Tình Về Nơi Anh
Phần 29
Vân nhận đc điện thoại lại tức tốc về quê. Lần này cô đành phải chuyển bà về viện. Số tiền anh chiểu đưa cô cũng đã dồn cả vào bà. Đành phải chạy về mà cầu cứu mẹ
-mẹ ơi. Mẹ anh ý yếu lắm rồi.
-tiền viện phí thì con ko phải lo. Còn chuyện thằng chiểu mẹ đã hỏi rồi. Nhưng…
-có gì vậy mẹ.
-mẹ ko muốn con qua lại với nó nữa. Mẹ ko chê nó nghèo nhưng bản thân nó tù tội, rồi như thế. Gia đình mình cần tránh điều tiếng. Còn thằng Hưng . Chẳng nhẽ nó chấp nhận đc vc con qua lại với thằng chiểu à.?
-việc đó mẹ yên tâm.
-mẹ ko yên tâm. Con làm cam kết cho mẹ. Nếu mẹ làm đc việc con yêu cầu thì con cũng phải làm đc vc mẹ yêu cầu.
-Việc gì ạ
-mẹ ko bán con đâu mà lo. -bà cười-nào đồng ý chưa .
Con gái ngốc của bà còn non lắm . Được cái nó cực kì uy tín. Hứa nhất định sẽ làm nên mẹ rất yên tâm vả lại mẹ chỉ bán nó cho ng nó yêu thì có gì mà tội. Sướng quá còn gì.?
Từ ngày yêu nhau. Đây mới là lần thứ 2 vân đi biển. Lần này là đi cùng gia đình Hưng . Mừng con gái vừa thi xong đại học. Hưng chống nạng cũng háo hức vô cùng.
Quảng ninh quê Tú mà. Đến nơi vân ko quên gọi điện cho tú. Tú dặn ở đó 3 hôm nữa mới ra gặp 2 bạn đc.
-yên tâm ta sẽ mua tặng em bộ bikini đẹp nhất gái ạ
Loan cũng có mặt ở đây. Cô ta có vẻ bám dai thật đấy. Vì cô ta đang tìm chỗ sơ hở của vân để tấn công mà.
-bố mẹ 1 phòng. Loan với hân. Hưng và vân mỗi đứa 1 phòng.
-ơ. Bố.-cả Hưng và hân lên tiếng
-con thik ở 1 mình tối xem phim muộn sợ làm phiền chị Loan .
-con đau chân. Nhỡ cần gì thì biết gọi ai?
-thế tôi ở với anh vậy. -bố Hưng đang ngại cho vân
-bố thì-Hưng thì thầm vào tai ông.- con đã bảo càng nhanh càng tốt rồi. Bố phải tạo điều kiện cho con chứ.
-nó bao tuổi- ông nhìn vân.
-19
– bằng tuổi mẹ mày ngày xưa. mày bao tuổi?
-22 rồi bố ạ.
Ông xoa đầu anh -mày hơn bố rồi đấy con ạ.
Ông cười
– thôi vân vất vả vậy. Phòng Hưng có 2 giường cháu chịu khó trông nó hộ bác.
Ông đưa chìa khoá
-về nghỉ lúc đi rồi xuống ăn cơm..
Vân chưa kịp yếu kiến thì bố mẹ Hưng đã dắt nhau đi mất rồi. Cô lườm anh. Trông cái mặt nhăn nhỏ kìa. Ghét ghê
Biển hạ long hình như mỗi lần gặp họ lại đẹp 1 cách khác nhau. Biển mùa hè gió lộng. Từng hơi nóng mang chút muối biển như muốn thiêu đốt làn da của con người. Vân đội cái mũ vành to
2 chị em cô tung tăng nghịch cát. Nắm tay nhau chạy theo sóng như những đứa trẻ. Cười đùa ko biết mệt.
-chị vân ơi. Mình xuống tắm đi
-chị ko biết bơi hân ạ. Chị ko tắm đâu. Suýt chết đuối mấy lần rồi.
-thế chị em mình xây lâu đài cát đi. 3 chị em thi xem ai xây nhanh và cao hơn nhé.
Cuộc đua bắt đầu. Loan thăm dò đối thủ liên tục. Cô ko muốn bị thua cuộc. Con vân thì khá là hậu đậu. Bị 2 đối thủ vượt xa. Nhìn lâu dài của vân. Mọi ng ko khỏi phì cười. Chẳng qua là lúc sắp kết thúc thì nó bị đổ. Nên cô mới đắp cả nắm lên như thế
-chị vân ơi. Lâu đài này chắc do chiến tranh nên hoang tàn quá rồi chị ạ
Ha ha
Vân chỉ biết cười trừ. trong lúc 2 ng kia ra biển vùng vẫy thì cô chạy vào với anh.
-chơi chán rồi chứ gì? Cô giỏi lắm- quay đi ko thèm nhìn
-ơ. Dỗi…..à
-nào dám. Tại tôi què nên phải ngồi đây thôi.- ko nhìn
-hâm à. Nta chơi tí thôi mà. Về rồi đây.
-cô cứ chơi đi. Tôi nào dám cấm.- mặt lạnh quá
-thôi mà. Thì từ sau em ngồi đây. 2 đứa mình chơi với nhau được chưa? Eo ơi. Đẹp trai thế kia mà dỗi thì….hí hí
Cô rúc rúc vào lòng anh.
Cái ng con gái này. Bình thường thì thô lỗ cục cằn, lúc nào bực dọc thì chẳng buồn nói. Nhưng chiêu nịnh ngọt thì hơn hẳn mọi ng. Dù có bực đến thế nào. Chỉ cần nghe cô ta nịnh là mọi bực bội đều tan biến hết.
chiều đến rồi
– mẹ con mình đi chợ hải sản đi. Chuẩn bị quần áo nhanh lên
3 cô gái 3 chiếc quần đùi. Anh nhìn ng yêu mình ít khi mắc quần đùi nên hôm nay tha hồ mà ngắm. Đôi chân trắng muốt dài vô tận. Ng yêu anh cao 1m 67 cơ mà. Chỉ nhìn thôi mà nc dãi đã chảy ko ngậm đc ý
-em định mặc thế này đi chợ á.
-Uh
-ko đc. Ko được mặc như thế
-sao..?
-thì anh thấy….-chả nhẽ lại bảo anh sợ thằng khác nhìn của anh, thôi thì đành- trời nắng lắm em ạ. Em mặc thế chân nhanh đen lắm. Với lại đi với mẹ chồng nên giữ ý 1 tí chứ.
-mẹ chồng?
Vân ngẫm nghĩ 1 chút quyết định mặc quần dài . Anh cười đắc ý. Cô ng yêu anh ngây ngô dễ sợ. Tất nhiên là cũng có lúc dại. Khôn mãi làm sao đc.
Cả 4 người đi chợ hải sản chơi. Chợ xa. Cách khách sạn 10 cây số. Vân có 1 tật xấu là ít khi nhớ đường. Cho nên cô bám lấy hân. Mà hân lại trẻ con quá. Cứ chạy qua chạy lại liên tục . Mẹ Hưng và Loan thì cứ chọn đi chọn lại hết hàng này đến hàng khác . Mùi tanh cùng vệ sinh kém làm vân mắc ói. Cô rủ hân đi ra ngoài.
Hân thì có vẻ thik thú nên cô đành ra 1 mình. Nhưng tiếc là đi đc 1 quãng thì ko biết lúc trc mình đến từ dường nào mà quay lại thì ko nhớ lối mình vừa ra. Tai hại.
Có 1 ng đàn ông đi qua vân hỏi
-chú cho cháu hỏi cổng chợ chỗ nào. -ngu lắm cái chợ này mấy cổng cơ mà
Ng đàn ông ko ngần ngừ chỉ cho vân ra cổng . Ngồi đợi 1 tiếng ,2 tiếng sốt ruột. Thì đúng lại gặp ng đàn ông lúc nãy.
-Chú ơi. Cho cháu hỏi ở đây có mấy cổng ạ
-3 cổng cháu ạ
-chú chỉ cho cháu 2 cổng còn lại đi hướng nào đc ko ạ
-thế để chú dẫn đi.
Ng đàn ông dẫn vân ra cổng hỏi thì có ng nói là có 3 phụ nữ tìm ng nhưng họ đi taxi về rồi.
Vân ngớ người. Thôi cũng ko sao. Mình tự đi về cũng đc. Nhưng sờ túi thì ôi thôi. Tiền để trong túi quần đùi rồi. Cái ông chết tiệt kia làm mình quên tiệt mất
Giờ phải làm sao?
Thấy cô gái băn khoăn. Ng đàn ông tốt bụng ngỏ ý
-cháu về đâu.
-cháu về khách sạn hòn Ngọc VĐ ạ
-chú cũng đi cùng đường đấy . Thôi lên chú chở cho. Chú kiếm ít tiền đóng học cho em.
-cháu ko có tiền chú ạ. Cháu chờ chút nữa thảo nào cũng có ng đến đón.
Vân chần chừ. Thì chỗ cô đứng lại bị chiếm mất bởi 1 chị hàng rong. Cô tốt bụng phụ chị dọn hàng .gần 7 g tối rồi.
-em cứ đi xe về . Đến khách sạn thì lên lấy tiền trả cũng đc.
Vân nghĩ thế cũng có lí.
Hân chạy về phòng anh trai. Mở cửa thấy có mình anh mới giật mình hỏi
-chị vân đâu anh?
-chị đi cùng mẹ và em đấy.
-ơ. Lúc ra cổng ko thấy chị đâu. Hỏi thì mọi ng bảo chị đi taxi về rồi mà.
-về đâu mà về.-anh lo lắng
-thôi chết thế thì chị lạc mất rồi-hân run run
Anh bật dậy khỏi giường
-mày ngủ lắm . Chị ko nhớ đc đường đâu. Mày hiểu chưa.
Anh vội vàng lao ra cửa trc ánh mắt ngỡ ngàng của hân.
– anh ơi. chân anh kìa – anh nhớ ra quay lại lôi con em gái đi theo.
Vân lên xe chú và đi. Đi tầm được 15 phút thì vân mới nhớ ra. Hình như lúc đi bờ biển ở phía tay trái. Thì lúc về bờ biển phải ở bên phải chứ. Đằng này. Vân sực nhớ câu chuyện bắt cóc của Hưng. Lẽ nào…. cô chợt rùng mình
Bình tĩnh phải bình tĩnh. Cô nghĩ cách.
-chú ơi. Cháu muốn đi vệ sinh chú đỗ cho cháu tí đc ko ạ.
-sắp đến nơi rồi
Thôi chết mẹ. Nghĩ cách gì đây.
Thôi đành dùng binh pháp tôn tử vậy. Kế mĩ nhân.
vân ôm chú thật chặt. Bàn tay miên man từ ngực xuống bụng. Chú này chắc cũng chỉ ba bốn chục tuổi. Ko thể thoát đc chiêu này. Hưng của cô thik thế.
-chú. Sao ngực chú chắc thế. -cô ghé vai nói vào tai chú
Bàn tay ko ngừng vuốt ve từ trên xuống dưới.
Ng đàn ông này có vẻ thik thú. Bắt đầu giảm tốc độ.
Vân luồn tay vào áo ông ta. Loại tiếp tục xoa gãi gãi. Có thể ông ta đã ko chịu đc nữa. Đi chậm lại. Nắm tay vân cho vào chỗ đấy. Ôi mẹ. tởm đến kinh người. Buồn nôn quá nhưng vì mạng sống-
-em giỏi lắm
Đm mày sắp chết đến nói rồi cố mà tận hưởng.
Ông ta đang miên man sung sướng thì vân rút cái nhảy ốc mà lúc nãy vân xin của chị hàng rong. Quả này thoát chết nhất định sẽ quay lại tạ ơn chị. Dùng 1 lực mạnh đâm thẳng vào bụng hắn.
Hắn như con chó bị chọc tiết. Gào rống lên đau đớn. Xe đổ vất ra đường.
Vân bị ngã cũng choáng Nhưng khi thấy hắn đứng dậy cô nhanh nhẹn làm vài cước trúng bộ hạ của hắn. Nói thật là khi đã trúng cước này thì tỉ lệ sinh đc con là rất thấp. DÙ có độc ác nhưng hãy trách hắn hại cô trước.
Thấy hắn nằm bẹp vân phi như điên ra đường. Ít nhất cũng có xe tới để cầu cứu.
Chạy đc 1 đoạn thì có ánh đèn ô tô đi tới. Anh đã nhìn thấy cô. Xe đỗ lại rồi mà cô vẫn chạy vụt qua. Anh mở cửa xe vừa đuổi theo vừa gọi
-vân ơi anh đây. Vân đứng lại. Anh đây mà
Như nhận ra tiếng gọi quen thuộc cô dừng lại. Cố gắng nhìn ra anh. Hưng của cô đang đứng đây. Có đúng ko. Cô ôm lấy anh thật chặt cả ng cô run lên. Rồi oà khóc.
Anh siết chặt chưa bao giờ anh lại sợ hãi đến thế. Là lỗi của anh đã ko bảo về đc ng anh yêu. Hân đứng đó cũng khóc. Cô lo cho chị nhưng cũng cảm động trc tình yêu của 2 người.
– phải nhớ . nếu như lúc nào em bị lạc đường. Nhớ đứng im và Đừng sợ. Bởi vì anh nhất định sẽ tìm được em về.
Đêm đó có ng đi ngủ mà đc ôm rất chặt. Thỉnh thoảng giật mình lại nghe đc tiếng thì thầm -anh đây rồi
Tình yêu của con ng là thế đó. Có thể ôm người đó vào lòng những lúc sợ hãi. Có thể thức suốt đêm để vỗ về giấc ngủ ko ngon của người ấy .Như thế cũng đã hạnh phúc lắm rồi.
Sáng ngủ dậy đã ko thấy anh đâu. Hỏi hân thì nó mắt nhắm mắt mở bảo chắc anh đi bơi. Lần này cô ko lạc đâu
Sẽ cố gắng nhớ đường.
Loanh quanh đi ra đi vào. Thế mà phải hỏi chị tạp vụ mới biết đường đến bể bơi. Phải quay vào trong. Bể bơi giữa khách sạn.
Đến nơi thì chưa có ai. Chắc mọi ng còn ngủ nướng. Anh cũng ko thấy đâu. Mùi thuốc tẩy nồng nặc . Cô thấy trên bể bơi có cái gì đó nổi. Tò mò đến gần hoá ra là bông hoa hồng. Tự nhiên mỉm cười. Có thể là anh cho cô bất ngờ chăng?
Bất ngờ còn chưa thấy đâu thì đã có ai đó đẩy cô ngã nhào xuống bể .
Hoảng loạn. Cô bị sặc nước. Nước ộc lên mắt lên mũi rồi vào miệng rất nhiều. Cô uống rất nhiều nước. Tự nhiên thấy nhẹ bẫng mất cảm giác. Khéo mình chết thật rồi
Nhưng cô nghe thấy tiếng gọi. Có cái gì đè ngực đau lắm . Tiếng gọi của ai đó và cả tiếng khóc nữa
-tỉnh lại đi em. Tỉnh lại cho anh
-em ơi ko đc chết. Ta ko cho em chết Huhu
-anh yêu em. Anh xin em.
-mở mắt ra đi em đừng làm anh sợ.
Đau lắm . Rất đau. Bàn tay đó.
Cô nhăn mặt. Ộc nước ra ngoài. Cố gắng thở . Anh ôm cô rất chặt. Cả tú nữa. Tú đang ôm cả 2 ng và khóc.
Thật may quá .nếu anh ko nhìn thấy cô đang ngơ ngác hỏi chuyện chị tạp vụ ở của khách sạn ,thì chắc giờ này anh cũng chẳng muốn sống làm gì.
Tinh yêu là vậy phải ko? Trải qua đủ thứ cũng bậc cảm xúc. Hạnh phúc đau khổ. Cho đến khi sắp sửa mất đi ng đó mới thực sự cảm thấy ng đó đã là một phần, hay là tất cả mạng sống .Mà một khi ko còn ng đó thì cuộc sống kết thúc rồi.
.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!