Tinh Lạc Ngưng Thành Đường - Chương 24: Tính kế "Thanh Quỳ"
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


Tinh Lạc Ngưng Thành Đường


Chương 24: Tính kế "Thanh Quỳ"


Thiên Quyền Cung!!!

Đan Hà Thượng Thần của Hà Tộc đang cùng nữ nhi của mình là Bích Khung nói lời tạm biệt.Bích Khung lôi kéo tay nàng,nói:”Mẫu thần,vì sao con phải ở chỗ này? Quân thượng đã nhận con làm đệ tử ,chẳng phải con nên ở Thùy Hồng Điện sao?”

Đan Hà thở dài một hơi,nói:”Quân thượng với Thiên Đế đúng là giống nhau như đúc.Con cũng đừng quá nản lòng,tuy giờ ở Thiên Giới bối phận khác biệt nhưng nếu đủ ẩn nhẫn ,thông minh thì luôn có cơ hội. Bích Khung,Thanh Quỳ kia tuy được Thiên Đế chỉ định làm Thiên Phi ,nhưng nói đến cùng, bất quá chỉ là một phàm nhân. Một nữ tử phàm nhân thấp hèn muốn vọng tưởng trở thành Thiên Hậu ,cũng không nhìn xem chính mình có cái phúc phận đó hay không?”

(👉Đợi chị Đàm cho biết thế nào là vọng tưởng 😂😂😂😚)

Bích Khung đáp:”Nhưng……Mẫu thần ,nghe nói trong Thùy Hồng Điện của Quân thượng ngay cả một nữ tiên nga( tiên nữ hầu hạ) cũng không có. Con hiện giờ lại bị an bài ở điện của Văn Khúc Tinh Quân , thì làm sao tiếp cận được hắn?”

Đan Hà nói:”Đứa nhỏ ngốc,con không tiếp cận được nhưng có người tiếp cận được a.” Bích Khung liền tỉnh ngộ:”Mẫu thần là nói Thanh Quỳ công chúa của Nhân Tộc?”

Đan Hà vỗ vỗ mu bàn tay nàng, nói:”Tuy nàng ta xuất thân thấp kém nhưng con cũng phải cẩn thẩn . Nghe nói nàng ta đối với y đạo(tài chữa bệnh) thập phần tinh thông .Chúng ta phải tùy cơ hành sự . Hy vọng của Hà Tộc đều trông chờ vào con, vạn sự không thể có bất cứ sai sót nào.”

Bích Khung gật đầu:”Vâng,mẫu thần.”

“Còn nữa.” Đan Hà lại nói:”Thanh Quỳ công chúa còn có một muội muội tên là Ly Quang Dạ Đàm được gả cho Ma Tộc làm Trữ phi . Theo mẫu thần điều tra, Thanh Quỳ từ nhỏ đã rất yêu thương vị muội muội này.Nàng ta chắc chắn rất vui khi biết tin tức của muội muội mình. Nói không chừng đến khi đó sẽ nhờ con truyền đạt thư từ……”

Bích Khung như vừa tỉnh mộng , trả lời:”Bệ hạ đối với Ma Tộc chỉ có thống hận,nếu biết nàng tư thông với Ma tộc chắc chắn sẽ sinh ra cảnh giác . Thậm chí…..Nếu trong thư có nội dung gì không nên có, việc âm thầm xử tử nàng cũng không phải không thể.”

Đan Hà kiêu ngạo nói:”Thiếu Điển Thị ba đời Thần Hậu đều là người Hà Tộc, hào quang Hà Tộc ta há có thể bị một phàm nhân thấp hèn che lấp.”

Ánh mắt Bích Khung lúc này mới khôi phục ít thần thái,nói:”Nhắc tới Thần Hậu mới nhớ, đương kim Thần Hậu cũng là Nghê Hồng Thượng Thần của Hà Tộc ta, sao mẫu thần không mang con đi bái kiến bà ấy?”

Đan Hà cười lạnh:”Thần Hậu tính tình yếu đuối, chỉ biết nghe theo an bài của bệ hạ. Bệ hạ thích nữ tử dịu dàng đoan trang, nếu chúng ta cùng Thần Hậu quá thân cận sẽ khiến hắn cảm thấy Hà Tộc dã tâm bừng bừng.Con yên tâm, ngươi và Thần Hậu đều là người Hà Tộc, chỉ cần con làm được Thần Hậu tuyệt đối sẽ không phản đối.”

Bích Khung hiểu rõ:”Mẫu thần yên tâm, nữ nhi nhất định sẽ không phụ sự kì vọng của mọi người!!!”

Hai mẹ con bàn chuyện riêng xong, liền đem nàng giao cho Văn Khúc Tinh Quân. Sau đó hai bên khách sáo qua lại. Văn Khúc Tinh Quân biết nàng là đệ tử mới Huyền Thương Quân mới thu nhận nên đối đáp rất chu đáo:”Đan Hà thượng thần không cần lo lắng, Bích Khung tiên tử nếu đã gia nhập môn hạ của quân thượng thì tự nhiên là sư muội của chúng ta. Từ hôm nay, thập tứ sư muội sẽ ở tại Trọng Mặc Đài. Mọi chuyện đã có Tinh Tú Thính cùng Thùy Hồng Điện lo liệu.”

Đan Hà nói cảm ơn với hắn ,Bích Khung nhẫn nhịn khẩu khí này, đi theo hắn vào Trọng Mặc Đài.

Đan Hà nhìn nàng vào Thiên Quyền Cung, Hà Tộc tiên quan Triều Hà và Hà Dĩ chờ đã lâu. Đan Hà xoay người đảo mắt qua hai người, trầm giọng nói:”Lập tức phái người đến Ma Tộc tìm hiểu tin túc Trữ phi Ly Quang Dạ Đàm. Tốt nhất có thể mang tín vật bên người nàng cùng lời nhắn về đây.”

Triều Hà và Hà Dĩ đồng thời khom người đáp:”Vâng.”

Trong khi đó, Ma Tộc lại trời yên biển lặng.

Sáng sớm hôm Thần-Ma giao chiến, Thanh Quỳ từ kiệu chạy ra, theo hướng tiếng đàn mà đi muốn tìm Huyền Thương Quân. Phương hướng không sai nhưng đi quá chậm—— vừa vặn gặp phải Ma Tộc: Đại hoàng tử Ô Đại, Nhị hoàng tử Đỉnh Vân và ma tướng Chúc Cửu Âm bại lui.

Bốn người chạm mặt nhau, Thanh Quỳ muốn tránh cũng không thể tránh.

Đúng lúc này có ma binh tới báo:”Bẩm báo ba vị điện hạ, binh sĩ bảo vệ kiệu hoa đều bị giết , Dạ Đàm công chúa mất tích.”

Ô Đại cùng Đỉnh Vân mặt đều biến sắc. Thanh Quỳ hết cách đành phải hành lễ:”Thần Tộc công phá phòng vệ, Dạ Đàm đành phải trốn đi . May mà tại đây gặp được ba vị điện hạ.”

Ô Đại đầu óc vốn đơn giản, nghe xong cũng không suy nghĩ nhiều.Hắn liền vung tay lên nói:”Được rồi,nếu người đã ở chỗ này rồi thì trở về thôi.”

Nhị điện hạ Đỉnh Vân cẩn thận hơn hỏi:”Ngươi là Dạ Đàm công chúa?”

Thanh Quỳ trong lòng nôn nóng nhưng khi nhìn thấy thang mây buông xuống, Thần Tộc đã thu binh rời đi. Nàng cầu cứu không được,chỉ có thể căng da đầu nói:”Hồi điện hạ, đúng vậy.”

Đỉnh Vân đi một vòng quanh nàng, nói:”Nghe nói Dạ Đàm công chúa từ nhỏ mang điềm xấu, vì vậy bị Ly Quang Thị giấu trong thâm cung, cũng không cho gặp người ngoài.Ta xem ngươi ….không giống lắm?”

Thanh Quỳ thầm giật mình,nghe ngữ khí hoài nghi của hắn ,chẳng lẽ hắn đã gặp qua Dạ Đàm?

Nàng cưỡng chế hoảng loạn trong lòng xuống , Đỉnh Vân lại ép hỏi:” Ngươi là ai? Còn không mau khai báo!!”

Thanh Quỳ thấp thỏm bất an ,còn chưa mở miệng , phía sau đột nhiên có người nói:”Ta như thế nào không biết nhị ca đã đổi nghề xem tướng cho người ta?”

Thanh Quỳ xoay người,trong ánh nắng ban mai mờ nhạt, Triều Phong cầm trong tay chiến liêm dài chín thước đang chậm rãi đi tới.Hắc bào hắn bay trong gió, trên áo thêu hoa văn thiên chiến bằng chỉ bạc chói mắt.

Nhị ca???

Thanh Quỳ nói:”Triều Phong?Ngươi…..cũng là hoàng tử Ma Tộc?”

Xung quanh binh sĩ tức khắc khúc khích cười thầm, Triều Phong đưa tay lên che miệng, họ nhẹ một tiếng:”Công chúa điện hạ,lúc này nơi đây những lời này không hài hước lắm đâu…”

Đỉnh Vân hiển nhiên không vui:”Nơi này có chỗ cho ngươi nói sao?”

Triều Phong nói:”Không có.”

Sau đó tự giác mà lui về cuối đội.Trước khi đi còn thắm thiết nhìn Thanh Quỳ .

Thanh Quỳ chợt minh bạch(hiểu ra)——–Đỉnh Vân đang lừa nàng!!!

Nàng nói:”Điện hạ rước bổn công chúa từ Ly Quang Thị ra ,giờ lại nghi ngờ. Chi bằng đưa ta về Ly Quang Thị để phân rõ thật giả, thế nào???”

Đúng lúc này, ma binh tới báo:”Nhị điện hạ, Thần Tộc đã hồi Thiên cung rồi ạ.”

Đỉnh Vân “ừ” một tiếng, Chúc Cửu Âm đứng sau hắn,nói:”Nhị điện hạ,xem ra Thần Tộc đã mang Thiên phi nhà mình trở về. Chúng ta cũng nên quay về thôi. Nếu tiếp tục trì hoãn, chỉ sợ Ma Tôn sẽ trách phạt.”

Đỉnh Vân nhìn thoáng qua Thanh Quỳ ,phất tay nói:”Về Thần Hôn Đạo.”

Thanh Quỳ liền cứ mơ mơ hồ hồ như vậy mà tới Ma Tộc.

Ma Tộc không có nhiều quy củ như Thần Tộc, Nhị điện hạ Đỉnh Vân trực tiếp đem nàng đưa tới Thần Hôn Đạo.

Trước mắt là một cái đường bằng hắc thạch(đá đen) uốn lượn về phía trước,kì dị chính là tả minh hữu ám( đại loại là trái sáng phải tối), minh ám giao tiếp lẫn nhau nhưng không hài hòa. Hắc thạch này như ngăn cách hai thế giới.

Thanh Quỳ không khỏi đánh giá trái phải, hai bên có thị tỳ Ma Tộc quỳ xuống nghênh đón.

Phía trước chỉ thấy một lá cờ Ma Tộc đón gió trên cao, thêu hình thiên chiến đỏ đến chói mắt.Thanh Quỳ chỉ nhìn một cái liền biết đó là cái gì—–máu thượng thần!!??

Chỉ có máu tươi của Thượng Thần Thiên Giới mới có thể tươi đẹp như thế: vĩnh cửu không phai màu.

Tim nàng đập nhanh hơn , không cẩn thận vấp phải hòn đá , cả người lảo đảo vài bước , thiếu chút nữa té ngã , làm ma binh xung quanh được một trận cười nhạo.

Sắc mặt Đỉnh Vân trở nên rất khó coi , rốt cuộc vẫn là phàm nhân ,không biết quan sát trước sau.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN