Tình Yêu Của Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Trẻ Con. - Chap 13.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
151


Tình Yêu Của Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Trẻ Con.


Chap 13.


~~~o0o~~~

– Woa~- nó trầm trồ- Căn phòng bự dã man!

– Giường cũng bự quá!- Di nhảy lên 1 cái giường.

– Êm nữa a~!- Uyên ôm luôn cái giường còn lại.

– Ba người kia! Mau đi cất đồ!- Minh chật vật với đống va li nói.

Nó chám chường nằm lì ra ghế sofa nói:

– Không đâu a~ mệt lắm! Những việc như thế này phải để con trai làm chứ!

– An!- hắn lên tiếng.

– Cái gì nữa~?- nó vẫn nằm lì ra không nhúc nhích.

– Haizz~

Hắn nản với cô bé này, hắn lại gần và…

– A!!!- nó vùng vẫy- Mau thả tớ ra nhanh lên!!!

Nó vùng vẫy chẳng qua là do nó bị hắn xách lên như mèo con thôi.

Hắn cũng biết thừa là có bắt nó xếp nso cũng méo xếp đâh nên hắn ném nó lên giường cho Di. Sau đó lấy đồ nó đi cất.

Hành động đó của hắn làm Uyên và Di ngưỡng mộ, mắt lấp lánh, quay qua nói với hai tên còn lại:

– LÀM GƯƠNG ĐI!

– Ơ? Hả??- Vũ và Minh ngơ ngác.

~~~~~

Trưa!~

– Tới giờ ăn rồi! La lá la…- nó tung tăng đi đến nhà ăn, vừa đi vừa hát.

Hắn nắm cổ nó lại xách lên.

– \”An đi lung tung quá!\”- hắn nghĩ.

Đương nhiên hành động này không tránh khỏi việc nó la hét vùng vẫy loạn xạ. Và chắc chắn hắn phải thả nó xuống nếu không người bị thương là nó. Hắn nghĩ thì sẽ làm. Hắn vẫn thả nó xuống nhưng mà…

– Di, Uyên, trông An đi!- *lấy tay Di và Uyên giữ nó lại*.

– Vâng ạ!- Lâm Uyên và An Di đồng thanh dạ rang, họ không muốn làm trái lời hắn a~ hắn giận lên thì đáng sợ lắm!

Cả nhóm 6 người đến được nhà ăn thì chia ra, Lâm Uyên và Khắc Minh, Lâm Vũ và An Di, nó và hắn. Ngoài ra có một cặp đã đến trước là \”đôi vợ chồng hợp pháp trong tương lai\” cô và anh (Như và Bảo), họ đang nói chuyện vô cùng vui vẻ tại một bàn ăn kế cửa sổ, cảnh quang vô cùng đẹp đẽ và thơ mộng.

(Mika: Khoan đã, lạc đề rồi =_=. Quay lại với cặp chính thôi!)

Con tác giả quên nói, hiện tại trong nhà ăn đang mở tiệc buffet. Nó tung tăng đi đến hàng thịt, hắn liền nắm tay nó lại kéo đi chỗ khác. Hắn kéo nó đến hàng ăn tự phục vụ.

Chỗ này được làm ra để mà tự nấu ăn bla bla bla các kiểu.

Hắn bắt đầu trổ tài nấu ăn của mình. Hắn xào nấu luộc chiên đủ kiểu. Các món ăn sắp được bày biện của hắn hoàn hảo đến từng chi tiết. Mọi người xung quanh thấy thế vô cùng ngưỡng mộ.

– Con trai nhà ai mà giỏi thế?!- một bà chị trầm trồ.

– Hình như nhìn quen lắm à nha!- bà chị thứ hai.

– Ai làm bạn gái của thằng nhóc có vẻ may lắm!

Họ thấy nó đang tò mò đứng bên nhìn các món ăn hắn nấu. Mặc dù mỗi lần xáp lại gần đều bị hắn đẩy ra, hắn sợ nó bị phỏng hoặc bị thương do các vật dụng trong bếp đó mà.

– Hình như cô bé đó là bạn gái cậu bé!

– Ôi tiếc thế! Tôi còn đang định giới thiệu với con bé nhà tôi!- *tỏ ra tiếc nuối*.

– ……

– ……

~~~~~

– Bảo An, đi đến bàn ăn thôi!- hắn đặt thức ăn lên một cái khay lớn.

Nó chọn một vị trí khá mát mẻ, cạnh cửa sổ. Nhìn ra bên ngoài sẽ thấy một khu vườn, chính giữa là một cái đài phun nước, xung quanh là các loại cây cho bóng râm, cỏ xanh thăm thẳm và có các loại hoa khác nhau bố trí bốn góc vườn. Ngoài ra còn có những chú chim bồ câu, chim sẻ hót líu lo, những chú thỏ và những chú hươu sao con quây quần bên hươu sao mẹ trông vô cùng thơ mộng.

Mắt nhìn của nó hoàn hảo như anh nó. Hài lòng với vị trí mình chọn, nó cười híp mắt. Nhưng nó vẫn thắc mắc một điều:

– \”Tại sao trong vườn lại có hươu sao, thỏ? Đây đâu phải rừng?!\”

(Mika: Tại con tác giả nó thích :)).

– Hừm~ vị trí đẹp đấy.- hắn mở lời khen ngợi làm nó thích thú- Có lời khen.- *xoa đầu nó*.

Nó ngượng ngùng mà cũng thích thú. Nó hoang mang với cảm xúc mô tả bằng dấu ba chấm của mình. Nó không biết là trong trái tim nó, vị trí cho hắn đã xuất hiện và lớn dần…..

~~~~~

Sau khi ăn, toàn bộ học sinh trở về phòng để chuẩn bị cho hoạt động tiếp theo- thời gian tự do!

Trong những lúc này, tất cả học sinh có thể làm bất cứ điều gì (miễn là không phá hoại hoặc đánh nhau) hay đi bất cứ đâu (nhưng lạc phải tự mò về). Hoặc đơn giản chỉ là đi tham quan Hawaii, tìm hiểu về văn hoá, thổi trang cũng như ẩm thực và nghệ thuật ở nơi này.

~~~~~

– Duy Duy!- mắt nó sáng rực rỡ- Tớ muốn ăn!- *nhìn chăm chú vào xe bán kem*.

Hắn liếc sơ cái xe một cái rồi đánh giá: \”Đủ tiêu chuẩn!\”.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hắn cười cười- một nụ cười không mấy trong sáng. Hắn ghé sát tai nó nói thầm:

– Tiểu An ráng nhịn, lát về tôi làm cho mà ăn.

Nó rất thích ăn kem hắn làm a~! Hắn cũng muốn mua cho nó nhưng ăn ngoài nhiều không tốt!

Nó ngượng chín mặt lắp bắp:

– T…tớ…c…cảm ơn!- sau đó nó chạy đi mất.

Hắn cười nhẹ rồi nhanh chóng trở về vẻ lạnh lùng. Người con gái của hắn, dễ thương quá a~!

(Riku: Từ khi nào mà An lại trở thành của Duy thế nhỉ =_=

Mika: Chị méo biết 😂- *mặt ngây thơ vô (số) tội*).

~~~End Chap 13~~~

Luhina Riku~

Luhina Mikari~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN