Long Gia Gia ta! Hừ, ta tại sao lại có tôn nhi như ngươi nhỉ , xem như tổ tông của ngươi muốn làm tôn như của ta đoán chừng cũng không đủ tư cách!
Tiếng cười lớn của Tiểu Hắc vang lên trong đầu Cự mãng, trong chiến đấu thế mà hắn còn có tâm trạng nói chuyện phiếm với đối phương, quả nhiên là như lời Tiểu Linh nói , hắn không phải là chiến đấu mà chỉ là nóng người mà thôi!
-Ngươi dám ô nhục ta , ta phải đem ngươi xé thành từng mảnh nhỏ!
Cự Mãng miệng nói , âm thanh vang lên như sấm , Lâm Thiên cách xa ngoài trăm mét cũng nghe rõ .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!