Tinh Khôi Và Nồng Nhiệt - Chương 4: Xin yêu em thật nhiều
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
157


Tinh Khôi Và Nồng Nhiệt


Chương 4: Xin yêu em thật nhiều


Cố Minh Vũ cầm chìa khoá phòng kéo Lạc Hi Hi bước nhanh vào thang máy. Hai người trong thang máy liền gấp rút ôm chằm, hôn nhau. Hai người xoay tròn ra khỏi thang máy vào phòng. Vừa vào phòng, Cố Minh Vũ khoá trái cửa lại, sau đó ấn Lạc Hi Hi lên tường.
Tay phải Cố Minh Vũ di chuyển đến cần cổ dài mảnh khảnh của Lạc Hi Hi, chậm rãi vuốt ra trước, chạm phải hai gò má nóng rực, đầu lưỡi thăm dò trong miệng, chạm lưỡi cô. Đầu lưỡi anh khéo léo khiêu khích, khích lệ lưỡi cô. Hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau, vờn trong miệng nhau, cùng cảm thụ nước bọt ngọt ngào như mật.
Hai tay anh di chuyển lên xuống theo đường cong, mơn trớn bộ ngực đầy đặn, vùng bụng bằng phẳng. Hai tay cô bất giác ôm vòng cổ anh, khiến nụ hôn càng sâu thêm. Vì cô đưa tay lên mà chiếc áo cũng bị đẩy lên, vòng eo nhỏ nhắn lộ ra ngoài y phục. Anh thừa dịp dấn vào khe áo hở rồi nắm áo kéo tuột lên, cho đến ngực. Áo lót ren bị tay anh đẩy dần lên cao, gò ngực chắc nịch dưới tay anh xoa vuốt mà thay đổi. Ngón tay lướt qua đầu vú, dạo quanh một vòng rồi kẹp chặt, buộc nó thức tỉnh.
Cố Minh Vũ đẩy cằm cô lên, hôn lên chiếc cổ nhạy cảm, cô run rẩy toàn thân, tiếng thở dốc thêm nặng nề, cả người tràn đầy cảm giác căng thẳng khó nói.
“Hi Hi, em đẹp quá.” Anh thầm thì. Anh từ từ ngồi xổm xuống, kỹ lưỡng tôn thờ hôn từng tấc da thịt mịn màng, hôn đến chiếc rốn nho nhỏ đáng yêu. Phía dưới rốn bị chiếc váy jean cản trở quá trình tôn thờ của anh, anh ung dung dùng răng mở nút đồng, kéo dây kéo xuống rồi chạm vào quần lót ren e ấp.
Cách lớp ren tinh xảo, anh hôn lên vườn hoa thần bí chưa ai nhìn thấy của cô. Đầu lưỡi liếm vào khe hở, nép trong mép vườn cố cảm nhận sức ép. Động tác anh như có như không làm cô không chịu nổi phải đong đưa vòng eo nhỏ nhắn, theo bản năng muốn anh phải xâm nhập sâu hơn. Họng cô phát ra hơi thở nặng nề, hai tay vò rối tóc anh, bắt anh phải cho cô thật nhiều khoái cảm hơn nữa.
Ngón tay Cố Minh Vũ vỗ về đáy quần, xấu xa đâm vào, kích thích nơi lối vào. Khao khát trong lòng cô tăng vọt lên từ sâu tận bên trong, quần lót bắt đầu ẩm ướt. “Ưm…” Lạc Hi Hi dựa vào tường, vặn ưỡn eo, da thịt trắng muốt vì cảm xúc mạnh mẽ mà đỏ hồng.
Cô Minh Vũ kéo quần lót cô xuống, ngón tay vén hai cánh hoa, đầu lưỡi nóng hổi phủ lên tâm hoa rung rung, đôi môi ngậm lại rồi mút mạnh.
“Ah…” Eo Lạc Hi Hi càng đong đưa nhiều hơn, không kìm được ngửa đầu rên rỉ. Từng luồng khoái cảm không ngừng phủ chụp, như bong bóng được bơm căng dần căng dần trong cơ thể cô, cho đến cuối cùng không căng được nữa, nổ thành những quả cầu lửa rực rỡ. Đỉnh điểm khiến cô co thắt dữ dội, chất dịch không ngừng tràn ra.
Cố Minh Vũ không ngừng liếm dòng nước ngọt ngào đnag chảy xuống, đầu lưỡi đâm vào cửa huyệt, dẫn dụ chất dịch trào ra càng nhiều. Chất lỏng trong suốt chạy dọc hai bên đùi rồi rơi xuống đất.
Cố Minh Vũ cởi hết đồ trên người, anh biết cơ thể cô đã hoàn toàn sẵn sàng, lúc nào cũng có thể đón nhận anh. Vật nam tính bên dưới anh ngẩng thật cao đầy sức sống, nóng lòng muốn rong ruổi.
Anh nhanh chóng ôm cô đến giường, sau đó phủ người, nâng mông cô lên, đỉnh đầu ngay trước lối vào run nhẹ cọ qua vài cái, sau khi dính đầy chất lỏng trong suốt, mới đẩy vào lối vào trơn ướt của cô. Lối vào chặt khít và co dãn, Cố Minh Vũ vừa tiến vào đã bị thành vách bao trùm thật chặt, cảm giác dễ chịu khiến anh thở dài sung sướng.
Anh quá to lớn khiến Lạc Hi Hi cảm thấy khó chịu, có chút đau đớn, nhưng vì đã đủ ẩm ướt nên cô không đau nhiều cho lắm. Khi anh liên tục đẩy vào, đến khi lấp đầy cả bên trong cô thì cô vô tình ưm một tiếng. Thắt lưng khẽ nhúc nhích, của anh cũng chuyển động theo, cọ vào phía trong nhạy cảm, mang đến từng luồng khoái cảm.
Đôi môi đỏ mọng khẽ thở gấp, đôi mắt khép hờ ngập đầy ham muốn, quyến rũ mê người, làm cho mạch máu anh căng lên. Anh hạ người gầm lên, nâng cặp đùi dài, dùng tư thế dũng mãnh tận tình xoay đảo bên trong yếu ớt, rút ra rồi đẩy vào thật mạnh, đột phá tấm màng quý giá, đâm thẳng vào đến tận cùng. Phân thân vào rồi ra, cánh hoa vì bị cọ xát mà sưng đỏ, phát ra âm thanh đáng xấu hổ.
“Uhh.. Ah…” Đôi môi đỏ mọng không ngừng rên rỉ, hoà cùng vận tốc của anh.

Anh đưa đẩy mạnh mẽ thế này làm cả người cô như tan ra, tiếng rên rỉ cứ tràn ra ngoài môi. Một tay anh giữ chặt eo cô, tay kia tách cánh hoa ra, vân vê nụ hoa cứng đỏ.
“A… Đừng…” Tiếng rên rỉ bật thoát, lối vào sưng phồng hút của anh thật chặt, khẩn cầu anh lần nữa chạm đến tận cùng. Máu toàn thân cô như chảy ngược, hơi nóng nháy mắt bao phủ cô, khoái cảm đỉnh điểm mang cô lên thiên đàng.
Co thắt dữ dội tác động lên phân thân của anh, anh gầm nhẹ một tiếng, nhanh chóng rút ra, phun hạt giống nóng rực lên ngực Lạc Hi Hi…
Cố Minh Vũ nắm phân thân, thoả mãn nhìn chất lỏng trắng đục bám trên ngực Lạc Hi Hi. Vì không có áo mưa nên anh không dám buông thả.
Lạc Hi Hi đưa tay thấm một chút tinh dịch, đưa lên miệng, vị chua chua ngọt ngọt lần đầu tiên được trải nghiệm xẹt qua đầu lưỡi. Cố Minh Vũ được khuyến khích, nắm vật đàn ông đưa đến gần miệng Lạc Hi Hi, run nhè nhẹ cho cô hết phần tinh dịch còn lại. Lạc Hi Hi há to miệng, thuận theo nuốt xuống.
Cố Minh Vũ thấy tinh dịch dính đầy miệng Lạc Hi Hi, trong lòng không khỏi vui sướng. Anh thở phào, nghiêng người nằm bên cạnh Lạc Hi Hi, tay xoa lên ngực cô, vuốt ve.
Lạc Hi Hi vươn tay ôm Cố Minh Vũ, xấu hổ nói: “Phía dưới hơi đau…” Cố Minh Vũ bật ngồi dậy, khoé mắt thấy trên dra giường có vài giọt màu đỏ, phiền muộn vò tóc.
Lạc Hi Hi hoảng hốt ngồi dậy ôm anh, dịu dàng hỏi: “Anh yêu, anh sao vậy?”
Cố Minh Vũ xoa tóc cô: “Em là vợ sắp cưới của Cung Triệt, lại trao lần đầu tiên cho anh. Sau này anh ta biết được thì em phải làm sao?” Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
“Vũ, em yêu anh, em chỉ muốn dâng hiến cho anh. Em không muốn lấy Cung Triệt, em không muốn mình trở thành vật hi sinh cho lợi ích của gia đình. Chúng ta trốn đi, trốn khỏi nơi đây!” Lạc Hi Hi cầu xin.
“Hi Hi, chúng ta không thể liều lĩnh bỏ trốn, anh có trách nhiệm của anh, em cũng có trách nhiệm của em, không trốn thoát được đâu.” Cố Minh Vũ khổ sở.
“Vũ…” Lạc Hi Hi khóc lóc thảm thiết, làm anh đau lòng.
“Ngoan, anh sẽ nghĩ cách.” Cố Minh Vũ xót xa ôm cô, hôn lên môi cô, nuốt tiếng khóc của cô vào miệng.
Màn đêm buông xuống, ánh sao ngoài cửa sổ vô cùng xinh đẹp, đốm sáng nhỏ nhấp nháy, như đang chớp mắt, cực kì đáng yêu. Mặt trăng vàng óng vừa lớn vừa tròn treo lửng lơ trên bầu trời. Nhưng thời khắc đẹp đẽ như vậy mà chuyện vui lại ở nơi nào không ai biết.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN