Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu - Chương 20: Vì cô mà thay đổi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
712


Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu


Chương 20: Vì cô mà thay đổi


“Tiểu thư, phu nhân đang chờ ạ.” Cô hầu gái gõ vài cái lên cửa rồi đứng chờ.

“Cô cứ đi xuống trước, nói mẹ chờ tôi một lát.”

Cô gái có dáng người và khuôn mặt xinh đẹp, người được gọi là tiểu thư chính là con gái duy nhất của Hạ gia – gia tộc lâu đời có tiếng trong giới truyền thông, họ sở hữu số lượng lớn các tòa soạn, kênh truyền hình, đài phát thanh nên dường như nhiều đời không có bất cứ scandal nào, nhưng những tin tức về họ vẫn được dư luận công chúng quan tâm.

Hạ Mộc Lam ngắm nhìn bản thân trong bộ váy hồng nữ tính, dịu dàng. Cô mang vẻ đẹp của một thiếu nữ trẻ trung, hiền lành với đôi mắt long lanh và bờ môi hồng chúm chím.

Hôm nay cô và mẹ mình cùng đi dự tiệc mừng dự án mới thành công của tập đoàn HM do chủ tịch Hàn – Hàn Phong Nguyên chủ trì với thân phận là người đại diện của Hạ gia.

“Con gái của mẹ đẹp quá!” Người phụ nữ trung niên thốt lên khi nhìn thấy con gái mình từ trêи lầu đi xuống. Dù đã qua tuổi tứ tuần nhưng bà vẫn giữ được vẻ đẹp của tuổi ba mươi nhờ những bí quyết chăm sóc da của riêng mình.

“Mẹ cũng đẹp lắm, bộ váy nhìn rất hợp với mẹ.” Hạ Mộc Lam đi tới ôm lấy bà, cô cảm thấy rất hạnh phúc vì mình được di truyền nhan sắc của mẹ. Bà cũng rất yêu thương cô, luôn dành cho cô những gì tốt nhất.

Hai mẹ con ngồi trêи sofa nói chuyện phiếm trong khi quản gia đang chuẩn bị xe. Người hầu trong nhà tay bưng rót nước.

“Đây là lần đầu tiên sau hơn ba tháng Hạ gia chúng ta “bế quan tỏa cảng”, con nhớ phải có biểu hiện tốt, rõ chưa?” Bà che miệng cười khúc khích: “Lễ đính hôn của con và con rể của mẹ sẽ là một sự kiện lớn, gia đình bên rất quan tâm đến mặt mũi và các mối quan hệ, chỉ cần con có được ấn tượng tốt của họ, sau này sẽ sống rất hạnh phúc.”

“Mẹ à…” Hạ Mộc Lam xấu hổ, mặt đỏ lên “Lễ đính hôn còn chưa đến mà mẹ đã nhận anh ấy là con rể rồi sao…”

Bà Hạ cười xoa đầu con gái “Lam Lam là, đằng nào cũng là chồng của con, mẹ gọi trước hay sau cũng có gì khác đâu chứ.”

“Thưa phu nhân, xe đã chuẩn bị xong.” Quản gia bước vào, cung kính cúi người.

“Mình đi thôi mẹ!” Hạ Mộc Lam cùng mẹ mình lên xe, những gì còn lại đều đã có người khác làm. Cô chỉ cần sống hạnh phúc như một công chúa, nếu không Hạ gia sẽ bị mang tiếng là đối xử không tốt với Hạ tiểu thư – điều đó sẽ gây nên những rắc rối không đáng có.

Đó là thiên kim tiểu thư nhà người ta, còn Lục tiểu thư nhà ta thì…

“Tôi không uống nổi nữa…”

Cô gái nhỏ mặc chiếc váy bó sát quai áo chéo trêи cổ. Chiếc váy được thiết kế hở một nửa lưng. Cô đang gục đầu giữa hai chân của một người đàn ông, bàn tay thon nhỏ nhắn cầm ly rượu không vững làm chất lỏng đổ xuống sofa.

“Mới có một ly thôi.” Hàn Dạ chán nản nhìn Lục Minh Nguyệt mặt đỏ bừng, nhăn nhó vì không quen uống rượu.

Hai tiếng trước.

Buổi tiệc được tổ chức ở một nhà hàng khách sạn lớn. Sau khi chào hỏi xã giao với các quan chức, giám đốc cùng những người có địa vị trong xã hội, nghe quen cả tai những lời nịnh hót, tâng bốc, Hàn Dạ đi đến quán bar trêи tầng năm, bỏ cặp kính xuống và phóng túng với những cô nàng tiếp viên nóng bỏng nơi đây.

“Hàn thiếu gia đến mọi người ơi!”

Một cô gái với mái tóc óng ả, son môi đỏ chót chạy vào phòng nghỉ thông báo.

“Cô nói thật sao? Tôi phải đi trang điểm mới được!” Một cô trong phòng nhanh chóng dặm lại lớp phấn trêи mặt.

“Anh ấy lại đến rồi sao! Hôm nay tôi nhất định phải được anh ấy chọn!” Một cô khác chỉnh trang lại trang phục, chọn những bộ quần áo ít vải nhất.

“…”

Các cô trong phòng hỗn loạn và ồn ào.

“Hôm nay Chi Chi nghỉ, chúng ta có cơ hội rồi.”

Chi Chi là người Hàn Dạ gọi đầu tiên mỗi lần đến đây.

Những cô gái ở đây cực kỳ hâm mộ Hàn Dạ, biết anh thường gọi một lần không dưới hai cô nên lần nào anh đến, ai cũng trong tư thế đẹp nhất để được chọn.

Vui vẻ xong, anh còn bo thêm cho họ rất nhiều tiền, số tiền bằng tiền lương cả một tuần.

“A…đã quá, Hàn thiếu gia, anh thật giỏi!”

“Ôi em thích “nó” lắm, thật lớn, mạnh nữa đi ạ!”

“Hàn thiếu, anh thấy kĩ thuật của em có tốt không?”

“Em sẽ hầu hạ anh thật tốt, á á!”

Những tiếng rêи rỉ và âm thanh ái muội liên tiếp phát ra từ căn phòng vip. Cô nào cũng muốn được Hàn thiếu khắc ghi.

Thông thường anh sẽ chơi thâu đêm, thay hết cô này đến cô khác. Nhưng không hiểu sao hôm nay anh lại cảm thấy chán…

Dù làm với cả bốn cô, kĩ thuật ai nấy đều rất tuyệt vời, không khô khan hay buồn ngủ như nhỏ nào đó, chỉ sau một tiếng, lửa ɖu͙ƈ vẫn còn nhưng anh không cảm thấy hứng thú nữa.

“Ra khỏi phòng.” Anh lạnh lùng đuổi tất cả đi. Lấy một tờ chi phiếu ra viết lên một con số thật dài rồi ném xuống đất.

Bốn cô tranh nhau cầm lên. Nhưng rồi một người đại diện giữ, vì họ đơn giản không chỉ muốn tiền. Một người đàn ông đẹp trai, kĩ thuật tốt như Hàn Dạ mà lại làm chỉ có một tiếng là không đủ. Những lần anh tới đây đều sáng mới về cơ mà?

Các cô đều thấy lạ và cực kỳ tiếc nuối, họ vẫn dính sát vào người anh, ý muốn làm trận tiếp. Nhưng sau khi thấy ánh mắt của anh dần nguội lạnh, bốn cô liền tự biết mặc quần áo vào rồi ra khỏi phòng.

Hàn Dạ tựa lưng vào thành giường suy nghĩ, nhấp một ngụm rượu vang đỏ. Dạo gần đây anh có chút thay đổi, bỗng dưng không còn hứng thú và thỏa mãn khi làʍ ȶìиɦ với người khác. Ngoại trừ…con bé Nguyệt kia.

Mấy tuần nay anh ít khi lui đến các quán bar, câu lạc bộ mà lại về nhà quấn lấy Lục Minh Nguyệt. Chẳng lẽ anh bị cô bỏ bùa?

“Lạc, đem Nguyệt đến Thủy Sơn, tầng năm phòng 102” Anh gọi Thiên Lạc.

Thôi thì cứ thuận theo cảm xúc vậy…

Anh nở nụ cười nửa miệng.

LLM.

P/s: Yay tần suất ra chap của tui đã tăng lên rồi nè!! Nhớ vote và cmt cho tác giả có động lực nha!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN