Tình Về Nơi Anh
Phần 71
EM THẬT SỰ LÀ AI?
Buổi sáng thức giấc sớm với bộ đồ của Hưng trên người. Cô lọt thỏm trong cái áo sơ mi của anh. Hai người dắt nhau chạy như đi trốn . Về khách sạn lấy đồ để đi cùng Hưng . Ở bên Hưng cô thấy mình hạnh phúc. Cho dù chưa nhớ đc hết về anh. Cho dù biết anh có vợ là ng trên tấm hình đó. Nhưng cô ấy chết rồi. Và cô có quyền hi vọng .
-Thay quần áo đi rồi ăn sáng đã nhé. Em muốn ăn gì nào?
-bún nhé. Lâu lắm ko ăn bún
Hưng ngồi chờ vợ thay đồ. Đến lúc vợ đi ra anh giật mình. Vợ anh đây à? Quần đùi trắng. Áo 2 dây đen. Lộ ra phần trên trắng nõn. Mái tóc 4 màu . Cùng cái mũi cao. Và đôi môi đỏ . Đẹp thì đẹp nhưng có nhất thiết phải trưng ra như thế ko. Cô ấy Tây quá rồi.
-em mặc thế này để mắt bọn đàn ông đc một bữa nó say à?
Hưng giận
Dương cười. Hình như câu này cô cũng nghe rồi. Trên bãi cát thì phải. Cô khoác thêm cái áo lưới mỏng vào. Nhìn thập thập thò thò còn khiến ng ta tò mò hơn. Hưng vẫn tức . Nhưng đành kệ
Cô ấy kéo Vali đi nhanh. Mái tóc Hung và 3 sợi màu bay trong gió. Ngộ nhất là cặp kính Nôbita . Trông trẻ con vãi.
Vào trong quán bún mà mọi ng cứ nhìn vợ chồng anh chằm. Cô ấy đẹp. Trẻ ,ăn mặc rất hot. Anh cao to đẹp zai ngời ngời thế cơ mà. Đi bên cạnh vợ chắc ko bị lu mờ đâu.
Ng ta bê ra 2 bát bún
-bún gì thế hả chị- Hưng nhìn nhìn
-bún cua. Chả đậu. Mọc ,nấm ,hành…. – có gì đọc hết ra
-chị làm cho em bát nữa. Đừng cho cua. Vợ em ko ăn đc cua nhé
Dương nhìn Hưng . đến cô ko ăn đc gì anh cũng biết. Hiểu ghê nhỉ
Hai người đi chơi một vòng xong rồi về nghỉ. Biển việt nam quả là rất đẹp. lâu lắm Dương mới ra biển. nên có chút nuối tiếc nhưng Hưng cứ đòi về vì anh kêu mệt. ghét ghê
Ngoài đó thì mệt nhưng về phòng thì Hưng lại rất khỏe. anh bế Dương từ dưới chân dốc lên tận nhà vào tận phòng tăm.
Hai người nô đùa trong đấy. đến khi mệt hưng lại bế vợ ra. Quả thật lâu lắm rồi cả 2 mơi thấy hạnh phúc như vậy
-anh. Vợ anh là người như thế nào?
-cô ấy rất đẹp. gống em vậy- hưng cười- cô ấy là cổ đông 20% của công ty anh, 18 tuổi là chủ một chuỗi cửa hàng 20 mươi tuổi là mẹ của 2 con anh
-thế sao
-uh- rồi sau đó hưng kể hết , kể hết về vợ. cảm xúc của anh vơi vợ. dương nằm im lắng nghe câu chuyện tình của 2 ng. chuyện anh kể nhiều chỗ cô cũng thấy quen. Cô có thể hình dung đc ra những hình ảnh đó. anh kể tất cả. cả chuyện anh đã hại vợ anh chết. nhưng tuyêt nhiên ko kể chuyện vợ anh làm xã hội đen. Ko kể chuyện vợ anh giết ng.
Dương mặc áo sơ mi zip đen vào trông rất chuyên nghiệp. cô trang điểm nhẹ để đi cùng Hưng. thấy cô hưng cười
-sao thế ạ. Mặt em. Có gì à?
-ko. em đẹp lắm.- cười rất tươi. Anh vui lắm
-em hơi lo. Ko biết có làm hỏng vc của anh ko?
-ko sao em sẽ làm tốt. tin anh
Dương khoác tay anh đi. căn phòng có đối tác là phòng ăn. Họ sẽ ăn cơm tiện bàn hợp đồng luôn. Dương bỏ kính.
-sao vậy em? Sao lại bỏ kính
-anh ko thấy cái kính trẻ con à. Em ko muốn ng ta nghĩ em tre con.- Dương cười nhẹ Hưng cũng cười
-nhỡ ko nhìn thấy gì thì sao?
-ko sao
Anh cười. ko sao là có sao đấy em ạ. Cô vợ ko ssao của anh à
Đúng như dự đoán của hưng. khả năng thuyết phục của vợ rất tốt. chưa ăn xong bữa cơm cô đã kí xong hợp đồng rồi. đến khi gần về khách hàng mới nói với cô
-trông cô trẻ hơn lần trước tôi gặp. cô rất đẹp. phu nhân Phan.( tiếng anh) Ông Phan quả là người biết chọn vợ. vừa xinh đẹp lại giỏi giang
Phu nhân uh? Dương ko tin nổi vào tai mình. Cô muốn đính chính lại
-thưa ông. Ông thấy hài lòng vè công ty chồng tôi chứ ạ
-vâng
-vậy chồng tôi. Ông Phan Thanh Hưng có làm cho ông hài lòng ko?
-ô. Ông phan rất vui tính.
-vậy chúng tôi rất hân hạnh mời ông tới nhà dùng cơm tối. ông nghĩ thế nào.?
-rất sẵn lòng. Tôi sẽ báo sau. Cảm ơn
Dương nắm chặt tay. Hưng…. anh đã giấu tôi những chuyện gì.
Hưng bị khách hàng làm cho lộ tẩy anh đang nhìn vợ ko rời. xem biểu hiện như thế nào. Nhưng vợ anh đang rất thản nhiên nói chuyện. có lẽ bão tố ở phần sau
Dương đi về mà ko nhìn hưng. cô đi rất nhanh về phòng. Hưng đang phải đuổi theo vợ.
-Dương nghe anh nói đã.
Cô vân ko nói gì. Về đến phòng. Cô đóng cửa nhốt mình bên trong
-Dương. Mở cửa cho a. Cho anh giải thik đc ko?
-Dương . anh xin em. Im lặng ko giải quyết đc vấn đề đâu
-Dương
cô im lặng một lúc lâu rồi mới mở cửa.
Dương mở cửa. hưng chạy ngay vào nắm tay cô
-Dương. Anh xin lỗi. anh xin lỗi
-đừng chỉ xin lỗi như vậy. tôi muốn nghe anh nói. Anh là ai?- Dương lạnh lùng
-anh…anh…là chông em
Dương nhìn anh ko chớp mắt
-thế còn cô gái kia. Là…
-là em đấy.
Dương khóc. Cô ko hiểu mọi chuyện là gì. Đầu óc bây giờ cứ rối tung lên. Cô nằm gọn trong chăn. Ko nói ko rằng với Hưng câu nào. Hưng chỉ biết im lặng ngồi cạnh.
Tiếng điện thoại cô reo là tuấn gọi.
-chào vợ. đi chơi kĩ nhỉ. Khi nào về đấy- tuấn vẫn nghĩ cô đi du lịch cùng bạn đồng nghiệp
-mai về anh ạ- Dương trả lời khi cuộn chăn
-nhớ bố con anh ko?- Tuấn chĩa máy quay về phía bé con. Nó đang cười. Dương bỗng dưng nhớ con lại rơi nc mắt. cô xa con sắp đc 10 ngày rồi.- mẹ kia Joni. Chào mẹ đi kìa.
Tuấn chơi với con trong điện thoại. .Joni nhìn mẹ rồi bậm bẹ mẹ mẹ Dương càng khóc, Tuấn lo lắng
– ai bắt nạt vợ mà vợ khóc
-ko có ai. vui khi thấy bố con Tuấn thôi.
-vậy về nhanh nhé. Bố Tuấn nhớ mẹ Dương lắm rồi đây này. Đêm ko ngủ đc luôn ý. Hihi- trẻ con lắm
Cô cúp máy. Hưng đang tức sôi máu. Anh mở hình tôm ngày bé. Ném về phía Dương.
-em xem đi. nhìn kĩ đi nó giống ai? bố với chả con
Dương cầm điện thoại lên. Hình tôm ngày bé giống hình Joni. Y hệt. tự nhiên có hình ảnh lướt qua. Cô nhìn thấy cô đang ôm hai đứa trẻ đó. con của Hưng. cô lại đau đầu
-em làm sao đấy.
-ko sao. Đau đầu thôi
Anh đỡ cô nằm xuống
-Hưng. Tuấn là ai. tai sao lại nhận là chông tôi. Tai sao lại Joni lại giống anh
-vì nó là con anh. Còn Tuấn. em hay để nhớ ra hẳn đi rồi sẽ biết. chứ giờ nó nói gì em chắc cũng ko hiểu đâu.Em cứ ở bên đó cho an toàn, nếu ở bên Tuấn mà em thấy hạnh phúc thì cứ coi như chưa gặp anh cũng đc. Sống cho tốt.
anh quay đi. cố giấu nỗi buồn của mình
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!