Tình Về Nơi Anh
Phần 76
CÁI CHƯA TIỆN CỦA EM ĐÂY RỒI
Dương mệt mỏi. Cô xin nghỉ mấy hôm đi xả xi-trét.. năm nào cô cũng chăm chỉ đến cất đồ tại ngôi nhà đó. nhưng dạo này bận nên quá ngày. dù sao Đà lạt cũng ko quá xa cô.
cắm chiếc chìa khóa hồn nhiên. ko toan tính. ngôi nhà này chỉ có cô và hưng có chìa. ngôi nha hơi bụi. lâu ko có ai đến mà. nhưng cô ko muốn cho thuê. cô muốn nó là của riêng cô. căn phòng này mỗi đêm cô đã ngủ. và có hình bóng của Hưng trong đó nha. có thể nơi này còn tạo ra Joni của cô.
Joni sung sướng nhảy nhót trong căn nhà. nó cũng thik nơi này như cô. cô mở hết cửa phòng cho gió thổi vào sau đó lau dọn . cô muốn 3 ngày ở đây nó lại thật sạch sẽ. dọn xong cho Joni ăn xong thì con ngủ. cô lại vào căn phòng của mình lôi ra một đống đồ kỉ niệm. chiếc chìa khóa không tên này có lẽ Hưng cũng chẳng bao giờ biết nó là chìa khóa của cái tủ này. Nhưng thật ra cô ko biết có ng đang quan sát cô từ xa . Dương ngồi ngắm lại những kỉ niệm. tất cả. cả vui và buồn. thành công và thất bại. ngay cả những thứ tưởng chừng như nhỏ nhặt nhất cô cũng ghi nhớ.
Dương ko biết gì cả . cô không biết. mọi chuyện giờ ko như cô dự đoán nữa rồi. con người đã thay đổi. liệu sự thay đổi ấy có mang lại điều gì bất ngờ cho cô hay ko?
3ngày trôi qua rất nhanh. cô trở về có lẽ cũng là lúc nên chia tay công ty này. tiếc nuối với ngôi nhà có bức tường nhìn ra biển. nhưng cô nào có ngờ mọi chuyện đâu có như cô suy nghĩ nữa.
cô vừa rời đi đc nửa ngày thì sáng hôm sau ngôi nhà trên đồi ấy đã có người đến. cái cánh cửa tủ kia cũng có người mở. đâu phải mình cô biết động não đâu. người ta còn là cáo già đấy nhé.
Hưng bây giờ nhận đc một bài học là đừng có bao giờ động vào bọn phụ nữ ít nói vì khhi chúng nó ko nói trc mặt mình nhưng chúng nó viết xấu sau lưng mình nhiều ơi là nhiều.
Hưng ngồi đọc trôm nhật kí của ai đó. mỗi năm một quyển rất có trật tự. ngày tháng năm ghi hết sức rõ ràng. có ngày chỉ ghi mỗi ngày tháng năm thôi. có khi ghi nhiều lắm. đc cái vợ anh chữ đẹp. dù có ghi nhanh nhưng cũng dễ nhìn. chỉ có lúc nào giận chữ mới bẩn tí thui.
Hưng lúc cười, lúc lại lặng lẽ. Ngồi ôm đống sổ của vợ từ sáng đến trưa từ trưa đến tối từ tối đến đêm. hấp dẫn. quả là cách viết của vợ hấp dẫn vô cùng. vợ làm thơ cũng hay nữa. bây giờ mới biết. đúng là ng ít nói nhưng thật ra tâm sự rất nhiều. giấu kín trong lòng chỉ viết ra cho một mình mình biết. Công nhận vợ anh hài hước có thừa mà
Ngày tháng năm
Cái thể loại thơ con cóc
Đã qua nhiều mùa lúa trổ bông
Chưa một lần chạm mông thằng nào đó
Và cũng qua bấy nhiêu mùa khoai sọ
Chưa một lần này nọ với ai kia
Đã bao lần lượn ngõ xómđêm khuya
Để tóm được….thằng đái bậy nào đó
Và bấy nhiêu hôm mang hàng ra đọ
Chưa một lần hàng họ nhỏ hơn ai
Và Cho dù bọn nó đùa rất dai
Cũng chưa bao giờ cho bóp hơn hai quả
cũng bấy nhiêu lần sờ chúng đến mệt lả
Mong một lần thoát khỏi cảnh FA
Ngày tháng năm
Trời cho mi nhan sắc sơ Sài
Để che đậy cái thiên tài bên trong
Bên ngoài nhìn thấy như không
Bên trong thủ đoạn mênh mông ngất trời
( thơ con Thìn tặng mình)
ngày tháng năm
lên thăm phong ka mà gặp anh bạn của phong ka cao và đẹp trai lắm. mỗi tội đang bận đọc cuốn truyện mới của nguyễn nhật ánh nên chỉ kịp nhìn anh ta mỗi một lần
ngày tháng năm
hình như anh bạn ấy chơi rất thân với phong ka thì phải. lần này nên lại gặp. tiếc là mình đang bận xem phim rồi. chỉ liếc qua thôi
ngày tháng năm
cái bảng điểm của trường mình đứng thứ 2 cái thằng cường chắc ko tin nhỉ. chia buồn cùng nó. hihi
ngày tháng năm
anh ta đòi mình hôn nữa chứ. đâu có ngon vậy nụ hôn đầu của mình. peter chỉ là chạm má thôi nhé. vô duyên mà đẹp trai như vậy chắc là nhầm lẫn của ông trời. hihi
ngày tháng năm
nếu hắn làm bạn bị đau rồi sau đó chăm sóc rất tận tình ng ta gọi là biết lỗi phải ko. tụi yêu tinh nói đấy là quan tâm. chăc ko phải
Ngày tháng năm
Giờ mới biết hắn tên Hưng. Nhưng chưa biết họ gì
ngay thang năm
hắn ta ko đến lại thấy nhớ. lạ thật
ngày tháng năm
tự nhiên lại muốn nói chuyện gì đó với hắn. nhưng nói chuyện khó hơn giải toán
ngày tháng năm
mình hiểu hết rồi mà cứ ngồi im nhìn hắn giảng bài có nghĩa là gì nhỉ
ngày tháng năm
nụ hôn đầu tiên của mình đã hôn hắn chỉ vì muốn chọc tức mẹ hắn. phí phạm quá.
ngày tháng năm
bị hôn hơn một tiếng đồng hồ và đôi môi hơi sưng. đã biết thế nào là hôn và ko bao giờ muốn hôn lại
ngày tháng năm
xin lỗi ông trời . đã thề là ko hôn lại rồi nhưng mà nhìn hắn giận yêu quá nên ko kìm lòng đc. một lần thất hứa trong đời
p/s hôm nay mình đã chủ động hôn hắn trc mặt mọi người .xấu hổ vô cùng luôn ý. đã thế còn bị hắn lôi đi, hôn cả buổi tối. mỏi hết cả mồm. nhưng mà thik. hí hí
ngày tháng năm
thèm đc ôm hắn ngủ mỗi đêm
ngày thang năm
3 lần ko làm đc. chúng nó nói mình bị bệnh giới tính. bị les. mất dậy
ngày tháng năm
bây giờ mới nhận ra là đã yêu anh quá nhiều. cuộc đời này em ước sẽ sống 200-300 trăm năm đê yêu anh cho hết
ngày tháng năm
xin lỗi mẹ và mọi ng con ko muốn sông nữa
ngày tháng năm
con chào đời ko cha. là do lỗi của mẹ.
ngày tháng năm
lần đầu trong đời biết giết chết một người. là do hắn muốn cưỡng bức mình chứ mình ko cố ý. lúc đó mình nghĩ đến hắn.
ngày tháng năm
hắn đã quay về. lần đầu gặp lại trái tim lại đập mạnh. chăc ko phải là yêu đâu
Ngày tháng năm
Tưởng như bao ngày ko nghĩ đến sẽ quên mà hôm nay lại nhớ. Anh đang vui nơi nào? Với ai?
nhiều quá nhiều. hưng ôm đống kỉ niệm của vợ vào lòng. Người đàn bà anh yêu bao năm cũng yêu anh nhiều đến như vậy.
Hoá ra cái chưa tiện của vợ chính là đây. Đơn giản là cái tủ giấu kín tâm sự của vợ. Bí mật của cuốn sổ nhỏ ấy cũng nằm ở đây. Giấy tờ nhà. Ngay cả việc vợ anh đã giết bao nhiêu ng cũng đc ghi luôn trong này . Quả là….ko hề đơn giản.
Anh cầm lên tờ giấy cam kết khi đi đăng kí kết hôn. Vợ anh ép phẳng lì . Anh nhìn nó rồi cười.
Có thể chúng ta ko thể giữ 100% lời hứa của mình. Nhưng chúng ta có thể yêu theo cách của mình mà. Vậy thì tại sao ko tha thứ cho nhau khi chúng ta bây giờ đã ko còn là chúng ta trước đây nữa. Tất cả chúng ta đều đã thay đổi. Nhưng chỉ có một thứ không đổi đó là tình yêu.
Anh vẫn yêu em. Cho dù em là bất cứ ai.
Và em cũng thế . rõ ràng yêu anh rất nhiều mà ko dám nhận. mà chạy trốn.
Nếu Em ko cho mình cơ hội để được người khác tha thứ. Vậy thì em có quyền gì mà tha thứ cho tôi.
Anh ngồi đó bần thần hồi lâu. khốn nạn thật con đàn bà ngang bướng này. anh gọi điện. Liệu anh sẽ làm gì ?sẽ làm gì đây.?
Dương định nộp đơn xin thôi việc mà công ty lại báo phá sản thì nộp làm gì. chờ mai ngày kia nó đóng cửa rồi mà nghỉ việc chứ nộp đơn ng ta lại bảo ăn cháo đá bát.
tiếng điện thoại. sếp gọi. làm ơn đừng rên rỉ , lè nhè, hay khóc lóc nhé, đây chán chết mất rồi .
-alo- lịch sự
-Dương . anh nhờ em một vc đc ko
-sếp nói đi ạ
-mai có đối tác muốn gặp em. nếu em ko gặp thì công ty mình đóng cửa luôn từ mai
-ai vậy ạ?
-anh thấy bên đó nhắn thế. anh mong em giúp anh.
-vâng. chỉ gặp mặt đơn thuần thôi thì đc. em ko có cái gì trao đổi đâu ạ
-em đừng lo. hãy tin anh .
cúp máy. Dương khó hiểu. ai lại muốn gặp cô trong hoàn cảnh này.
cầm chai rượu rót 1 li ra phòng khách ngồi ngắm biển. quả là bình yên quá. Nhưng cuộc đời của cô giờ lại ko bình yên nữa rồi. Có ai đó đã phát hiện ra cô ở đây. Phải ra đi thôi. Đi đến bao giờ có lẽ cô còn chưa biết.
sáng đến công ty. ngồi chờ mãi ko thấy người đó đâu cô sốt ruột. cô cầm túi đứng dậy
-em về đi ngủ đây. anh bảo với họ muốn gặp em thì chờ em ngủ dậy. ko gặp thì anh đóng cửa đi. cảm ơn cô vợ đanh đá của anh nhé- Dương rời công ty rất nhanh. cô về nhà. đắp chăn ngủ thật. ngủ lúc 10 giờ trưa. đêm qua cô ko ngủ đc mà.
2 giờ chiều tiếng chuông điện thoại. Dương giật mình. nhìn đồng hồ.
-trời ạ….alo
-em đến đi. họ đến rồi.
-em chưa đánh răng. bảo họ đợi đi- cô mò dậy
15 phút sau đích thân phu nhân sếp tới đón. cô mở cửa mà giậtmình. bà ta có vẻ rất biết điều. miệng nói liên tục làm cô phát ớn.
-nếu chị im lặng . Tôi cũng ko nói chị bị câm đâu.
cô đi ra ngoài và phóng xe của mình đi. chậm chạp đến công ty trong trạng thái buồn ngủ vì chưa kịp tắm. cánh cửa phòng đc một ngươi đàn ông mặc bộ đồ đen đeo kính đen mở rất lịch sự. Dương chỉnh cái kính nobita của mình và nghiêng đầu. Có điều gì đó cô cảm thấy ko ổn khi thấy ng đàn ông này. Có mùi nguy hiểm. Cô mím môi bước vào trong
lại có một thằng đàn ông ngồi trên ghế sếp .nhưng quay lưng lại . sếp thì ngồi đây. rất chi là nghiêm túc. vậy tên kia là ai. .?
dạo này xã hội đang mất cân bằng giới tính nên đi đâu cũng nhìn thấy đàn ông. thật là bất công mà. tai sao đàn ông ko ở nhà mà rửa bát quét nhà thay cho phụ nữ nhỉ.
cô tự cười. thì sếp bà đi vào. bà ta tưởng cô đang cười với sếp nên chạy ra ngồi cạnh chồng níu tay. Cô nhếch môi cười nhẹ vẻ khinh khỉnh.
trong căn phòng 3 kẻ ngồi và một người đứng và tất cả hình như chẳng có chuyện gì để nói thì phải. cô phá tan sự im lặng
-tôi ko đến để xem kịch câm đâu nhé
Ai đó phì cười. sau đó ko nhịn đc thì cười toáng lên. Và quay người lại.
cô nghe tiếng cười quen nên quay ra nhìn rồi chỉnh cái kính nobita . cô mím môi . Tỉnh ngủ ngay lập tức…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!