Tinh Giới (Dịch)
Thế Giới Tử Linh. (2)
Chương 320: Thế giới Tử Linh. (2)
Răng rắc! Răng rắc!
Bộ xương đi về hướng Lâm Thiên, xem bộ dạng dường như muốn công kích hắn. Lâm Thiên bĩu môi, vật nhỏ này không biết tự lượng sức mình.
Lâm Thiên nói:
– Được rồi, ngươi là sinh mệnh thứ nhất ở thế giới tử linh mà ta gặp nên tha mạng cho ngươi vậy. Chút xíu hồn lực của ngươi không đáng lọt vào mắt ta.
Lâm Thiên nhún chân dán sát mặt đất nhanh chóng lướt tới trước, bầu trời một màu đỏ rực như ác ma há to mồm máu, hắn không muốn bay lên trời chút nào.
Lâm Thiên vào thế giới tử linh này vì hồn lực. Thế giới tử linh vô tận có số lượng sinh vật tử linh nhiều đến khó tin. Đám sinh vật tử linh có linh hồn, tuy vì là linh hồn nên linh hồn hơi khác với sinh mệnh có máu thịt, sau khi chuyển hóa được hồn lực ít hơn lực lượng linh hồn hấp thu từ sinh vật bình thường rất nhiều, nhưng ngược lại số lượng khổng lồ.
Giết đám tử linh này thì Lâm Thiên không có gánh nặng tâm lý, chỉ cần chăm chỉ đương nhiên sẽ kiếm được số lực lượng linh hồn khổng lồ.
Lâm Thiên ngửa đầu cười to bảo:
– Các tử linh, đại gia Lâm Thiên của các ngươi đến đây!
Đằng trước Lâm Thiên đã thấy một đám xương khô, cương thi. Trong thế giới tử linh, xương khô là sinh vật cấp thấp nhất, cương thi cao hơn xương khô một bậc, là tử linh nhị giai. Lý ra xương khô không dám xúc phạm cương thi đẳng cấp cao hơn chúng nó, nhưng chuyện gì cũng có ngoại lệ. Trong thế giới tử linh, bất cứ tử linh nào đều có thể tiến hóa, dù là xương khô cấp thấp nhất. Về mặt lý luận xương khô có thể tiến háo thành vua xương khô một trong những tồn tại mạnh nhất thế giới tử linh.
Đàn xương khô trước mặt Lâm Thiên do một chiến tướng xương khô tam giai dẫn dắt nên mới dám công kích cương thi số lượng ít hơn chúng nó nhiều.
Giọng Lâm Thiên trầm thấp vang lên:
– Hãy yên nghỉ!
Đáy mắt Lâm Thiên lóe ánh sáng đỏ, vận chuyển Nhiếp Hồn Nhãn. Xương khô, cương thi thực lực thấp sao chịu nổi Nhiếp Hồn Nhãn của Lâm Thiên? Từng đoàn sáng đỏ hoặc lớn hoặc nhỏ bay ra từ đầu chúng nó nhanh chóng chui vào cơ thể Lâm Thiên.
Lâm Thiên nhíu mày nói:
– Ài, Tiểu Linh. Hiệu suất chuyển hóa quả nhiên thấp quá, thực lực của chúng nó cũng rất thấp.
Nơi này là chỗ giao giới của xương khô, cương thi nhưng không thích hợp cho Lâm Thiên ở lâu.
Lâm Thiên đã tính sơ, nếu dựa vào giết xương khô đột phá đến Phân Thần Kỳ thì cần diệt trăm vạn con xương khô. Nếu muốn dựa vào giết cương thi thì không ít hơn hai mươi vạn. Tuy Lâm Thiên có thể dễ dàng tiêu diệt xương khô, cương thi dễ như trở bàn tay nhưng số lượng quá nhiều, muốn giết nhiều xương khô, cương thi hơi khó khăn.
Tiểu Linh nói:
– Chủ nhân, Tiểu Linh sớm nói rồi, khu xương khô không phải địa điểm hàng lâm thích hợp. Chủ nhân nói phải hành động cẩn thận, kiến thức xem bộ dạng xương khô như thế nào.
Lâm Thiên hắng giọng:
– Ta cũng đâu ngờ chúng ta yếu vậy.
Thật ra lý do lớn nhất vì Lâm Thiên muốn xem hình dạng của xương khô, trước kia hắn đọc tiểu thuyết, trong đó miêu tả nhiều về lính xương khô. Lâm Thiên không nghĩ ra mấy khúc xương làm sao hoạt động được?
Bây giờ Lâm Thiên đã rõ, vì trong đầu xương khô có hồn hỏa (thứ khác với hồn hỏa mà Lâm Thiên tu luyện ra). Có lực lượng bí ẩn phát ra từ hồn hỏa chiếu toàn thân xương khô khiến các khúc xương nối nhau. Hồn hỏa tắt thì chúng nó sẽ ngã xuống, qua chút năm tháng biến thành tro cốt dưới đất.
Đã thấy xương khô rồi, chỗ này không thích hợp cho Lâm Thiên đại đồ sát, hắn không muốn ở lại lâu, lao nhanh tới trước. Lâm Thiên thẳng hướng Tiểu Linh chỉ, càng tiến lên thì đó là địa bàn của sinh vật tử linh thực lực càng mạnh.
Lãnh địa cương thi nhị giai, lãnh địa sói xương khô tam giai, lãnh địa u linh tứ giai.
Tiểu Linh nói trong đầu Lâm Thiên:
– Chủ nhân, đây đã là lãnh địa Hắc Kỵ Sĩ của ngũ giai!
Hắc Kỵ Sĩ là tồn tại cường đại trong thế giới tử linh, một Hắc Kỵ Sĩ dễ dàng đồ sạch ngàn xương khô.
Hắc Kỵ Sĩ bình thường thực lực là ngũ giai, Lâm Thiên so sánh thực lực Hắc Kỵ Sĩ ngũ giai tương đương với tu chân giả tu vi Kim Đan kỳ, hắn có thể dễ dàng tiêu diệt. Nhưng tiêu diệt một Hắc Kỵ Sĩ nhận lấy hồn lực chỉ có thể tính là loại bình thường. Lâm Thiên rất muốn đi sâu hơn nhưng bị Tiểu Linh ngăn cản. – Chủ nhân giết Hắc Kỵ Sĩ tại đây tốt hơn. Tuy giết Hắc Kỵ Sĩ lấy được hồn lực không bằng tử linh đẳng cấp cao, nhưng chủ nhân nên biết vong linh đẳng cấp càng cao càng không có thói quen quần cư, khi đó chủ nhân một mình khó tìm kiếm. Hơn nữa đẳng cấp tử linh càng thấp thì số lượng càng nhiều. Đồ sát vong linh đẳng cấp còn một điều tệ là dễ dàng dẫn ra cấp tử linh quân chủ, thực lực hiện tại của chủ nhân yếu hơn tử linh quân chủ nhiều, ngoan ngoãn ở đây giết Hắc Kỵ Sĩ đi.
Lâm Thiên không cách nào sánh bằng Tiểu Linh về mặt kiến thức, nếu Tiểu Linh đã nói thế thì hắn không định đi tìm, chuẩn bị ở lại lãnh địa Hắc Kỵ Sĩ đồ sát.
Hai tháng tiếp theo là ác mộng cho Hắc Kỵ Sĩ, vô số Hắc Kỵ Sĩ chết thảm trong tay Lâm Thiên. Tu vi của Lâm Thiên nhờ vô số linh hồn Hắc Kỵ Sĩ mà tăng vùn vụt.
Lâm Thiên reo lên:
– Chín trái hồn lực màu đỏ đã cùng kích cỡ, ta tranh thủ tăng tốc hôm nay đột phá luôn!
Lâu như vậy mải mê tìm tử linh rồi giết khiến Lâm Thiên chán ngấy.
Lâm Thiên thầm nghĩ:
– Qua lâu thế này rốt cuộc đến đệ nhị giai Lục Thần Dưỡng Hồn quyết, tốc độ chậm quá.
Lục Thần Dưỡng Hồn quyết chia mười giai, mỗi lên một giai hồn lực sẽ thay đổi tương ứng. Đệ nhất giai là hồn lực màu đỏ, bao gồm cam, vàng, lục, xanh, lam, tím, bạc, kim, cuối cùng là hồn lực không màu. Nếu tu đến cuối thì tu vi của Lâm Thiên đã trên chúng thần, thành tựu Thánh Nhân chi tôn, nhưng không biết ngày đó bao lâu mới đến.
Lâm Thiên cười to bảo:
– Đám Hắc Kỵ Sĩ đáng yêu, ta đến đây!
Tiếng cười truyền đi thật xa. Đám Hắc Kỵ Sĩ nghe thanh âm đó thì điên cuồng chạy trốn đi xa, mấy ngày nay Lâm Thiên một mình hét to là nói cho chúng nó nghe, thanh âm đáng sợ hơn cả ác ma. Bao nhiêu huynh đệ chết trong tay quái vật đáng ghét này, trong lòng đám Hắc Kỵ Sĩ rất hận Lâm Thiên.
Phương xa vang tiếng rống to:
– Grao!
Lâm Thiên cảm giác mặt đất rung rinh. Đám Hắc Kỵ Sĩ nghe tiếng gầm thì hồn hỏa tăng vọt, chúng nó gầm gừ cưỡi ngựa lao nhanh hướng phát ra tiếng rống xa xôi.
Nhiều Hắc Kỵ Sĩ bập bùng cháy hồn hỏa, lao nhao nói:
– Hắc Kỵ tướng, là Hắc Kỵ tướng đại nhân! Hắc Kỵ tướng đại nhân hãy tổ chức đông đảo huynh đệ diệt quái vật chết tiệt kia đi!
Bọn chúng không dám đối diện Lâm Thiên nhưng nếu được Hắc Kỵ tướng đại nhân thực lực đạt bát giai dẫn dắt thì trong lòng chúng nó không còn sợ hãi gì nữa.
Gần đây A Cổ Lạp Hắc Kỵ tướng rất bực bội, mỗi ngày có thuộc hạ báo cáo là nhiều Hắc Kỵ Sĩ bị quái vật thực lực cường đại giết chết. Phạm vi năm ngàn dặm đều thuộc về lãnh đại Hắc Kỵ Sĩ, do A Cổ Lạp thống lĩnh, trong lãnh địa của gã có nhiều Hắc Kỵ Sĩ, nhưng mấy ngày qua đã bị Lâm Thiên đồ hết một phần mười. A Cổ Lạp không chấp nhận được, vì nếu Hắc Kỵ Sĩ chết quá nhiều làm sao gã thống lĩnh các Hắc Kỵ Sĩ đánh nhau với vu yêu gần sát lãnh đại Hắc Kỵ Sĩ? Nếu Hắc Kỵ Sĩ chết nhiều, đừng nói các vu yêu, e rằng lũ u linh tứ giai cũng dám tùy ý đi dạo trong lãnh địa của gã, A Cổ Lạp cực kỳ kiêu ngạo tuyệt đối không chấp nhận điều này.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!