Tình Về Nơi Anh - Phần 78
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1290


Tình Về Nơi Anh


Phần 78


TÌNH VỀ NƠI ANH
Dương ngồi ngắm biển qua khung cửa sổ. Biển hôm nay có bão. Gió giật rất mạnh . Từng cơn gió từng giọt mưa cứ tạt mạnh vào cửa kính như muốn đập vợ nó ra.
Từng cuộn sét. Từng tiếng sấm Vang trời. Ngoài kia 1 vài chiếc thuyền nhỏ le lói. Đang bám trụ giữa những cơn sóng dữ . Cô lo lắng.
Cuộc đời cô cũng trải qua rất nhiều cơn sóng dữ như thế này. Nắm chặt cuốn nhật kí của ai đó trong tay. Từng nét chữ. Từng kí họa . Từng vần thơ. Cái tuổi trẻ mộng mơ của một ai đó ở đây mang đầy tâm trạng. Thật vọng, đau khổ, nhớ Nhung, hối tiếc, ghen tuông, và hạnh phúc.
Fb Hà quỳnh Vân
Dương ngắm bức vẽ mình ngồi đọc truyện trong góc phòng
Ngắm nụ cười của mình. Tuy ko quá giống nhưng cũng đẹp
Ngắm cả cô gái tóc ngang vai 4 màu. Mắt đeo kính Nôbita . Nụ cười trông rất chi là trong sáng. Có ai đó đã nhìn trộm và vẽ cô vào đây. Cùng những lời ngọt ngào và trách cú. hóa ra nah cũng như cô. yêu mà ko dám nói.
Ko ghi ngày tháng
Phong nói có cô em gái 14 tuổi. Hôm nay mới đc gặp. Xinh. Nhưng lạnh lùng và mê đọc truyện

Em gái phong có đôi mắt rất đẹp. Học giỏi. Và ít khi cười

Cô bé ấy rất quậy. Và chẳng bao giờ để ý đến đám con trai. Trong đó có mình

Cô bé ấy đã làm cho một thằng con trai cùng lớp trở nên nổi tiếng. Rất bá đạo

Cô ấy chưa bao giờ quan tâm đến mình. Lúc nào cũng chỉ là thằng cha đó. Tức thật.

Được ngồi cạnh ng con gái mình thik quả thật rất hồi hộp. Hôm nay là lần đầu cô ấy cười với mình. Vui

Tôi đã làm cho em bị đau rồi.

Cứ yêu em thế này bao giờ em mới hiểu

Lần đầu tiên cô ấy nói nhiều như thế. Là cãi nhau với mình

Tôi đã ko tin vào em. Nhưng tôi phải tin vào cái bảng điểm. Em thật đặc biệt.

Tôi muốn hét lên là tôi yêu em. Rất lâu rồi

Em thật tuyệt

Chỉ muốn mãi bên em mà chẳng muốn về. Cô gái hay lạc đường của tôi

Dám ngồi cạnh thằng khác

Đã có đc em rồi

Ko muốn sống nữa

Xin lỗi em. Tôi nhớ em. Tôi yêu em

Xin lỗi em. Tôi nhớ em. Tôi yêu em

( lặp lại rất nhiều)

Theo dõi từng bước chân em

Tôi sẽ về và xin em tha thứ

Tôi mãi yêu em
….
Dương ôm trọn nó vào lòng. Cô khóc cho hạnh phúc mà cô đã làm tổn thương. Tình yêu là gì mà thế giới phải khóc. Khóc vì khổ đau. Khóc vì hạnh phúc.
Dương thiếp đi trên tám thảm vẫn lưu mùi hương của 2 người. Sáng sớm bão đã tan. Chỉ còn nhưng cơn gió nhẹ hôn làn sóng lăn tăn trên biển. Những cánh chim líu lo bay lượn trc kính ngôi nhà. Cô nhìn lại . Cả bầu trời đêm qua u ám . Hôm nay bừng sáng. Mọi cảnh vật dường như ko có nhiều thay đổi trong trận bão đêm qua. Dưới mặt biển. Con thuyền tưởng như yếu ớt ấy vẫn còn đó hiên ngang thách thức những con sóng. Cô mỉm cười. Cảm ơn trời vì đã có người đc an toàn quay trở về nhà.
Bước xuống bãi biển sáng sớm sau bão. Một làn gió lạnh thổi qua cô xoa nhẹ đôi cánh tay. Mái tóc 4 màu giờ chỉ còn một. Xuống lưng giờ lại ngang vai. Cặp kính cận Nôbita trong rất ngố. Là cô. DƯƠNG HÀ LINH
Hướng đôi mắt theo những ng dân biển. Họ đang kéo thuyền về sau bão cô chạy lại kéo cùng. Tất cả mọi người. Vất vả nhưng vui.
Đám trẻ con ùa ra. Trông thấy ba chúng nó ôm chằm lấy hô hào rối rít. Người đi biển thường đẻ khá đông để lấy sức lao động. Cô cười. Anh ấy hạnh phúc thật
Cô vợ tiến lại gần chồng anh mắt khá Âu yếm quan tâm
-đêm qua bão em lo quá.
-Kéo nốt mẻ lưới zô. Ko ngờ bạo nhăn vậy. Sóng to. Lúc đó cũng hơi lo. Suýt thì ko đc về ăn cơm với vợ
Anh ấy cười nụ cười hạnh phúc
Dương chứng kiến cảnh tượng ấy mắt cô rơi lệ.
LÀ HẠNH PHÚC ĐÓ. CHỈ ĐƠN GIẢN VẬY SAO.? ĐƯỢC NHÌN THẤY NGƯỜI MÌNH YÊU MẠNH KHOẺ. ĐƯỢC ĂN CƠM VỚI ANH MỖI NGÀY. QUÂY QUẦN BÊN CON CÁI. CHỉ VẬY THÔI SAO.?
Vậy thì….
Dương chạy thật nhanh trở về nhà. Cô thu dọn đồ đạc. Gọi xe. Cô sẽ trở về…
Căn nhà cô ở ko có Hưng. Nhà Hưng cũng ko có . Công ty cũng ko. Vậy anh ở đâu?
Dương hỏi tất cả mọi người. Lang thang khắp nơi tìm anh. Điện thoại ko liên lạc đc. Cô lo lắng. Hay hắn lại vồ vào con nào rồi
Cô nhắn tin đt
-anh đang ngủ với con nào phải ko hả. Nói mau
Cô bắt đầu giận. Đến tối Hưng gọi lại. Anh bảo anh đi công tác. Tối mai về. Mình đi ăn tối. Bây giờ lên giường ngủ ngon đi mà giữ sức để mai anh còn hành . Cô cười. Xin lỗi cưng nghen. Em hay ghen lắm. Dương nằm xuống giường đắp cái chăn trăng tinh lên ng ngủ biến.
Đến chiều hôm sau cô đc Hưng gửi cho một bộ váy. Hihi. Sexy lắm. Trễ vai. Hở một tấm lưng trần . Màu trắng kem trông rất sang trọng. Cô cười. Anh Còn dặn trang điểm cho đẹp. Anh muốn thấy em đẹp lộng lẫy ngày trở về. Bữa tối sẽ rất tuyệt
Dương cười ngượng. Cô đỏ mặt. Đi trang điểm xong mà người ta cứ khen cô đẹp mãi thôi. 3 con rồi còn gì nữa. Chiếc xe đón cô ko phải xe Hưng . Nó đưa cô đến một nhà hàng. Ngồi chờ Hưng thật là hồi hộp. Ko biết hắn muốn gì mà bắt cô ăn mặc kiểu này. Ngại. Rất ngại. Cánh cửa mở ra. Cô bất ngờ. Con trai cô. Tôm cao lớn đẹp trai trong bộ lễ phục xanh đen.
Cô há hốc miệng. Nó cười giống bố quá
-cô. Cháu đưa cô đến chỗ này. Đi thôi
Nó nắm tay cô
-cô cởi áo khoác đi . Ăn tiệc ai mặc thế
Nó lại cười giống Hưng. đẹp trai dễ sợ luôn. đám con gái mê phải biết
Nó dắt tay cô ra cửa đc một quãng thì gặp Sơn. Cô lại tròn mắt.
-Hà…Minh…Sơn
Sơn cũng cười. Đón cô từ tay Hà Bình.
Sơn dắt cô đi lên cầu thang. chỉ nhìn cô rồi cười mà ko nói gì
-này. mấy người bày trò, ủ mưu gì để dìm hàng tôi đó hả
-chốc nữa ka sẽ biết- nó lại cười
đến tầng 2 thì gặp Phong. cô lại ngơ ngác một lần nữa
-Hà …Minh…Phong
Phong cười. anh hiền khô. cũng ko phải là người thik nói nhiều. như Hưng và và mấy người bạn kia. anh nắm tay cô. hình như cô thấy mọi người đều mặc vest xanh đen thì phải. cô liếc mắt dọa phong
-phong có gì muốn nói với em à?
-em trốn kĩ quá đó em gái yêu quý của anh
cô cười hạnh phúc nhìn anh. lên đến cầu thang anh ôm cô. chỉ ôm và muốn nói một điều gì đó mà ko thốt lên thành lời
lúc đó có một cô gái đến cài chiếc khăn lên đầu cô. chiếc khăn che đi tấm lưng trần. cánh cửa bật mở. tiếng nhạc vang lên. người đón tay cô là
-Hà…MInh …Bảo- chú 4- cô tròn mắt rồi đảo khắp khán phòng. hội trường rộng thật
cô thấy tim mình run lên. cô đang thấy điều gì thế này
tiếng hát của một cô bé giọng ko quá trẻ con nữa.
Người ơi,em mơ về anh đã bao ngày
Một người yêu em và thương em
Chờ anh,em đã chờ lâu lắm
Biết không?người em chờ là người cho em ngày bình yên…
chú 4 buông tay cô trao lại cho
-Hà…Minh…Tuấn. chú 3- chú 3 cô cười. chú ấy hiền như phong vậy. phong giống chú ấy
cô thật sự ko thể tin điều bất ngờ này nữa rồi
Ngày mai,em là cô dâu mới
Ngày mai,em mặc chiếc áo dài theo chồng
Ngày mai,em cười thật hạnh phúc
Ngày mai,em được ở bên người mà em yêu
Ôi! em thương anh,em yêu anh,yêu vô bờ
Ôi! em mong anh,em nhớ anh đến từng giây
chú 3 trao cô lại cho người có tính cách mà cô giống nhất
-Hà…Minh…Dũng. chú 2
-con mất nết. đm đã làm bố mày khổ sở bao ngày
cô cười. nước mắt bắt đầu lưng tròng
-đừng khóc con gái- chú 2 ghé vài tai cô nói nhỏ
-con bất ngờ quá
Hãy mãi,cho em một tình yêu thật chân thành,thủy chung
Em chỉ cần như thế
Mỗi đêm,vai anh là chiếc gối ấm êm,dìu em vào bình yên
Cho giấc ngủ em say
chú 2 cô trao tay cô cho bố cô. cô ngập ngừng
-bố. Hà…Minh…Vũ. con nhớ bố và tất cả mọi người
cô ôm lấy bố mặc kê có người đang sốt ruột chờ cô
bố nắm tay cô
-con. bây giờ phải ngoan nhé. lớn rồi. làm vợ người ta rồi đấy
cô khóc nức nở
-này con kia. khóc thì xấu lắm đó- tiếng Nhug nói vọng lên
cô nhìn Nhung bất giác lại nở nụ cười
Ngày mai,em là cô dâu mới
Ngày mai,em mặc chiếc áo dài theo chồng
Ngày mai,em cười thật hạnh phúc
Ngày mai,em được ở bên người mà em yêu
Ôi! em thương anh,em yêu anh,yêu vô bờ
Ôi! em mong anh,em nhớ anh đến từng giây
bố cô dắt cô lên. cô nhìn thấy con gái mình đang hát. hát trong đám cưới của mẹ. chú rể của cô mặc bộ vest xanh đậm. mà hình như ai cũng mặc như vậy thì phải. vì đã có lần cô nói với Hưng là cô muốn đám cưới cô những ng thân đều mặc vest màu đó. cô quay xuống nhìn thì đúng thật. chỉ khác chú rể của cô có cài hoa ngực. tay đang cầm bó hoa cưới màu trắng. thơm mùi mộc lan.
anh cười rất tươi. đón tay cô từ tay bố. cô không tin nổi nữa. mình đang mơ sao. đôi mắt cô đầy nước. bố ghé tai nói nhỏ với Hưng
-nhốt nó lại nghe chưa?
-vâng- Hưng nói nhanh rồi nhìn cô cười đắm đuối
Người ơi! em mơ về anh đã bao ngày
Một người yêu em và thương em
Từ đây,hai ta sẽ chung bước
Đôi tim hòa chung nhịp
Cùng nhau,đi qua ngàn mưa giông
Bình yên trong ngôi nhà
Yêu thương……….
hai người họ nắm tay nhau. Dương vẫn còn khóc. Hưng rút cái kính nôbita của cô ra và lau nhẹ nước mắt rồi dọa
-em khóc nữa là anh hôn trước mặt mọi người đấy.
cô nín ngay. lại đỏ mặt xấu hổ.
MC dẫn chương trình nói một bài. sau đó đến màn trao nhẫn. MC bảo chú rể
-bây giờ mới chú rể trao nhẫn cho cô dâu
HƯng đứng im. nhìn cô cười, MC sốt ruột
-này đừng nói là quên nhá
Hưng vẫn cười.
hắn gác cái mic xuống ghé tai Hưng nói to
-quên thì phải bảo để cắt đi. ko có thì chạy ra kia mua cái mĩ kí về mà đeo tạm chứ
Hưng cả cô phì cười. cậu này vui tính thật. anh nói to
-quên làm sao đc
anh giơ tay lên. tôm và cá bước đến tháo chiếc nhẫn đeo trên cổ ra đưa cho bố và mẹ. anh đeo cho vợ và nói khi có cả con ở đó
-cái này chồng bây giờ mới trao đc cho vợ nhưng trái tim đã trao cho vợ từ ngày đầu tiên gặp vợ rồi. anh yêu vợ. cảm ơn vợ vì tất cả. anh yêu em. anh yêu gia đình chúng mình
Hưng hôn nhẹ lên môi vợ rồi cả gia đình họ ôm nhau. Joni thik thú nhảy nhót theo kiểu nó mới học được của bố và các chú
-ơ. này từ từ. thế ko hỏi mọi người dưới này xem có ai phản đối ko à?- giọng Tú vang lên
-để làm cái gì?- giọng Nhug lanh lảnh
-để ta còn phản đối . chứ để làm cái gì. cô dâu xinh thế kia cơ mà
-đờ mờ. Tú lo cho cái bụng nhà Tú đi kìa. đồ lưỡng tính.
-đờ mờ. ko phải đám cưới em bà thì bà xé xác mày tại đây.
mọi người cười ầm lên
-Tú. Tú bảo đàn bà con gái phải nhỏ nhẹ dịu dàng cơ mà. Tú ko nhớ à
Dương chen vào
-nhớ nhưng gặp cái con này thì ta quên mẹ hết rồi. trông thấy nó thì chỉ muốn nhét cái ấy vào mồm nó
-này…này- Nhug nhảy bổ lên định chiến với Tú. nhưng đc mọi người can lại
-em Nhug ạ. hôm nay cũng coi như nể em ta. tạm ko chấp mi ván này.
híc. Nhug tỏ thái độ khinh khỉnh
-ta có quà cho em đấy Nhung ạ
Tú hớn hở
các mẹ của Dương chạy lên sân khấu ôm con khóc như mưa làm Dương ko kìm đc xúc động cũng khóc theo. Nhug cũng gục vào lòng Trung, Hà thi được Cường ôm. anh chiểu về với người phụ nữ đã sinh con cho anh. còn Tuấn đang đứng cùng vợ.
4 con yêu tinh thì chạy lên sân khấu mà nhảy nhót đu hết lên người bạn
-các đệ. tuột váy ta bây giờ. ko mặc nội y đâu nhé
-đm thế mà đaò to nhể. ông Hưng cũng biết nắn cho ra trò
-mày ngu thế ko nắn mà đẻ đc 3 đứa à
-thì nhà mày nắn mãi nó vẫn bé tí đấy thôi chứng tỏ chồng mày đéo biết nắn.
-này. cùng hội ông Hưng cả mà. hay chỉ có nhà nó thế còn nhà cái Nhug có thế đâu.
-chắc ông ý dê hơn mấy ông nhà mình. hihi
Dương cười mấy đứa nhí nhố này. gặp nhau lúc nào cũng chỉ có thế
nhắc đến mấy ông bạn là mấy ông xuất hiện. đuổi hết mọi người ở trên xuống. 7 thằng bạn Hưng là lũ quậy phá chả kém gì 6 đứa cô.
– hôm nay tính cho công bằng. lần trước cưới tao vợ chồng mày hát anh ko đòi quà . thì hôm nay các bạn cũng thân mật tặng cho 1 bài. phấn khởi nhé.
nhạc lên là các ông nhảy loạn lên. bài hát của Hồ ngọc hà và noo phước thịnh
Yêu là yêu cần chi phải biết ngày sau ra sao
Yêu là yêu mình chỉ cần biết bình minh nơi nao
Yêu là yêu cần chi phải nghĩ điều gì đưa ta đến nơi nào
Yeah
.tự nhiên từ đâu chạy ra mấy cô gái ăn mặc sexy nhảy chung với mấy ông. chú rể thik chí nhảy cùng các bạn rất chi là chuyên nghiệp. chắc đã chuẩn bị từ lâu rồi . Tú ôm cái bụng bầu của bạn gái cũng uốn éo theo nhạc nhẹ nhàng
hóa ra đám bạn nhảy này là bạn của người yêu Tú. Tú khoái trí khi nhìn thấy họ nhảy cùng mấy thằng bạn . sexy dã man. mà mấy thằng bạn chả có gì là từ chối cả. thật là muốn chọc tức Nhung và mấy con sư tử kia mà. Tú đắc ý cười
mình thích thì mình yêu thôi
gật gật cái đầu. cô dâu cười thik thú. gật đầu cùng chú rể
mình thik thì mình chơi thôi
chỉ chỉ tay- Nhug sưng mặt
mình thik thì mình ôm thôi
chúng nó ôm nhau- mấy con yêu tinh mắt trợn ngược
mình thích thì mình điên thôi.
chúng nó gào lên.- Trung… đi chết đi
mấy lão lườm Tú. địch thị nó là chị em với con chọc gậy bánh xe này mà.
Joni lanh chanh. chay ra nắm tay bố lắc lắc.
-bố ơi. tối nay Joni,..cả Tôm…cả Cá …ngủ..với bố…nhé
Hưng lại nhìn vợ rồi lắc đầu cười. vợ Hưng cũng cười và nhìn anh hạnh phúc.
-em chờ đấy. anh sẽ thêm 2 đứa nữa giống bố. ko thể giống mẹ hết được.
Dương cươi trong hạnh phúc
cuối buổi cô dâu chú rể cũng muốn hát tặng tất cả mọi người
Dương nhìn Hưng.
(đây là bài hát tác giả muốn gửi tới mọi người. lời bài hát rất ý nghĩa)
Bâng khuâng trong đêm thật dài .Ở nơi niềm vui đã xa
Tình mình như đang vô vọng .Cho ta thao thức đêm dài
Đưa nhau qua cơn mộng buồn .Mà em càng thêm cách xa
Mình lặng im đến lúc nào .Nghe anh nghe anh đêm nay
No more hiding, break the silents now
Do we quit or try to work things out
Where do we go (Tình mình về đâu hỡi em) .Are we ready to just give it up .Should we turn our back on love.Or should we stand within.

If we begin on where we are .Try to mend the problems now
We’ve been looking forward instead of looking back
I don’t wanna play it safe ‘cos i wanna cross the line
Feel just like we’re standing, we’re running out of time
Đừng lặng im nữa, một lần thôi hỡi người
Dừng lại hay sẽ cùng vượt qua giông bão
Where do we go from here?Tình mình về đâu hỡi em.
Are we ready to just give it up
Should we turn our back on love.Or should we stand within.
Chẳng đành lòng buông cánh tay.Mà chỉ mình anh sao biết quay lại
Ngày nào say đắm vô vàn.Tại sao mình xa cách nhau.
Tình về nơi đâu? Where do we go?
..
tình về nơi đâu? TÌNH VỀ NƠI ANH chứ còn gì
chúng ta ko chỉ nói yêu một người mà hãy chiến đấu vì tình yêu dành cho người đó .nếu chúng ta bắt đầu ở nơi mà chúng ta đang đứng. thì Hãy thử để sửa chữa các vấn đề ngay bây giờ. bởi vì chúng ta đã thật sự yêu một cách chân thành. vậy thì Chúng ta hãy tìm kiếm về phía trước thay vì nhìn lại quá khứ.

KHÔNG CẦN MỘT TÌNH YÊU BÌNH LẶNG. KHI CHÚNG TA VƯỢT QUA NHỮNG GIAN NAN CỦA CUỘC ĐỜI. CHÚNG TA CÓ THỂ THAY ĐỔI ĐỂ GÂY DỰNG LẠI TÌNH YÊU NÀY. VÀ THẤY NÓ THẬT SỰ Ý NGHĨA.

HÃY BỎ QUA QUÁ KHỨ BỞI NGAY LÚC NÀY ĐÂY CHÚNG TA ĐANG SỐNG, CHÚNG TA ĐANG HOANG PHÍ THỜI GIAN CHO SỰ HỐI TIẾC. KHÔNG CÒN NHIỀU THỜI GIAN CHO CHÚNG TA BỞI VẬY MỖI GIÂY PHÚT TRONG CUỘC ĐỜI CỦA CHÚNG TA ĐỀU ĐÁNG ĐƯỢC TRÂN TRỌNG

Cảm ơn anh đã không buông tay. cảm ơn đã cùng em vượt qua giông bão. cảm ơn đã dắt em trở về. cho dù đi đến bất cứ nơi nào em vẫn tìm thấy anh ở nơi cuối con đường.

TÌNH VỀ NƠI ANH.

Tác giả HÀ QUỲNH VÂN cảm ơn tất cả mọi người.

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN