Tình Về Nơi Anh - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
847


Tình Về Nơi Anh


Phần 8


Có người nào đó ngày ngày chăm chỉ nhận rồi lại đấp trả rất ngọt ngào. Đại loại là quan tâm. Để ý từng cử chỉ của ng ta. Chỉ nhẹ thôi ấy mà làm ai đó xao xuyến .

con gái ý. Trí tưởng tượng của bọn nó phong phú lắm.
Vân đây chỉ làm bồ câu thôi. Ấy vậy mà đc cưng những lắm ý.
– Gửi giúp Nhung nha
– Thế nào. 2 ng đến đâu rồi- giả ngơ tí
– Cậu ấy ko kể với vân à. Chơi thân thế cơ mà
– Uh. Nhưng có lẽ đây là lần đầu nó có tình cảm nên chắc vẫn ngại- khuôn mặt đầy vẻ cảm thông
Có ai đó sướng mê người
-tớ là…..tớ là
-Uh.- gật đầu- cậu là ng đầu tiên đấy
Nhìn đôi mắt sáng như sao này vân hiểu nhá. Há há. Mắt Nai cha cha ơi. “Thằng bạn thân thiết ơi” vân tác thành cho đôi uyên ương đấy.
L
Cái cô béo này
Noel ấy .Trên bàn cường có chiếc hộp màu xanh lá. Tết nơ dễ thương. Chắc chắn là của fan nào đó muốn gây sự chú ý.
Hắn cũng chẳng bận tâm. Để ra 1 góc. Làm hại các cô gái trong lớp đc 1 phen tò mò. Đến ra chơi tiết 3 mới cầm cái hộp ấy đi ra khỏi lớp . 39 cái máy quay đang dõi theo hắn. Còn 1 cái. Dù cũng tò mò. Nhưng vẫn bình thản đọc truyện, vì nó biết
-này. Mi biết ch gì ko? Cường cậu ấy sang lớp D2 trả quà đấy. Ko biết nói gì mà con bé đó vừa khóc vừa chạy ra khỏi lớp.-Ngọc hứng khởi kể nể
-thế hả.- có chút gì đó cũng thấy vui vui. Nhưng rồi nó khựng lại. Thế còn cái hộp của Nhung béo. Nhỡ nó ko nhận thì hỏng hết kế hoạch hay của mình.

Vân đưa cho C cái hộp màu xanh in hình những con khủng long nhỏ.
-quà của tôi hả?- hơi bất ngờ
-Uh
-sao thế hôm nay mặt trời mọc đằng đông à
-ko phải…. Là là… tặng cậu
hình như cái hộp này C từng thấy vân cầm. Nhưng khác cái vỏ ngoài. Chắc cậu muốn tặng tôi Nh ko dám mới bóc ra bóc vào đúng ko? Trí tưởng tượng rất chi là phong phú. Nó quá tự tin.
-ko sao tôi biết- trả lời rất dứt khoát
-biết gì?
-thì…thì…thì cậu thik tôi
-ặc….phì cười -cường- khuôn mặt rất rất là nghiêm túc luôn
-sao? – vừa ngẩng lên đã bị bàn tay xinh đẹp sờ lên trán. Cảm giác tim đập rất nhanh
, hồi hộp quá
-cậu sốt rồi- bác si kết luận 1 câu xanh rờn. Tiện thể cắt thuốc- ra hiệu Bảo bán cho thuốc hạ sốt, với ít thuốc tâm thần mà uống

Đoạn nói xong quay về chỗ. ai đó tan cơn mơ, Từng dòng chữ chạy qua trong đầu. Chợt bừng tỉnh. Mẹ kiếp nó dám bảo mình sốt, mình điên. cũng hơi tức, nhưng vì món quà nên tha lần này nhé.

Sáng hôm sau có người đeo chiếc khăn màu xanh đi học. Lại tưng tửng cầm 1 đầu múa may rồi ngửi ngửi . Tưởng chừng như cả thế giới chỉ có mình hắn đc quàng khăn

Hại ai đó hạnh phúc đến mức lấy tay giữ lên ngực.
-chàng thật sự thik em đến vậy sao.
Còn có ng ko thể tin nổi . Có lẽ hôm qua hắn uống thuốc nhầm. Phát bệnh rồi sao. trông hắn nhảy nhót có giống thằng động dại lên rừng ko?
thôi cứ cố gắng mà vui cười đi. cố mà hạnh phúc đi.

-cảm ơn vân nhiều nhé- tay nhung cầm hộp quà đưa cho nó.
thôi thì công sức bỏ ra thì quà ta cứ nhận.
-có gì mà khách sáo. mình thấy cường nó quý cái khăn đó lắm. dù sao cũng là chỗ bạn thân. thế bao giờ hai ng định công khai?
-mình …cũng ko biết nữa
-mình nghĩ cậu nên chủ động chứ thằng cường này trông vậy mà nhát chết à. với lại nó cũng nhiều người thik lắm. cậu ko khẳng định chủ quyền thì mất như chơi.
-thế phải làm sao?- nhung béo lo lắng
có cô bạn tốt bụng bầy cho cách. hại ai đó nghe mà cứ hỏi được ko liên tục. chốt cái rụp.
– cậu cứ yên tâm. tớ đảm bảo ko có đứa nào trong trường dám động vào cường của cậu

kế hoạch bắt đầu
thế là từ đó. cường cứ có cái vệ tinh bám theo liên tục. vào lớp, ra chơi, đi học về, ngay cả giờ chào cờ. nó thật tình ko hiểu cô ta bị sao. nhưng thôi lờ đi. dây dưa mệt lắm

thỉnh thoảng cứ thấy cái con sâu béo nhìn nó cười rồi nhìn ra cửa. hại nó cũng cười theo và cũng nhìn ra cửa làm ai đo tưởng cậu ta đánh tín hiệu cho mình. lúc đó sao mà hạnh phúc.
-cường chơi tú lơ khơ ko? – vân rủ rê
-chán đọc truyện rồi à?
– hôm nọ thấy mấy cậu chơi vui quá nên cũng muốn thử.
-đua đòi vừa thôi – nói rất khinh người.
– này. đừng tưởng cậu ngon- khích bác- chắc gì đã bằng người khác mà lên mặt
– đậy éo cần phải lên mặt. thik thì chiến sợ éo gì.
– được.
được rồi để hôm nay ông trị mày. con sâu cứng đầu này phải cho nố tâm phục khẩu phục.
– nhưng từ từ. – vân cắt đứt dòng cảm xúc.của nó.- chơi phải có thưởng có phạt rõ ràng.
– muốn gì?
-thì bên nào muốn gì bên kia phải đáp ứng
-đừng có giở trò.
-này ko có đâu nhé- hay sợ thua nên định chuồn. nhát gan quá đấy.
-sợ éo gì. chấp nhận luôn. chơi. – cường rất tự tin vào bản thân

cuộc chơi này có cường và bảo, vân và Ngọc chéo cánh.
do tính chất ko biết khi thua đối thủ sẽ giở trò gì cho nên ván bài thật sự rất căng thẳng.

chẳng khác một cuộc chọi gà. mọi người bên ngoài cổ vũ hò hét loạn xạ. tranh cãi nhau tới bến. giành giật từng điểm số. cái con sâu béo này cũng ko phải dạng vừa đâu. rốt cuộc hòa 5 đều. đánh ván phụ duy nhất. lần này ko còn tiếng hò hét. tất cả hồi hộp dõi theo. nín thở…..nín thở. cuối cùng…
– đôi 2 … đôi 2 ….về rồi – vân hô to lắm. rồi cùng ngọc ôm nhau cười diên loạn. lâu lắm nó mới vui thế này.
nhìn nó vui mà làm ai đó cũng thấy vui theo. rõ ràng là thua mà.
– nào. bây giờ muốn gì đây?- chấp nhận thua
-ko có gì to tát đâu.- vân trấn an
– muốn ăn gì?
-à thôi. hôm nay mệt rồi. để mai. – câu giờ tí chứ. cho hồi hộp

sáng sớm hôm sau. cả trường được chiêm ngượng một chàng đẹp trai trên tay cầm 1 bó hoa hồng ở giữa sân trường. trước mặt cậu ta là 1 cái bảng. viết gì đó mà chính cậu ta cũng chưa được đọc. và cậu ta đang rất hồi hộp
– tôi muốn cậu tỏ tình với tôi- đó là câu hôm qua vân đã nói
và giờ cậu đứng đây. hồi hộp nhưng lại có cảm giác vui. có phải…..có phải vân thích nó.

sao ko nói ra đi lại phải bày ra trước trường thế này ngại chết. nhưng dù sao cũng cho bọn con gái kia biết để chúng nó ko làm phiền . cũng hay.

nhân vật chính cũng đã đến. nó tủm tỉm cố nén cười. ánh mắt ấy hôm nay ko còn là cường mọi khi. dịu dàng quá khiến nó cảm thấy ấm áp. 1 chút xúc động xen lẫn. nếu đây là thật có lẽ nó sẽ khóc vì hạnh phúc mất.

nhưng rất tiếc người rơi nước mắt ko phải vân.
-tôi… thích …cậu- tiếng nói rất nhỏ
dường như đôi phương quá xúc động lên ko nghe thấy nó cố nói to hơn chút.
-TÔI THÍCH CẬU
cảm giác tim đập rất nhanh. mặt đỏ dần. ánh mắt ấy như tha thiết. ko phải 1 hay 2 mà là 3 người . tiếng vỗ tay. tiếng hồ reo cổ vũ.

vân nghe thấy tiếng nước mắt phía sau. nó đưa tay bám lấy bàn tay đó. đắn đo 1 chút. tại sao lúc đầu thì hùng hổ lắm. sao bây giờ nó lại sợ. mọi thứ đang hỗn độn trong đầu thì đột nhiên vai nó rung lên.

nhung…nó..chạy về phía trước. ôm lấy cậu ta. nức nở vì xúc động. mọi ng reo hò vỗ tay tán thưởng. và cũng có tiếng xì xầm.
cường đang hết sức bàng hoàng. ánh mắt vẫn hướng về phía Vân. chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra.

Vân mím môi. quay lưng bỏ về lớp. cuộc chơi đã kết thúc. thực ra cũng chẳng vui như nó nghĩ.
-HÀ QUỲNH VÂN – Tiếng quát rất to. kèm theo đó là cái bảng vỡ tan trước mặt nó. dòng chữ NGUYỄN HỒNG NHUNG B2 cùng trái tim đang tan vỡ ra từng mảnh. vụn vỡ như trái tim của người nào đó đang ném cả bó hoa xuống các cánh hoa bắn tung lên.
vân ngồi im ko ngẩng lên nhìn. ko cảm xúc.
còn ai đó sau khi đập phá xong vội vàng gạt nước mắt rồi cũng vội vàng bỏ đi. biến mắt đến 3 hôm sau mới gặp lại.

Yêu thích: 4 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN