Tình Về Nơi Anh
Phần 70
CHUỘT ĂN THỊT MÈO
Cái giấc ngủ ngon hiếm hoi của cô khi về đây. Mấy đêm ngủ muộn vì ko quen múi giờ. Sáng dậy sớm vì có cuộc hẹn. Cho nên thèm ngủ là cảm giác thường thấy mấy hôm nay.
Căn phòng để điều hoà khá lạnh. Có con mèo con ngoan ngoãn. Cuộn chăn im lìm. Ngủ rất chị là say sưa
Hưng về nhà trong trạng thái biếng biêng. Anh đi gặp đối tác. Mà đàn ông gặp nhau bàn chuyện công hay tư cũng phải làm vài chén. Phong cách Việt mà. Bước chân hơi Liêu siêu. Anh mở khoá rồi để điện thoại cùng tất cả mọi thứ lên bàn. Cởi cúc áo. Hôm nay nóng quá ko mặc nổi vét. Nên cứ đơn thuần thế này lại nhẹ nhàng. Bước chân vào nhà tắm xả nước lạnh lên ng cho tỉnh rượu. Căn phòng này, ngoài tiếng nước chảy thì ko còn âm thanh nào khác. Một bóng đàn ông cô đơn. Thì lấy đâu ra người mà trò chuyện. Một thân đàn ông thất tình thì lấy đâu ra mà vui mà hát hò lúc tắm rửa. Nhìn mọi thứ đã lạnh lẽo rồi lại cô đơn. Cho nên anh mới mở điều hoà lạnh đến vậy.
Bước ra khỏi cửa nhà tắm , có chút hơi lạnh. Nhưng Hưng cũng chẳng quan tâm. Cái thân xác này với anh chẳng còn ý nghĩa bởi linh hồn nó đã chết từ lâu. Bây giờ với anh. Cơm 3 bữa là xa xỉ. Ngủ 1 giác 8 tiếng là ước mơ. Cười một cái thật tươi đúng là đáng giá ngan vàng.
Hưng quấn chiếc khăn che đi phần nhạy cảm nhất. Anh ra bàn với chiếc điện thoại của mình. Cuộc gọi nhỡ của Anna . Tin nhắn của Anna. Cô ta ko thương thảo nổi hợp đồng với khách hàng này. Muốn gọi anh để hạ bớt giá xuống. Nhưng rất tiếc. Giá của anh đến thế là kịch rồi. Hưng tắt chuông đt. Thảo nào cô ta cũng gọi anh cho đến khi nào anh nghe. Dạo này công vc chẳng suôn sẻ chút nào. Đầu óc anh ko tập trung nổi vào công việc. Nó chỉ nghĩ đến cô ấy. Chỉ nghĩ đến đàn bà.
Hưng đi vào phòng ngủ. Chiếc giương với ga trắng tinh. Chăn cũng trắng. Gối cũng trắng. Tất cả một màu trắng lạnh lẽo như cái ko khí trong phòng vây. Anh chẳng buồn nhìn nữa. Chẳng buồn nhìn cả tấm ảnh cô dâu xinh đẹp của anh đang cười với anh. Anh mở tủ . Lấy quần áo. Để ra giường rồi quay lại mặc. Nhưng…..
Con mèo lười biếng đang có một giấc ngủ ngon lành. Nó co ro trong chăn vì lạnh. Mà đã lạnh lại càng ngủ ngon. Nhưng trong giấc ngủ. Mèo ta nghe thấy tiếng bước chân. Bô não vô thức phân tích , đánh giá ngay đó chỉ là mơ thôi. Cứ ngáy đi ko cần mở mắt. Nhưng khi tiếng cửa tủ mở. Bộ não bị đánh thức. Và thế là đôi mắt mở ra. Mèo vén cài góc chăn hé ra nhỏ nhỏ. Chỉ để lộ cặp kính Nôbita rất độc. Đôi mắt mèo con chăm chú quan sát. Thân hình cao 1 m82 . Với Tấm lưng trần rất rộng. Da trắng. Cũng có cơ bắp đấy chứ. Quan sát là như vậy. Nhưng bộ não thì lại nghĩ theo một chiều hướng khác. Cho nên khi ng ta quay lại thì mèo bị giật mình bởi chiếc khăn đó đã tuột khỏi cơ thể. Cả tấn thân trắng trơn tuồn tuột ko một vật cản. Mà cái con …chuột… đó đúng ….vào tầm mắt. Mèo ko cố ý nhìn đâu . Nhưng nó cứ đập vào mắt đấy chứ . Muốn nhìn thấy mặt đới phương phải mở chăn ra thêm chút nữa. Mèo vén tí chăn. Đập ngay đôi mắt đang nhìn mèo ngơ ngác. Mèo mặt đỏ tưng bừng. Ng nóng ran. Xấu hổ . Phải nói là vô cùng xấu hổ . Kéo chăn chùm kín. Nhắm mắt nín thở như đứa ăn cắp sợ bị bắt quả tang. (Mà bị bắt rồi còn gì nữa hả mèo)
Có ai đó trông thấy vật thể lạ trong chăn. Nhưng nhận ra cái cặp kính ngố đó. Nên tạm thời chập mạch . Đơ ra ko nói nổi câu gì. Bộ não tạm thời mất điện. Ko thể nào điều khiển đc mồm miệng tay chân. Đến ngay cả vc đang ko mặc gì trên người cũng chẳng biết. Đến ngay cả cái thằng em nó ngủ dậy lúc nào cũng ko hay.
1 phút 2 phút 3 phút 5 phút cũng ko thấu động tĩnh gì. Mèo con tò mò vén chăn rất nhẹ. Nín thở. Nín thở . Chân hắn vẫn đứng đó. Mở to hơn chút nữa. Cái con….cái con…con chuột…
nó…. nó…lớn …nhanh như thổi. Tự nhiên thấy run run . Vén thêm tí nữa cái ánh mắt đó vẫn nhìn chăm chăm. Xấu hổ. Xấu hổ mà ko thể độn thổ. Nên độn chăn thôi vậy . Mèo ta trở mình quay mặt, vùi mình sâu trong chăn. Cái chăn này nóng ran. Nhưng mà ko thể tốc ra bởi vì…bởi vì….mèo sợ ….chuột
Thấy động mạnh ai đó mới bừng tỉnh. Tự nhiên khoé miệng bật cười. Nhớ ra rồi à. Thế thì tốt. Tự nhiên hôm nay lại đc ăn bữa thịt ngon lành. Đấy là đằng ấy tự vác xác đến nhé. Để xem đã nhớ đc đến đâu rồi mà khoe nhớ đc lúc ngủ với nhau. Hôm nay anh sẽ cho nàng nhớ lại tất.
Anh của chuột bước nhẹ về phía có con mèo đang trốn. Tay kéo chăn. Mèo ta sợ hãi nắm chặt. Nhưng sao có thể khỏe bằng anh con chuột đc. Con chuột nó đang giúc anh. Đang hối thúc. Mèo ta thất thế. Lăn lên đầu giường úp mặt vào thành giường che mắt. Ko nhìn thấy có nghĩa là ko biết gì mà ( đồ trẻ con) . Tấm thân ấm áp đặt lên người cô. Mèo ta run như cầy sấy. Bàn tay cứ kéo tay mèo ra đến đâu mèo Càng nép sâu đến đó. Khuôn mặt úp xuống giường như sắp khóc đến nơi
-quay ra đây….
Anh con chuột thấy thế thik trí. Luồn tay vào sau lưng mèo gãi nhẹ. Mèo gạt tay. Anh con chuột ko chịu thua, tì cả con chuột lên hông mèo. Mèo cảm nhận cái thứ cứng cứng ấy mà xấu hổ. Chưa bao giờ xấu hổ thế này. Cả một tấn thân cao lớn. Đến con chuột cũng cao to chẳng kém gì. Mèo là giống cái tất nhiên bị hấp dẫn rồi. Mà đâu phải mình mèo dê thế . 100 ng đàn bà nhìn thấy con chuột và tấm thân này cũng muốn nhảy vào mà ăn thịt.
Nghĩ vẩn vơ vậy thôi chứ mèo nào dám nhảy vào thịt. Tay chân đang run chết mẹ. như bị bại não. Cả có thể mất hết cảm giác rồi. Bàn tay anh con chuột lại luồn vào lưng áo. Nhẹ nhàng cởi cái móc đỡ. Cái khẩu trang của đôi tình nhân này chỉ bằng 1 thao tác đã bỏ rơi mất chủ. Lộ ra cái nụ hoa bé xinh sau lớp áo mỏng. Anh chuột kích thích quá . Ko chịu đc nữa đè cả thân lên người mèo. Bàn tay cố kéo cái mặt mèo lên.
-ngẩng lên anh xem nào. Ngượng đến thế à
Giọng ngọt như mía lùi. Mà đàn bà. Dại nhất là yêu bằng tai. Cho nên hắn cứ rót mật vào là cơn ngu lại kéo đến ngùn ngụt. Che mờ lí trí.
Kéo mãi cũng kéo đc cái mặt đỏ như quả gấc chín lên. Anh con chuột thích thú. Lấy 2 bàn tay giữ chặt. Đôi mắt con mèo cúp xuống ko dám nhìn. Anh chuột lợi dụng cơ hội mà cướp lấy đôi môi kia. Tấn thân đè cả lên ng mèo. Con chuột hư hỏng ko ngừng hô hào, tấn công đi ,tấn công đi. Cho nên anh nó cũng ko làm chủ đc mà tay chân khua khoắng . Con mèo khó chịu quá rồi Nhưng bản thân đi cả ngày ngoài trời nóng lên bất giác gõ nhẹ lên trán anh chuột đề tập trung sự chú ý.
-em…em…chưa….chưa tắm-lại đỏ mặt
Anh con chuột hiểu ra chợt cười toáng lên. Mấy tháng nay mới có nụ cười ngàn vàng này. Anh nó đứng dậy bế con mèo vào nhà tắn mà xả nước.
Con mèo bị ướt thì ngơ ngác.
-ơ. Em ko mang quần áo đâu
Anh chuột bật cười
-cần gì quần áo
-thế ra ngoài làm sao đc
-thì ko ra nữa . Cứ trốn ở đây. Ăn no rồi lại….ngủ.
Hihi sướng thế còn gì) ý tưởng khôn vãi đạn
Anh chuột vừa cởi áo vừa tắm cho mèo theo kiểu massa mơn trớn. Mèo ta bị mời gọi tất nhiên ko thể làm ngơ. Cứ nhìn anh chuột chằm chằm. Rồi nhìn con chuột. Nó đang rất …căng. Anh kéo tay bắt mèo cầm vào chuột. Méo xấu hổ rút tay. Nhưng ko đc. Nên cứ nắm lấy nó. Con chuột biết động đậy. Mèo cười thik trí. Đang tưởng tượng nếu mình ăn thịt nó thì sao nhỉ. Nhìn chằm chằm vào nó. Anh chuột hiểu ý đặt mèo ngồi xuống rồi đứng dậy. Mèo vần giữ con chuột thik thú. Nhìn anh chuột. Anh xoa đầu mèo rồi gật gật. Mèo ngu ngơ chả hiểu cái quái gì. Anh chuột tiến sát hơn. Cười rồi gật gật. Mèo hiểu ý. Bài học của các chị . Oral…oral…cười cười. Rồi cũng tò mò thử. Lúc đầu thì xấu hổ nhưng lúc sau thì thik thú. Con chuột này dễ thương quá đi chứ. Anh con chuột sướng mê người. Lúc đầu mím môi chặt ko dám kêu 1 tiếng. Nhưng sau ko chịu đc nữa thì tóm lấy đầu của mèo mà thở. Cảm giác từng dây thần kinh đang bị kéo căng ra. Ko muốn cho mèo dừng lại nên cái miệng luôn thúc giục.-nữa đi em.
Đến khi mèo mệt quá rồi . Anh con chuột mới vật mèo ra làm lại. Cho mèo xem cảm giác đấy nó sướng đến như thế nào.. cái lưỡi của anh vô cùng lợi hại. Mèo đê mê. Điên đảo. Cắn môi đến chảy máu , anh con chuột mới thì thầm. -thở mạnh đi em. Rên lên đi cho sướng.
Câu nói quét qua não của mèo. Mèo chợt đơ lại. Đúng anh rồi. Đúng là anh rồi. Hoá ra ko phải Tuấn mà là anh . Anh là ng đã ngủ với mèo mỗi đêm . Đúng anh rồi. Mèo cười sung sướng.
Nhưng anh chuột cứ tưởng mèo cười vì anh. Nên càng làn loạn bên dưới. Đến lúc chân mèo tê tê. Rồi giật giật . Người mèo cong lên. Mèo cố bám lấy cái gì đó . Mắt mờ đi. Mồ hôi ướt đầm. Anh mới chồm lên ôm ghì lấy mèo. Mèo đã biết thế nào là lên…thiên đường
Dòng suối chảy ra róc rách anh tiếc rẻ đưa con chuột vào ngăn lại. -Để dành. Còn cả đêm nay cơ mà
Anh thì thầm vào tai mèo làm mèo mở mắt. Cái con chuột nấp đầy cơ thể mèo mất rồi. Từng cái ra vào lúc mạnh lúc nhẹ. Anh kéo mèo ra khỏi ko gian chật chội của phòng tắm. Bàn làm việc. Ghế sopha . Sau đó mới vào giường. Có lẽ ở nơi này con chuột của anh mới luồn vào sâu nhất. Cái nơi thâm cung tận cùng đc chạm đến mang lại cảm giác hoan lạc vô cùng . Mèo rên. Mà ko phải là hét lên mới đúng . Bấu chặt lấy vai anh vì anh đang tăng tốc. Sau đó anh gục vào lòng mèo. Đôi môi chạm đôi môi. Thơm thơm liếm liếm . Rồi lại ngủ biến mất lúc nào.
Đến khi cánh cửa phòng đập ầm ầm. Anh uể oải mặc quần áo ra mở cửa. Là Anna . Chắc cô ta ko gọi cho anh đc. Cô ta lao ngay vào phòng nói một thôi một hồi. Dương cũng tỉnh giấc nhưng ko tiện ra ngoài. Cô cuộn mình trong chăn.
Anna đang nói về chuyện hợp đồng nào đó. Hưng thì ngồi trên ghế. Chiếc ghế vẫn còn dấu vết của trận chiến vừa diện ra. Những vệt nc vẫn dính đầy trên đó. Cả trên bàn làm việc. Anna ngồi sát anh. Cô ta mời gọi. Anh né. Lùi lại.
-nước ơ đâu mà bừa ra phòng thế này anh. Ướt hết sàn . Ghế . Cả bàn.
Cái vệt nc chạy từ nhà tăm ra đây rồi vào phòng ngủ. Anna nhìn anh. Cô định đứng lên thì anh nắm tay cô ta
-em về đi. Cho anh nghỉ. Mai anh sẽ giải quyết vụ này cho em.
Hưng dắt tay cô ta thẳng ra cửa rồi đóng lại. Thở phào rồi vui vẻ chạy vào giường ôm vợ.
fb: hà quỳnh vân
Dương cuộn trong trong lòng anh. Thủ thỉ
-có chuyện gì đấy anh?
-hợp đồng ấy mà. Cô ta ko thương lượng được. Đã ngu còn tỏ ra nguy hiểm
Cô cười. Cô thấy mình ngu mới đúng. Cứ mê mẩn ng đàn ông ko phải của mình .
– Dương. Mai em làm gì?-Hưng chợt nhớ ra. Anh gợi ý
-mai em bay về.-Hưng có vẻ buồn.- có chuyện gì ko anh?
-anh định…định…
-định gì?
-định nhờ em đi kí hợp đồng lần này.
-em á? Nhỡ ko đc thì sao?-dương nhăn mặt
-đc mà. Hợp đồng lớn hơn lợi về mình nhiều hơn em còn kí đc. Em thương lượng giỏi lắm đó.
-thật à? – hỏi ngay ngồi vãi đạn
-Uh. -anh thơm lên trán vợ
-cô gái này là ai?-dương chỉ lên tường
-em thấy giống ai?
-có nét giống em. Nhưng trẻ hơn. Xinh hơn.
-cô ấy chụp ảnh này năm cô ấy 19 tuổi. Anh 22
-đẹp nhỉ. Có phải…16 năm rồi à. Cô ấy 34 rồi ư-Dương hơi buồn
-nhưng giờ cô ấy trẻ như hai mấy thôi. Rất teen.
-cô ấy đâu?
-quanh quẩn trong căn phòng này
Hưng lại cười nham hiểm. Dương thì ngơ ngơ nhác ngác. Nên lại bị anh cho vào tròng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!