Tình Về Nơi Anh - Phần 6
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
917


Tình Về Nơi Anh


Phần 6


Lại tiếp tục công cuộc đèn sách nên nó cũng dẹp chuyện đó qua 1 bên. Dù sao thì ko thể cãi lời ta đành chấp nhận 1 cách vui vẻ

Hôm nay mẹ lại đưa nó lên chỗ anh Phong. Hình như anh chơi rất thân với mấy ng bạn này. Lần nào lên cũng thấy họ. Vân ôm tập truyện trước ngực lẳng lặng vào nhà. Ko phát ra tiếng động để tránh phải chào họ.
-em bé. Ko chào mấy anh à – nó đứng lại. Ngước lên nhìn. Và nói lạnh lùng
-chào mọi người. -rồi quay đi thẳng
Có ai đó nhìn theo cái bóng dáng mỗi lần gặp là một lần thay đổi. Lớn nhanh trông thấy.
-em phong ít nói nhỉ.
-Uh . Trong vậy thôi nhưng nó tình cảm lắm.
-năm nay thì trường nào.
-học trường mình thôi. Nó thi chuyên toán mà. Mê truyện nhưng học khá lắm . Mỗi tội nghịch quá. Bà già ko dám cho lên đây nhiều.
Hắn cười. Nhìn cái bóng dáng lầm lì ngồi gọn 1 góc đọc truyện. Khuôn mặt bầu bầu trong rất đáng yêu.

. một ngày nắng đẹp giữa bao ngày mưa hôm nay, trông đứa nào cũng tươi tắn. chàng và nàng để xe đạp cạnh nhau. Chàng nhanh tay xịt hơi xe của nàng. Nàng nhanh trí lắm. dắt xe mình đổi lấy xe của thầy hoàng cá mập(thầy ghê lắm, lại dở dở nữa nên càng nguy hiểm)

xe thầy cũ hơn 1 tí thôi. xe nó có cái dải hồng ở giỏ. Nó vui vẻ gỡ ra và buộc vào cái xe cũ hơn. 3 chân 4 cẳng vào phòng giáo viên . kể lể thảm thiết lắm ý. Và k quên thông báo cho thầy cái xe của thầy vừa bị ai đó ….thầy xót xa…..xót xa. Mặt biến sắc lien tục. nó mới tung chiêu cuối cùng. Khóc lóc thảm thiết

-thầy đừng nói em mách ko bạn ý đánh em chết mất. thầy thương em- ôi cô học trò thật thà thế này nào thầy nỡ. thầy trấn an
-em về lớp đi. Thầy sẽ xử lý. Yên tâm

Thấy nó vào lớp tụi bạn nhiệt tình hỏi han lắm. nhưng nó ko nói gì chỉ tủm tỉm rồi bảo bọn nó chốc nữa sẽ có kịch hay để xem. Cứ chờ đi sẽ biết.

Gần cuối giờ cô giáo cùng thầy vào lớp. gọi cường lên. Tuy thầy ko nói ra nó nhưng có người đã hiểu. tay nắm chặt. có người ngồi dựa lung vào tường cười hả hê. Chốt hạ hình phạt là
– dọn nhà về sinh 1 tháng. Đích thân tao sẽ đứng kiểm tra. Đừng có lơ mơ. Thế còn nhẹ cho mày đấy.
Thầy bỏ đi. Cô giáo lắc đầu ngán ngẩm. có đứa tức xì khói. Nhìn nó mặt tím lại
-HÀ QUỲNH VÂN mày đợi đấy
Có đứa khổ sở bị 4 con yêu tinh hành hạ vì tội giữ bí mật đến phút cuối cùng. Khổ lắm ý. Lại phải cho chúng nó ăn để bịt mồm.

Kì thì cuối cấp sắp đến. thay vì cày phim thì nó cũng cắm đầu vào sách vở như đúng rồi. tiếc là nguyễn nhật ánh dường như chẳng muốn nó vất vả với mấy con số này. cầm cuốn “ đi qua hoa cúc” mới tinh trên tay nó ko thể cầm long được.
Cố gắng lơ đi mà nước miếng chảy ra ko ngớt. chẳng khác gì con chó nhìn thấy khúc xương to trong hoạt hình. Vãi trưởng cả tác giả này. Sao ông ta dường như đang viết về chính nó thì phải.

Tất nhiên cuối cấp nên mẹ cũng quan tâm nó nhiều hơn hay về ăn cơm cùng hơn. Hôm nay trong bữa ăn mẹ có 1 thông báo thật đặc biệt.

-mẹ đã bàn với mẹ cường cuối tuần cho 2 đứa học chung

Phụt. miếng nước trong miệng nó tự nhiên mất kiểm soát bắn ra cả bàn ăn.Nó sặc. ho đến 5 phút mới thôi. Hại ông bà nội nó lo lắng. ông vỗ lung nó.
-lần sau có nói gì con phải để ăn xong hãy nói. Nhỡ nó sặc vào phổi thì sao

Mẹ nhìn nó thầm trách ông bà nội cưng chiều. nếu ông biết nó tụ tập phá phách đến mức nào liệu ông có vui vẻ hay ko. lại còn suốt ngày bám cái thằng chiểu nữa bà ko thik. thôi thì cứ gán dần 2 đứa nhỏ vơi nhau. Nếu chúng nó ưng nhau học xong cấp 3 là bà cho cưới.

Thế là chủ nhật bắt đầu một cuộc chiến mới. hôm nay nó đến nhà cường. nó mặc cái áo phông trắng với quần vải xanh đen. Trông rất cá tính. nó ngoan như mèo. Tay ôm sách chào lễ phép lắm.

-cháu chào 2 bác ạ

Bố mẹ cường được 1 thể lác mắt nhìn con dâu tương lai. Ôi. Đúng chất con nhà gia giáo, trông nó, xinh xắn ăn nói đâu ra đấy. tiếc giờ con mình mới chuẩn bị tôt nghiệp cấp 2 chứ nếu cấp 3 thì ông bà ko ngần ngại mang trầu cau sang hỏi luôn ý.

2 mẹ ngồi với nhau ko ngớt lời khen ngợi 2 con. nó tự hỏi ko biết đưa nó qua đây học hay mẹ tranh thủ tới buôn chuyện nữa. nó ngán ngẩm nhìn 2 bà mẹ chém gió chém bão tơi bời. phải nói là công phu của 2 mẹ này cũng giỏi đi. Buôn tới 2-3 tiếng đồng hồ mà ko biết mệt. bố cường cũng vậy. sức chịu đựng của ông ý làm nó thán phục luôn. Còn nó buồn ngủ quá . tranh thủ gục đàu vào ghế làm 1 giấc ngon lành.

Cái thằng cường này cũng thuộc dạng thông minh nhưng tiếc thay lại có phần tăng động. ngồi học mà nó chẳng ngồi im nổi. hết nghịch sách nghịch bút , chơi trò chơi. Lại nói nhiều. thật tình ko hiểu
-hồi mang bầu cậu mẹ cậu thik ăn gì?
-hỏi câu tắc ngơ vậy. điên à,?
-ko. hỏi thật.
-thế hỏi để làm gì.
-để sau này ai có bầu còn mách ng ta đừng ăn thứ đó ko sẽ đẻ ra thằng con tăng động từ mồm miệng đến chân tay. Điên loạn.

Phải mất mấy phút nó mới nhận ra con ranh này đang gọi nó là thằng tang động và điên loạn. nó trả đũa ngay.
-thế mẹ cậu ăn gì mà đẻ ra cái loại mặt đàn bà mà tính thì đàn ông. Cái loại động vật lưỡng tính
-còn hơn loại mồm đít vịt
-này bảo ai là đít vịt hả. muốn chết à- nổi xung luôn
-cường im ngay. còn dám nói to với bạn à.- mẹ cường quát
được lắm. giờ bố mẹ cũng bbinh con sâu béo này rồi. nó đến đây phá hoại cuộc sống yên bình này.rồi đợi đấy. ông cho mày thấy chỉ chưa thấy quan tài nên mới chưa đổ lệ thôi.

những buổi học tiếp theo cũng thế. chỉ khác là khi học nhà vân thì vân sẽ ít nói hơn. nó học thì ít. đọc truyện thì nhiều.
có hôm vâ mang đĩa phim sang nhà cường xem
– động vật lưỡng tính có khác. hết chuyện ngôn tình lại chuyển sang phim hành động
-…..im ko chấp. nó với tay mở đầu. bật ti vi, leo lên giường.
-phim gì vậy?
-detective investigation files phần 2
-là gì? -Đang ngu ngơ
-ngu có cấp độ thôi. Xem ko thì biến.
-nhà tao đấy. ko tha đuổi mày thì thôi – nói xong nhưng nó vẫn nhìn vào màn hình. nghe chừng hấp dẫn, cũng chăm chú xem. Phần đầu ko có tựa đề tiếng việt thế mà con đấy xem như đúng rồi. cường thắc mắc – này toàn nói tiếng anh chả hiểu éo gì.

Vân quay sang nhìn nó cười nhếch môi- họ nói tiếng ngươi đấy.
máu lên não. 1 lúc sau nó mới nhận ra mình bị sỉa. ức ức. đã thế ông ko để mày xem yên ổn.
nhìn cái mặt lúc nó tức trông cũng dễ thương lắm cơ. haha. khoái.

mỗi lần rời nhà cường nó đều chao lễ phép
-quỳnh vân hôm nay học vui ko cháu- mẹ cường hỏi han
-vui ạ. – cười tươi.
-chịu khó qua đây kèm cặp cường giúp bác. Sớm muộn mình cũng là người nhà
-vâng
Vãi cả Người nhà với cái thằng đã ngu còn tỏ ra nguy hiểm- nó cúi xuống cười tủm
Mẹ kiếp cái con này phai cho nó đi làm diễn viên . cái mặt nó biểu cảm nhanh vãi cả ấy. đúng là dở mặt như dở bàn tay.
-dạo này học mệt ko con? mẹ cường hỏi vân. còn mẹ nó chăm chú nhìn
-đầu ko mệt nhưng tai thì đau ạ- vân từ tốn đặt đũa xuống
-chắc cường nó nói nhiều quá hả con?
-….nó cười. cũng chả nhìn cường
-thằng bất hiếu kia. mẹ đã bảo anh nhìn bạn mà học còn gì. nhìn bạn mà học chứ
-nhìn nó học hay nhìn nó đọc truyện, hay nhìn nó xem phim- cường thua kém nên ấm ức
-đọc truyện hay xem phim ko quan trọng. còn hơn anh suốt ngày chỉ phá phách. tôi mệt mỏi anh- mẹ cường quát
-thôi chị. cháu còn nhỏ-mẹ vân đỡ
mẹ cường định nói thêm 1 điều gì đó thì vân lên tiếng
-thưa bác. cường học giỏi lắm ạ. cậu ấy chỉ mải chơi chút thôi. bác hãy tin cậu ấy.- vân cười.

nụ cười lọt vào mắt ai đó. giỏi lắm. vừa đấm lại vừa xoa. nó chẳng khác 1 con cáo già. vừa dìm chết xong lại vớt lên hô hấp.
được rồi. nếu mọi người ko tin để đợt thi thử này. xem còn binh đc nữa ko.

nhưng rồi kết quả kì thi
– mẹ ơi. -nó lẩm bẩm
cố nhìn xem có phải mình nhầm ko.
bảng xếp hạng champions league của cả khối. nó đứng ở vị trí ngang 1 người và trên Trăm người
cường bước vào lớp. vẫn thấy nó ngồi đọc truyện bên 4 con yêu nghiệt. nó còn chả buồn xem kết quả. khinh đời thế là cùng.
– nhìn kìa cứt còn biết héo.- thìn châm chọc
c chỉ biết im lặng. cảm giác thật khó tả. nó thấy thật sự ko thể tin. hay nhà nó mua chuộc giáo viên. trong đầu nó hiện ra cả trăm lí do.

ko tin, ko thể tin nổi. con phương ngồi cạnh nó chăm học lắm. co hôm còn ngủ gật, ấy vậy mà chỉ lọt top 10.
Cường tự cảm thấy mình thua cuộc. tự cảm thấy mình nhục, xấu hổ với vân.
đã thế về nhà đụng ngay mặt mẹ. tay bà cầm tờ kết quả của 2 đứa. trông thấy nó bà lắc đầu. đặt tờ giấy lên bàn rồi quay đi.

hại nó cả đêm đó mất ngủ. nghĩ mãi ko ra. miệng thì lẩm bẩm tên ai đó
– hà quỳnh vân
-hà quỳnh vân
-hà quỳnh vân
rồi thiếp đi. lúc nào chăngr biết

Và thế là Có ai đó chỉ cười nhẹ khi thấy nó hỏi bài nhiều hơn. Long thầm nghĩ chắc nó định kiếm giải cháu ngoan báchồ đây mà. Yếu đừng ra gió con ạ.

còn có ai đó cảm thấy trống rỗng, thấy buồn mỗi khi quay sang mà cái ghế bên cạnh ko có người ngồi
nó tự nhiên cảm thấy nhớ. cảm giác này lạ lắm.
có đôi vợ chồng vui vẻ, thật ra họ biết hết chuyện vân suốt ngày đọc truyện với xemphim, nhưng phải công nhận nó có khả năng thuần phục con ngựa hoang trong cường. họ tin tưởng vì đã tìm thấy cho con mình 1 cô con dâu phù hợp.

Hôm nay Vân đc mẹ và anh đưa đi 1 vòng Hà Nội. Nó chẳng hứng thú. Chỉ muốn sà vào hiệu sách mua truyện. Và về nhà. Bước đến cổng đã thấy mấy anh bạn của Phong. Kì lạ. Hình như họ ko có chỗ nào tụ tập hơn chỗ này.
Vẫn đi thẳng vào trong ko buồn nhìn. Chỉ gật đầu ra hiệu có chào cho phải phép
-này. – có ai gọi nó. Quay lại thì có anh cho nó cái kẹo. Nó cũng ko nhìn anh . Chỉ buông nhẹ câu
-em ko ăn kẹo
Rồi đi thẳng vào nhà. Vẫn góc bàn nó yêu thik. Mấy anh đang bàn nhau chuyện gì đó. Nó bị ái đó chú ý
-em gái thi chưa Phong?
-rồi. Nhưng mới là thi thử
-mấy điểm.
-chả hỏi. Chỉ thấy bà già khoe nó đứng nhất hay nhì. Hôm nay bà già đưa đi chơi nhưng nó ko nghe. Cứ đòi vào mua sách rồi về
-mê truyện nhỉ.
-mê phim nữa. Suốt ngày suốt đêm. Quên ăn quên ngủ.
Mọi người cười. Thật ra các anh cũng quý nó. Nhưng nó ít nói nên các anh ko muốn trêu nó thôi.

Yêu thích: 3 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN