Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu - Chương 24: Ra ngoài
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
697


Tình Yêu Hay Sự Chiếm Hữu


Chương 24: Ra ngoài


Lúc đầu cô đã nghĩ đây là một căn phòng mới nào đó, nhưng sau khi để ý đến các vật dụng dành cho nam giới, kèm theo mùi hương quen thuộc từ chăn gối trêи giường thì cô bỗng rùng mình.

Một ý nghĩ đáng sợ lướt qua đầu cô.

Thiên Lạc. Phòng của anh!

Tại sao cô lại ở phòng anh cơ chứ?

Quần áo của cô đã được thay thành chiếc váy ngủ như mọi khi, cô cũng không cảm thấy đau đờn hay cái gì bất thường. Yên tâm rồi.

Lục Minh Nguyệt nghe được tiếng nước chảy trong phòng tắm, cô vội vã chạy về phòng của anh em Hàn.

Được rồi, cứ làm như không có chuyện gì xảy ra, cô vẫn sẽ tiếp tục các hoạt động như mọi ngày.

Thiên Lạc ra khỏi phòng tắm thì không thấy cô đâu, anh tiếc nuối vì cô đã chạy mất.

Ting! Ting!

Điện thoại của anh reo báo có tin nhắn. Là của Hàn Dạ.

“Hôm nay em đưa con bé kia đi khám phụ khoa nhé, anh sẽ gửi thông tin liên lạc với bác sĩ Diệu.”

Vừa hay hôm nay anh muốn dẫn cô đi mua sắm một ít đồ dùng mới. Vậy là có thể đi ra ngoài rồi.

Lục Minh Nguyệt đang ở trong phòng bếp làm bánh sandwich cho bữa sáng. Cô không thể ngừng suy nghĩ về việc mình đã nằm trêи giường của Thiên Lạc cả đêm.

“Ồ nay tự làm bữa sáng rồi à?” Thiên Lạc đột ngột xuất hiện khiến cô giật mình.

“Tôi…có làm cho anh một phần…” Cô ngay lập tức sợ rằng anh sẽ đề cập đến sự việc tối hôm qua nên cố tình đánh lạc hướng.

“Vậy à, cảm ơn nhé.”

Cô đứng dậy và chuẩn bị phần cho anh. Đôi tay thoăn thoắt gắp, xếp nhanh gọn.  Mái tóc được cô búi cao, một vài lọn xõa xuống. Ngay lúc này đây, cô trông thật giống một người vợ hiền đảm đang.

Ơ anh đang nghĩ cái quái gì vậy?

Cạch! Chiếc dĩa được để ngay chỗ ngồi của anh.

Bầu không khí giữa hai người ngại ngùng xen lẫn căng thẳng.

“Ăn xong cô chuẩn bị, hôm nay đi khám phụ khoa.”

Lục Minh Nguyệt đang cắn miếng thịt đột ngột dừng lại, phải rồi, sao cô có thể quên việc đi khám này chứ?

Nhưng đây là một trong những dịp hiếm hoi mà cô được phép ra khỏi khuôn viên biệt thự.

Chuẩn bị xong xuôi, cô cùng Thiên Lạc đế đi lấy xe. Cô đã bị choáng ngợp khi vào gara.

Sống ở đây cũng được một thời gian nhưng cô chưa bao giờ vào gara, thế nên giờ đây cô thật sự không thể tin nổi vào mắt mình.

Hàng chục chiếc xe thể thao đắt tiền đậu theo hàng. Bình thường cô chỉ thấy bọn họ lái một chiếc siêu xe màu đen tuyền đi làm, ai ngờ anh em Hàn lại có cả gia tài thế này đây.

Ngay cả Thiên Lạc cũng có một vài chiếc. Giản Hy đã nhiều lần vòi vĩnh mẹ cô ta – Giản Uyển mua siêu xe vì bạn bè cô ta đều sở hữu một chiếc riêng. Song bà ta không chịu vì ngân sách gia đình không đủ, mua thế là lãng phí.

Cô mở cửa sau xe và bước vào. Thiên Lạc có vẻ bực mình, sau khi ngồi vào ghế lái, anh nói: “Cô có biết phép lịch sự khi chọn chỗ ngồi trêи xe không, tôi không phải tài xế riêng của cô đâu.”

Lục Minh Nguyệt hiểu ý anh, cô liền đổi chỗ lên ghế phụ đằng trước ngồi rồi thắt dây an toàn.

Bánh xe lăn dần ra khỏi biệt thự. Họ tiến vào trung tâm thành phố cách đây khoảng hơn mười phút lái xe.

Lục Minh Nguyệt ngắm nhìn cảnh vật, đường xá, con người một cách say sưa trong suốt quãng đường đi, đã lâu rồi cô không được ra ngoài , nên giờ đây trong lòng cô có rất nhiều cảm xúc.

“Đẹp quá!”

“Dễ thương thật!”

“Cô bé này thật đáng yêu.”

“Cháu chào cô ạ!”

“…”

Qua cửa kính xe, Lục Minh Nguyệt nói liên tục.

“Thích lắm phải không?”

“Ừa..”

Thiên Lạc anh đã âm thầm quan sát cô từ lâu. Cô như một đứa trẻ mới lớn, nhìn thấy gì cũng thích thú. Nhìn thấy ai cũng vẫy tay chào. Cô còn cười rất dễ thương mỗi dù chỉ thấy những điều giản đơn, hiển nhiên trong cuộc sống hằng ngày.

Bản chất của con người là cần sự tương tác. Mỗi ngày cô chỉ quanh quẩn trong căn biệt thự rộng lớn, không tiếp xúc với ai hay với bất kỳ phương tiện truyền thông nào. Anh cũng hiếm khi gặp cô, ngoại trừ những giờ ăn, tẳm rửa (và ngủ), cộng thêm sự khô khan, ghét bỏ của anh, cô hẳn là rất chán và thiếu sức sống.

Đã đến nơi rồi. Phòng khám của bác sĩ Diệu nằm trong chính căn nhà của bà, Thiên Lạc và Lục Minh Nguyệt gửi xe rồi vào trong.

LLM.

P/S: Huhu thành thật xin lỗi mọi người vì mình bận nên không thể ra chap thường xuyên được. Mong mọi người đừng unfl truyện của Lam nhé ^^

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN